Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tổng tài khó hiểu công × vì tiền làm tất cả thế thân thụVăn ánThụ vì nghèo mà vô quán bar làm Công vì thất tình vào quán bar giải sầu Cả hai vô tình gặp nhau trong quán bar ấy, cứ tưởng cả hai sẽ không dính dáng gì tới nhau nữa. Nhưng không đời cứ xô cứ đẩy và rồi hai người tới với nhau.Một người tìm tới người kia chỉ vì con yêu người cũ mà muốn niu kéo một cái gì đó, để rồi tìm thế thân để thay thế người cũ.Một người thì vì tiền mà chấp nhận làm thế thân cho người đó. Hai người liệu có đến được với nhau, hay đế cuối cùng lại tánh nhau ra người ban đầu ở đâu thì quay về lại đó…
Đây là những mẩu chuyện nhỏ, những kỉ niệm ngọt ngào mà hai người đã có cùng nhau trong suốt quãng thời gian hai năm Arthit chờ đợi Kongpob đi du học.Những cuộc đối thoại ngắn vì Kong bận làm đồ án, hay câu chuyện Arthit lại bị muộn giờ làm vì cái tật ngủ nướng, hay là Kongpob lại nũng nịu Arthit vì ngủ một mình không quen...Họ đã cùng nhau như thế, cùng xây dựng tình yêu ngày càng bền chặt cho dù họ đang ở hai nơi khác nhau.…
tình yêu của 2 người nở rộ khi cô nàng bị đầu quấy rối giấc ngủ của anh chàng. Từ đó, họ quen nhau rồi yêu nhau say đắm. Nhưng một lần cô nàng đang là tiến tân phục vụ khách sạn thì bắt gặp anh chàng đang trên giường với mấy cô gái khác, .... Cô nàng đã chia tay với anh chàng nhưng anh ta lại níu giữ cô nàng bằng quyền lực của anh ta. Nhờ đó, họ kết hôn với nhau,.... ( mỏi tay quá) Câu truyện sau khi kết hôn của họ có phần thú vị, con phần buồn bã, có phần đau thương,... Bắt đầu là nụ tầm xuân mới hé mở. Cao trào là sự nở rộ của tầm xuân. Còn kế qua thì như thế nào?? Đọc truyện nha!!!…
Nam chính Thẩm Đạc bị Liễu Giai thu hút từ “cái nhìn đầu tiên”, và yêu cô ngay “cái nhìn thứ hai”, mà “tiếng sét ái tình” này ko phải với mặt, hay với đôi mắt, mà là…hai cái đùiLiễu Giai lớn hơn Thẩm Đạc 3 tuổi, sau vài lần dây dưa 1 cách tình cờ với Thẩm Đạc (do em Liễu Giai thích Thẩm Đạc nên bị kéo vào), cô ko hiểu vì sao mình bị thằng nhóc này đeo bám. Anh chàng tài giỏi kiêu ngạo chỉ vì …2 cái đùi mà …lớn tướng rồi còn “mộng xuân”. Và cũng chỉ trước mặt Liễu Giai anh chàng mới bỏ cái dáng vẻ lạnh lùng cùng ngạo nghễ, nũng nịu như 1 đứa nhỏ, đáng yêu vô cùng...…
Nếu Oh Hanbin thích lưu giữ những kỉ niệm đẹp của cả hai vào trang sách thông qua nét chữ mộc mạc đơn sơ, trân trọng nâng niu nó như đứa con của mình thì Koo Bonhyuk là người sẵn sàng xé rách nỗi niềm của anh, cậu ung dung nghiền nát tấm chân tình ấy không một chút lưu luyến."Chạm đến em khó quá nên anh học cách từ bỏ, mong sao trên chặng đường tiếp theo em sẽ thật sự tìm được người thích hợp yêu thương em."⁉Truyện do trí tưởng tượng tạo ra, cốt truyện hoàn toàn hư cấu không liên quan đến người thật.⁉❌Vui lòng không reup, chuyển ver❌…
