Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Anh xin lỗi, anh lại thất hứa rồi ! Nếu được sống thêm lần nữa, anh nhất định... sẽ không yêu em... Nhưng mà... anh vẫn muốn gặp được em. Anh như vậy tham lam đúng không? Jihoonie... " Lee Sanghyeok khép hờ đôi mắt, anh dùng chút ý thức còn sót lại nhìn Jeong Jihoon lần cuối... Lee Sanghyeok đi thật rồi! anh bỏ lại Jeong Jihoon, bỏ lại hết thảy thứ tình yêu anh từng nâng niu hơn cả mạng sống của mình mà đi...…
Tác giả: Điềm Thố NgưDịch giả/ Editor: wasupiamhereThể loại: 1vs1, Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Sạch, Hào môn thế giaTổng chương: 97 chương chính văn + 6 ngoại truyện Tình trạng: đang edit 🥺Couple phụ trong " Căn bệnh mang tên em" | Một số điều cần lưu ý | 1. Truyện được edit phi thương mại vì sở thích và chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không copy truyện hoặc chuyển ver. 2. Vì là truyện edit nên chỉ đảm bảo độ chính xác 70-80%, nếu thấy có bất kì sự sai sót nào hãy góp ý với mình nhé. Truyện edit đầu tay nên có vẻ khá lúng túng, có gì mọi người góp ý cho mình nhé ❤️ Mình sẽ sửa và cố gắng hơn 🐰…
Lý Thiện Yểu sinh ra có một khuôn mặt xinh đẹp như hoa nhưng lại một lòng muốn dựa vào thực lực trở thành biên kịch.Sau khi xuyên qua trở thành nữ nhi duy nhất của nhà giàu đệ nhất kinh thành nhưng lại là một cô nương ngốc nghếch suốt ngày bị mẹ kế tìm cách hãm hại. Nàng vì muốn bảo vệ bản thân nên đã đồng ý làm vị hôn thê của tướng quân.Ngày thành hôn, tướng quân dùng kiệu lớn tám người khiêng, mười dặm hồng trang, dùng nghi lễ long trọng nhất kinh thành rước nàng về phủ.Không ai nghĩ rằng, sau ngày thành hôn đó là sự khởi đầu cho chuỗi ngày vui vẻ yên bình, phủ tướng quân rộng lớn chỉ có một mình nàng chưởng quản, hôm nay dựng phòng bếp nhỏ, ngày mai xây một sân chơi, đào ao nuôi cá, trồng các loại cây ăn quả, chơi đùa ca hát, từ nơm nớp lo sợ đến nũng nịu chơi xấu. Nàng dần cảm nhận được vị tướng quân tính tình lạnh lùng, không gần nữ sắc trong truyền thuyết là một lòng một dạ yêu nàng.Trước khi gặp nàng, Tống Tử Mộ có một cuộc sống vô cùng cô độc.Hắn là đích trưởng tôn của Trấn Quốc Hầu, lại bởi vì thuở nhỏ mất đi song thân, trở thành một tồn tại lúng túng trong phủ.Nhị thúc vì tranh tước vị với hắn nên mỗi người một ngả, tổ mẫu vì gương mặt của hắn giống mẫu thân mà lãnh đạm chán ghét. Những chuyện này hắn cũng không thèm để ở trong lòng, tâm niệm duy nhất của hắn chỉ đợi sơn hà vững chắc, bách tính an vui, liền trở về Mạc Bắc trông coi phần mộ của phụ mẫu, vượt qua quãng đời còn lại.Nhưng bánh xe vận mệnh đã thay đổi từ ngày hắn gặp một cô nương ở ngoài thành.Cô…
Có những người cả đời này ta cũng không thể chạm tới vậy sao vẫn cố chấp làm những điều không thể, để rồi tự làm tổn thương chính mình và cả đối phương. Buông tay hay níu kéo . Cũng chỉ có một kết quả cuối cùng.…
Nếu em níu giữ anh ở lại không?Nếu em cần anh anh ở lại không?Chúng ta của năm đó thật ngây ngô, tình yêu của tuổi học trò thật đẹp biết bao anh nhỉ? vậy mà...Tác giả: Ái Tâm…
