Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
5,037 Truyện
Sương trong gió

Sương trong gió

43 1 3

Đến thế giới này chỉ là điều vô tình.... cho những cuộc gặp gỡ định mệnhCó những thứ ko phải là của mình....càng cố níu kéo càng nhận ra một điều....bản thân thật ngu ngốc nhường nào và đáng khinh bao nhiêuÔng trời cho ta gặp hàng vạn trong hàng tỷ nngoài kia....có những ng chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta...có những ng sẽ dừng chân trong đoạn đường đó ...nhưng chưa chắc ngta đã mừng chung đường cùng bạn...đừng ngộ nhận để khiến bản thân thành con ngôk,hay khiến ngta chán ghet....Nếu có thể làm lại...e sẽ ko yêu anh hèn mọn và đáng khinh như trc nữa....nhưng quên anh là điều e ko thể Làm sao có thể quên một ng đã khắc sâu vào trong linh hồn chứLàm sao có thể quên một ng dù chết vẫn muốn bên cạnh ng đóLàm sao có thể nói dối con tim khi vẫn con yêu sâu đậm như vậyLàm sao đây khi trái tim e lun ko nghe lý tríNhưng sai lầm ko thể hai lần....lần này e sẽ chỉ đứng nhìn anh từ xaGiống như sương mai...gần ngay trc mắt ...nhưng ko thể lắm ở trong tay....gió thổi đến ...sương cũng tan r…

Năm Ấy Có Một Thiếu Niên [ Thiếu Niên Truyện/ Đam Mỹ / Ngược ]

Năm Ấy Có Một Thiếu Niên [ Thiếu Niên Truyện/ Đam Mỹ / Ngược ]

17 1 2

Năm Ấy Có Một Thiếu Niên_____Năm ấy có một Tôn Tam Nguyệt, vô cùng vô tư, chẳng muộn phiền chuyện thiên hạ, chẳng quan tâm đến thế gian có xoay lưng với hắn hay không, cứ đường đường mà sống thật vui vẻ. Ấy thế mà thiếu niên nhiệt huyết ấy lại từ vô tư thành suy tư, ngày ngày uống rựu đến say ngất chỉ vì để quên đi một người, nhưng chẳng thể nào quên đi được." Tôn Tam Nguyệt của năm ấy đã chết rồi, thế nên....đừng tìm hắn nữa"____Năm ấy có một Trạch Thiên Vũ sống trên đỉnh núi Tư Âm. Là một kẻ tàn bạo, có tính cách lập dị, hắn xem thường tất cả, cho rằng mọi thứ đều không đáng để hắn trân trọng. Ấy thế mà không ngờ lại có một ngày, con người tự cao, tự đại ấy lại phải cúi đầu, quỳ xuống cầu xin kẻ khác chỉ để giữ lại mạng sống cho một thiếu niên đang hấp hối đang được hắn nâng niu trong lòng."Trước nay, bản tôn chưa từng nghĩ đến việc sẽ hao tâm, tổn khí đối với một tên tiểu tử phiền toái đã khiến ta phải vắt óc suy nghĩ nhiều đến mất ăn, mất ngủ. Ta thực sự ghét con người đó, chỉ muốn bóp chết hắn ta, nhưng tại sao ta lại không nỡ?"…