Nguyễn Nhật Hạ vốn đang sống cuộc sống nuôi mèo nhặt cún cực kì vui vẻ, bỗng một ngày mở mắt phát hiện mình xuyên thư, lại kèm theo một hệ thống ngoài chỉ biết giả vờ nũng nịu thì không biết làm gì.Tưởng rằng chỉ cần làm mèo, cùng nam chính ăn ngon uống tốt là có thể biến lại thành người, ai ngờ lại phải trầy da tróc vảy bảo vệ nam chính trước khi nữ chính trọng sinh.Đến ngày đại công cáo thành, an ổn chờ đến đoạn nam nữ chính tự ngược nhau, yêu đương hôn hít, nam chính bỗng bỏ gánh không thèm diễn theo kịch bản nữa.Nguyễn Nhật Hạ: "Nữ chính cuối cùng cũng trọng sinh rồi, ha ha cuối cùng cũng được nghỉ ngơi."Nam chính: "Trước sau thay đổi lớn như vậy, chắc chắn người này (nữ chính) có vấn đề.Nguyễn Nhật Hạ: "Nam chính cuối cùng cũng biến thành người rồi, ha ha chỉ cần chờ đến hết truyện là mình có thể đi."Nam chính: "Ngoan, đi theo anh. Đảm bảo anh nuôi thoải mái hơn sống với người phụ nữ kia. Chỉ cần mỗi tối làm ấm giường cho anh là được."…
Hố mang tính chất giải trí cá nhân.Chưa biết có thể lấp không nên khuyến cáo chớ nên nhảy vội.--------------- Văn án:Hạ Linh xuyên.Xuyên vào nữ xứng trà xanh biểu của 1 cuồn tiểu thuyết mạt thế.Hạ Linh bi thương.Mẹ! Xuyên cổ xuyên nông đều được, ít ra có rau có cỏ ăn. Xuyên mạt rồi lấy gì ăn???Vì miếng ăn, Hạ Linh quyết định ôm đùi vàng của nam chính.Ân.Ít ra có cái danh thanh mai, lại xinh đẹp nũng nịu.Bán cái manh kiếm miếng ăn.Sau đó nịnh nọt nữ chính, cầu cái bình an.Ân.Kế hoạch là như vậy.Thế nhưng, khụ, nam chính à, tôi chỉ bán manh, không bán thân a~~~…
Truyện nhẹ nhàng tình cảm và không có tính yếu tố li kì phi thực tế. Đó là diễn biến bình thường của tuổi vừa đôi mươi vừa chớm nở. Có lẽ câu chuyện bình dị này bạn sẽ thấy bản thân mình ở góc nào đó trong truyện.Câu chuyện kể về cô bé tỉnh mới ra Hà Nội học và thuê ở homestay ở nơi đó cô gặp một người mà cô không nghĩ rằng đó là định mệnh đời mình bởi cô vừa chia tay người yêu trong giai đoạn níu giữ....Hy vọng cuốn truyện đầu tay này sẽ được mọi người ủng hộ và đưa ra lời nhận xét dù nó tốt hay xấu thì chí ít bạn cũng đã đề ý đến mình. cảm ơn mọi người đã đọc truyện .…
Tác giả: Sam Sam Rating: T Câu chuyện gồm có 5 phần, kể về những kí ức vẫn còn đọng lại trong tâm trí của họ. Mỗi phần là một đoạn kí ức về một cô gái, từng đoạn kí ức đều được ghi lại một cách cẩn thận, được nâng niu và gìn giữ sâu trong tim của mỗi người. Năm người con gái, năm tính cách khác biệt, nhưng đều có những kí ức vừa đẹp lại vừa chua xót đọng trong tâm trí của mỗi người....…
