Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
3,533 Truyện
Tháng mười một ngày ba mươi

Tháng mười một ngày ba mươi

0 0 1

Hôm nay !!!đó là ngày cô ấy bước qua tuổi 15 để đón nhận một tuổi mới đó là tuổi 16, chắc nó vui lắm :)) nhưng k hề, khi đem theo cả những bộn ưu phiền, cả những tình cảm chất chứa chưa thể nguôi ngoai.Đối với bao người được bước qua tuổi mới đó là niềm hạnh phúc, niềm vui.Nhưng cô ấy giờ đây được bước qua tuổi mới với những nỗi lo, và những tình cảm khác lạ một tình cảm k được đón nhận.Trước đây mỗi khi chào đón tuổi mới cô ấy từng rất vui nhưng khi biết được nếu cô ấy k cố gắng, k may mắn thì chỉ còn được đón tuổi mới vài lần nữa.Đây cũng chính là một phần lý do để cô níu kéo điều gì đó, nhưng khi cô ấy càng cố gắng thì cái cô ấy nhận được cũng chỉ là cái thương hại, với những cái nhìn khác của một số người xung quanh.Nhưng mấy ai hiểu được nỗi buồn trong lòng cô ấy, đau cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng cô luôn cố gắng vượt qua nó, như k thể vượt qua được.... bất chấp để chờ đợi một người những cái cô ấy nhận được lại chỉ đà tình yêu cảm thoáng qua, khiến cô càng đau lòng k muốn rời xa nó.Nhưng dường như càng làm vậy họ càng né tránh cô, khiến cô tuyệt vọng nhiều hơn.Bước qua tuổi mới đó làm niềm vui của bao người nhưng với cô ấy lại là cả một sự lo sợ.Sợ mình k thể đón nhận tuổi mới thêm năm lần nữa.Sợ phải xa mọi thứ......Khiến ngày nào cô ấy cũng khóc thầm, nhưng trong cô ấy vẫn đem rất nhiều hy vọng.Hy vọng được sống lâu hơn.Thanh xuân đối với cô ấy rất ngắn, đếm từng ngày trôi qua chỉ mong thời gian sẽ dừng lại....Nhưng tôi tin rằng cô ấy có thể vượt qua nó, nhưng tôi cũng k dám chắc nữa, thời gian rất ngắn, k chờ đợi một ai cả.Người đem nỗi đau chất chứa k dám nói ra, chỉ biết khóc thầm khi đêm tới, từng là một con người sống khép kín đã mở lòng tâm sự, nhưng giờ đây bị né tránh khiến cô đau hơn rất nhiều.Sợ cô ra đi đem theo những nỗi đau, nhưng lười nói xé lòng.Nếu cô ấy k may mắn hãy bên cô ấy khoảng thời gian còn lại, làm cho cô ấy cười nhiều hơn mỗi ngày.…

Năm Ấy Có Một Thiếu Niên [ Thiếu Niên Truyện/ Đam Mỹ / Ngược ]

Năm Ấy Có Một Thiếu Niên [ Thiếu Niên Truyện/ Đam Mỹ / Ngược ]

17 1 2

Năm Ấy Có Một Thiếu Niên_____Năm ấy có một Tôn Tam Nguyệt, vô cùng vô tư, chẳng muộn phiền chuyện thiên hạ, chẳng quan tâm đến thế gian có xoay lưng với hắn hay không, cứ đường đường mà sống thật vui vẻ. Ấy thế mà thiếu niên nhiệt huyết ấy lại từ vô tư thành suy tư, ngày ngày uống rựu đến say ngất chỉ vì để quên đi một người, nhưng chẳng thể nào quên đi được." Tôn Tam Nguyệt của năm ấy đã chết rồi, thế nên....đừng tìm hắn nữa"____Năm ấy có một Trạch Thiên Vũ sống trên đỉnh núi Tư Âm. Là một kẻ tàn bạo, có tính cách lập dị, hắn xem thường tất cả, cho rằng mọi thứ đều không đáng để hắn trân trọng. Ấy thế mà không ngờ lại có một ngày, con người tự cao, tự đại ấy lại phải cúi đầu, quỳ xuống cầu xin kẻ khác chỉ để giữ lại mạng sống cho một thiếu niên đang hấp hối đang được hắn nâng niu trong lòng."Trước nay, bản tôn chưa từng nghĩ đến việc sẽ hao tâm, tổn khí đối với một tên tiểu tử phiền toái đã khiến ta phải vắt óc suy nghĩ nhiều đến mất ăn, mất ngủ. Ta thực sự ghét con người đó, chỉ muốn bóp chết hắn ta, nhưng tại sao ta lại không nỡ?"…