KẾT NỐI ÂM DƯƠNG

KẾT NỐI ÂM DƯƠNG

2 0 2

Trần Nhật Linh, 26 tuổi là một bác sĩ chuyên khoa phẩu thuật hồi sức tập sự đang trong một ca trực đêm hằng ngày tại bệnh viện, nghe được thông tin từ bố là mẹ đã bị mất tích trong 1 vụ tai nạn giao thông. Nhật Linh quyết định đến hiện trường để tìm hiểu và không may sau đó bị tai nạn giao thông và cậu được đưa đi cấp cứu sau khi được người dân gần đó phát hiện. Dù các bác sĩ đã nỗ lực cứu vãn nhưng cậu đã được báo cáo là tử vong. Tuy nhiên, cậu chỉ bị đánh mất 2 phần hồn và may mắn phần hồn còn lại chứa sức mạnh đã níu giữ mạng sống của cậu. Cậu tỉnh dậy bên trong nhà xác và gặp được Vũ Thị Lan Ngọc, 25 tuổi là nhân viên đang trực tại đó, khi chưa hiểu chuyện gì xảy ra họ đã bị tấn công bởi những oan hồn chứa đầy âm khí vất vưởng, qua đó, Nhật Linh vô tình thức tỉnh được sức mạnh bí ẩn bên trong phần hồn còn sót lại mà cậu không hay biết. Sau mọi chuyện, cậu được bố cậu, người đã hiểu hết tất cả mọi chuyện đã đưa cho một quyển sổ từ tổ tiên và căn dặn cậu hãy đi tự tìm sự thật về bản thân và hoàn thành sứ mệnh tìm lại được linh hồn và hài cốt của mẹ cậu.…

Hoa Mặt Trời Trên Cát

Hoa Mặt Trời Trên Cát

165 6 10

Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…

[Edit] Nhân Gian Có Vị Tên Thanh Hoan - Ai Lam

[Edit] Nhân Gian Có Vị Tên Thanh Hoan - Ai Lam

18 1 2

§Tác giả: Ai Lam§Tên khác: Con Đường Hóa Tra Của Nữ Chính§Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hệ thống, Mau xuyên, Cổ Đại, Hiện đại, Tương lai, HE, OE.§Editor: Tiểu Nữ Yil§Văn án:Nếu gặp một cuộc tình không có kết cục, là ngươi, ngươi sẽ làm gì?Sẽ dây dưa tới cùng, khổ sở níu kéo?Sẽ òa khóc, nức nở không nguôi?Hay lặng lẽ rời xa, sống trong tuyệt vọng.Đường Thanh Hoan đã từng đứng trên bờ vực tuyệt vọng, đến một thế giới u tối. Ở nơi đấy, có đủ loại người với những chấp niệm còn vương vấn.Bởi vì tích được nhiều âm đức*, nên sau khi chết đi họ có thể đi đến nơi này, nói với nàng về tâm nguyện của họ.Nhiệm vụ của nàng chính là giúp bọn họ buông bỏ quá khứ, loại trừ chấp niệm. Chỉ cần uống một chén canh có thể quên đi ký ức kiếp trước, rời khỏi chỗ này, đầu thai chuyển thế.Chỉ có điều, dạo qua từng thế giới, nàng dường như đã..Mở ra con đường "tra hóa" của mình.*Âm đức là những việc tốt được làm một cách âm thầm, lặng lẽ khi còn sống.…

Nếu ra đi là hạnh phúc...................

Nếu ra đi là hạnh phúc...................

112 2 10

cô là đại tiểu thư của 1 gia đình danh giáhắn là vương tử của 1 tập đoàn lớn nhất thế giới định mệnh cho cô gặp hắncô đã yêu hắn .......nhưng đáp lại tình yêu đó ......là những lần lạnh lùng của hắn đói vs côkết hôn vs hắn chỉ là sắp đặt, hắn ko yêu cô. Cô cũng biết nhưng vẫn cố níu giữnhiều lần hắn đánh cô, mắng cô nhưng cô vẫn nhịnrồi hắn dẫn theo 1 cô gái khác về nhà và đuổi cô đi hắn nói: ''Nếu cô muốn tôi hạnh phúc , hãy biến khỏi nhà này''cô chấp nhận, vì người mik yêu mà ra đi, là cô tự đi nhưng sao giọt nước mắt cứ lăn xuốngrồi cô bị tai nạn xe khi đi trên đường. cô ko qua khỏi được cơn nguy kịch, cô ra đi một cách nặng nề, ko có hắn ở bên.cô đi rồi, chẳng phải đây là điều mà hắn muốn sao. vậy mà hắn lại ân hận hận rồi lại đau. Hận chính bản thân miktrước khi đi cô đã nói :"nế ra đi là hạnh phúc......"mún bít thì đọc tiếp nha:)…

