Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Trong không gian lấp lánh ánh đèn đường phía xa, phảng phất mùi hoa sữa ngào ngạt hoà vào những cơm gió heo may se se lạnh của mùa Thu, em ngồi trước ban công cách cửa sổ phòng tôi một gang tay, nửa khuôn mặt trắng trẻo lấp ló sau làn hoa sữa trắng, vui vẻ ngâm nga một giai điệu kỳ lạ nào đó. Tôi thấy một mùi hương đậm đà phảng phất nơi chóp mũi, cũng không rõ, đấy là mùi hoa sữa hay là mùi hương của em.…
nàng là ánh dương rực rỡ mà em chẳng thể nào chạm tới..cảm giác đơn phương một người, biết trước sẽ không thể nào được đáp lại. vậy mà cứ thế cố chấp...…
Toàn là những đoản ngắn, khá xàm, au nghiệp dư, thích khẩu nghiệp nhưng không dám làm hại ai, yêu màu hồng ghét sự giả dối. Ah, lạc đề...đoản ngắn do ta tự sáng tác. Lâu lâu thì có ngược…
Cảm giác được crush một người là thế nào ?Cảm giác có một người để thương nhớ là thế nào ?Cảm giác tối đến được tưởng tượng yêu một người là thế nào ??? ........ ..Đọc đi , lúc đó bạn sẽ cảm thấy thanh xuân thật trọn vẹn nếu có một người để tương tư <3 Ủng hộ tui đê <3 <3 <3 Kí bút Mii🔥🔥…
tác giả : Hạ Vũ thể loại : đoản văn. ngẩu hứng, tình yêu và những kỷ niệm tuổi thanh xuân Chắc hẳn trong mỗi chúng ta ai cũng sẽ có một thời thanh xuân để nhớ, dù có trưởng thành bao nhiêu, dù những bộn bề ngoài xã hội đã khiến ta bận rộn bao nhiêu thì khi ngồi lại, tận hưởng dư vị của cuộc sống, chỉ cần một tách cà phê và một bản nhạc nhẹ nhàng du dương cũng đủ khiến ta nhớ về những kỷ niệm xưa cũ, những ký ức đẹp mãi mãi đọng lại trong lòng mỗi người, tuổi thanh xuân thật đẹp tôi ước gì thời gian mãi dừng lại ở năm tháng ấy. Thanh xuân như cơn mưa rào, cơn mưa ghé qua cuộc đời ta gột rửa những nổi buồn nơi đáy lòng và cuốn trôi đi những năm tháng tươi đẹp của tuổi thanh xuân ấy. Dù là ai đi nữa ắt hẳn sẽ một lần ướt mưa.…
~ Bỗng một ngày, bao kỉ niệm chợt ùa về, từng chi tiết, cử chỉ, ánh mắt hiện rõ từng chút một trong tìm thức. Bỗng dưng có một ngày như thế? ~ 7:00 p.m vẫn như thế, màn đêm tĩnh mịch buông xuống, mặt trời lẳng lặng trốn tránh sự phồn hoa, tráng lệ này, trả chỗ cho Mặt Trăng lên cao. Ngoài kia, phố xá lại lên đèn, dòng người đông đúc chen chân nhau. Người thì lẻ bóng đơn côi, người thì có đôi có cặp. Họ yêu nhau như thể hôm nay là ngày cuối cùng; nhưng biết đâu được thật sự mai này đây, chẳng thể cùng chung lối. Thế nên, đôi khi tôi tự hỏi, tình yêu là gì mà có thể biến một người mạnh mẽ trở nên yếu đuối, khiến một cô gái mong manh dễ vỡ trở thành một người vô tâm đến đáng sợ. ~…
