Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô và anh kết hôn 3 năm, anh không hề có tình cảm với cô... Nhưng khi cô quyết định bỏ cuộc thì anh lại níu kéo.Trích"Hyeon em không thể mở lòng cho tôi một cơ hội được sao?""Bà xã, em không thương anh nữa sao?"Truyện đầu tay của tui, có sai sót gì mong mọi góp ý chỉ bảo. Loveee 🫶🏻…
Tình là gì, một chén mạnh bà cũng tan vào hư khôngĐau là gì, một cảm giác nơi sâu trái tim vẫn không rỉ máuHận là gì, một hoa bỉ ngạn máu vẫn cố chấp níu giữNhưng đời người chỉ mấy phút chốc như giấc mộng ta chẳng quan tâm chỉ cần nguyện ý ở bên chàng yêu chàng là chấp niệm của taVạn kiếp - vạn kiếp đều như thế…
Tôi nghĩ tôi yêu em rồi. Chúng ta là anh em, tình cảm điên lọan đó tôi có kìm nén. Ngày em rời đi tôi thực muốn nói em có thể ở lại. Lời ra đến môi cuối cùng lại im lặng. Hạnh phúc nghe em tôi một lòng cầu chúc. Đã đi rồi xin em đừng ngoảnh lại. Tôi không muốn em nhìn thấy tôi vật vã đau thương. Níu quay lại ngày đó tôi mạnh mẽ mở lời có đụpwc không "Em ơi, đừng đi!"…
Chuyện đời thường (hay ngôn?) cr 2 nhân vật là Hân & Hoan ấy mà. Níu thấy chán thì khỏi đọc, zì đây là lần đầu tớ viết. Đừng xúc phạm truyện hay tác giả nhe (coan tym tớ mỏng manh lém). Lời văn của tớ cực kì zở và tớ ko thể bỏ dc 1 số lỗi như sai chính tả, lặp từ ý khó hiểu,... và nhất là TEENCODE nên mong các cậu thông cảm…
"Anh xin lỗi, chúng ta chia tay đi cho dù cố níu cũng không có kết quả đâu, người anh yêu là cậu ấy" "..."----------------"anh trai của em đã lừa gạt chị vì sao chị còn tha cho anh ta?" " bởi vì tôi còn yêu anh ấy, tôi không từ bỏ"".." ---------------"Hoàng Anh Nhi, chị xem tôi là gì trong mắt chị? tôi làm tất cả là vì ai? đổi lại tôi nhận được gì?" "... xin lỗi""Từ một cô gái vui vẻ hoạt bát thành một cô gái trầm lặng, đau khổ nhận bao nhiêu tổn thương tất cả là vì ai?" "..." --------------"không được đánh anh ấy" "em sao rốt cuộc vấn chưa từ bỏ?""tình cảm không dễ từ bỏ, đừng làm hại anh ấy, tôi hứa sẽ không trốn nữa , sẽ ngoan" "tốt nhất em đừng giở trò gì, không đừng mong gặp hắn""..." cô gật đầu , cảm thấy cả người suy sụp hẳn…
5 tuổi, vì lỡ tay mà Jisoo để xảy ra một mối hận ngàn năm: Trong lúc tranh giành đồ chơi với TaeHyung, không may làm sứt trán đối phương. Bị mẻ trán, TaeHyung liền khóc ầm ĩ: ""Cậu có biết bị sẹo trên trán tớ sẽ không còn đẹp trai nữa không, cậu có biết như thế này sẽ không còn bạn gái nào muốn chơi với tớ nữa không, cậu có biết..."Jisoo tức lắm, liền gầm lại: "Khóc cái đầu cậu ấy, cùng lắm sau này tớ lấy cậu là được chứ gì!"Và thế là, 20 năm sau, bi kịch đã xảy ra...TaeHyung vênh khuôn mặt điển trai, gạt tóc mái ra nũng nịu: Vết sẹo này là do em gây ra, em phải chịu trách nhiệm!Jisoo: Em nhớ là hồi đó không để lại sẹo mà.TaeHyung: Ờ, vết sẹo này là do anh tự gây ra, nhưng vẫn là lỗi của em, em phải lấy anh!Jisoo:...Thực tế chứng minh được rằng, vô liêm sỉ không bao giờ có giới hạn dưới.…
