Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
7,937 Truyện
( Đam Mỹ ) Thanh Xuân Của Chúng Ta

( Đam Mỹ ) Thanh Xuân Của Chúng Ta

207 65 8

Tên fic: Thanh Xuân Của Chúng TaAuthor: Jey - Kei - JeyThể loại: Boylove, thanh xuân vườn trường, tiểu ngược, HE,...Sẽ như thế nào nếu 6 chàng trai quen nhau trên wattpad, hẹn gặp nhau ngoài đời rồi yêu nhau ?…

Những Ngày Tháng Đó Tưởng Chừng Đã Quên

Những Ngày Tháng Đó Tưởng Chừng Đã Quên

3 0 1

Cô gái năm đó 18 tuổi theo đuổi chàng trai nam thần khối trên say đắm , tiếc thay chàng trai năm ấy lại không hề đếm xỉa đến cô . Năm cô 21 tuổi, cuộc sống màu đen của cô lại lần nữa chói chang ánh nắng mặt trời, là cậu nhóc tóc vàng đã đem lòng thương mến cô. Tưởng chừng mọi thứ đã tốt đẹp nhưng một vụ tai nạn đã làm cô mất đi trí nhớ, chàng trai năm 18 tuổi ấy lại quay về…

Em đẹp trai, lại đây chị hôn một cái! - J

Em đẹp trai, lại đây chị hôn một cái! - J

6 2 1

- "Hơn 2 tuổi thì đã làm sao? Chẳng phải nhìn tôi vẫn "non" hơn cậu ấy sao?"_____- "Đừng phí lời! Có gan động vào người của bà đây thì cũng phải có gan gánh chịu hậu quả!"_____- "Hạ Quân, em dám nói không thích chị chị liền...cưỡng bức em!"- "Em không thích chị. Nào, mau đến đây cưỡng bức em đi, đừng cứ đứng đó nhìn nữa."- "..."…

MÃI MÃI LÀ SỐ 1

MÃI MÃI LÀ SỐ 1

3 1 1

Tác giả: Vũ Thần HoànNguồn: https://wikidth.org/Bản gốc: 20 chươngVĂN ÁNBạn sẽ cảm thấy thế nào khi bản thân luôn phải xếp sau người khác?Châu Thư Dật chỉ có ba chữ.... rất, muốn, chết!Từ khi Cao Sĩ Đức chập chững bước vào cuộc đời cậu từ năm lớp 5, vị trí thứ nhất liền rời xa cậu, Châu Thư Dật từ 「Mãi mãi là số 1」nay đã trở thành 「Vạn năm số 2」... May mắn thay, sau khi lên Đại học là mỗi người mỗi ngả, bọn họ cuối cùng cũng có thể tạm biệt, tạm biệt, không ngày gặp lại rồi!Châu Thư Dật hân hoan chào đón cuộc sống Đại học và tham gia vào câu lạc bộ bơi mà mình yêu thích, không chỉ về nhất mà còn rất được hâm mộ, nhưng cậu lại không ngờ rằng mình đã nhìn thấy Cao Sĩ Đức trong trận đấu PK, khiến Châu Thư Dật không những không giành được chức vô địch một cách ngầu lòi mà còn bị rơi xuống nước rồi suýt chết đuối vì bị chuột rút.Cậu không biết được vì sao thế giới rộng lớn như vậy, mà tại sao Cao Sĩ Đức lại luôn đi theo mình, là vì muốn giễu cợt cậu hay là ──"Nếu như chỉ cần luôn thắng được cậu thì cậu mới luôn nhìn đến tôi, vậy thì tôi chỉ có thể cố gắng trở thành số một, để mãi mãi đặt tên mình bên cạnh tên của cậu."Bản edit phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả.…

Hai tiếng: Thanh Xuân

Hai tiếng: Thanh Xuân

17 1 1

[ Based on a true story 🌸]Nắng bỏ đi nắng không về nữaNhắm mắt lại chỉ thấy những cơn mưa...…

Ngày Của Tôi

Ngày Của Tôi

17 0 4

Ở đây tụ hội những trích dẫn , những lời tâm sự , những cảm xúc khó quên , những trải nghiệm mới mẻ mà tôi từng trải qua :) mỗi ngày là một phần trong cuộc sống nho nhỏ của tôi :) viết ra sẽ khiến tâm trạng tôi tốt hơn , thanh thản , nhẹ nhàng tựa mây trời...…