Cát Vy năm nay đã gần 40 tuổi, sống trong 1 căn hộ cao cấp ở gần trung tâm thành phố, đến nay cô vẫn độc thân. Cô dành cả thanh xuân của cô để phát triển sự nghiệp, thi vào 1 trường cấp 3 top, vào đại học danh tiếng, đi du học, xin vào 1 cơ quan nhà nước và có lương hưu đầy đủ khi về già. Khi còn trẻ lúc nào cũng chỉ cắm mặt vào việc học nên chưa từng trải nghiệm cảm giác yêu đương, hậu quả đến giờ vẫn độc thân. Khi về nhà sau 1 ngày làm việc, bỗng chú mèo cô nuôi nói có thể cho cô quay ngược lại thời gian năm cấp 3 để thay đổi với điều kiện 1 khi đã trở về cô không thể quay lại cuộc sống hiện tại mà phải tiếp tục sống lại từ đầu từ khi còn học cấp 3....…
Chiếc xe đột nhiên nghoẹo một cái, thì ra là do Trần Lục Nam vừa mới bỏ một tay, chỉ để một tay giữ càng xe. Hắn thẳng lưng, vỗ ngực cái bộp, dõng dạc nói: " Mẹ nói thanh mai trúc mã là tớ sẽ phải chở cậu đi học mãi mãi, cho đến một ngày chở cậu về nhà tớ mãi mãi!"Nói xong hắn cười giòn tan... . Tôi nhìn thấy cả giọt mồ hôi qua lớp áo trắng mỏng trước mặt mình, chảy dài một vệt, cuối cùng thấm ra lớp áo, tan thành một chấm mờ mờ ở cuối lưng..Sau đó còn nghe tiếng thở dài yếu ớt: " Thật là bất công !Tôi đột nhiên lại thấy vui vẻ, chẳng thèm so đo với tên nhóc đó nữa.…
Tên: Bạn cùng lớpTác giả: JannGiới thiệu:Taehyung và Jungkook quen biết nhau từ nhỏ, vừa là bạn vừa là địch cùng nhau phấn đấu, mọi người nghĩ hai người là anh em xã hội chủ nghĩa... Cho đến khi bắt gặp Taehyung gặm môi Jungkook trong lớp học... Gì cơ!???…
Đối với tất cả mọi người, Kim Gyuvin luôn cưng chiều Han Yujin nhất - em bé suốt đời của anh ta. Từ nhỏ hai người họ đã như hình với bóng, mọi người luôn quen thuộc với cách đối xử đặc biệt của Gyuvin dành cho Yujin, trong mắt họ, đây là một cặp anh em yêu thương nhau, thậm chí đôi lúc nhìn còn tình tứ hơn cả anh em.Tuy nhiên trong mắt của Yujin cậu đã sớm không coi Gyuvin là anh trai của mình nữa rồi. Có tên anh trai nào mà lại ôm ấp, cưng chiều em lên trời như Gyuvin chứ. Cậu hiểu rất rõ, Gyuvin đối xử với mình rất đặc biệt, hiểu rất rõ tình cảm của mình dành cho anh, nhưng Gyuvin không hề rõ tình cảm của anh dành cho Yujin rốt cuộc là gì? Thật sự chỉ là một người anh trai vô cùng yêu chiều em trai của mình sao?Cho tới khi có người ngỏ ý với Yujin, Gyuvin mới thật sự nhận thức được nguy cơ của mình. "Bé thỏ mình chăm bẵm từng chút một há lại để người ngoài chiếm mất, em ấy nhất định phải là của mình."Thế rồi vào một ngày nào đó, khi Kim Gyuvin định nghiêm túc bày tỏ tấm lòng của mình dành cho Han Yujin "Em bé à, anh..." chưa kịp nói hết câu Han Yujin đã tức giận mà gằn giọng "Em đâu phải là em bé của anh!"Tag: Thanh xuân vườn trường, ngạo kiều ngượng ngùng tâm lý thụ x dương quang ấm áp yêu thụ rất nhiều công, HE.…
Cuộc sống đã dành tặng chúng ta một món quà vô giá, đó chính là thanh xuân.Đó là khoảng thời gian ta được phép trải nghiệm,thử thách bản thân hết lần này đến lần khác mà không phải ngại ngùng hay lo nghĩ bất cứ điều gì.Đó cũng là những giây phút tự do,không ràng buộc nhất trong một đời người,tự do chọn món ăn trong một quán nhỏ cạnh cổng trường,tự do chọn phân ban,từ đó chọn một người bạn thân hay thậm chí là từ đó chọn một người để bản thân yêu cũng như hi sinh không cần hồi đáp...…