Tác giả: Ngã mộc Tĩnh ThiThể loại: Viễn tưởng, cực sủng, cung đấu, thiên tiên....Tình trạng: đang tiến hành-Nàng: Thiên Thần Quốc độc nhất Thiên Hoàng công chúa-Thiên Nguyệt Tử Anh. Là bảo vật vô giá của Thiên Thần; phụ vương nuông chiều, mẫu hậu nâng niu, thái tử ca ca bao che hết mực. Nàng có tất cả, là thiên tài có 1 không 2 của Thiên Thần Quốc. Thiên địa kết hợp tuyệt thế dung nhan, lạnh lùng cao quý, mắc bệnh sạch sẽ trầm trọng.-Hắn: Vân Ngạo Quốc hoàng đế-Thượng Quan Thế Hiên. Mỹ nam đệ nhất đại lục, võ công không có đối thủ, chán ghét nữ nhân ( cho tới khi gặp nàng ); lãnh huyết tuyệt tình, thủ đoạn tàn nhẫn, không có khái niệm thương hoa tiếc ngọc, ra tay độc ác, là thiên ma tái thế trong mắt mọi người.…
Tình yêu thời thiếu niên có thể là thứ tình cảm khó phai nhất. Và có lẽ chẳng ai muốn kết thúc một mối quan hệ khi chúng ta đã cố gắng để giành lấy được thứ tình yêu không rõ ràng đấy. Nhưng liệu rồi có thể níu kéo một mối quan hệ khi đã tới bờ vực tan vỡ không? Liệu rồi qua tình yêu đó, chúng ta đã biết được chính xác mình là gì của nhau?…
Đôi mắt đỏ ngầu Dụ Triệt Hàn đứng lặng im một chỗ có thốt ra : " Tại sao ko tin tôi " Mọi thứ trở nên ngột ngạt , Sương Tuyết Mai che chắn Phùng Thiên ánh mắt nhíu chặt "Vì cậu căn bản là tên lưu manh" " ......... Dụ Triệt Hàn hỏi " Tại sao lại đến đây " Sương Tuyết Mai bình thản nói " Vì muốn níu kéo kẻ lưu manh như cậu "…
Nếu như họ gặp nhau trước đó liệu câu chuyện có thay đổi?Nếu như họ không phải kẻ thù liệu trận chiến giành lấy ngôi vua sẽ chấm dứt?Nếu như họ lợi dụng tình cảm của nhau để trở thành thủ lĩnh liệu họ có hối hận?Nếu như họ thật lòng yêu nhau liệu có thể níu lấy người kia?"Senju. Anh lại nhớ em rồi..."…
"Liệu cậu có thể ở đây thêm một chút được không?" Nó cầm tay hắn, mắt đã hơi rưng rưng, nhưng vẫn cố không bật ra tiếng khóc. Nó không muốn hắn đi nhưng không biết cách mà níu lại.Nhưng, hắn chỉ cười rồi thì thầm vào tai nó:"Tớ đã luôn ở bên cậu rồi mà... kể từ khi..."…
Giàu có, xinh đẹp, tài năng, được mọi người thương yêu, cưng chiều từ bé cho đến già, có dàn anh trai cực phẩm bên cạnh và đặc biệt được chồng nâng niu như bảo bối trên tay thì liệu bạn sẽ trở thành người như thế nào? Thái Na Mỵ Du của tác giả tôi chính là người có tất cả những gì nói trên và là một người mà ai nấy cũng phải yêu quý, nể phục.…
"Khoảng cách giữa người với người luôn là xa xôi, cách trở. Chỉ là muốn níu kéo chút gần gũi giữa hai trái tim thôi đã trăm ngàn khổ khó, nói chi đến những chuyện lớn lao..."(Một fic đã viết rất lâu, đáng ra mình đã định bỏ em nó nhưng khi bình tâm lại, đó vẫn là quá khứ xinh đẹp của mình, kỷ niệm hông có tội mà...)…
Có đôi khi , chúng ta cứ nghĩ những điều đẹp đẽ và quý giá nhất là những món đồ xa xỉ . Thế nhưng , có phải không ? Tiền bạc có thể mua được những món đồ ấy , tuy vậy , nó chẳng thể nào níu giữ lại những hồi ức đẹp đẽ bên ta ... Có thể là những kỷ niệm đã xưa , đã cũ nhưng cảm xúc mà nó để lại lại chẳng bao giờ tìm thấy được lần thứ hai . Vậy với bạn , điều gì là quý giá nhất ? ♥Nắng Hạ♥…