[DRABBLE] Chớm

[DRABBLE] Chớm

43 9 5

Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật mãi mãi bị chôn vùi, là vị đắng của cà phê, cũng chính là nỗi đau mang vị ngọt của một thời nông nổi.Năm tháng lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, cậu ấy xuất hiện. Cậu là nước mắt, là nụ cười, là mặt trời, là ánh dương rực rỡ. Cậu ấy là người thương mãi không dám nói ra, là cơn gió nhẹ giữa trời xanh. Hôm nào đó bâng quơ, trong tôi có thêm một người - là cậu. ____________________________________________________Design by DIEMDOAN…

Mùa Hạ Năm Ấy Có Anh

Mùa Hạ Năm Ấy Có Anh

29 3 1

Cố Du Ninh nâng mắt nhìn, một nam sinh vóc dáng cao lớn, thậm chí còn đầy đủ xương thịt hơn cậu. Mặt mũi sáng sủa, đẹp trai không thua kém gì cậu khiến các bạn nữ trong phòng gào thét. Cậu nam sinh mặc một chiếc áo hoodie màu trắng đen đơn giản, quần túi hộp màu xám ôm lấy đôi chân dài, đôi mắt đang nhìn đăm đăm về phía cậu.Cậu quên tên người khác thì thôi chứ vị nam sinh này không thể nào quên được. Nam sinh là Hạ Từ Dương, một vị học bá trong trường với câu "Không nhất trường thì nhì trường", rất được lòng thầy cô. Nghe loáng thoáng có vẻ là đại thiếu Hạ gia, giàu có không thua kém gì Cố Du Ninh.Cậu chỉ im lặng, có lẽ có sự khúc mắc gì giữa hai người, khiến Du Ninh không nhìn lấy anh một lần. Bị ánh mắt của người này nhìn quá lâu làm cậu phát cáu. Cậu cắn vỡ viên kẹo, đứng dậy túm lấy cổ áo anh. "Tên khốn này, sao cậu lại ở đây."…

Hà Giang và Hà Nội

Hà Giang và Hà Nội

4 0 1

Hoàng Tú là ai ?Chắc chắn là một cậu trai tuấn tú, huy hoàng, tên nghe kêu thế cơ mà!Ấy thế mà không phải, thì ra chỉ là cô gái miền núi nhà quê, chân ướt chân ráo tới đất Hà Thành, lại nhập học ở một trường đại học nổi tiếng toàn "rich kids". " Con bé đó đến từ Hà Giang sao ? Chắc cũng mua điểm cả, mới vào được đây chứ haha "" Nhà quê thế kia mà vào đây chắc chỉ muốn trèo cao thôi, sớm tìm mấy thiếu gia mà đu bám, Tuấn Anh của tôi phải cẩn thận mới được, cậu ta thủ khoa năm nay đấy, đã đẹp trai lại nhà giàu, ai mà không thích cơ chứ? "Một người nào đó thở dài não nề, quay lưng bước đi." Cuộc sống đại học liệu có yên ổn không đây? "…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

26 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…

Cầu Mong Cho Đôi Ta Hạnh Phúc

Cầu Mong Cho Đôi Ta Hạnh Phúc

7 1 1

Tình yêu như một cơn gió mùa xuân thổi qua, nhẹ nhàng, ấm áp đến lạ kì, nhưng đôi khi chúng lại mãnh liệt như cái nóng của mùa hè oi bức. Thu sang cũng là lúc ta có những bất đồng về quan điểm, chẳng thể nào hiểu được đối phương đang nghĩ gì. Đông đến cũng là lúc ta tự "giải thoát" cho nhau khỏi những nỗi đau, chỉ mong sao họ được hạnh phúc...Mùa xuân lại đến mang theo bao nhiêu điều mới mẻ, nhưng đọng lại đó là những kí ức của thanh xuân, những tháng ngày ta vui đùa cùng nhau...Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông như một đời người, cũng như là một niềm hạnh phúc ngắn ngủi mà ta cố gắng vun đắp để rồi khi nhận ra...tất cả cũng chỉ là sự nhất thời...Nhất thời bồng bột...Nhất thời yêu anh...Nhất thời nhớ đến anh...Nhất thời em khóc vì anh...Tất cả chỉ là nhất thời!Để rồi chỉ còn mình em bơ vơ giữa chốn đông vui, em cảm thấy lạc lõng cũng không thể tựa vào vai anh. Đau đến thấu tâm can cũng không thể nói cho anh nghe, hạnh phúc đến mức vỡ òa, nhưng người sát cánh bên em lại không phải là anh. Tại sao vậy, tại sao lại bỏ em một mình...xin anh đó, hãy cho em biết lý do tại sao!…

[ Fanfic ]

[ Fanfic ] " Chị ơi, đợi anh với! "