Hàn Mị vô song

Hàn Mị vô song

53 9 5

Thể loại: Ngôn tình, nam cường, nữ cường, xuyên khôngTình trạng: chưa xác địnhNội dungTrích: _Mỗ nam nào đó nhìn mỗ nữ nào đó phẫn nam trang đi long ngong ngoài phố đen mặt:"Chết tiệt! Sau này đem nàng về nhốt lại" _Mỗ nữ nào đó mặt phượng xinh đẹp liếc mỗ nam:"Mõi mắt mong chờ a"~~~~_Mỗ nam lạnh lùng tuyên cáo: "mệnh nàng mệnh ta tổn hại nàng ắt trả đại giới" _Mỗ nữ trầm lạnh:"Cứ thử chạm cái tay bẩn thiểu của người vào người hắn-ta sẽ khiến ngươi biết thế nào là âm ti"Ngàn năm chờ đợi, ngàn năm thương nhớ, mong chờ duyên kiếp trở về, gặp lại xác định nhất thế nhất nhân, sủng ái, nâng niu, bảo hộ nàng đời đời kiếp kiếp....Ngàn năm thất lạc, chớp nhoáng một cái tiền kiếp, duyên kiếp đã định, xuyên về gặp lại, xác định nhất thế nhất nhân , đời đời kiếp kiếp day dưa, bá đạo độc chiếm một cái nam nhân, nắm tay đưa mắt nhìn nhân thế, tiêu diêu đời đời kiếp kiếp.....☺️Này truyện ta tự viết, mị nào đọc thấy không hợp ý thì làm ơn góp ý chớ đừng chửi rủa ta a~~~…

KẾT NỐI ÂM DƯƠNG

KẾT NỐI ÂM DƯƠNG

2 0 2

Trần Nhật Linh, 26 tuổi là một bác sĩ chuyên khoa phẩu thuật hồi sức tập sự đang trong một ca trực đêm hằng ngày tại bệnh viện, nghe được thông tin từ bố là mẹ đã bị mất tích trong 1 vụ tai nạn giao thông. Nhật Linh quyết định đến hiện trường để tìm hiểu và không may sau đó bị tai nạn giao thông và cậu được đưa đi cấp cứu sau khi được người dân gần đó phát hiện. Dù các bác sĩ đã nỗ lực cứu vãn nhưng cậu đã được báo cáo là tử vong. Tuy nhiên, cậu chỉ bị đánh mất 2 phần hồn và may mắn phần hồn còn lại chứa sức mạnh đã níu giữ mạng sống của cậu. Cậu tỉnh dậy bên trong nhà xác và gặp được Vũ Thị Lan Ngọc, 25 tuổi là nhân viên đang trực tại đó, khi chưa hiểu chuyện gì xảy ra họ đã bị tấn công bởi những oan hồn chứa đầy âm khí vất vưởng, qua đó, Nhật Linh vô tình thức tỉnh được sức mạnh bí ẩn bên trong phần hồn còn sót lại mà cậu không hay biết. Sau mọi chuyện, cậu được bố cậu, người đã hiểu hết tất cả mọi chuyện đã đưa cho một quyển sổ từ tổ tiên và căn dặn cậu hãy đi tự tìm sự thật về bản thân và hoàn thành sứ mệnh tìm lại được linh hồn và hài cốt của mẹ cậu.…