Cô chăm sóc anh, cô ở bên cạnh lúc anh hôn mê. Đến lúc anh tỉnh lại vì có lí do, anh bỏ đi. Khi anh trở về anh đem theo sự lạnh lùng khác hẳn với lúc anh từng có. Anh dẫn theo tiểu tam về thì bất ngờ anh gặp lại cô. Mẹ anh ngăn cấm cô gặp anh, dùng mọi thứ để ức hiếp cô vì nghĩ cô không xứng đáng với anh. Gia đình cô cũng vì tiền mà ngăn cản cô tiếp cận anh. Tiểu tam dùng mọi kế hoạch, âm mưu để hãm hại cô. Mẹ anh bênh vực tiểu tam vì cho rằng tiểu tam hơn cô mọi thứ, cho rằng đây mới là người xứng đáng với anh. Hắn là thanh mai trúc mã của cô, luôn luôn bảo vệ cô từ nhỏ đến. Một ngày hắn biết cô đã thương một người khác, chỉ biết ngậm ngùi chúc phúc cho cô. Khi biết anh rời bỏ cô, hắn đã rất vui mừng nhưng rồi lại nhận ra cô sẽ không bao giờ thương ai khác ngoài anh. Hắn đành tiếp tục bảo vệ cô hỏi tiểu tam bởi vì hắn chỉ có thể làm được như vậy. Còn về phần anh, khi anh đủ sức để níu kéo cô lại, còn cô đã buông bỏ anh mà đi. Đến ngày mai, ai đợi ai...?…
Tác giả: Eunmin aka Tử VũThể loại: cổ trang, ngược, cung đình.Trích lời bài hát từ: Tự Tâm - Canh Ba và Nước chảy hoa trôiNhân vật: Bốn con người trong phim ngắn Nước Chảy Hoa TrôiCảm hứng lấy từ cả ba sản phẩm, mọi thứ chỉ là suy nghĩ và cảm xúc của tui, ai không thích có thể không đọc. KHÔNG WAR, không xúc phạm bất kì ai. Đây chỉ là một câu truyện để thỏa đam mê.----------- Văn án----------"Dòng nước mắt tuôn rơiTình như cánh hoa nhẹ trôiTheo bóng người về nơi cuối chân trờiNát tan cõi lòng ta,yêu thế nhưng cơ màChỉ nhận lại bao nhiêu xót xa Mặc Quân nhìn theo bóng lưng của vị đế vương cao ngạo kia xa dần, giữa trời phủ đầy tuyết trắng chỉ còn lại thân hình mảnh mai của cô gái ấy. Nàng gào khóc trong sự tận cùng của tuyệt vọng, nhưng chẳng thể níu giữ lại người nam nhân ấy. "Chỉ còn mình ta nơi đây đau đến tận cùng.Dặn lòng không còn thương, còn nhớ, nhưng chẳng thể nào ngăn trái tim lạiChưa một ai thật lòng thương taDặn lòng không còn thương, còn nhớ, cớ sao hy vọng đến cố chấpNhạt nhòa bờ mi trong giấc mộng siĐừng chờ nữa ai ơi, họ thương người khác rồi." Anh vẫn lẳng lặng ẩn mình trong bóng đêm nhìn thân hình nhỏ bé của Lam Ngọc độc trong tuyết trắng. Cũng giống như anh của trước đây, chờ đợi một người trong vô vọng dù biết là si mộng. Chờ đợi một người không thuộc về mình."Trần gian vấn vương gìChìm trong đắng cay biệt lyNgười mất rồi bầu trời đêm vỡ đôiKhép tương tư lại thôi, lặng thầm nhìn xa xôiNước mắt rơi cánh hoa vỡ đôi…
Tên Truyện: Hôn Nhân 100 NgàyCouple: -HoeHwan (Gốc) -PanWink (Chuyển)Tác giả: Bachman000 (Hani Borison)-Chuyển ver đã có sự ĐỒNG Ý của tác giả!Tình trạng: Bản gốc: Hoàn Chuyển: đang lết lala VUI LÒNG KHÔNG ĐEM TRUYỆN RA NGOÀI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP! CẢM ƠNĐến với nhau chỉ là sự tình cờ bất đắc dĩ. Kết hôn với nhau cũng chỉ vì lợi ích của bản thân.Nhưng từ khi nào đó cậu bắt đầu yêu và quan tâm lấy anh, chấp nhận nhắm mắt cho qua những ngày tháng anh mang người khác về nhà làm tình chỉ vì cậu muốn níu kéo lấy hạnh phúc gia đình bất đắc dĩ này.Cái gì cũng có giới hạn của nó, sau 3 tháng bên nhau khi chỉ toàn nhận lấy sự thờ ơ của anh thì cậu học được cách từ bỏ. Cậu cho anh tự do như cách anh muốn. Cậu muốn anh được hạnh phúc.…