15 3 1

•Tên : " Chị ơi, đợi anh với!"•Thể loại : Thanh xuân vườn trường.•Nhân vật : Học đệ bám người Tống Kế Dương x Ngạo kiều học tỷ Sở Thiên Y.• Nội Dung : " Mùa hè của năm nhất, tôi thấy chị ấy. Dáng người nhỏ nhắn, mái tóc ngang vai. Chị bước đi trong sân trường đầy nắng, trên tay ôm một sập tài liệu dày cộp. Mùa hè năm ấy, tôi đã cảm nắng chị rồi. "…

Chỉ thấy cậu_ Bầu Trời Có Gió

Chỉ thấy cậu_ Bầu Trời Có Gió

10 3 1

Lần đầu gặp cậu đã biết đời này chỉ thấy cậu. Dù cuộc sống thế nào, cậu ra sao thì trong mắt tôi cũng không thấy người nào khác. Tôi sẽ không đơn phương cậu, tôi muốn cho cả thế giới được biết tôi thích cậu.- Nghe đồn có người nói tôi thích cậu, tôi xin sửa lại chút, đó không phải là tin đồn.- "..."…

Gom góp chút của, lấy làm riêng

Gom góp chút của, lấy làm riêng

5 1 1

Đây chỉ là đôi ba dòng tập tễnh tập viết của tớ. Đôi lúc, chỉ là đột nhiên muốn viết. Lại có lúc, là tự ép bản thân. Bé này được ra đời, không vì mục đích gì cao sang, chỉ ghi lại hành trình tập viết, tập sáng tạo thứ gọi là "văn chương", tạo nên chút của riêng...Chốn này có văn, thơ, tản mạn,... thế giới riêng của tớ, và biết đâu sau này... thế giới này sẽ đón thêm thật nhiều những "đáng yêu" khác.Tớ viết chưa tốt, cũng chưa thật hay. Nhưng mong cậu hãy đón nhận bé nó một cách chân thật nhất.Nếu cậu muốn mang nó đi chu du phương nào, hãy báo với tớ hoặc cre nguồn giúp tớ nhé. Tớ rất vui nếu bé nó được yêu thương, nhưng cũng sẽ rất buồn khi bé nó bị "bắt cóc"._Nở- đứa nhỏ ở chốn nhân gian_…

BẠN HỌC SỐ 7

BẠN HỌC SỐ 7

1 0 1

Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…

[Đặt Gạch] THỬ TỪ CHỐI TÔI LẦN NỮA xEM

[Đặt Gạch] THỬ TỪ CHỐI TÔI LẦN NỮA xEM

845 64 3

🌺Hán việt: Tái Cảm Cự Tuyệt Ngã Thí Thí🌺Tác giả: Hứa Quân Tam Sinh🌺Nguồn raw: Tấn Giang 🌺Số chương: 82 chương (66C + 16NT) 🌺Thể loại: Thanh xuân vườn trường, hiện đại, nam truy nữ, ngọt sủng, 3s, HE... (Vườn trường hằng ngày, ngọt văn) 🐷 Văn án 1:Đã đồng ý tới xem anh thi đấu, đến khi anh vào sân thì không thấy Hạ Nam đâu. Diệp Sở thi đấu xong mới nghe được các bạn học bàn tán, Hạ Nam được người khác tỏ tình. Đôi mắt anh trầm xuống, vừa lúc gặp Hạ Nam đang chuẩn bị quay về phòng học. Diệp Sở thô lỗ kéo cô vào góc tường, giơ tay nhéo cằm cô, giọng điệu nguy hiểm:"Lão tử vì cậu thi đấu giành giải nhất, cậu lại đi nghe người khác tỏ tình? Hửm?" 🐷 Văn án 2:Tiết tự học buổi tối, toàn trường cúp điện, giáo viên ở trên bục giảng cầm đèn pin chiếu khắp nơi. Diệp Sở phủ áo khoác đồng phục lên đầu hai người, vờ như họ đang ngủ. Nhưng thực chất là, dưới lớp áo đồng phục anh đang cùng Hạ Nam bí mật hôn môi. Trong bóng đêm, cánh tay anh đang ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô. Anh có thể nghe rõ ràng hơi thở gấp gáp của cô. Trong lòng anh chỉ có một suy nghĩ. Hóa ra là mùi sữa, thật ngọt ngào. ~ tất cả chúng sinh đều cay đắng, chỉ có em là ngọt ngào. ~ Anh có thể cho em mọi thứ, nhưng em phải là của anh. 👉Tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn, đáng yêu × lão đại học thần* giả làm học tra*.👈* Học tra: Không học hành, học ngu. * Học thần: Không học mà vẫn giỏi.…