[ĐM] THIÊN VỊ

[ĐM] THIÊN VỊ

42 0 3

"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sản

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sản

361 4 1

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sảnTác giả: Phú quý kiều hoaVăn án:Ao niệm thích thương cận vũ hèn mọn đến bụi bặm bên trong.Gả cho thương cận vũ ba năm, đem mình hào môn thiên kim thân phận quên ở sau ót, vì hắn chịu mệt nhọc, chỉ cần hắn có thể hài lòng.Cho dù là gia gia nói với nàng ly hôn liền có thể kế thừa gia sản, nàng cũng không hề dao động qua.Thẳng đến có Thiên Cẩu tử tuôn ra thương cận cùng khuê mật ước hẹn chuyện xấu!Đây là ý gì... Mình tín nhiệm ba năm khuê mật cùng lão công song song phản bội?Ao niệm rốt cục không làm, đóng sập cửa liền đi, thương gia loạn sạp hàng nàng mặc kệ, trước khi đi còn thuận tiện rút lui cái tư, về nhà tiếp tục làm Đại tiểu thư của mình.Gia gia tuổi già an lòng: "Niệm niệm rốt cục nghĩ thông suốt, chịu trở về kế thừa gia sản!"Không có thương cận nhân sinh, ao niệm như thường ngưu bức, nhà giàu nhất nâng ở đáy lòng bên trên tôn nữ, xe sang trọng du thuyền tùy tiện đưa, người theo đuổi đạp phá cửa hạm. Còn có tên vua màn ảnh công khai hướng ao niệm thổ lộ...Gặp được cùng ao niệm cùng người khác hẹn hò về sau, thương cận níu lại ao đọc cổ tay, "Cùng ta trở về có được hay không?"Ao niệm lạnh lùng bỏ qua một bên, "Thật xin lỗi, ngươi vị kia?"…

Mùa Hạ Trong Đôi Mắt

Mùa Hạ Trong Đôi Mắt

0 0 1

Mỗi chúng ta đều từng có một mùa hạ thoáng qua trong đôi mắt, mùa hạ tạm biệt những ngây thơ, tạm biệt cái nắng nhạt trên nền trời xanh lam tháng sáu, mùa hạ tạm biệt mối tình năm 17 tuổi. Có thể đẹp hoặc không nhưng mùa hè năm ấy trong lòng lại day dứt đến lạ khi nhận ra, mình yêu nhau quá nhiều nhưng chẳng thể níu giữ được. Khi trưởng thành chúng ta sẽ nhận ra rằng, đôi khi không thể giữ ai đó bên cạnh, chỉ cất trong lòng là cái giá đau đớn vì bỏ lỡ nhau năm 17 tuổi ấy. Lưu Hạ Vy từng nói với Hứa Dĩ Phong "Năm 17 tuổi, tôi đã bước đủ 999 bước chân nhưng một bước còn lại, cậu đã không tiến đến. Từ lúc ấy, từ chỗ chỉ cách nhau một bước chân, tôi đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc đời cậu, mãi mãi." Đúng vậy, tình yêu là một nghìn bước chân, cậu có thể bước 999 bưỡc, nhưng một bước còn lại, phải do người kia tình nguyện đi. Nếu bạn bỏ lỡ một bước chân đó, có thể, bạn phải bỏ lỡ một đời ở cạnh nhau. Mỗi chúng ta, đi qua quá nhiều tổn thưong, đều sẽ giữ lại một bước chân trong tim cho riêng mình, khi hối hận, họ đi hàng nghìn hàng vạn bước để tìm lại bước chân năm ấy ... nhưng lại ngỡ ngàng nhận ra, chúng ta, không chỉ còn cách nhau một bước... "Cầu xin thế giới hãy dịu dàng với em" - Hứa Dĩ Phong…