Hoa Mặt Trời Trên Cát

Hoa Mặt Trời Trên Cát

165 6 10

Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…

[Edit] Nhân Gian Có Vị Tên Thanh Hoan - Ai Lam

[Edit] Nhân Gian Có Vị Tên Thanh Hoan - Ai Lam

18 1 2

§Tác giả: Ai Lam§Tên khác: Con Đường Hóa Tra Của Nữ Chính§Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hệ thống, Mau xuyên, Cổ Đại, Hiện đại, Tương lai, HE, OE.§Editor: Tiểu Nữ Yil§Văn án:Nếu gặp một cuộc tình không có kết cục, là ngươi, ngươi sẽ làm gì?Sẽ dây dưa tới cùng, khổ sở níu kéo?Sẽ òa khóc, nức nở không nguôi?Hay lặng lẽ rời xa, sống trong tuyệt vọng.Đường Thanh Hoan đã từng đứng trên bờ vực tuyệt vọng, đến một thế giới u tối. Ở nơi đấy, có đủ loại người với những chấp niệm còn vương vấn.Bởi vì tích được nhiều âm đức*, nên sau khi chết đi họ có thể đi đến nơi này, nói với nàng về tâm nguyện của họ.Nhiệm vụ của nàng chính là giúp bọn họ buông bỏ quá khứ, loại trừ chấp niệm. Chỉ cần uống một chén canh có thể quên đi ký ức kiếp trước, rời khỏi chỗ này, đầu thai chuyển thế.Chỉ có điều, dạo qua từng thế giới, nàng dường như đã..Mở ra con đường "tra hóa" của mình.*Âm đức là những việc tốt được làm một cách âm thầm, lặng lẽ khi còn sống.…

Nếu ra đi là hạnh phúc...................

Nếu ra đi là hạnh phúc...................

112 2 10

cô là đại tiểu thư của 1 gia đình danh giáhắn là vương tử của 1 tập đoàn lớn nhất thế giới định mệnh cho cô gặp hắncô đã yêu hắn .......nhưng đáp lại tình yêu đó ......là những lần lạnh lùng của hắn đói vs côkết hôn vs hắn chỉ là sắp đặt, hắn ko yêu cô. Cô cũng biết nhưng vẫn cố níu giữnhiều lần hắn đánh cô, mắng cô nhưng cô vẫn nhịnrồi hắn dẫn theo 1 cô gái khác về nhà và đuổi cô đi hắn nói: ''Nếu cô muốn tôi hạnh phúc , hãy biến khỏi nhà này''cô chấp nhận, vì người mik yêu mà ra đi, là cô tự đi nhưng sao giọt nước mắt cứ lăn xuốngrồi cô bị tai nạn xe khi đi trên đường. cô ko qua khỏi được cơn nguy kịch, cô ra đi một cách nặng nề, ko có hắn ở bên.cô đi rồi, chẳng phải đây là điều mà hắn muốn sao. vậy mà hắn lại ân hận hận rồi lại đau. Hận chính bản thân miktrước khi đi cô đã nói :"nế ra đi là hạnh phúc......"mún bít thì đọc tiếp nha:)…

Hàng xóm ngốc...........Tôi yêu em♥ !

Hàng xóm ngốc...........Tôi yêu em♥ !

3,469 20 4

Tình yêu đến với tôi thật bất ngờ, em biết không?Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ tin vào thứ tình yêu mờ ảo đó cả.Nhưng từ khi gặp em, cuộc sống của tôi lúc nào cũng xuất hiện em , trước mặt em tim tôi luôn lỗi nhịp.Mỗi khi thấy em vui đùa cùng người con trai khác tôi thấy rất tức giận, khi thấy ai làm tổn thương em thì tim tôi chợt đau nhói.Liệu đó có phải là yêu không!Tôi cười, cười khi chính bản thân mình bị em thay đổi nhưng khi bên em tôi cảm thấy rất hạnh phúc, rất dễ chịu.Em như viên kẹo ngọt quấn lấy đầu lưỡi tôi khiến tôi không muốn buông ra.Có lẽ, em chính là món quà của thượng đế đã ban tặng cho anh để anh biết thế nào là tình yêu.Phải, để tới được vạch hồng đó chúng ta phải trải qua bao chông gai, nếm đủ thứ vị:chua có, ngọt có, mặn đắng có....Nhưng không sao cả, mỗi lần như vậy anh lại càng yêu em, càng nâng niu quý trọng em hơn.Em là tất cả đối với anh.Anh.....Sẽ mãi yêu em.Nhóc ạ!…