Lâm Nhã Tịnh là một cô bé mồ côi, sống trong làng trẻ mồ côi. Ai cũng nghĩ rằng nhưng đứa trẻ xấu số đó sẽ được thoát khỏi cái cuộc sống cay nghiệt ngoài kia, khi được mọi người trong làng trẻ yêu thương và nâng niu. Nhưng họ đâu biết, đằng sau cái khẩu hiểu động lòng người đó, là sự sợ hãi của biết bao nhiêu đứa trẻ khi bị đưa vào đó. Với Nhã Tịch đó là địa ngục, cái ngày mà cô biết được mình sắp chết, chúng sẽ giết cô như những người bạn khác. Nhã Tịnh hoảng sỡ, đã bỏ trốn nhưng lại bị chúng bắt được, đánh cho đến thừa sống thiếu chết. Khi cô tỉnh lại thấy mình đang nằm lăn lóc trong căn phòng tối đen. Cô mới liều lĩnh lấy can đảm nhảy lên chiếc xe trở xác chết của lũ trẻ rồi trốn ra ngoài. May mắn thoát chết, cô được nhận nuôi vào gia đình trung lưu. Người bố nuôi mới của cô chỉ là đầu bếp trong một nhà hàng nhỏ. Người mẹ làm giúp việc tại một gia đình giàu có. Từ đó cuộc sống của cô như thay đổi. Có đầy đủ bố, mẹ, và một người anh trai. Được đi học, và bạn bè yêu quý. Nhưng cũng từ đây cô dính vào mối quan hệ phức tạp với ba người con trai. Cô gặp được 2 người con trai giống nhau y đúc là Trương Minh Viễn và Trương Minh Thành. Minh Viễn vì tai nạn ngày nhỏ mà không thể đi lại, Nhã Tịnh như hiểu được nỗi đau của Minh Viễn nên ngay từ đầu đã luôn cố gắng thân thiết và bên cạnh anh. Mọi thứ sẽ dừng lại ở đó, nếu không có sự xuất hiện của Đàm Trạch Dương- Bạn cùng lớp với Nhã Tịnh. Trạch Dương luôn che giấu tình cảm của mình với Nhã Tịnh, để rồi chính anh lại…
Tác giả Tùy An Bản thân chỉ dịch từ bản QT còn nhiều thiếu sót mong mng góp ý Văn án:Mạnh An và Hạ Tri Ngôn đã có hôn ước từ thuở nhỏ, cả hai là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm đều là nước chảy thành sông. Mạnh An rất thích Hạ Tri Ngôn, hai người vốn định sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, tuy nhiên bởi vì một câu muốn lập nghiệp trước rồi mới thành gia của Tri Ngôn mà cậu đã chờ tới năm 27 tuổi.Vốn tưởng rằng cả hai sẽ kết hôn thì Hạ Tri Ngôn lại cố tình yêu người khác, thậm chí vì người này không tiếc cãi lời gia tộc, muốn cùng Mạnh An giải trừ hôn ước.Sau đó, Mạnh An đã làm rất nhiều việc vì muốn níu kéo người yêu, nhưng từ đầu tới cuối không thể thay đổi được kết quả, ngược lại còn khiến bản thân cùng Hạ Tri Ngôn ngày càng trở nên xa cách.Mạnh An tự nhiên cũng đã nhận ra điểm này mà trở nên tuyệt vọng, cậu nghĩ mọi cách đem Hạ Tri Ngôn giam cầm ở chính nhà mình. Loại hành vi giống chó điên này càng làm Hạ Tri Ngôn đối với Mạnh An trở nên chán ghét, thậm chí vì rời đi mà trong lúc vô tình đả thương đầu của Mạnh An.Hạ Tri Ngôn thành công rời đi, còn Mạnh An sau khi tại bệnh viện tỉnh lại đã mất đi ký ức trước kia.Mạnh An là thụ, công chưa xuất hiện trong văn án, đổi côngHào môn si hán lão nam nhân công X không phải người bình thường nhưng vú bự cường tráng thụ( si hán : yêu chân thành, tha thiết )…