Hoá ra yêu một người lại là chuyện đau lòng đến vậy. Một người yêu, người kia hờ hững. Kẻ đứng ngoài rốt cục cũng chỉ nhận tổn thương. Anh đã rời đi, em không níu giữ, lời hứa có sâu đậm đến mấy nhất định rồi cũng sẽ quên. Chúng ta đã yêu cuồng nhiệt, không còn gì phải ân hận. Yêu điên cuồng, ngây dại, ai cũng từng trải qua. Tình yêu đó nhất định sâu đậm, dù cho có chịu bao nhiêu tổn thương vẫn không rời bỏ. Đến khi tưởng chừng đã đến cuối cùng, lại một lời nói rời xa nhau. Vậy là xa mãi mãi. Yêu....…
... Tôi không biết phải giới thiệu gì nữa, quý độc giả cử đọc rồi biết nhé Thật vinh hạnh khi được các bạn độc giả quý mến chọn tác phẩm này để thẩm văn, tuy văn ngữ của tôi còn hạn hẹp nhưng tôi chắc chắn sẽ không để các bạn phải thất vọng vì nội dung của từng chương truyệnChúc các bạn đọc truyện vui vẻl…
- Ta ra đi, bỏ sau lưng thời cuộc, người níu ta lại thế giới nhưng không cho ta biết tên. Nhờ có người, ta như được tái sinh thêm lần nữa. Ôm mộng mơ về nhánh hoa hồng trắng, mong một ngày nào đó được gặp lại người lần nữa. - Bí mật nào được che giấu phía sau nhánh hoa hồng trắng để lại tại nơi đó? Là vô tình hay cố ý? Là sự khởi đầu mới hay còn điều gì đó muốn truyền đạt? Hai người đã từng gặp nhau 10 năm trước, 10 năm sau gặp lại có còn nhớ nhau? - Người dốc hết tâm can trao cho ta tình yêu thuần khiết, ta không tin vào sự chân thành ấy, ta trách người rồi ta bỏ đi. - Hối hận cũng đã muộn...…
"Mưa rơi rồi..Em vẫn ngồi đó,trông chờ một người về mà chẳng thấy đâu,thân hình mỏng manh cô đơn đến kì lạ..""Tình yêu đẹp cũng sẽ tan mau,níu kéo chi để nhận lại u sầu.."…
"Duyên" đã không có duyên vì sao phải ràng buộc nhau . Đã không có duyên thì ngươi có níu giữ có buộc bao nhiêu chỉ đỏ thì cũng vẫn là vô duyên . Hà cớ phải cố gắng rồi tuyệt vọng…
Nếu có thể quay về, xin đưa tôi về thởi điểm đồng Bit mới ra mắt, lúc đó sợ gì sau này yêu đương không thuận lợi. Trở thành phú bà và nuôi các cháu chạy quanh nhà cho vui ...há há há.Nếu có thể được sống lại, tôi chỉ muốn quay về thời điểm cô ấy bắt đầu có hứng thú yêu đương, tạo một cuộc gặp gỡ dường như vô tình rồi trở thành tình đầu cũng như tình cuối của cô ấy, nâng niu cô ấy trong lòng bàn tay, Vì tôi chẳng thiếu gì, chỉ thiếu mỗi em.…
"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…
Độ dài : 77 Chương - 3 Ngoại TruyệnCouple : Sở Hà - An Nại - Sở Đoàn ĐoànAn Nại cô cứ nghĩ rằng cuộc đời cô là chuỗi ngày thong thả trải qua cuộc sống đai học rồi tốt nghiệp. Nhưng rồi đến một ngày khi cô nhìn thấy một bé trai ôm đùi người đàn ông nũng nịu kêu: "Ba ba~~"Người đàn ông:"Được rồi sẽ mua cho con tất"Khiến cô bật cười, bé trai liền quay đầu lại nhìn cô một cái, ánh mắt như bừng sáng lên, cất tiếng gọi :"Ma ma"…
Anh chỉ là một nhân vật phản diện, anh rất căm hận em nu9 à nếu em không thể quỳ xuống chân anh và van xin được tha thứ thì anh sẽ cho chàng trai em yêu phải quỳ xuống chân anh mà nũng nịu đòi ôm HÃY NHỚ KĨ CÂU ĐÓ !!!…
_Tương tư, chỉ như tên gọi, chỉ là một cô nương bình thường sống ở ngoại thành, chỉ vì một chuyện nhỏ mà tương tư. Dẫu biết y là nữ những vẫn mặc kệ. Vẫn níu kéo lại…