Minh thu - Bất Kiến Nam Lâu

Minh thu - Bất Kiến Nam Lâu

131 4 1

Từng dùng danh 《 tiểu đáng thương bị hào môn đại lão nhặt đi rồi 》Hai mươi tuổi năm ấy, bởi vì một giấy hiệp nghị, Lục Minh Thu thành Cố Thiếu Dung tình nhân. Bị giam cầm bảy năm, hắn như chim nhập lồng chim, nhìn không thấy thiên địa, càng sờ không được tự do.Sau lại, Tạ Từ Tuyết vì Lục Minh Thu mở ra nhà giam, hắn giúp hắn từ khổ hải xoay người, dạy hắn cái gì là ái, cái gì là chính xác thích.Lục Minh Thu hỏi: "Ngươi vì cái gì muốn giúp ta?"Tạ Từ Tuyết nói: "Ta hy vọng rơi vào vũng lầy tiên hạc, một lần nữa bay trở về phía chân trời."----Lục Minh Thu (công) x Tạ Từ Tuyết (thụ)Đổi chịu văn, đồng tính có thể kết hôn bối cảnhCông giai đoạn trước thường xuyên khóc, chịu truy công thả sủng côngLần đầu tiên viết đồ vật, hành văn không tốt, không mừng thỉnh luiTag: Đô thị tình duyênHào môn thế giaYêu sâu sắcDuyên trời tác hợpTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Minh Thu ┃ vai phụ: Tạ Từ Tuyết ┃ cái khác: Chịu truy công, được sủng ái công, đổi chịuMột câu tóm tắt: Nhu nhược mỹ nhân công & thâm tình tổng tài chịuLập ý: Nguyện hết thảy bất hạnh đều có thể bị chữa khỏi…

Duyên đến đây, là ngươi

Duyên đến đây, là ngươi

679 1 2

Hắn là cái khốc trung mang tiểu bĩ bộ đội đặc chủng, trưởng thành ba mươi mà đứng chuẩn bị thành cái gia,Nhất thời tâm động, thiết huyết quân nhân cư nhiên xem thượng nhìn như nũng nịu đàn tranh lão sư!Truy, vẫn là không truy? Đó là một vấn đề...Văn nghệ cô gái cùng thiết huyết quân nhân giao hòa,Một nửa là nhu tình thủy, một nửa là cứng cỏi cương.Hắn cho rằng: này cô gái nhìn như ôn nhu mà yếu ớt, trong khung đã có dũng cảm mạo hiểm tinh thần, khi thì cẩn thận khi thì rất là lớn mật.Nàng tiếu đáp: người ta rõ ràng cũng rất ôn nhu hiền thục thôi, mục tiêu của ta là muốn làm cái người gặp người thích ôn nhu phái hiền thê lương mẫu.Nàng cả giận nói: lần sau ta muốn đổi cái ôn nhu điểm nam nhân!Hắn bá đạo tuyên bố chủ quyền: đừng làm không thực tế mộng, ta nhưng là chức nghiệp quân nhân. Công chiếm thành trì sau không cho phép quân địch tiến vào!Nàng nhíu mày: chức nghiệp quân nhân rất giỏi a? Kia cũng không thể bắt nạt nhân nha!Hắn cười xấu xa: chức nghiệp quân nhân nhưng là nhược thế quần thể, chịu bảo hộ đối tượng, ngươi đừng bắt nạt ta là tốt rồi.Thoải mái hài kịch, nhiệt huyết mà không cẩu huyết quân ngôn, tuy nói là lãng mạn tình yêu chuyện xưa, nhưng là sẽ có sự thật tình tiết…