F là cái đồ quỷ tha ma bắt. Cả cuộc đời này tôi lớ ngớ thế nào, xui tám mạng, ông bà gánh không nổi nên mới gặp phải cậu ta.Lần đầu tiên gặp đã bị ăn đập ra bã. Nếu mà là cậu ta đập thì hay rồi, tôi sẽ tìm ngày trùm bao đập lại một trận hả hê cho bõ tức. Nhưng lại chẳng phải cậu ta, nên tôi chỉ biết trách mình đen đủi.Lò mò đi theo địa chỉ trong danh bạ tới khu ổ chuột tìm cậu học sinh mới chuyển trường thì bị mấy gã du côn trường bên cạnh hiểu nhầm là đồng bọn của cậu ta nên bị tát cho mấy phát rồi xén tóc nham nhở. Tới khi được buông ra còn bị chúng đẩy xuống đất va vào cọc sắt trầy một mảng lưng.Bạn thân ai nấy lo nhìn thấy bộ dạng ấy lôi đi học võ, dù cái thể trạng yếu nhớt ấy của tôi trầy trật học mãi chẳng đến đâu.F là cái gã học thì không học, càng không xem ai ra gì. Vì bảo vệ một cô gái trong trường mà đấu khẩu với đàn anh khóa trên bị bọn họ tập trung lại dần cho một trận nhừ tử chạy vào nhà vệ sinh trốn. Tôi đi ngang qua thấy cậu ta thì lo lắng hỏi xem. Cậu ta tránh tôi như tránh tà, còn đẩy tôi ngã. Tôi tức quá chửi cậu ta một trận, chửi đụng vào cậu ta tôi đen như chó, là tôi ngu dốt nên mới quan tâm cậu ta thôi.Nghe thấy vậy cậu ta gặng hỏi. Biết được lũ du côn trường bên làm thế với tôi liền sửng cồ lên, rất ngang ngạnh. Đấm nhau với cậu ta thì cậu ta không thèm chấp, nhưng đụng vào người của ông đây thì coi chừng.Tôi là người của cậu ta bao giờ?Bạn thân thì níu tay bảo tôi đừng có dính đến cậu ta nữa. Tôi thì ôm lấy cậu ta dính đầy máu hoảng hốt trong l…
Tôi tên là Liên, một đứa con gái nghèo mạt sát sống trong thôn Thanh Quan, quanh năm chăm chỉ với nghề hái sen. Tôi vốn nghĩ cuộc đời này của mình chỉ có thể quanh quẩn trong vũng bùn lầy, bán lưng cho trời, bán mặt cho đất, hiếu thảo săn sóc cho gia đình. Nào ngờ trời cao còn thương xót tác hợp cho tôi một mối lương duyên.Nhưng cuộc đời của tôi cũng từ đó bước sang một ngã rẽ khác, khi bên cạnh tôi là hai mối nghiệt duyên tiền kiếp do ông trời tạo ra. Để rồi cả ba người chúng tôi đều bị một sợi tơ duyên quẩn quanh, nối tiếp đau khổ này tới đau khổ khác, cuối cùng chẳng ai có được hạnh phúc thật sự....Tôi đưa mắt nhìn Minh Vũ nhưng chỉ được giây lát đã vội thu lại, bao lời giấu kín trong lòng cũng thật khó khăn để thốt ra thành lời."Mợ, đừng quên mợ là vợ của tôi, tôi chỉ còn lại một mình mợ là người nhà thôi." Khánh Hoàng kéo vạt áo tôi, chỉ bằng một cái níu tay tôi có thể cảm nhận được nỗi sợ vô hình đeo bám trên vai và tâm trí cậu suốt những ngày qua.Tôi xoay lưng, trìu mến nhìn cậu chẳng rời: "Em cũng chỉ còn mỗi cậu là người nhà."Nghĩ lại, dù có là ai thì tôi và cậu vẫn là phu thê, đầu ấp tay gối cả kiếp người. Nói bỏ e là tôi không nhẫn tâm đến mức ngoảnh mặt làm ngơ. "Lạc Liên, ta cũng chỉ có nàng là người thân duy nhất. Nàng... đành lòng bỏ lại ta sao?" Minh Vũ lên tiếng, những lời này khiến cho tim tôi vô thức đau nhói, nụ cười trên môi cũng không còn ra hình thù gì nữa.…