GIÁ NHƯ NHÂN SINH LÀ VÔ HẠN

GIÁ NHƯ NHÂN SINH LÀ VÔ HẠN

270 39 16

"Hạnh ngộ, Nhạc Phong Đại Tiên. "Lần gặp sau cùng ấy, hắn đã tự nhủ với mình chắc chắn sẽ không bỏ qua nàng một lần nào nữa. Vậy mà đến cuối cùng, hắn vẫn không đủ sức giữ nàng lại. Không đủ can đảm để níu kéo nàng. Không đủ can đảm để nói cho nàng biết sự thật. Không đủ can đảm để nhìn nàng chịu tổn thương. "Thà để ngươi cả đời hận ta, còn hơn cả đời hận mình. "Bật cười khinh miệt, tự nói với mình trước đây đâu có như vậy... Khuynh Tuy hoa nở bốn mùa. Hư Kinh mưa rơi không dứt. Mưa rơi ngoài trời hay trong lòng người...? Lời văn đã cạn, mực cũng đã khô, đầu bút gác nghiêng đơn bạc. Sau nhân thế giấu tiếng thở dài chẳng ai biết. Hai vực Thiên Nhai, khó gặp lại người.…

CAM

CAM

4 2 1

Lời nói đầu:Có lẽ chẳng ai tìm thấy câu chuyện này và đọc nó, nhưng tôi vẫn sẽ cảm thấy rất bất ngờ khi bạn đến được đây, đọc những thứ - mà tôi gọi nó là lảm nhảm - này.Tôi sẽ không gọi đây là một cuốn sách vì vốn nó đã không và chưa từng là một cuốn sách. Tôi coi nó như một hành trình. Một hành trình để sống sâu sắc hơn, để quan tâm nhiều hơn những gì đã và đang xảy ra xung quanh tôi, cho tôi một thứ để "vin" và "níu", để "chạm" và "cảm". À! Tôi sẽ viết về cuộc sống của tôi, công việc của tôi, những suy nghĩ nhỏ bé, nông cạn của một đứa 22 tuổi, chuẩn bị ra trường và đang đếm ngược tám tháng cho đến ngày cầm trên tay tấm bằng đại học. Một phần trong tôi đã muốn bỏ cuộc ngay khi đăng kí tài khoản clone này để bắt đầu "sự nghiệp" viết lách, nhưng một phần rất nhỏ bé khác đã kêu gào rằng:" Mày đã quá cái tuổi để làm mọi thứ một cách hời hợt, nửa vời rồi." Do đó tôi đang ngồi đây, "mổ cò" để nặn ra từng chữ nhét vào description cho nó ra hồn và có chút vẻ văn nghệ sĩ:)) Tôi sẽ cố gắng (cố thôi nhé!) không mang những suy nghĩ nặng nề vào đây vì suy cho cùng tôi cũng chẳng phải người muốn nhìn lại những thứ tiêu cực trong cuộc sống. - 25.10.23 _ 12:30AM -Từ một người không biết viết lách…

Baby, Xem Em Chạy Đi Đâu?

Baby, Xem Em Chạy Đi Đâu?

11 2 1

Tôi muốn viết câu chuyện này để tưởng nhớ người bạn thân nhất và cũng là độc giả của tôi - Tôi yêu cậu! Tôi hy vọng linh hồn của cậu ấy có thể yên nghỉ trên thiên đường, và cậu ấy có thể tái sinh trong cuốn sách này thành Long Đế Uy, có được tình yêu cậu ấy mong muốn nhưng vẫn không thể có được. Kỳ, tôi hy vọng cậu sẽ hạnh phúc ở kiếp sau! Vị hôn phu không bao giờ cưới, Bùi Lạc đột ngột nói lời chia tay với Tương Tư, Tương Tư đau khổ cố gắng níu kéo trái tim anh. Vào đêm sinh nhật thứ hai mươi của cô, Tương Tư đang trong men rượu đã gặp lại anh trong khách sạn.Khi Tương Tư tỉnh lại thì anh ta đã rời đi. Nhưng Bùi Lạc lại phũ phàng nói rằng anh ta không hề đến khách sạn đó khiến cho Tương Tư hoàn toàn tuyệt vọng! Nỗi nhớ nhung dằn vặt Tương Tư hằng đêm, cô liên tục gặp ác mộng, trong giấc mơ đó, cô cảm nhận được có một đôi mắt sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào mình: "Long Tương Tư, cho em ba năm, sau ba năm nữa tôi sẽ đến tìm em."Tương Tư vừa muốn đuổi theo Bùi Lạc, vừa muốn trốn chạy khỏi đôi mắt đang rực cháy ngọn lửa tình yêu đó.…