NỤ HÔN CỦA GIÓ

NỤ HÔN CỦA GIÓ

405 6 3

*Tên truyện: Nụ hôn của gió.*Tác giả: Độc Nắng*Tình trạng truyện: Đã hoàn.*Giới hạn độ tuổi đọc: Không giới hạn.*Giới thiệu truyện:Mỗi người đều có một mối tình đầu. Và với mối tình ấy, người ta lại có những cảm nhận khác nhau.Hạ Huyên nhỏ bé của tôi, là một cô gái được sống trong bao bọc, vốn dĩ có nhiều tình cảm. Đối với tình đầu, cô lại là kẻ quá níu kéo cảm xúc. Vì hoài niệm, những đau thương của mối tình đầu để lại cho cô nỗi đau quá lớn, để cô nhầm tưởng rằng, Song Vũ và cô, gần như phải gắn kết với nhau mà quên rằng, ngoài chàng trai tên Vũ kia, cô còn rất nhiều người khác, mối tình khác đang chờ đợi.Song Vũ lại là một kẻ quá vô tâm. Anh chỉ nhận ra người anh yêu khi Hạ Huyên chẳng thể bên anh nữa. Có thể nói, xứng với câu "Có không giữ, đến khi mất đi mới biết quý trọng".Hải Phong, chính là chàng trai tôi tâm đắc nhất. Tôi muốn dành tất cả tình cảm của mình để thổi vào anh sự chất phác, hiền lành của biển cả. Tôi không muốn anh quá nổi bật, chỉ muốn anh như một chỗ dựa vững chắc của Hạ Huyên, cô gái của tôi sẽ không giống Song Vũ, cô biết quay đầu đúng lúc, để nắm được hạnh phúc của bản thân mình.Mỗi nhân vật trong truyện của tôi đều yêu thương, nhưng mỗi người lại có cách yêu thương của riêng mình. Bằng cách này hay cách khác, cuối cùng, họ cũng sẽ tìm được thứ hạnh phúc mà mình tìm kiếm.…

- Nếu Thương Khung Sơn Phái Là Một Ngôi Trường

- Nếu Thương Khung Sơn Phái Là Một Ngôi Trường

1,183 99 3

Thiên Quan Và Hệ Thống Các cặp couple gồm có: Băng Cửu, Băng Thu, Mạc Thượng, Dương Liễu, Hoa Liên, Song Huyền, Chân Ngọc, Túc Nguyệt, Phong Tình.. Hiệu trưởng trường: Quân NgôPhó Hiệu trưởng: Nhạc Thanh NguyênHiệu phó: Mai Niệm KhanhGiám thị: Liễu Thanh Ca, Sư Vô Độ, Tề Thanh ThêGiáo viên dạy Tiếng Anh: Thẩm CửuGiáo viên dạy Hóa Học: Thẩm ViênGiáo viên dạy Thể Dục: Bùi MinhGiáo viên dạy Ngữ Văn: Linh VănGiáo viên dạy Toán: Tạ LiênGiáo viên dạy Sinh Học: Mộc Thanh Phương Giáo viên dạy Sử Học: Quân Ngô/ Ngô vừa là hiệu trưởng vừa là giáo viên dạy Sử/Giáo viên dạy GDCD: Vũ Sư HoàngGiáo viên dạy Vật Lý: Kỳ Chư DoãnGiáo viên dạy Địa Lý: Kỳ Hạ VũCác học sinh có tiền đồ: Hoa Thành, Thích Dung, Dẫn Ngọc, Quyền Nhất Chân, Tuyên Cơ, Liễu Minh Yên, Lạc Băng Hà /Băng Mei/, Lạc Băng Hà/Băng Ca/, Sa Hoa Linh, Bùi Túc, Bán Nguyệt, Mộ Tình, Phong Tính, Dương Nhất Huyền, Ninh Anh Anh, Minh Phàm, Lưu Y Minh, Sư Thanh Huyền, Hạ Huyền, Thượng Thanh Hoa, Mạc Bắc Quân, Công Nghi Tiêu, Lang Thiên Thu, Trúc Chi Lang.Hội trưởng hội học sinh: Công Nghi TiêuThư ký của Công Nghi Tiêu: Minh Phàm================== Mình chỉ viết Thiên Quan và Hệ Thống nên đừng thắc mắc tại sao lại không có Ma Đạo nha. Lý do là do Doãn chưa đọc Ma Đạo TvT…