CONVERTER: BẾNTấn Giang kim bài đề cử cao tích phân VIP2018-01-31 kết thúcKhông phải V chương và tiết tổng điểm đánh đếm: 613659 tổng bình luận sách đếm: 6870 trước mặt bị bắt tàng đếm: 11639 dinh dưỡng dịch đếm: 4892 văn vẻ tích phân: 160,619,136Văn ánfan thượng một cái đam mê vung đường yêu đậu làm sao bây giờ?Đáp: Dưới lầu, phiền toái trợ giúp ta một cái 120!***"Như vậy rõ ràng sao?"Cố Cảnh Ngự nhìn chằm chằm một hồi di động, quay đầu hỏi người đại diện, hắn rõ ràng cảm thấy chính mình biểu hiện rất khá a.Nhìn nhìn người đại diện vặn vẹo biểu cảm, hắn nhún vai, "Được rồi, ta thu liễm một điểm."Ngày thứ hai:Người đại diện táo bạo níu chặt tóc, chỉ vào chiếm lấy vi bác ba hấp dẫn trọng tâm đề tài, tay đều run, "Này đặc sao chính là ngươi nói thu liễm? !"* kinh bạo! Cố ảnh đế trước mặt mọi người trộm thân Ôn Nhan! Hư hư thực thực tình cảm lưu luyến bộc quang! *Cố đại ảnh đế mặt không đổi sắc, đại chân dài khoát lên trên bàn, "Đương nhiên."-- lão tử đều hắn mẹ không duỗi đầu lưỡi, ngươi còn muốn thế nào.*【 miến trích lời 】*1: Nếu như bọn họ đã chết, kia nhất định là bị cẩu lương chống đỡ tử .2: Trên thế giới nếu như còn có một loại bệnh vô pháp chữa khỏi, ta tin tưởng, nhất định là răng đau.【 ảnh đế không đáng sợ, ai phấn ai chú nha 】**** tuyệt đối sủng văn, 1v1 song c, tác giả tuyệt đối khiết phích đảng, yên tâm dùng ăn.* ảnh đế rất tùy hứng, người thiết lập tại này, mời nhận hắn hảo, cũng nhận hắn xấu.* không có logic cám ơn.*@ Tấn Gi…
Một chiều không gian với ba thế giới tồn tại song song và tách biệt với nhau như lại có sự liên kết đến lạ thường: nhân giới- nơi trú ngụ của những con người bình thường, hầu như không có gì đặc biệt; ma giới- nằm sâu dưới âm ti địa ngục, nơi mà ma quỷ hay bất kì sinh vật hắc ám sinh sống với lý tưởng luôn tuân theo bậc đức tín và làm theo tham vọng lớn nhất của bản thân; thiên giới- nơi mà được người đời biết tới nhờ sự "tốt đẹp" từ vẻ bề ngoài của các vị thánh thần. Nhưng không có nghĩa là mọi thứ đều diễn ra một cách êm xuôi yên bình. Chuyện bắt đầu từ nhân vật Hantornius Amethyst(hậu duệ của kẻ trấn giữ linh hồn) và Elsolvia(một vong linh lạ) cùng 11 nhân vật khác,xoay quanh về cuộc sống ở Học Viện Tam Giới với những khó khăn gian lao đang chờ đón để bước lên đỉnh vinh quang trên con đường học vấn và tương lai sau này. Nơi những cuộc vui,cuộc chiến song hành để từng bước đoàn kết và trở thành đồng minh.Lưu ý: - Nhân vật thuộc quyền sở hữu của tôi và @LisaNoble4.- Đồng tác giả: @LisaNoble4.- Người thiết kế bìa @LisaNoble4.- Người đảm nhận bản Việt là tôi, người đảm nhận bản Anh là @LisaNoble4.- Thời gian update không ổn định(vì thời gian học hành của hai đứa cũng khá bất ổn á;;v;;).…
