Nomad ( Kẻ du mục )
Một kẻ ham sống sợ chết việc ao ước được sự bất tử trẻ mãi không già . Đến khi có được sự bất tử hằng mong ước thì mọi đau khổ dần bắt đầu , mở ra một trang hoàn toàn mới cho kẻ ko biết đủ .…
Một kẻ ham sống sợ chết việc ao ước được sự bất tử trẻ mãi không già . Đến khi có được sự bất tử hằng mong ước thì mọi đau khổ dần bắt đầu , mở ra một trang hoàn toàn mới cho kẻ ko biết đủ .…
chuyện tình bánh kem dâu ୨ৎ.geminifourth…
Văn Án Tôi từ nhỏ đã sống ở một vùng quê nhỏ tại Tô Châu, gia cảnh không tốt, bố thường xuyên rượu chè, thứ gọi là tình cảm gia đình tôi chưa bao giờ hiểu được. Để thoát khỏi cái cảnh khốn khó, tôi đã nỗ lực hơn người thường vừa làm vừa học và đặt chân đến Bắc Kinh, nơi xa hoa nhưng cũng không kém phần cổ kính. Năm đầu tiên ở đại học sư phạm Bắc Kinh tôi như ngạt thở trước tốc độ phát triển của thành phố này, tôi làm cùng lúc nhiều công việc để trang trải học phí và cả chu cấp cho ba mẹ. Năm thứ hai tôi bắt đầu quen với nhịp sống nơi đây và có thêm nhiều người bạn. Vào năm ba, trong độ tuổi tràn ngập thanh xuân mẹ tôi buộc tôi quay trở về để đi xem mắt với một người mà tôi có thể gọi bằng chú vì ông ta lớn hơn tôi tận 12 tuổi, tôi cũng chấp thuận để ba mẹ không chì chiết tôi,... nhưng rồi tôi cũng không chấp nhận đến với ông ta. Trong kỳ nghỉ đông, tôi quay trở lại Bắc Kinh để tiếp tục công việc của mình và cả đi thực tập, Thư Hoa người cùng khoa sư phạm toán và cũng là người thân nhất của tôi đã điện thoại giục tôi " Sầm Chi, cậu mau qua quán của chú tớ làm cùng tớ đi, tớ sắp mệt chết rồi đây này " Giọng nói của cô ấy vừa nũng nịu lại có chút đau khổ " Tớ biết rồi, mai tớ sẽ thu xếp để đến phụ cậu "" Thật sao "" Ừm,..."" Cậu là tốt nhất"Lúc đầu tôi cứ đinh đinh mình sẽ từ chối Sầm Chi nhưng để có thêm thu nhập tôi đành đồng ý, tôi không nghĩ một quán cafe nhỏ lại trả cho tôi tận 2000 tệ một tháng. Ngày đầu tiên đi làm, khác với tưởng tượng của t…
Sản phẩm thuộc về Peach, vui lòng không mang đi lung tung.Thể loại: Boys love, song tính, huyền huyễn, tu tiên không chính thống, H văn, 1x1, HE. CP: Thẩm Quân Trạch X Đào ThụVăn án:Đào Thụ trà trộn vào Phàm giới để tìm người phụ thân đã thất lạc mười tám năm, gia nhập vào Thượng Thanh Tông, tông môn cầm đầu tu sĩ Phàm giới.Trời xuôi đất khiến một lần vô tình tiếp xúc với đệ tử hạch tâm của chưởng môn, từ đó số mệnh của cả hai dính liền nhau như tâm liền kề, không thể tách rời được nữa.P/s: Thật ra lúc đầu mình cũng phân vân rất nhiều không biết có nên thêm song tính hay không, lúc đầu mình còn không có ý định viết H văn, nhưng càng viết càng thấy sai sai, đã đi xa lộ tuyến cũ cho nên dập lửa gắn tag song tính, cao H vào để cứu vớt bản thân.Đọc truyện vui vẻ hong quạo, không gây gổ cãi nhau, đọc không thích, không phải gu thì hãy im lặng drop đừng cmt gì hết mình cảm ơn.Không KY, không REUP, không REPORT mình xin cảm ơn. Mình phát hiện bị REUP sẽ bị tụt mood không còn hứng viết, bỏ viết luôn.Khuyến khích chỉ lỗi chính tả để mình biết mà cải thiện, nhưng nhận xét lịch sự, ngôn từ thân thiện, không chấp nhận lời lẽ mang ý thô tục, lăng mạ, có là mình block.Không thích mình, không thích truyện có thể rời khỏi, đừng níu kéo để mất lòng nhau.Lời kết, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 🤗…