Gõ cửa trái tim em

Gõ cửa trái tim em

11 2 1

" Gặp được anh là điều tôi hối hận nhất, nếu như ngày hôm đó ta không va phải nhau thì cả tôi và anh đều sẽ tốt đẹp hơn lúc này, ít nhất là như vậy..." Cô và anh gặp nhau vào ngày trời mưa tầm tã, cái ngày mà thứ tình cảm của cô dường như chết dần, anh là người duy nhất đưa tay níu giữ cô trong khoảnh khắc tồi tệ ấy, cứ ngỡ chỉ như vậy là đã đủ để bên nhau một đời yên ấm. Nhưng thế giới của anh quá cao quý, cô chính là không thể với tới ánh hào quang ấy....Sau bao sóng gió, cô quyết định rời khỏi anh, rời khỏi vòng tay vững chắc mà cô từng nương tựa, từng coi là cả cuộc đời của mình.. Tự bản thân cố gắng dựng nên cơ đồ riêng, mong muốn một ngày nào đó có thế đối mặt với anh, đối mặt với tình yêu của chính mình một lần và đến mãi mãi về sau...Ngày cô đạt được thành quả của những năm tháng vật lộn với cuộc sống khổ cực đã đến, cô phát hiện cô chỉ là một người phụ nữ nhỏ bé trong đám tình nhân của anh, chỉ là công cụ giải trí mà anh từng sử dụng... Cô tỉnh ngộ rồi, cô chẳng gặp đúng người đàn ông có thể sánh vai cùng mình đến cuối đời, anh chỉ là người đi ngang qua lúc cô cần nhất, lúc cô yếu mềm nhất, cần người dựa dẫm, cần người chở che.. chỉ vậy thôi.. anh cũng chẳng phải một bông hoa đẹp, không pha tạp chất của cuộc sống, là cô tự mình ảo tưởng, anh cũng chưa bao giờ phủ nhận..…

Dực vương phi hồ sủng

Dực vương phi hồ sủng

69 4 3

Một ngày đẹp trời nọ, vương gia nhà họ mang về phủ một con tiểu hồ ly thân hình bẩn thỉu, hai mắt như hai khối ngọc trong suốt , ở bên dưới còn có chín cái đuôi thòi ra ngoe ngoe nguẩy nguẩy, hơn nữa còn biết nói tiếng người...Từ đó trở đi, ngày nào hạ nhân trong phủ cũng trông thấy, vương gia cao quý lãnh diễm nhà họ, trước mặt tiểu hồ ly bỏ hết tôn nghiêm, dành hầu hết thời gian nâng niu chăm sóc cho tiểu hồ ly...Tiểu hồ ly đầu đội trời chân đạp đầu vương gia.Hạ nhân trong phủ đều biết, muốn toàn mạng, nhất định phải tuân theo hai quy tắc:Một : Tiểu hồ ly luôn đúng.Hai : Nếu như tiểu hồ ly có sai, mời xem lại quy tắc ở trên.Tiểu hồ ly thông minh hơn người ngày nào cũng cùng vương gia diễn một màn chủ tớ tình ý nồng thắm.Nhưng nếu như một ngày, tiểu hồ ly tròn tròn đáng yêu trong lòng lại bỗng nhiên biến thành thiếu nữ xinh đẹp mị hoặc, khuynh quốc khuynh thành thì phải làm sao?Mỗ vương gia bày tỏ: "Bổn vương cũng khổ sở lắm."Truyện tuyệt đối sủng, 1v1, nam chính là vương gia cao quý lãnh diễm, nam phụ là ca ca ôn nhu như ngọc, bonus thêm n + 1 số nam phụ khác, nữ chính bá đạo, thông minh, thù dai. Số nữ phụ não tàn ngáng đường nhiều vô số kể.Mời lọt hố.…