- sao lại đối tốt với em như vậy?- anh nợ em một mạng, cần lấy thân báo đáp- thân anh? em không cần . cứ viết chi phiếu.- vậy anh nói lại. em nợ anh một mạng, em cần lấy thân báo đáp. thân thể em... ưm... anh rất cần , hơn nữa anh không cần chi phiếu. chỉ cần em...---------Thế giới ruồng bỏ họ khiến họ cô đơn đến tột cùng, ôm nỗi đau mà tìm đến vực thẩm. Trước lúc gieo mình vào nơi tăm tối, bàn tay người kia đã níu lại. Hai con người tìm thấy nhau như tìm thấy cả thế giới.- Em ở đây , anh cảm thấy thật tốt.- anh ôm em như thế em cảm thấy cả thế giới đều đang ôm em.…
Trước khi mô tả cho những điều mình sắp viết thì xin dành phần giới thiệu sợ lược về người chắp bút. Mình là một kẻ hay có những trận buồn ngang xương, cứ như đối với người khác sẽ enjoy bữa tiệc và vui vẻ ra về sau ngày sinh nhật của bản thân thì với mình nổi buồn chựt chờ nhảy bổ ra và nhào vào mình một cách ngang xương trớt he. Thường thì trước đây mình chỉ để mặc những trận buồn đó muốn làm gì làm vì mình biết sau đó mọi chuyện cũng đâu vào đó nhưng kể từ hôm nay mình sẽ thu nhặt và nâng niu chúng dù sao đi nữa chúng cũng là phần k thể tách rời với mình. Viết ra để đồng cảm, để cùng nhau gánh vác.…
Đây là thế giới nơi phép thuật đã trở thành một điều hiển nhiên. Hirotaka Yuusei, một chàng trai trẻ "khoẻ mạnh", "đầy khát khao", 'hoài bão" đang sống một cuộc đời vô lo vô nghĩ. Trải qua một vài biến cố, anh nhận ra rằng mình cần phải thay đổi để có thể tiến tới những cuộc mốc mới của cuộc đời và truy tìm "phép màu đích thực của cuộc sống". Tuy vậy, liệu cái bóng của quá khứ và lớp vỏ anh đang bao bọc quanh mình hiện tại có thể níu anh lại phía sau? Liệu "dòng chảy của vận mệnh" đầy khắc nghiệp có thể khiến cho anh phải chùng bước?…
"hai tequila như mọi khi trong tuần" những bài nhạc của frank sinatra cứ vang đều đều bên tai, nhưng jaeyun lại chẳng thấm thía gì cả rượu lẫn nhạc. khi mọi thứ trên cuộc đời của jaeyun chỉ vương lại mỗi vị đắng, những tệp hồ sơ nơi văn phòng ngày một chồng chất, những lời mắng nhiếc vô định từ tên sếp quái đản, hay chậu sen đá jaeyun nâng niu suốt mấy năm chỉ vì trái bóng của mấy đứa nhóc hàng xóm mà vỡ nát, và cả vị đắng của tequila trên môi jaeyun sau những lần ân ái. khi mọi buồn phiền bủa vây jaeyun như nhện giăng tơ con mồi, sunghoon lại đến. lowercaserating t…
Tác giả: Je t' amieThể loại: ngôn tìnhTrạng thái: FullGió mang đến làn không khí mới mẻ, mát lành nhưng nó cũng cuốn trôi đi mất tình yêu của tôi đối với em, nó mang đến những điều không vui khi không còn ai bên cạnh sẻ chia niềm vui, nỗi buồn, khiến con người ta mất đi định hướng... Gió đã làm em thay đổi như vậy sao, còn gì để tôi níu kéo khi gió đã mang em đi xa mất khỏi vòng tay yêu thương này? Rồi bao giờ con tim này mới có thể cảm nhận được tình yêu khi mà nó đã chịu tổn thương quá lớn như vậy... Gió có mang em về bên tôi không???…