[ EXO ] Thanh Xuân
Một vài tấm ảnh....…
Một vài tấm ảnh....…
Thanh xuân…
Xem đi rồi biết:))))))…
"Bạn đã bao giờ cảm thấy trái tim mình thuộc về nơi nào đó chưa? Tôi thì rồi. Chẳng biết vì đâu mà tôi lại thích nơi này đến thế. Thích từ những điều nhỏ nhặt và đơn giản nhất. Tôi cảm thấy Seoul có tâm hồn tôi, có mọi thứ tôi muốn. À... còn có cả anh... Seoul là ước mơ của tôi. Anh cũng là ước mơ của tôi.."…
Hướng Huệ Chi - An Vũ PhongDòng người tấp nập, chân ái là chờ đợi và một cái nắm tay.Thanh xuân của cô luôn có cậu. Cậu chính là ánh sáng, là niềm hi vọng, là điều mà cô luôn hướng tới. Cậu là một người bạn, một người lo lắng cho cô. Một người khi cô chỉ trầy xước nhẹ thôi cũng đã chạy lại hỏi. Cậu là ánh ban mai chiếu rọi nơi góc tối trong tâm hồn cô.Chúng ta từ bỏ sự tôn nghiêm, cá tính của mình, từ bỏ cả sự cố chấp cố hữu, đều bởi vì không thể từ bỏ một người.Đang tuổi thanh xuân, giữa bao la biển người, tìm được người mình yêu, được người ấy yêu lại, đó đã là hạnh phúc lớn nhất trong đời người.Cảm ơn cậu đã đến, An Vũ Phong, để cô biết thế nào là tình yêu đích thực. Cảm ơn vì đã đợi, Hướng Huệ Chi, để cậu biết được người thật sự yêu cậu là ai.…
Tuổi trẻ của tớ trôi qua rất nhanh. Và thanh xuân của tớ cũng rất ngắn ngủi. Nhưng cho dù nó có trôi qua như thế nào, dù vui, dù buồn, dù khó khăn, trắc trở. Chỉ cần có cậu, tuổi trẻ của tớ sẽ đi qua không hối tiếc.…
Để em giấu đi những kỉ niệm ở nơi đây nha anh !#còn nhiều thiếu sót mọi người góp ý nha 😅❤…
Oh my dream.. Then everyone will understand 🙃Begin: tuesday, 28-5-2019,End: friday, 28-6-2019.…
" Đừng cảm kích vì ai đó rời đi và quay trở lại, hãy cảm kích vì ai đó sẽ không bao giờ rời đi "Con người là một loại sinh vật sợ cô đơn , họ sợ kể cả khi đang trong cảm giác hạnh phúc tràn ngập. Cô đơn như một loại axit gặm nhắm từng tế bào cho tới khi con người ta trần trụi nhất. Và bạn , chính bạn đấy , bạn đang thật sự sợ điều gì ? Là nỗi cô đơn ăn mòn tận xương tủy? Hay là sự lạc lõng trong cuộc trò chuyện với bạn bè ? Hay chỉ là, khi bạn buồn nhất lại chẳng có 1 ai bên cạnh bạn ?Đó là cảm nhận của tôi về nỗi cô đơn , tôi từng có bạn nhưng khi tôi gặp khó khăn lại chẳng người nào ở lại. Đến tận bây giờ, khi buồn tôi cũng chỉ có thể nằm trên giường chờ thời gian trôi qua, đôi khi lại khóc, đôi lúc lại buồn . Cảm xúc đến nhanh mà đi cũng nhanh, thứ còn tồn đọng lại chỉ là những giọt nước mắt chưa khô , hay những vết thương lòng chưa lành. Từ khi anh ấy xuất hiện, căn phòng trống dường như bớt lạnh hơn hẳn, trái tim ngoài những vết thương chưa lành cũng dần dần biết vui vẻ, nhưng cảm giác thiếu an toàn thì luôn ở đó , ngay cả khi anh ôm tôi trong vòng tay rộng lớn ấm áp ấy...Ở nơi đó thời gian như ngừng trôi - by "inurhurt"…
" Nếu có kiếp sau , dù cậu có là con trai hay con gái , thì tớ đều mong được gặp lại cậu , được yêu cậu thêm 1 lần nữa , JungKook à ..."…
Thanh Xuân này bỏ lỡ...đến cuối cùng...chúng ta..…
Cảm ơn anh vì đã xuất hiệnCũng cảm ơn vì đã không chọn em....…
Thanh xuân? Thanh xuân của tớ có cậu, còn cậu thanh xuân của cậu liệu có tớ?…
❤Thanh Xuân của tôi đã trải qua rất vô vị, đừng như tôi sẽ không tốt đâu.Tôi đã không trân trọng nó cho tới khi nó mất đi tôi mới hối hận 💚…
cặp đôi Kỳ Hiên kết HE…
Cô chính là Trần Thiên Hà. Một người phụ nữ thành công trong lĩnh vực thời trang, một người hàng tháng đều có mặt trong tấm bìa tạp trí thời trang, một nhà thiết kế đa tài. Nhưng ít ai biết rằng để có được thành công của hôm nay, cô đã đánh đổi bằng cả tình yêu mà tuôi thanh xuân cô vun đắp.Anh, Trương Quân Nghị, một công tử nhà giàu học giỏi được mọi người yêu mến nhưng người anh yêu chỉ có cô gái tên Thiên Hà.Nhưng cuộc đời đâu ai đoán được người mình yêu đâu hẵng là người bên mình suốt đời.Lần cuối cùng Trần Thiên Hà được ôm anh, từ sau này trở đi cô không thể làm điều đó nữa. Sau này anh không còn là của cô nữa, anh sẽ thuộc về một người con gái khác không phải là cô. Anh đã không còn cho cô thêm một cơ hội nữa. Anh đã buông tay...…
Cậu là người hướng ngoại, gặp ai cũng có thể kết thân, tự tin tràn đầy năng lượng Cô lại là người hướng nội, ít nói, nhút nhát, nhưng thân rồi mới biết.... :>>> Những tưởng cuộc sống của 2 con người không quen biết, không chung lớp, không cùng tính cách sẽ chẳng liên quan gì đến nhau. Nhưng ai mà có dè... đống dây mơ rễ má khiến họ thuận theo tự nhiên mà xích lại gần nhau…
Tạ Tư lúc ấy chỉ mới 8 tuổi cùng gia đình đến bệnh viện do hai bên là bạn thân.Hắn nhìn cô được chào đời với cái má phúng phính ,hắn nhìn thích thú nói- sau này em sẽ là vợ của anh…
Tuổi trẻ này được biết tới các anh thực sự là một điều may mắn.Mình biết đến các anh vào đúng thời điểm mình bị stress về việc học và bạn bè,cho nên để nói các anh là chỗ vực tinh thần mình thì không hề nói sai.Kiểu như đúng người đúng thời điểm ấy nhưng mình vẫn tiếc vì không được biết các a sớm hơn.Thế là 2 năm mình đi cùng các anh rồi..Nơi này chỉ là chỗ mình gửi gắm tâm tình đến các a,nhiều khi mình lên hứng viết hoặc một số mình sưu tầm từ nơi khác,nhiều cái mình ko nhớ rõ nguồn nên mong các bạn thông cảm…
Bạn thân 7 năm , yêu cậu 5 năm . Vì sợ mất cậu , sợ cậu xa lánh, sợ cậu bỏ mặc.Tớ sợ.....Nên giờ đây cậu đã.....…