(ĐOẢN VĂN) (FANFIC) THÁNG NĂM ẤY TRÔI QUA RỰC RỠ

(ĐOẢN VĂN) (FANFIC) THÁNG NĂM ẤY TRÔI QUA RỰC RỠ

41 10 2

Câu chuyện tưởng tượng kể về Bangtan của 10 năm về sau.Đó là những câu chuyện nhỏ thường nhật mà chúng ta vẫn thường làm, hi vọng rằng các anh thật sự có những ngày tháng như thế.Đây còn là tâm sự của tớ nữa. Tớ biết chuyện sau này, tớ, cả cậu đều không muốn, nhưng mà cuối cùng ai trong chúng ta cũng không thể níu kéo lại thời gian. Chỉ mong sau này các anh sẽ có khoảng thời gian để có thể "lười biếng", để đi chơi, để làm mọi thứ như những người bình thường khác... mà không cần luôn cố gắng, sợ hãi, nỗ lực đến kiệt sức vì những buổi biểu diễn thật hoàn hảo....--------------------------------------------------------------------------------------Đoản văn ở đây theo ý là những câu chuyện nhỏ, từng chap sẽ là một câu chuyện. Tất nhiên sẽ có trường hợp ngoại lệ, có nhiều chap để kể một câu chuyện. #Bò…

Cái chết của Dazai

Cái chết của Dazai

8 1 2

Câu truyện này đưa ra ý nghĩ về cái chết rất thẳng thắn. Nó thẳng thắn đến nỗi mà cả cái tiêu đề cũng trở nên thô kệch. Bởi vì ở các thời điểm mà những điều những thứ mỗi cá nhân con người trân trọng, nâng niu đột nhiên tiêu tan, trở thành vô nghĩa thì có gì để mà thơ văn nữa chứ. Mọi thứ sẽ trôi đi ngỡ ngàng một cách thẳng tuột như thế. Như cách cái chết đến đột ngột với người bên cạnh chúng ta, cũng như những điều ta dốc sức đặt cược vào hoá ra vô nghĩa. Mình mong rằng những chương truyện này như một cái ve vuốt, lời an ủi. Gửi một chút dịu dàng này đến những ai quyết định chọn câu chuyện của mình để thưởng thức trong một thế giới bộn bề. thông qua câu chuyện này, mình xin gửi những tinh thần động viên đến những người đã luôn cố gắng, tự thân tiến bước, tự thân tìm tòi, tự thân chống chọi. Con đường mà các bạn phát triển, tưởng chừng nó trống trải và cô đơn, thiếu đi những người cùng đồng hành, người chia sẻ, và người hướng dẫn, khiến mọi thứ mới mẻ chúng ta trải nghiệm trở nên khó khăn và xa xôi hơn rất nhiều. Hi vọng cảm giác ấy không kéo dài mãi, như cách mà hai nhân vật của chúng ta cố gắng vượt qua nó.…

Thanh xuân của tớ từng in đậm dấu ấn của cậu.

Thanh xuân của tớ từng in đậm dấu ấn của cậu.

9 0 1

Người ta nói thanh xuân là ngưỡng cửa, cũng là một bước chuyển mình trong cuộc đời, giống như một cơn mưa rào dù cho bạn từng cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm trong nó một lần nữa. Thanh xuân có lẽ có những chuỗi thời gian có những mắc xích, cũng có những tình cảm nảy nở như cánh hoa bằng lăng trong gió. chỉ là cả một đời người ta vẫn không thể hiểu được...những phút giây đó vì sao lại thích một người, vì sao quay đầu nhìn lại, chẳng mấy chốc đã nhanh như thế, nhanh không kịp níu giữ bất cứ điều gì.Tớ bước một bước về phía cậu, cứ như trở lại quãng ký ức mơ hồ không rõ nét. Cứ như một cuốn phim quay chậm, cậu có lẽ chỉ là thước phim cũ kỹ, là tấm ảnh trắng đen phai màu nhưng cứ chầm chậm, dùng nét cũ kỹ ấy khắc trong tâm trí tớ. Để rồi khi tớ quay đầu lại, giữa cái nắng dịu nhẹ, giữa cơn gió hất nhẹ mấy cánh hoa rơi trong gió. Tớ thấy cậu là hình ảnh một thiếu niên đang mỉm cười đẹp đẽ ngọt như nắng hòa tan vào tớ, còn tớ chính là viên kẹo ngọt giữa đời của cậu, ăn qua một lần sẽ mãi nhớ về mùi vị của nó, chỉ là...sẽ khó để cảm nhận nó thêm một lần nữa, vì duy nhất và chỉ duy nhất trong đời, tớ mới là viên kẹo ngọt mau hòa tan trong cậu, là viên kẹo dẻo trong suốt không vẩn đục...…