Sương trong gió

Sương trong gió

43 1 3

Đến thế giới này chỉ là điều vô tình.... cho những cuộc gặp gỡ định mệnhCó những thứ ko phải là của mình....càng cố níu kéo càng nhận ra một điều....bản thân thật ngu ngốc nhường nào và đáng khinh bao nhiêuÔng trời cho ta gặp hàng vạn trong hàng tỷ nngoài kia....có những ng chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta...có những ng sẽ dừng chân trong đoạn đường đó ...nhưng chưa chắc ngta đã mừng chung đường cùng bạn...đừng ngộ nhận để khiến bản thân thành con ngôk,hay khiến ngta chán ghet....Nếu có thể làm lại...e sẽ ko yêu anh hèn mọn và đáng khinh như trc nữa....nhưng quên anh là điều e ko thể Làm sao có thể quên một ng đã khắc sâu vào trong linh hồn chứLàm sao có thể quên một ng dù chết vẫn muốn bên cạnh ng đóLàm sao có thể nói dối con tim khi vẫn con yêu sâu đậm như vậyLàm sao đây khi trái tim e lun ko nghe lý tríNhưng sai lầm ko thể hai lần....lần này e sẽ chỉ đứng nhìn anh từ xaGiống như sương mai...gần ngay trc mắt ...nhưng ko thể lắm ở trong tay....gió thổi đến ...sương cũng tan r…

Dực vương phi hồ sủng

Dực vương phi hồ sủng

69 4 3

Một ngày đẹp trời nọ, vương gia nhà họ mang về phủ một con tiểu hồ ly thân hình bẩn thỉu, hai mắt như hai khối ngọc trong suốt , ở bên dưới còn có chín cái đuôi thòi ra ngoe ngoe nguẩy nguẩy, hơn nữa còn biết nói tiếng người...Từ đó trở đi, ngày nào hạ nhân trong phủ cũng trông thấy, vương gia cao quý lãnh diễm nhà họ, trước mặt tiểu hồ ly bỏ hết tôn nghiêm, dành hầu hết thời gian nâng niu chăm sóc cho tiểu hồ ly...Tiểu hồ ly đầu đội trời chân đạp đầu vương gia.Hạ nhân trong phủ đều biết, muốn toàn mạng, nhất định phải tuân theo hai quy tắc:Một : Tiểu hồ ly luôn đúng.Hai : Nếu như tiểu hồ ly có sai, mời xem lại quy tắc ở trên.Tiểu hồ ly thông minh hơn người ngày nào cũng cùng vương gia diễn một màn chủ tớ tình ý nồng thắm.Nhưng nếu như một ngày, tiểu hồ ly tròn tròn đáng yêu trong lòng lại bỗng nhiên biến thành thiếu nữ xinh đẹp mị hoặc, khuynh quốc khuynh thành thì phải làm sao?Mỗ vương gia bày tỏ: "Bổn vương cũng khổ sở lắm."Truyện tuyệt đối sủng, 1v1, nam chính là vương gia cao quý lãnh diễm, nam phụ là ca ca ôn nhu như ngọc, bonus thêm n + 1 số nam phụ khác, nữ chính bá đạo, thông minh, thù dai. Số nữ phụ não tàn ngáng đường nhiều vô số kể.Mời lọt hố.…

(ĐOẢN VĂN) (FANFIC) THÁNG NĂM ẤY TRÔI QUA RỰC RỠ

(ĐOẢN VĂN) (FANFIC) THÁNG NĂM ẤY TRÔI QUA RỰC RỠ

41 10 2

Câu chuyện tưởng tượng kể về Bangtan của 10 năm về sau.Đó là những câu chuyện nhỏ thường nhật mà chúng ta vẫn thường làm, hi vọng rằng các anh thật sự có những ngày tháng như thế.Đây còn là tâm sự của tớ nữa. Tớ biết chuyện sau này, tớ, cả cậu đều không muốn, nhưng mà cuối cùng ai trong chúng ta cũng không thể níu kéo lại thời gian. Chỉ mong sau này các anh sẽ có khoảng thời gian để có thể "lười biếng", để đi chơi, để làm mọi thứ như những người bình thường khác... mà không cần luôn cố gắng, sợ hãi, nỗ lực đến kiệt sức vì những buổi biểu diễn thật hoàn hảo....--------------------------------------------------------------------------------------Đoản văn ở đây theo ý là những câu chuyện nhỏ, từng chap sẽ là một câu chuyện. Tất nhiên sẽ có trường hợp ngoại lệ, có nhiều chap để kể một câu chuyện. #Bò…

