Liệu Ba Mẹ có thể....
( Đây không phải truyện). Hãy lắng nghe những ngụ ý của Tôi nhé…
( Đây không phải truyện). Hãy lắng nghe những ngụ ý của Tôi nhé…
Chỉ là vài phút ngẫu hứngTruyện không kinh dị lắm hài hước là chính😂…
Tuyển tập Lệnh Hậu Đồng Nhân CaTổng hợp các bài hát được fan viết riêng cho Phú Sát Dung Âm và Ngụy Anh Lạc của phim Diên Hy Công Lược.(*) Nếu viết truyện được gọi là Đồng nhân văn, thì viết bài hát được gọi là Đồng nhân ca / Đồng nhân khúc-----Trans by Atom. Thông tin, bản dịch, và link download được đăng tại đây. MV vietsub được đăng tại kênh youtube Cá Nóc Quân.Link list MV : https://tinyurl.com/ListLacHauMVLink đồng nhân văn tự edit: https://my.w.tt/zBjVfa4GhQ…
Con người lúc sinh ra đều cất tiếng khóc chào đời dần lớn lên học cách cười đùa vui vẻ và làm chủ được cảm xúc của mình. Nhưng thật ngu ngốc khi bạn học được cách yêu một ai đó bạn lại để người khác điều khiển cảm xúc của bạn.... Vậy có phải chúng ta có lỗi với gia đình người thân của mình không???Và quan trọng nhất là có lỗi với chính bản thân mình...Đây là cảm xúc hỗn độn của mình nên không theo logic nào hết. Mong mọi người thông cảm.... Nếu có ai cùng tâm trạng mong mọi người sẽ cố gắng cùng mình vượt qua... yêu thương...…
Không phải đứa trẻ nào cũng được ngây thơ hay có một tuổi thơ hồn nhiên và trong sáng . Thực chất việc đấy phụ thuộc rất lớn vào môi trường chúng đang sống bên người thân của mình.Người lớn chúng ta vẫn luôn nói với nhau rằng:" nó là trẻ con nó có biết cái gì đâu!!" Nhưng, cái gì cũng có hai mặt của nó . Lũ trẻ tuy nhỏ nhưng bằng cách nào đó nó vẫn có thể phân biệt được những hành động chúng ta làm với nó .Và nếu tinh ý chúng ta sẽ phát hiện những mảng tối mà ta vô tình gieo vào lúc nào không hay . Cũng trong từ mảng tâm hồn đó sẽ có vô vàn những góc nhìn tưởng rằng như vô hại nhưng lại khiến cho tôi cảm thấy như : " nó đã không còn là một đứa trẻ!" …
Thế Khanh (Công/Top) Tiêu Khải (Thụ/Bot) ---NGƯỢC LUYẾN TÌNH THÂM---Mưa cứ từng hạt từng hạt nhẹ nhàng chầm chậm rơi xuống mặt biển tạo ra những vết loang nhỏ trên làn nước xanh thẳm. Sóng cũng dần dũng cảm chạm nhiều hơn vào những vách núi đá gần bờ.Trên vách núi cao ấy gió từng cơn từng cơn lạnh buốt ôm lấy bước chân của Thế Khanh. Chàng trai đi càng gần phía chân trời, ánh sáng yếu ớt của mặt trời càng lụi tắt. Dù như thế nào đi chăng nửa "quy luật" vẫn giết đi thứ ánh sáng đầy ấm áp, kiên cường, xinh đẹp này, có cố cách mấy cũng vậy thôi. Bởi thế quang cảnh thêm phần âm u, lạnh lẽo, mờ mịt, tối tâm.Nhưng như vậy còn tốt hơn nhiều so với linh hồn tàn trong thân xác của kẻ si tình. "Chuyện duy nhất anh làm đúng chính là yêu em. Còn khiến em yêu anh và không ở bên em, là anh thực sự sai rồi..." càng đi bước chân dường như càng trĩu nặng, mi mắt chàng trai đã lăn dài hai hàng nước mắt, những giọt nước mắt lăn dài trên má rồi đi ngang mờ môi nhợt nhạt, trên bờ môi ấy nở một nụ cười đầy bi đát lãnh lẽo vô cùng. "Anh không chỉ sai hai chuyện mà là ba, đúng không Tiêu Khải." Thế rồi, làn nước xanh thẳm cuốn lấy thân xác tồi tàn đầy thương tích, nước lạnh lẽo vô cùng nhưng đâu ai biết được thứ lạnh nhất, lạnh hơn nữa chính là cái định kiến áp đặt lên con người nhỏ bé. Chính nó đã dìm đi tình yêu, dìm đi thân xác của kẻ tình si."Chuyện thứ ba anh đã sai chính là ---Muốn biết chuyện sai thứ 3 là gì và kết cục của cặp đôi Khanh, Khải như thế nào mời mí bạn theo dõi nha. Cảm ơn nhìu---…
đã bao lâu rồi sunoo chưa được ăn thịt gà?…
Tự giải thoát hay chờ người đến cứu ?…
[GIỚI THIỆU]Năm ấy, trong lúc em đang đau khổ, là anh đã cứu vớt em.Hiện tại, nỗi đau chồng chất vai anh, nhưng em chẳng thể cất lời an ủi.Cánh tường vy giúp ta nên đôi, nhưng trạm xe buýt lại mang ta rời xa. Xe buýt đi rồi lại dừng, liệu ta có còn cơ hội về bên nhau?_____________________________________________________[CHÚT LƯU Ý]- Bối cảnh của truyện hoàn toàn là giả tưởng, nếu có giống nhau chỉ là trùng hợp.- Truyện nằm trong vũ trụ "Mùa hoa kết duyên" (đang triển khai).…
Suy nghĩ của em về anh Thùy Nam à. Mong anh sẽ mạnh mẽ vượt qua mọi chuyện anh nhé... vẫn ủng hộ anh.…
Mùa hạ - thời điểm mà cái nóng nực rất thích hợp để nung nấu cho một thứ gì đó nảy nở, nhưng cũng rất dễ để đốt cháy cái bình yên mà ta đã gìn giữ bấy lâu nay.…