A, Yêu Ta Ngươi/TG:Lan Chức/Cvter:Lacmaitrang-Hoàn

A, Yêu Ta Ngươi/TG:Lan Chức/Cvter:Lacmaitrang-Hoàn

48 0 1

* toàn văn kết thúc, cảm tạ các độc giả nhỏ đối với Kiều Kiều ôn tồn ca hậu ái, a a cộc! Tiếp đương hiện ngôn « nàng như vậy đẹp như vậy » *【 khí phách hung tàn lưu manh lão đại vs nũng nịu bạch phú mỹ; theo mọi người nói là cao ngọt 】Nũng nịu bạch phú mỹ Thẩm Kiều, bị liếm máu trên lưỡi đao lưu manh đầu lĩnh Tạ Thanh coi trọng.Đêm nào, hắn hung dữ đem nàng ép góc tường, dao bổ dưa vỗ nàng tuyết nộn non gương mặt nhổ ngụm vòng khói: "Hôn ta một cái, ta liền thả ngươi!"Tiểu mỹ nhân dọa đến nhánh hoa run rẩy: "Tiểu ca ca, cầu ngươi dịu dàng một chút, ngươi, ngươi đem ta dọa sợ..."Có thể nam nhân lại càng nghe nàng khóc vượt hưng phấn: Dáng dấp câu người không tính, liền khóc đều TM dễ nghe muốn mạng!Không được không được, cái này không thể thả, tuyệt không thể thả..."Không cho phép khóc, lại khóc ta liền hôn ngươi!"Thẩm Kiều vạn vạn không nghĩ tới, lúc trước cái kia mỗi ngày dữ dằn muốn hôn nàng tiểu lưu manh, lại là ngày mai thiên chi kiêu tử, kim cương nam thần, nên nói nàng không may đâu, vẫn là gặp vận may đâu?【 nhỏ kịch trường 】Tạ Thanh: "Kiều Kiều, ngươi thích nam nhân kia, ta liền hủy đi nam nhân kia, ngươi nói xong sao?"Thẩm Kiều: "Tốt tốt tốt, kia ta thích ngươi tốt!"Tạ Thanh: "..."Liền, hai người kết làm tình nhân.…

Gặp Em Vào Ngày Thu Sang

Gặp Em Vào Ngày Thu Sang

15 11 11

Trích câu nói của Hứa Tâm Nghiên :- Đúng như cố nhân đã nói " Trong cái xui có cái xui hơn". Là cậu đấy Hi Vận , gặp cậu ở đâu là xui tới đó hà !Trích một đoạn hội thoại giữa Lưu Hi Vũ và Hứa Tâm Nghiên :- Em đau bụng quá trời luôn , chắc là chị dâu tới rồi.- Chị dâu ? Chị Hân Hương tới tìm em làm gì vậy ?- Anh giỡn mặt với em đó sao ? Hi Vận , anh không biết hả ?Lưu Hi Vận cau mày mà suy nghĩ.-Anh không tinh tế tí nào ? Em..em..đúng là tức chết mà~~- Rốt cuộc là em bị làm sao ? Nói cho anh nghe đi!- Anh biết em đang cần gì không ? Hi Vận ?- Cần anh!…

Nhà có 3 con mèo

Nhà có 3 con mèo

12 0 2

Au: TeaCupThể loại: Shortfic, thanh xuân vườn trường, HECategory: Một xíu pink, một xíu ngược, thêm một tí bựa bựa :DVăn án:- Thế bây giờ tao cho mày 5 giây. Nói thẳng cho tao biết "Mày có thích tao không?"1.............2.............3.............4.............5.............- Không nói à? Vậy là từ trước đến giờ....- Mèo ngốc. Chơi đủ chưa? Đủ rồi thì lên đây tao đèo về.Mèo con ngốc à....Anh có thể không thích em được sao?…

Một vạn năm ánh sáng

Một vạn năm ánh sáng

8 0 2

Chương Diệp Kiến và Sở Ý Diên là thanh mai trúc mã cùng lớn lên ở một ngôi làng cách xa thành phố. Sau hơn 7 năm mất liên lạc, hai người gặp lại nhau khi cùng cộng tác trong một dự án ở đại học Bắc Tô Thành và đến bên nhau. Sau này những biến cố ập đến để họ có thêm mấy lần 7 năm nữa.---------------------------------------------------------Lưu ý: Có sử dụng một số thuật ngữ liên quan đến thiên văn học đều không thực tế và chỉ là giả tưởng cá nhân của người viết. Mọi tên địa danh, đường phố,.. đều là giả tưởng.…