Just for fun thôi nha mng 🙂…
Tôi tên là Liên, một đứa con gái nghèo mạt sát sống trong thôn Thanh Quan, quanh năm chăm chỉ với nghề hái sen. Tôi vốn nghĩ cuộc đời này của mình chỉ có thể quanh quẩn trong vũng bùn lầy, bán lưng cho trời, bán mặt cho đất, hiếu thảo săn sóc cho gia đình. Nào ngờ trời cao còn thương xót tác hợp cho tôi một mối lương duyên.Nhưng cuộc đời của tôi cũng từ đó bước sang một ngã rẽ khác, khi bên cạnh tôi là hai mối nghiệt duyên tiền kiếp do ông trời tạo ra. Để rồi cả ba người chúng tôi đều bị một sợi tơ duyên quẩn quanh, nối tiếp đau khổ này tới đau khổ khác, cuối cùng chẳng ai có được hạnh phúc thật sự....Tôi đưa mắt nhìn Minh Vũ nhưng chỉ được giây lát đã vội thu lại, bao lời giấu kín trong lòng cũng thật khó khăn để thốt ra thành lời."Mợ, đừng quên mợ là vợ của tôi, tôi chỉ còn lại một mình mợ là người nhà thôi." Khánh Hoàng kéo vạt áo tôi, chỉ bằng một cái níu tay tôi có thể cảm nhận được nỗi sợ vô hình đeo bám trên vai và tâm trí cậu suốt những ngày qua.Tôi xoay lưng, trìu mến nhìn cậu chẳng rời: "Em cũng chỉ còn mỗi cậu là người nhà."Nghĩ lại, dù có là ai thì tôi và cậu vẫn là phu thê, đầu ấp tay gối cả kiếp người. Nói bỏ e là tôi không nhẫn tâm đến mức ngoảnh mặt làm ngơ. "Lạc Liên, ta cũng chỉ có nàng là người thân duy nhất. Nàng... đành lòng bỏ lại ta sao?" Minh Vũ lên tiếng, những lời này khiến cho tim tôi vô thức đau nhói, nụ cười trên môi cũng không còn ra hình thù gì nữa.…
Một tiểu thư giàu có mang trong mình một trái tim lạnh nhạt, luôn thèm khát máu của kẻ giết đi người yêu thương nhất của mình, đôi mắt ngây thơ trong sáng ngày nào đã bị sự khao khát trả thù làm mất đi lí trí, cô nhốt mình trong bóng tối để hưởng thụ sự cô đơn và luôn muốn mình cô độc nhưng một ngày hắn xuất hiện và ánh sáng nơi hắn muốn níu kéo cô trở lại. _Liệu tình yêu nơi hắn có đủ manh mẽ đẽ mang cô trở lại hay không? đọc truyện để biết thêm nhé.…
Team : @Genius_TeamTác Giả : @Mythaole1Nước mắt em rơi vì anh , anh có hay biết Trái tim em đau vì anh , anh có biết không Vì anh em có thể làm tất cả mọi chuyện . Còn anh , anh có thể làm tất cả vì em được không ?…
Đạo Đức Kinh (tiếng Trung: 道德經; phát âm tiếng Trung: nghe (trợ giúp·chi tiết)) là quyển sách do triết gia Lão Tử viết ra vào khoảng năm 600 TCN. Theo truyền thuyết thì Lão Tử vì chán chường thế sự nên cưỡi trâu xanh đi ở ẩn. Ông Doãn Hỷ đang làm quan giữ ải Hàm Cốc níu lại "nếu ngài quyết đi ẩn cư xin vì tôi để lại một bộ sách!", Lão Tử bèn ở lại cửa ải Hàm Cốc viết bộ "Đạo Đức Kinh" dặn Doãn Hỷ cứ tu theo đó thì đắc đạo. Do đó, Đạo Đức Kinh còn được gọi là sách Lão Tử.…