SẮC THÁI NGHIỆT NGÃ

SẮC THÁI NGHIỆT NGÃ

1 0 1

SẮC THÁI NGHIỆT NGÃThể loại: Lãng mạn, Tâm lý, Kịch tính, Đam mỹ, Hiện đạiTóm tắt nội dung:Kiên - một cậu sinh viên 18 tuổi, ngây thơ nhưng cũng đầy tò mò trước những cám dỗ của cuộc sống. Cậu không biết rằng chỉ một lần bước chân vào thế giới xa hoa, cậu đã vô tình chạm trán Dương Kha-một người đàn ông 25 tuổi với gương mặt điềm tĩnh, đôi mắt sắc lạnh và một quá khứ chất đầy những bí mật.Sự cuốn hút giữa hai người không đến từ những điều ngọt ngào. Nó là một cơn bão dữ dội-nơi dục vọng, thao túng và những cảm xúc mâu thuẫn đan xen. Dương Kha không phải là kiểu người dịu dàng. Anh nguy hiểm, khó đoán, có thể nâng niu Kiên trong phút chốc rồi ngay sau đó đẩy cậu vào tận cùng tuyệt vọng.Nhưng tình yêu của họ không chỉ là câu chuyện của hai người. Đằng sau là những cuộc chơi quyền lực, những kẻ thứ ba chen chân vào cuộc tình vốn đã rối ren. Khi phản bội, ngoại tình và những âm mưu đen tối dần bị phơi bày, Kiên nhận ra mình chỉ là một quân cờ trong một ván cờ lớn hơn nhiều. Và khi kế hoạch ám sát không thành công, ai mới là kẻ thật sự bị tổn thương?Một mối tình không có đúng sai. Một câu chuyện nơi tình yêu và hận thù chỉ cách nhau một lằn ranh mong manh."Có những người ta gặp để yêu, có những người ta gặp chỉ để đánh mất nhau."…

Sài Gòn và những mỗi tình

Sài Gòn và những mỗi tình

3 0 1

Em đến tìm tôi trên tay cầm một tờ giấy nhỏ, trong lúc tôi đang mơ hồ thì em đã choàng tay ôm lấy tôi, những hơi ấm thân thuộc ngày nào ùa về, em vẫn là em, tôi vẫn là tôi, khoảng khắc ấy trong giây phút nào đó tôi từng mong nó mãi mãi đừng trôi đi. Xin hãy cho tôi và em thêm chút thời gian nữa, vì chúng tôi yêu em. Nhưng cái ôm ấy chưa kịp trọn vẹn thì những giọt lệ em rơi, người con gái bé nhỏ bên anh chưa một lần phải khóc thế mà chỉ vài tháng chia li em bên ai thì đã khiến em không vui. Từ nơi bờ vai, tôi cảm nhận được những giọt lệ chua xót ấy, vì hơn ai hết chính bản thân này cũng đau đến xé tan cõi lòng. Nớt lõng bàn tay, không còn là đôi mắt xanh ngày nào em nhìn tôi với một cặp mi nhòe, từ khi nào em không còn chãi marcara vậy? "Em có thai rồi?" Không khí căn phòng im lặng như tờ. Tôi gượng cười trong cay đắng hỏi em "Của anh ta, chàng trai mà lái chiếc Fendy chở em trong buổi chiều hôm ấy?" Lại một lần nữa em im lặng. Tôi căm phẫn sự im lặng ấy, thứ đã khiến 3 năm 6 tháng của chúng tôi trở nên tan tành, thứ mà khiến từng ấy sự cảm thông phút chốc biến thành nhu nhược, ích kỷ. Tôi không trách em, không dám trách, bởi sau cùng vẫn là tôi sai khi không biết cách duy trì và hâm nóng khi tình cảm nguội lạnh, không biết cách giữ em bên mình, và KHÔNG BIẾT CÁCH BẢO VỆ VÀ NÂNG NIU BÔNG HOA ĐẸP NHẤT TRONG TẦM TAY MÌNH…