EM yêu ....Nàng .
thà rằng người cứ yêu tôi giả tạo để tình này giả mạo ^ bước vào yêu ^…
thà rằng người cứ yêu tôi giả tạo để tình này giả mạo ^ bước vào yêu ^…
Sau thời gian kết hôn cô hỏi anh rằng: "Nói đi, tại sao anh lại yêu em ?" - Đôi đồng tử đen láy của cô lấp lánh nhìn anh đầy chờ mong. "Hửm....não em úng nước à." - Bàn tay đang rửa chén của anh bỗng khựng lại, cũng tì tay lên gạch men lát ở trên bệ bếp khẽ cười nhìn cô. "Úng..úng...cái con khỉ í, anh trả lời đi xem nào." - Hai tay cô nắm lấy tay anh đong đưa, nũng nịu nói. "Không biết, chỉ là anh thấy cái gì em cũng tốt." - Anh vòng tay ôm lấy vòng eo thon gầy, tì cằm lên đỉnh đầu cô. "Mỗi thế thôi à." - Nhận được kết quả không mong muốn, cô bất đắc dĩ nhìn thẳng vào mắt anh. "Còn nữa khi em cười nhìn như toả ra ánh trăng sáng vậy" - Anh mỉm cười cưng chiều, hôn nhẹ lên chóp mũi cô ............. Ngày hôm ấy, dưới ánh trăng anh đã nói những lời ngọt ngào như vậy, nó như suối nước mật chảy róc rách vào trái tim thương tật của cô, lấp đầy những lời đường mật vào tâm hồn yếu đuối, mong manh, sứt sẹo. Nhưng đời không như phim. Cũng dưới ánh trăng đó, trời mưa tầm mưa tã anh không phải nói lời đường mật với cô mà là nhẫn tâm kề dao vào cổ cô, nói những lời đay nghiến cô. Khi đó cô như chết lặng, người từng hứa non hẹn biển với cô, hiện giờ lại biến thành người như vậy sao.... Cô thất vọng, đau lòng, suy sụp tự hỏi rằng tại cớ làm sao một con người lương thiện, luôn quan tâm người khác, cưng chiều cô hết mực như vậy lại làm thế với cô. Tất cả bắt nguồn từ đâu, có phải do chữ "hận" mà thành ?. Mời các bạn tiểu tiên xinh đẹp đọc chi tiết nhé>-<…
Vào 1 buổi sáng đẹp trời có 1 cậu con trai là chủ tịch của 1 cty rất lớn, cậu đang làm việc trong 1 căn phòng thì có 1 người con gái ăn mặc hở hang bước vào phòng[Anna] Anh yêu ơi~~ anh làm xong việc chưa vậy.... Đi ăn với em đi[Tuấn Khải] Cô đi ra ngoài đi đừng làm phiền tôi ( lạnh) [Anna] Anh yêu sao vậy~~ em chỉ mời anh đi ăn thôi mà ( nũng nịu) [ Tuấn Khải] Cô hơi phiền tôi rồi đấy, cô đi ra hộ tôi đi... [Anna] Anh.... ( bực tức đi ra ngoài)Ả ta đi ra ngoài với cơn giận bực tức.... [ tua tua thời gian vào buổi trưa] Anh rủ Thiên đi ăn trưa cùng anh, anh và Thiên đang ăn cơm vui vẻ thì có 1 cậu bé đang cầm dĩa thức ăn của mình và lỡ đụng trúng anh làm thức ăn rơi lên đồ anh, khiến anh tức giận lên[ Tuấn Khải] Này cậu kia đi đứng kiểu gì vậy hã.. ( tức giận) [ Nguyên] Tôi.... Tôi xin lỗi! Tôi ko cố ý ( sợ hãi) [ Thiên] Thôi được rồi đừng cãi nhau nữa chuyện gì từ từ giải quyết Trong lúc đó tự nhiên Nguyên bật khóc[Nguyên] Tôi xin lỗi, tôi ko cố ý, tôi sẽ ko có lần sau nữa ( khóc lóc) Anh và Thiên rất khó xử khi cậu khóc lên...