Mùa Hạ Thứ Năm

Mùa Hạ Thứ Năm

557 69 17

Con người trưởng thành sẽ học được cách chấp nhận. Chấp nhận mặt trời là không thể thay thế, chấp nhận những thứ tồi tệ đã xảy ra, chấp nhận cả việc thời gian một khi đã trôi qua sẽ không thể qua lại được nữa. Mặc kệ cho ta có gào thét, van vỉ, lưu luyến hay bất chấp tham lam níu giữ. Sau này, dù có cách nhau muôn trùng vạn dặm, chỉ xin cậu hãy nhớ, mùa hạ cuối cùng của chúng ta, trời không nắng, chỉ có mưa. Hãy nhớ tôi đã từng có một vọng tưởng như thế, một vọng tưởng rằng mùa hạ thứ năm thực sự sẽ xuất hiện. Mùa hạ đó vẽ ra một thế giới trường tồn trong hồi ức: Tôi vẫn sẽ yêu cậu, yêu cậu như lúc ban đầu...…

Thanh xuân của tớ từng in đậm dấu ấn của cậu.

Thanh xuân của tớ từng in đậm dấu ấn của cậu.

9 0 1

Người ta nói thanh xuân là ngưỡng cửa, cũng là một bước chuyển mình trong cuộc đời, giống như một cơn mưa rào dù cho bạn từng cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm trong nó một lần nữa. Thanh xuân có lẽ có những chuỗi thời gian có những mắc xích, cũng có những tình cảm nảy nở như cánh hoa bằng lăng trong gió. chỉ là cả một đời người ta vẫn không thể hiểu được...những phút giây đó vì sao lại thích một người, vì sao quay đầu nhìn lại, chẳng mấy chốc đã nhanh như thế, nhanh không kịp níu giữ bất cứ điều gì.Tớ bước một bước về phía cậu, cứ như trở lại quãng ký ức mơ hồ không rõ nét. Cứ như một cuốn phim quay chậm, cậu có lẽ chỉ là thước phim cũ kỹ, là tấm ảnh trắng đen phai màu nhưng cứ chầm chậm, dùng nét cũ kỹ ấy khắc trong tâm trí tớ. Để rồi khi tớ quay đầu lại, giữa cái nắng dịu nhẹ, giữa cơn gió hất nhẹ mấy cánh hoa rơi trong gió. Tớ thấy cậu là hình ảnh một thiếu niên đang mỉm cười đẹp đẽ ngọt như nắng hòa tan vào tớ, còn tớ chính là viên kẹo ngọt giữa đời của cậu, ăn qua một lần sẽ mãi nhớ về mùi vị của nó, chỉ là...sẽ khó để cảm nhận nó thêm một lần nữa, vì duy nhất và chỉ duy nhất trong đời, tớ mới là viên kẹo ngọt mau hòa tan trong cậu, là viên kẹo dẻo trong suốt không vẩn đục...…

[ĐM] THIÊN VỊ

[ĐM] THIÊN VỊ

42 0 3

"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sản

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sản

361 4 1

Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sảnTác giả: Phú quý kiều hoaVăn án:Ao niệm thích thương cận vũ hèn mọn đến bụi bặm bên trong.Gả cho thương cận vũ ba năm, đem mình hào môn thiên kim thân phận quên ở sau ót, vì hắn chịu mệt nhọc, chỉ cần hắn có thể hài lòng.Cho dù là gia gia nói với nàng ly hôn liền có thể kế thừa gia sản, nàng cũng không hề dao động qua.Thẳng đến có Thiên Cẩu tử tuôn ra thương cận cùng khuê mật ước hẹn chuyện xấu!Đây là ý gì... Mình tín nhiệm ba năm khuê mật cùng lão công song song phản bội?Ao niệm rốt cục không làm, đóng sập cửa liền đi, thương gia loạn sạp hàng nàng mặc kệ, trước khi đi còn thuận tiện rút lui cái tư, về nhà tiếp tục làm Đại tiểu thư của mình.Gia gia tuổi già an lòng: "Niệm niệm rốt cục nghĩ thông suốt, chịu trở về kế thừa gia sản!"Không có thương cận nhân sinh, ao niệm như thường ngưu bức, nhà giàu nhất nâng ở đáy lòng bên trên tôn nữ, xe sang trọng du thuyền tùy tiện đưa, người theo đuổi đạp phá cửa hạm. Còn có tên vua màn ảnh công khai hướng ao niệm thổ lộ...Gặp được cùng ao niệm cùng người khác hẹn hò về sau, thương cận níu lại ao đọc cổ tay, "Cùng ta trở về có được hay không?"Ao niệm lạnh lùng bỏ qua một bên, "Thật xin lỗi, ngươi vị kia?"…