Cứ ngỡ bản thân sẽ sống như thế này mãi,không bình thường để cho người ta kinh bỉ,không quá giàu để người ta hãm hại,không người thân..à có chứ nhưng cũng như không. Đối với một cái thế giới không còn gì luyến tiếc như thế này ra đi cũng là một cách giải quyết.. Nhưng anh lại chen ngang kế hoạch của tôiTôi nói" Cuộc đời tệ hại này,cần gì anh phải níu giữ"..Anh nói" Với tôi,em là mục đích duy nhất kiếm anh tồn tại"Liệu có nhàm chán quá không??…
Thời gian cứ mặc vậy mà bỏ rơi chúng ta.Mãi sẽ chẳng để ý đến đôi tay đang vội vã níu giữ.by gin.…
‼️ dịch chưa có sự đồng ý của tác giả ( vì mình kbt nhắn ở đâu )💗 tổng hợp truyện của choran trên lofter mà mình lụm được…
Tôi đã nghe ai đó nói rằng: "Lá lìa cành vì gió níu lá đi hay vì cây không giữ lá lại... " Tôi chợt cười. Lá lìa cành vì mệt mỏi với một đời chỉ sống vì cây.…
Vương Quốc Dicnonius -Vương Quốc Xinh Đẹp Và Thịnh Vượng. Đồng thời nơi đây là cội nguồn của ma thuật. Nơi đây được cai quản bởi bốn vị thần : Ma Thần Vương Devolis Thiên Thần Vương Aatrash Tinh Linh Vương Celeste Nhân Vương DadelrusHọ là con trai của nữ giáo hoàng Neobastra. Trước khu chết , bà đã giao thiên mệnh bảo vệ vương quốc cho bốn người con trai. Bốn người anh em quyết định lập một giao ước để cả bốn chủng tộc chung sống. Nhưng họ lại rơi vào lưới tình của một cô gái có tên là Historia . Vì tranh giành cô gái ấy mà họ đã phá bỏ giao ước . Chiến tranh xảy ra. Bằng cách xen vào cuộc chiến và phong ấn bốn người họ , cô gái ấy đã kết cuộc chiến. Nhưng để làm được điều kì diệu ấy, cô đã phải hi sinh bản thân. Sau hàng nghìn năm, phong ấn đã bị phá bỏ. Thanh thánh kiếm năm xưa vẫn còn nhưng không ai xứng đáng cầm nó. Liệu cô gái kia có 1 lần nữa xuất hiện…
[ ĐAM MỸ] Thay thế giới này thương emTác giả: Đại Ca Cá ChạchVăn án " Bóng tối có sâu cỡ nào cũng đừng sợ, bởi anh sẽ không bao giờ buông tay em" Trình Nghị ngày đó nói chia tay với Tạ An, cứ ngỡ sau này cuộc sống của cậu sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng anh không ngờ rằng, lời chia tay đó là con dao bén chặt mất sợi dây cuối cùng níu kéo Tạ An với thế giới này.Thời không dịch chuyển, Trình Nghị quay lại thời điểm Tạ An vẫn còn sống. Cứu lấy người anh yêu, cũng chính là cứu lấy cuộc đời mình.Lưu ý: - Vui lòng không mang truyện đi nơi khác…
thất vọng , chán nản rồi lại mon men tìm lại hi vọng ,rồi lại thất vọng ,chán nản .Bám níu lấy hi vọng liệu có làm cho tôi trở thành dũng cảm và cao cả hơn ...…
*lưu ý* truyện mình viết sẽ rất 18+ nên cân nhắc trước khi xem…
ta coi nàng như hoa tuyết trên tay, nâng niu chẳng dám, buông bỏ lại chẳng cam.…
partner or faen…
"Em thích anh ngay từ lần đầu gặp mặt.""Trùng hợp quá, anh cũng thích em từ lúc ấy."…