[ Tuấn Khải + Thiên ] thôi cậu đừng khóc nữa.. ( dỗ dành) [ Tuấn Khải] cậu ta thật đáng yêu *suy nghĩ thầm*[ Nguyên] đồ ăn của tôi... Hức... Hức... Bị đổ rồi... ( khóc) [ Tuấn Khải] Cậu đừng khóc nữa tôi sẽ mua cái khác cho cậu, đc ko? [ Nguyên] Thật á! Ưm.. Đc á[ Tuấn Khải] Ngoan ( xoa đầu cậu) Thiên rất bất ngờ khi anh làm như vậy, vì từ trước đến giờ anh chưa bao giờ mềm lòng với ai cả.... -HẾT CHAP 1-…
" Bà xã, mau dậy đi " Giọng nói ôn nhu phát ra từ cửa ngoài. " Tử Tuyệt, Tử Tuyệt " Cô gái hốt hoảng lên tiếng, khiến cho người đàn ông vội vả chạy vào." Sao thế? Em có bị gì không?" " Tử Tuyệt, ông xã lưng em đau quá, là do anh " cô gái trách móc người đàn ông, khuôn mặt hơi nhăn lên.Tống Tử Tuyệt cười nhẹ, người hổm xuống vuốt tóc cô " Bà xã, ngoan, là do anh, em mau thay đồ đến trường đi, có gì tối nay anh sẽ đền bù cho em nhiều hơn nữa " Tô Thanh Lam bốc hỏa, cái con người này thật quá biến thái mà, cô không thèm nói nữa.Tô Thanh Lam nhanh chóng dùng khăn quấn quanh người rồi chạy vào nhà vệ sinh, Tống Tử Tuyệt vốn đang bình tĩnh nhưng khi thấy cô quấn khăn đi vào nhà tắm thì lại cương cứng lên. Thật khổ cho hắn quá, ai bảo vợ yêu của hắn quá quyến rũ làm gì chứ.- --------------------------------------------------------Tống Tử Tuyệt chở cô đến trường, chiếc xe hơi dừng lại sau góc khuất bóng cây, Tô Thanh Lam mở cửa xe đi xuống, trước khi xuống xe Tống Tử Tuyệt kéo tay cô lại thừa cơ hôn sâu xuống môi cô, Tô Thanh Lam đỏ mặt đánh nhẹ vào ngực hắn. Nâng nhẹ cô thể cô lên đùi hắn, Tống Tử Tuyệt từ từ đưa lưỡi vào, khuấy đảo bên trong khoang miệng cô, môi hắn mút mạnh vào môi cô phát ra tiếng " chụt, chụt ", tay không an phận xoa nắn ngực cô, luồn ra sau dây áo cởi áo ngực cô ra. Tống Tử Tuyệt vén áo lên, nhìn 2 bên vú cô thèm khát, liền chỉ muốn đè cô ra mà đâm sâu vào. Tô Thanh Lam vừa sợ vừa xấu hổ, đang đứng ngoài cổng trường, ngộ nhỡ ai nhìn thấy thì làm sao chứ? Hắn không ngại nhưng cô ngại. Cô đẩy mặt hắn khỏi ngực mình xấu hổ lẻn tiếng " Anh mau tránh ra, trễ..trễ giờ học em mất, mau buông em ra...ư..m." Bị cô cự tuyệt, hắn nhăn mặt lên buồn bực. Tô Thanh Lam nhanh chóng sửa soạn lại quần áo của mình rồi ôm lấy hắn nũng nĩu " Ông xã, nhăn mặt sẽ khiến anh mau già đó, cười lên nè, chụt " không quên hôn lên má hắn, Tống Tử Tuyệt ăn mềm không ăn cứng, nếu khiến Tống Tử Tuyệt tức giận thì tối nay cô xác định thật rồi, mai khỏi đi học. …