Hạ Chí Chưa Đến (夏至未至)Tác giả: Quách Kính Minh (郭敬明)Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, Thanh Xuân...Mở đầu: Mùa hè bắt đầu ở một thành phố nhỏ,Thế giới mà chúng ta nhìn thấy, lá cây long não xanh ngát đu đưa, ánh mặt trời chiều đã trở nên trong suốt, rẽ lối tới mọi ngóc ngách của thành phố. Cách đó không xa, trạm xe buýt nhộn nhịp tiếng vang, có bóng người gà gật say ngủ, cái bóng nghiêng nghiêng động đậy, mạng nhện mờ ảo một góc tường. Không gian êm dịu mà thoải mái, tựa như vĩnh viễn dừng lại tại khoảnh khắc này. Đến mức không bận tâm tương lai ra sao.Thế giới mà chúng ta nhìn thấy này, nếu không có những cuộc gặp gỡ bất ngờ không đoán định, nếu không gặp phải khoảnh khắc chệch đường ray, nếu không có những lần cháy đến cực điểm, cuối cùng cũng giống như tro tàn rơi xuống, thổi tan trong không khí, trở nên vô định... Cứ thế, vĩnh viễn mang theo hương thơm lành lạnh thoang thoảng của cây long não, một lát cắt hoàn mỹ, dừng lại ở một nơi mùa hè chưa tới . . .…
"Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?" Đó là câu hỏi của Răng sư tử đã gửi gắm đến nàng Bồ Công Anh trắng khi nàng bỏ lại mình mà bay theo làn gió kia. Nhưng có ai biết, hoa bồ công anh một đã khi rời khỏi Răng sư tử thì liệu sẽ ra sao? Hoa bồ công anh sẽ bay về đâu? Có một cô gái đã nhiều lần tự hỏi câu hỏi ấy, nhưng rồi lại không thể tìm được câu trả lời. Giống như suốt mười bảy năm trong cuộc đời, cô cứ loay hoay tìm mãi chàng bạch mã hoàng tử của đời mình, nhưng luôn là thất vọng. Vậy mà một người vốn dĩ không phải là bạch mã hoàng tử trong mắt cô lại dùng thời gian chứng minh cho cô ấy, cô sai rồi. Yêu một người, thì ra lại chẳng cần bất kì tiêu chí nào ở họ. Anh cho cô niềm vui, nụ cười, nỗi buồn, nước mắt. Cô cho anh tình yêu, khát vọng và biết hy sinh. Đến một ngày, cô hài lòng mỉm cười cảm ơn Thượng đế và cảm ơn anh, tự nhủ với lòng: "Anh biết không? Nếu anh yêu em bằng nhịp đập của tim anh thì em cũng yêu anh bằng mạng sống của mình."…
"Trần Đan Vy, bổn thiếu gia đây thích cậu!""Ờ"Nó một mặt thờ ơ không thèm nhìn ai kia lấy một cái, khiến cậu tức điên lên."Tớ nói tớ thích cậu, sao cậu không có biểu hiện gì vậy?""Tớ nên có biểu hiện gì đây?""Bất ngờ, hạnh phúc, vui vẻ chẳng hạn. Chứ ai lại một mặt thờ ơ không quan tâm như cậu chứ?"Minh Huy giận hờn nhìn nó, cậu đã lấy hết can đảm để nói lên những điều mà cậu giấu trong lòng bấy lâu nay mà con nhỏ mà cậu thích lại như không quan tâm. Thật tức quá đi mà!Nó nhận thấy gương mặt dỗi hờn của Huy lúc này mới ngước mắt lên chậm rãi nói:"Tớ biết cậu thích tớ lâu rồi,không ngờ là đến hôm nay cậu mới dám nói!""..."Hãy cùng Di theo dõi đoạn tình cảm ngọt ngào của hai bạn trẻ nhé<3…