Quân Thiên Tru y thức tỉnh rồi.Sau khi bị trưởng tử Quân gia đẩy xuống hồ, y phát hiện thế giới này là một quyển tiểu thuyết. Nội dung xoay quanh 2 nhân vật công thụ chính An Hoài Tư-vị kiếm tu xuất chúng gia thế hiển hách và Quân Chi Lộ- vị trưởng tử Quân gia.Còn y lại là một hòn đá kê chân lót đường cho cho tuyến tình cảm của hai đại nhân vật.Mẫu thân y là một tà tu thân thế bí ẩn,sau khi sinh y ra lại bỏ đi biệt xứ.Là một thứ tử xuất thân không chính thống,mọi người đều chán ghét y và nâng niu vị trưởng tử như hoa như ngọc kia. 2 vị ca và 1 vị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ kia ngày ngày lấy y làm trò tiêu khiển cho thụ chính.Nhưng y thức tỉnh rồi,từng thứ một y sẽ trả lại hết!______________________________ Trời không phụ y,cho y gặp được một vị sư phụ là thượng cổ chân nhân ẩn thế lánh đời,còn tặng cho y một vị phu quân nuôi từ bé, suốt ngày lẽo đẽo theo sau nhưng thật ra lại là dã thú khôn lường. Quân Thiên Tru ý thức được,y không thể giống đóa liên hoa trong trẻo thuần khiết Quân Chi Lộ kia,tu hành chính quả một thân nghĩa khí. Chính đạo là cái thá gì? Nương y là tà tu,y không ngại theo con đường này.Y cùng phu quân,ngão nghễ đạp từng thứ gọi là hào quang nhân vật chính xuống.Người đời gọi y với danh xưng Vân Thiên các chủ.Gỡ mìn: thụ tu tà đạo,tự xây dựng hình tượng,công là người xuyên nhanh có hệ thống,sẽ ở lại cùng thụ.Thụ chính trong nguyên tác là người trùng sinh,con cưng của thiên hạ.Lạnh lùng điên phê mĩ nhân thụ× sói giả ngây thơ, thâm tình mưu mô công.…
Tên Truyện: WuHu! cất cánh!Tên Hán Việt: Vu Hồ! Khởi Phi!Thể loại: giới giải trí, đam mỹ, đô thị tình duyên, niên hạ, yêu thầm, ngọt sủng, HE.Số chương: 27 chương (nguyên tác).Tác giả:Niệm Tứ.edit: Tiểu Hạ.CP: Niên hạ - yêu thầm - chó săn công × tự cho là công - đỉnh lưu - tạc mao - mỹ nhân thụ (công lúc thì chó săn lúc thì husky ngốc ngốc đáng iu, thụ nhìn ngạo kiều nhưng thực chất là cơm nắm nhỏ đáng thương cần được nâng niu yêu chiều).Nguyên Dĩ Phi × Kỳ Hành.Văn án: Khum dài dòng, niên hạ là chân ái!!!Đôi lời của editor: Đây là một cp phụ của bộ truyện khác, ban đầu mình đọc thực sự rất thích Nguyên Bảo, vừa thích tính cách ẻm mà còn thương cho cuộc đời ẻm, nhưng may thay cuối cùng mọi khổ cực uất ức của ẻm đều được anh chồng nhỏ của ẻm bù đắp rồi. Nhưng mà mình không thoả mãn, may mà tác giả có viết một bộ truyện ngắn phụ này dành cho hai chồng chồng em bé này, đây cũng là lí do mà mình muốn edit. Đương nhiên tác phẩm chính cũng cực kì hay, đôi cp chính và các nhân vật cốt lõi đều cute hết lối về nên các bạn có thể tìm đọc, còn lí do mình không edit thì tại dài quá nên mình lười 🥲…