Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Title : My King, My HusbandLink: http://kenhsinhvien.net/topic/longfic-my-king-my-husband.562886/Author : MinhminhhangCategory : Xuyên không, pink, funny,...Rating: PG_13Status : On-goingLength : Long FicPairing: Kaiao, Shinran, Shihak (cặp này còn tùy)Fic đã có sự cho phép của tác giả. Mong các bạn ủng hộ chị ấy ở bên KSV nhé!…
Tác giả: Nhất Tiếu Sênh TiêuTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 176 chươngThể loại: Cổ đại, Ngôn tình, HE, Ngọt sủng, Cung đình hầu tướcEditor: HpthaoVăn án: Trung Liệt Hầu Phủ cả nhà trung liệt, gia tộc hưng thịnh.Chủ mẫu qua đời sớm, để lại ba con trai và một con gái, cùng với Trung Liệt Hầu trái tim son sắt.Trịnh Vân Hạm từ khi hiểu chuyện đã nhận ra cuộc đời nàng có ba việc lớn phải làm.Đầu tiên, giúp đại ca tìm một người vợ tốt.Thứ hai, giúp nhị ca tìm được một người vợ tốt.Thứ ba, giúp tam ca tìm được một người vợ tốt.Nếu làm được, mẹ nàng ở trên trời có linh thiêng cũng sẽ mỉm cười.Trịnh Vân Hạm đã không từ thủ đoạn và cuối cùng cũng đã tìm được (cướp được) ba vị tẩu tử mỗi người một vẻ, như hoa như ngọc và yêu quý nàng.Sau đó, nàng thấy ánh mắt của các ca ca nhìn nàng trông rất lạ.Một ngày nọ, nàng bị ba ca ca giữ trong phòng và bày ra một đống tranh chân dung của các mỹ nam.Đại ca lạnh lùng: cái này sáng sủa, cái này nhân từ, cái này vui tính.Nhị ca kiên nhẫn: vị này tài trí song tuyệt, vị này văn võ song toàn, vị này vừa có sắc lại vừa có tiền.Tam ca mỉm cười: Chúng ta bắt đầu từ đâu đây?Nam nữ chính cưới trước yêu sau, giai đoạn đầu chậm nhiệt.Tuyến tình cảm của các ca ca và muội muội song song, siêu ngọt ngào.…
Cuộc đời của một ngôi sao tựa như câu nói: "Người đứng trên cao thì gió lạnh" chỉ một phút sơ sẩy, tất cả những gì họ đạt được có thể rơi xuống vực sâu, Nhật Tư cũng không ngoại lệ. Còn Trương Ngọc Song Tử kẻ đứng sau ánh đèn chính là người nắm giữ chiếc chìa khóa định đoạt số phận của cậu…
Văn án : "Ta muốn trong hậu cung này leo đến đỉnh điểm!" Hạ Kha ở vào cung lúc tự nói với mình."Đốt, chúc mừng kí chủ đạt thành 'Sủng phi dã vọng', không có lòng cầu tiến tú nữ không phải là hảo sủng phi, kí chủ Hạ Kha đã thành công kích hoạt 001 sủng phi hệ thống, trước phát ra tân tay lễ bao một phần, có hay không lập tức mở ra? ( là / không )" cho nên nói, đây rốt cuộc là cái cái quỷ gì a ( ⊙o⊙ ), đột nhiên lên tiếng hội hù chết người hảo phạt!Hệ thống: Kí chủ xin chú ý, kí chủ xin chú ý, phía trước 50 mét có hoàng đế ẩn hiện, thỉnh làm xong chiến đấu chuẩn bị.Thường ngôn nói: Gần vua như gần cọp, Mẫn Tú Các Hạ Kha nhưng là nhẹ lay động quạt tròn nói ra: "Tần thiếp nhất thích giả trư ăn cọp ~ "Nội dung nhãn : Hệ thống ngọt vănTìm tòi mấu chốt tự : Nhân vật chính: Hạ Kha ┃ phối hợp diễn: Hạ Hầu Ngôn ┃ khác:…
🌸Những ngày tháng hồn nhiên, em trót đem lòng yêu tôi cho đến tận sau này!? Em vẫn vậy? 🌸Có lẽ Thanh Xuân của em đã trao hết lại nơi tôi. Nhưng em nhận lại được những gì? Hàng ngàn, hàng triệu giọt nước mắt em khóc mỗi đêm? Từng nỗi đau không ai thấu, không ai thấy?…
Một cô nàng ngỗ ngáo và một hot boy lạnh lùng.Lần gặp mặt "thân tình",bắt đầu cho chuỗi ngày rắc rối sau này.Liệu họ có thành một đôi???Người xưa có câu "ghét của nào trời trao của ấy" vì thấm nhuần câu nói vĩ đại ấy nên tôi đã viết ra câu truyện "kinh dị" này.Truyện ko mang yếu tố kì ảo,phi thực tế vì tớ là người VN nên ko có trùm mafia hay băng đảng hắc ám gì hết ạ.Cảm ơn các bạn đã đọc.Mọi ý kiến thắc mắc cmt để tớ còn giải quyết :)…
Truyện này là tác phẩm đầu tay của Mỡ Mỡ <3 'Có những người cùng tôi đi qua những nông nỗi' là câu chuyện nói lên mối quan hệ không lối thoát :> Không thể biết được chính bản thân mình đang làm gì, tại sao lại làm vậy :)…
Văn án : Úy Trì Phi Hà trầm mặc: Tám mươi vạn thiết kỵ làm đồ cưới, trừ bỏ hoàng đế, thật đúng không ai dám thú nàng.Tiền triều quyền đấu, các lộ nhà cao cửa rộng quý nữ đều xuất trướng, một hồi tổng tuyển cử, tinh phong huyết vũ.Úy Trì Phi Hà nhíu mày: Không làm hoàng hậu lại như thế nào? Nàng chuyên chú sủng phi nhất vạn năm.Nhưng là này đến cùng là cái cái gì hậu cung a.Hoàng hậu là trùng sinh , quý phi có tu chân không gian, tứ phi đứng đầu có thể ngự quỷ, chậc chậc, cái khác tiểu Tần phi nhóm cũng các bàn tay vàng đại khai.Úy Trì Phi Hà nở nụ cười: Người như vậy sinh mới viên mãn, tổng không thể nhường nàng cung đấu hệ thống không có đối thủ không phải?Nhưng là, sinh nhất oa thằng nhóc con, thế nào người người đều như vậy hung tàn? Các ngươi tiền sinh đều là hoàng đế, của các ngươi phụ hoàng biết không?Hoàng đế: Có như vậy một đám thằng nhóc con, làm phụ hoàng tỏ vẻ thực tâm tắc!Úy Trì Phi Hà lại mang thai, đã nghĩ sinh cái tri kỷ tiểu áo bông. Hảo thôi, tiểu áo bông là sinh ra đến , vì mao tiểu áo bông đời trước muốn kêu Võ Mị Nương đâu?Hoàng đế: Có như vậy cái khuê nữ, làm phụ hoàng tỏ vẻ hộc máu tam thăng ngã xuống đất không dậy nổi, vẫn là gả đến hắn quốc đi tai họa người khác đi đi!Bài này nữ chủ không tiểu bạch, không thánh mẫu, tiểu hung tàn.Bài này nam chủ phúc hắc, giả dối, tà tính, chuyên tình.Bài này cục cưng nhóm người người lai lịch quá nhiều, thủ đoạn thông thiên. Che chở mẫu thân cung đấu, đấu người khác kêu cha gọi mẹ.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…