Người ta nói hai mặt nam châm trái dấu thì luôn hút nhau, như Hà Tĩnh Kỳ và Diệp Nghiên Dương, có ai ngờ hai con người hoàn toàn trái ngược nhau đó, thế mà lại cứ đeo bám nhau không tha.Hà Tĩnh Kỳ đeo một bên tai nghe cho Diệp Nghiên Dương, người kia đang nhắm mắt, Tĩnh Kỳ tưởng cậu ta đã ngủ rồi, cũng nhẹ nhàng nằm xuống kế bên.Cơn gió nhẹ nhàng thoáng qua, bầu trời trong xanh đến lạ, xanh thanh khiết như màu áo trắng của hai người con trai kia vậy. Âm thanh vang lên thật ấm áp, thật rõ ràng, tràn đầy tình cảm." Em là ánh dương buông xuống lúc chiều tà Em là cơn gió nhẹ nhàng thoáng qua Thật buồn thật nhẹ Trong tôi, mãi mãi chẳng thể xua tan..."Tác giả: Thảo ĐằngThể loại: đam mỹ (nam x nam), vườn trường.…
- Ê Khoa, nếu mày có được một điều ước mày sẽ ước gì?- Sao mày hỏi thế?- Trả lời đi...- Tao ước được nắm quy luật của tạo hóa.Tôi ngơ ngác nhìn Khoa. Nó vẫn đang nhìn đăm chiêu về phía ánh sáng của đoàn tàu. Tiếng rít lên của còi tàu vang trong gió. Thật ồn ào, nhưng tôi vẫn cố nghe được câu trả lời của cậu ta. 'Quy luật của tạo hóa? Đùa chắc?!?'. Tôi đã nghĩ trong đầu như thế. Sự tò mò đã kích thích tôi khiến tôi phải buộc miệng hỏi:- Chi vậy ba?- Để tao có thể dừng thời gian mãi ở khoảng khắc này, để thanh xuân của tao với mày không còn là ký ức, và tao muốn ở bên mày Anh ạ...…
Hàn Kỳ và Hàn Hân là bạn thânh chơi từ lúc còn rất nhỏ cho đến bây giờ là năm lớp 11 , Hàn Kỳ cực kì quan tâm đến Hàn Hân . Cho đến một hôm , Hàn Kỳ khoe bạn gái với Hân , cô rất vui nhưng ai ngờ được bạn gái Kỳ hãm hại Hân , khiến Kỳ hiểu nhầm......Chúc các bạn vui vẻ -.-…
Có một góc thân quen... Lớp học, nhà xe và khoảng trời nhỏ bé... Cậu tớ và thanh xuân lướt qua thật nhẹ... Cơn mưa năm ấy, chúng ta năm này... Gió thoảng, mây bay...…
Đôi bạn thân năm xưa giờ trở thành 2 người xa lạ. Từng cùng nhau trải qua không ít những vui buồn của thời thanh xuân tươi đẹp ấy tưởng chừng sẽ chẳng bao giờ có thể xa cách, vậy mà cũng vì lí trí chẳng thắng nổi con tim mà trở thành không quen biết......…
Rồi chúng ta sẽ đi cùng nhau đến chân trời hạnh phúc chứ? Rồi chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ lìa xa đúng không? Rồi chúng ta sẽ có những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau đúng không? Rồi chúng ta....chúng ta sẽ.....CHÚNG TA CHIA TAY RỒI! Không quên được người yêu cũ, ngày đêm mong nhớ về nhau, sao cô lại ích kỷ như vậy? Ngoảnh mặt đi không nói lời tạm biệt. Hắn đợi mòn mỏi dài dẵng 15 năm trời. Ngày gặp lại cô anh như người mơ bừng tỉnh giấc. ------------------------------Trong quá trình viết sẽ có nhiều thiết sót, vì thế hoan nghênh sự đóng góp của tất cả mọi người. Yêu mọi người 💖…