đam mỹ , 1×1 , ngọt sủng , sinh tử , có H , niên thượng ,thụ kém 11tNhân vật : Vương Tử Lâm (thụ) × Hàn Thiên Phong (công) Văn Án : Vương Tử Lâm từ nhỏ đã được Hàn gia nhận nuôi còn được Hàn phu nhân yêu thương như cả con đẻ . Với tâm hồn ngây ngô cậu lúc nào cũng quấn quýt bên anh . Hàn phu nhân sợ cậu bị thằng con trai mình ăn mất nên bao bọc cậu mà chăm sóc . Nhưng bà đâu ngờ được đứa bé được bà nâng niu vào sinh nhật 18 tuổi bị thằng con trai hơn cậu 11 tuổi xơi mất .Cúi cùng cậu mang thai và được nâng như trứng hứng như hoaaaaaaa =)))…
Truyện: ANH VẪN ĐỢI EM. (Truyện đầu tay)Tác giả: HyThể loại: Boylove, hiện đại.Số chương: Chưa xác định.CP: Phong x Dương.Cậu, trắng như tờ giấy, cuối cùng lại bị người kia tùy ý vẽ lên. Chìm đắm trong thứ tình cảm không tên, ngày lại một ngày lún sâu thêm đến không thoát ra được. Vậy nhưng, người kia lại mang yêu thương của cậu mà rời đi, bỏ lại cho cậu một trái tim vô cảm. Anh lại mang tình yêu của anh, tìm mọi cách mang vào trái tim đầy vết sẹo của cậu... nhưng cố gắng bao nhiêu, đổi lại cho anh trước mắt chỉ là cái xác không hồn."Tờ giấy đã không còn sạch sẽ, nào có ai lại nguyện ý nâng niu?""Thứ trên giấy kia đối với em là vết bẩn, đối với anh lại như một bức tranh tuyệt đẹp. Em muốn bỏ đi, anh lại mong muốn giữ lại. Anh yêu thương em sẽ trân trọng cả quá khứ của em..." Hy!…
TRẬN CẦU TRONG MƠCội ngủ mơ thấy một trận cầu kỳ lạ:Hai người bạn đá bóng với nhau, mỗi người một cầu môn để phòng thủ. Cội là một trong hai người đó. Bỗng quả bóng biến thành hạt lạc, người bạn tung chân cứu một bàn thua. Hạt lạc bay tít lên trời, mãi mà không chịu rơi xuống. Lúc đó một con chim Đại Bàng bay qua đớp lấy hạt lạc. Người bạn thấy vậy quát lên:- Chim kia, hạt lạc là của chúng ta sao ngươi ăn mất?Vừa dứt lời chim liền xà xuống nhả hạt lạc ra:- Hạt lạc này so với bụng tôi thì thấm gì, thấy nó bay lên mãi mà không chịu rơi xuống, tôi liền ngậm trả lại cho!Chim phát hiện ra người bạn đó chính là gã thợ săn đã bắn chết em của mình, liền nhảy bổ đến. Cội thấy vậy can ngăn:- Xin chim mở lòng từ bi, người bạn này gia cảnh tội nghiệp!- Các người mà cũng biết từ bi à? Chỉ có điều ta tha cho hắn thì sau này hắn cũng khó mà tránh khỏi kiếp nạn. Đã như vậy, thôi ta cũng chả chấp nữa!Chim định bay đi thì Cội níu chân lại:- Ngài nhất định là thần thánh xin ngài hãy nhận tôi làm đệ tử!Chim đáp:- Ta không phải thần thánh nào cả, cũng chả có gì mà dạy ngươi, nhưng nếu muốn học thì hàng ngày ta sẽ bay về để kể cho ngươi nghe những thứ mà ta nhìn thấy, người hiểu được gì thì hiểu. Chớ không thấy ta quay lại thì đừng có tìm mà mất công!Cội chưa kịp cảm tạ thì Chim đã bay đi mất, người bạn kia bỗng nhập vào hạt lạc, đâm trồi thành cái cây. Cội cũng vừa tỉnh giấc. HẾT…