Minh thu - Bất Kiến Nam Lâu

Minh thu - Bất Kiến Nam Lâu

114 4 1

Từng dùng danh 《 tiểu đáng thương bị hào môn đại lão nhặt đi rồi 》Hai mươi tuổi năm ấy, bởi vì một giấy hiệp nghị, Lục Minh Thu thành Cố Thiếu Dung tình nhân. Bị giam cầm bảy năm, hắn như chim nhập lồng chim, nhìn không thấy thiên địa, càng sờ không được tự do.Sau lại, Tạ Từ Tuyết vì Lục Minh Thu mở ra nhà giam, hắn giúp hắn từ khổ hải xoay người, dạy hắn cái gì là ái, cái gì là chính xác thích.Lục Minh Thu hỏi: "Ngươi vì cái gì muốn giúp ta?"Tạ Từ Tuyết nói: "Ta hy vọng rơi vào vũng lầy tiên hạc, một lần nữa bay trở về phía chân trời."----Lục Minh Thu (công) x Tạ Từ Tuyết (thụ)Đổi chịu văn, đồng tính có thể kết hôn bối cảnhCông giai đoạn trước thường xuyên khóc, chịu truy công thả sủng côngLần đầu tiên viết đồ vật, hành văn không tốt, không mừng thỉnh luiTag: Đô thị tình duyênHào môn thế giaYêu sâu sắcDuyên trời tác hợpTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Minh Thu ┃ vai phụ: Tạ Từ Tuyết ┃ cái khác: Chịu truy công, được sủng ái công, đổi chịuMột câu tóm tắt: Nhu nhược mỹ nhân công & thâm tình tổng tài chịuLập ý: Nguyện hết thảy bất hạnh đều có thể bị chữa khỏi…

[Ninh Chiêu] Ánh Mắt Cuối Cùng- Tình Cuối

[Ninh Chiêu] Ánh Mắt Cuối Cùng- Tình Cuối

10 0 2

Tada~ Lamyenhuy đã quay trở lại.HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!!TẤT CẢ MỌI TÌNH TIẾT, ĐỊA DANH, NGƯỜI TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT VÀ KHÔNG DỰA THEO BẤT KÌ TIÊU CHUẨN NÀO TRONG THỰC TẾ!!!!Mình xin lỗi cac bạn, ban đầu mình viết bách hợp nhưng chẳng hiểu sao mình bị bài xích mối quan hệ này, có thể là do sự ảnh hưởng trước đó. Nên mình xin phép chuyển ver nha nha. Xin nhỗi xin nhỗiNvc: Lý Ninh Anh- Lâm Chiêu DiTui muốn khoe dứ mn là tui được 9.25 nv nhó.Bộ này mình dừng viết cũng khá lâu rồi. Do văn khá lủng củng, cốt truyện mình cũng chưa nghĩ được xa nữa. Ban đầu thì mình viết nương theo câu chuyện của chính mình nhưng mà cái thời gian yêu đương của bản thân nó nhàm đến mức không có bất kì một vụ cãi cọ nào hết, từ lúc quen tới lúc cạch mặt nó như một đường thẳng luôn. Mình lầm lì, ít nói bạn kia thì nói quá nhiều, phải nói là bù trừ cho nhau về mọi mặt luôn, những cái khác biệt kéo bọn mình lại với nhau nhưng cũng vì khác biệt quá nhiều nên bọn mình cũng ct luôn, mình không muốn níu kéo gì hết, bởi mình biết chính bản thân nhàm chán tới cở nào. Để ăn mừng cho sự kiện chính thức buông bỏ với tình cũ mình sẽ viết tiếp bộ này>