Không có gì...con Au này lười nghĩ ra tiêu đề quá, hụ hụ ;;-;;)Có thể có H, SM ? Nói chung là khi nào cao hứng tôi sẽ viết H, hì hì ;))Lưu ý!!Không chấp nhận những thành phần đi đục thuyền nha ~Con Au này ăn mặn, đừng ai trách nó =))…
"Dù gì thì người đệm đàn đã mãi mãi rời xa rồi, níu kéo cũng đâu còn ích gì nữa?"Cp: Riwook (Ricky Shen-Park Gunwook)HE (huhu ending)LƯU Ý: fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả (tác giả rest) nên có thể bị gỡ bỏ bất kì lúc nào…
Anh từng nói "Hạnh phúc do tôi lựa chọn ".Nhưng em vẫn đợi đến một ngày Anh sẽ chấp nhận em, yêu Anh 3 năm đổi lại chỉ là câu "Em phiền phức" -Người Anh yêu quay trở lại em chỉ là người thứ 3 .Cuối cùng, em buông tay, Anh lại níu kéo nhưng mà.............. liệu còn có thể không Anh? Em mệt rồi.…
Níu kéo có mang lại hạnh phúc…
ánh mắt mà thành an dành cho minh hiếu phải gọi là tình rất tình , còn minh hiếu hả? dịu rất dịu…
OneShot này , ngược cũng là chủ yếu . Fic Instagram LizKook thì khoảng mấy tuần nữa mình mới viết nên trong thời gian này côi như oneshot này thay thế câu chuyện ngược của fic kia ha :)…
Mùa hè năm đó, có một Lee Sanghyeok được nâng niu, nuông chiều tưởng chừng đã có được sự dịu dàng của cả thế giới. Mùa hè năm đó, có một Jeong Jihoon dùng cả tâm hồn và thể xác để yêu Lee Sanghyeok, gom lấy những tia ấm áp của cả cuộc đời để sưởi ấm cho Lee Sanghyeok bé nhỏ. Cũng nùa hè năm ấy, ở ngôi làng nhỏ nhoi ấy đã từng có hai trái tim rực nóng ngọn lửa tình hơn cả ánh dương mùa hạ sát lại gần nhau như đã hẹn từ rất lâu rồi.... --------------------------------Cre idea: phim "Call me by your name"T mê cái phim này lâu lắm r, xem nhiều lần cái nghĩ ra ý tưởng nên t quyết định viết chiếc fic vibe thơ thẩn như phim luôn. Lần đầu t viết fic nên có gì sai sót thì mọi người nhẹ nhàng nhắc thui không au khót đó^^…
Nhất Linh chỉ vì một lần ' anh hùng cứu mỹ nhân ' mà lại đi dính níu tới hắn - Vũ Minh - Con trai chủ tịch tập đoàn đứng nhất nhì thế giới, mới 19 tuổi đã thay cha điều hành công ty ... Mọi sự rắc rối bắt đầu từ đó, cô chỉ vì không có tiền chữa bệnh cho dì - người thân duy nhất mà phải chấp nhận trở thành người hầu của hắnSự tình rồi sẽ đi đến đâu ? Tình yêu liệu có đến được với họ ?Mời các bạn cùng đón xem tập truyện " Bước đi cùng ác quỷ " này của tác giả Bách Tử Hoa…
Couple: Shinohina.Rated: 12+Summary: Im lặng và dõi theo nhân ảnh một người có thật sự đau khổ không? Một thứ tình cảm huyễn hoặc không được đáp trả nhưng có thể thay đổi được chăng? Anh yêu cô nhưng cô yêu người ấy còn người ấy mãi níu kéo bóng hình người con gái khác. Kết cục,cả hai đều chôn chặt xúc cảm để khư khư ôm nỗi tuyệt vọng của chính mình...…
hay vl…