|| NB2E_Team || MAKE WITHOUT BRAIN ||
Just litte xàm nhẹ...Xàm cực luôn đấy! ;))Chỉ là tổ hợp những câu chuyện xàm xí nhất trong cuộc sống ⊙﹏⊙#NB2E_Team…
Just litte xàm nhẹ...Xàm cực luôn đấy! ;))Chỉ là tổ hợp những câu chuyện xàm xí nhất trong cuộc sống ⊙﹏⊙#NB2E_Team…
Trong này tớ sẽ nêu ra các lỗi khi viết truyện mọi người thường xuyên mắc. Tất cả đều từ kinh nghiệm và quan điểm riêng của bản thân vì tớ cũng từng mắc phải các lỗi như vậy.*Lưu ý: Fic này có thể sẽ liên quan đến Showbiz. Tớ không có ý súc phạm ai cả, các bạn có thể bỏ qua những chapter đấy hoặc không xem nữa. Tớ không bắt buộc. Hãy vote cho tớ nếu thấy hay để tớ có động lực viết tiếp nhé. Cảm ơn ạ🌻!…
Tác giả: 林尘世Edit: Mốc MeowNhân vật: Lưu Hải Khoan x Uông Trác ThànhThể loại: Đam mỹ, hiện đại, ABO sinh tử, giới giải trí, HELưu ý:- Đây không phải là đồng nhân văn Hi Trừng, đây là truyện về Khoan Thành - Bối cảnh giới giải trí hư cấu, tính cách nhân vật không giống thực tế, OCC- Không yêu thích Khoan Thành, mời đi ra- Không re-up, chuyển ver…
Tên truyện : Ngốc Tử Lang QuânTác giả : A Tử.Thể loại : xuyên không, 1vs1VĂN ÁN : Tiêu Diệp : đại tiểu thư tập đoàn tiêu thị cũng là phía sau màn lão bản nắm trong tay mạch kinh tế trải rộng sang âu châu có IQ cực cao lại là 1 con bệnh nằm trên giường chờ chết . Âu Dương Tiêu Diệp : Vốn là đích nữ của Minh Thân vương phủ lại vì mẹ đẻ qua đời ,đại ca bị đuổi đến biên cương làm 1 tiểu tướng quèn mà rơi xuống hạ nhân còn không bằng cuộc sống . Cha không thương , mẹ kế ghét bỏ ,thứ tỷ hãm hại ,hạ nhân khinh thường .…
"Th-thanh Minh à!" "Thúc làm tốt lắm, Đồng Long à!"Mắt Bạch Thiên ngấn lệ, bao cảm xúc kìm nén, tích tụ được giải toả hết khi nhìn thấy khuôn mặt thân quen kia, hắn gấp gáp rồi lại do dự trong đôi chút.Thanh Minh nghiêng đầu, đôi tay hắn dang rộng ra "Thúc không muốn ôm ta à?""Con sẽ biến mất nữa..." Như những cơn ác mộng hắn từng gặp phải, sợ người này một lần nữa lại tan biến đi."Haha đồ ngốc này!" Thanh Minh cười lớn "Thúc không ôm thì để ta!"…
{Hoa Sơn Tái Khởi fanfic}Couple: Trường Nhất Tiếu x Thanh MinhVì có vài phần mình muốn mọi người biết trước khi đọc bộ truyện này của mình nên mong mọi người hãy ghé qua xem một chút ở lời mở đầu để tránh thắc mắc cũng như hiểu lầm không đáng cóChúc mọi người đọc truyện vui vẻ ¶×¶…
Quá khứ của hắn bị khui mất rồi! Thiên Hữu Minh, Tông Nam, Tà Bá Liên, bị triệu đến một ảo cảnh, nơi mà bản thân chỉ có thể xem chứ không thể làm gì. Nhưng mà rốt cuộc là bị bắt xem cái gì? Xem ký ức của Thanh Minh~…
Một bông hoa sống trong bóng tối liệu có thể nở rộ nơi ánh sáng rực rỡ không? Một người lầm đường lạc lối liệu có còn cơ hội quay đầu nữa hay không? Cp: Bạch Thiên x (nữ) Tà Phái Thanh Minh cre bìa (thật ra thì đây là tranh của tui): https://www.facebook.com/nanika.hikari -------Đôi lời: Thanh Minh là nữ, truyện viết lúc mê sảng, có thể drop ngang, tính cách nhân vật có thể không giống với nguyên tác, văn phong bất ổn…
Người ta bảo sợ cái gì thì cái đó đến, cái mà La Nhất sợ cuối cùng cũng giáng lâm rồi.Là Triệu Hy đến đó.Thế giới hư cấu, tương lai gần.Tình tiết nhẹ nhàng.Thụ: La NhấtCông: Triệu HyChủ thụ, 1 x 1Mọi chi tiết chỉ là tưởng tượng, nếu có trùng hợp với nhân vật hoặc hiện tượng nào trong đời thực thì chỉ là trùng hợp mà thôi.Link truyện: https://truyenyy.vip/truyen/nguoi-nay-that-phien-nao/…
||Bỗng một ngày thế giới bạn đang sống đột nhiên xuất hiện những nhân vật trong một bộ anime mà bạn thích? Tuy nhiên, tất cả các tác phẩm về họ đều biến mất, không một ai nhớ ngoại trừ bạn? Một vị thần triệu hồi bạn vào một không gian và nói rằng bạn là người được chọn và là người duy nhất nhớ thế giới thực? Gia đình, bạn bè, mọi người đều thay đổi, thế giới xung quanh thay đổi, ngày tháng năm cũng thay đổi...||…
Ngày này 1 năm trước sau khi hoàn thành buổi thuyết trình bài luận văn tốt nghiệp chuyên ngành kế toán. Việc đầu tiên nó làm chính là thu dọn đồ đạc trở về quê nhà và lên kế hoạch cho tháng ngày tự do sắp tới. 4 năm đại học kết thúc trong lặng lẽ ăn chơi và đến trường ko làm thêm cũng chẳng tham gia hoạt động ngoại khóa gì ở trường. 22 tuổi nó chưa bao giờ có những suy nghĩ về những cạm bẫy trên con đường đời mà sắp tới nó pải tự 1 mình bước đi. Bốn năm học trôi qua dưới sự chu cấp tài chính của bố mẹ và sự chăm lo và bao bọc của chị gái như đối với đứa con bé bỏng, nó cứ như một đứa trẻ mãi chưa chịu lớn, ko một chút kinh nghiệm sống.…
"Ngôi nhà này,nơi em chờ đợi.Nơi em mong ngóng thứ tình yêu màu hồng.ấm áp,lãng mạng như một bài thơ tình ướt át những giọt nước mắt,hai tay em đang đặt trên bàn phím máy tính,vội lướt nhanh trên đôi mi đã ướt đẫm.Thứ tình yêu tha thiết,thứ tình cảm anh nói,anh nói gì?Anh nói anh yêu em,yêu đến khi xuân tàn,hạ sang,yêu đến khi hạ tan thu đến,lá thu bay bay dưới những góc phố nhỏ,che khuất đi nụ hôn ngọt ngào nồng cháy của đôi ta,thật lãng mạn,phải không?" -Zandie-…
Mọi người trong lớp đồng thanh cùng hô:-"3, 2, 1. Cảm ơn các cậu đã đồng hành cùng mình suốt 3 năm học vừa qua."Sau khi nói xong thì có đứa ngước nhìn lên bầu trời ngắm nhìn thật kĩ chẳng dám nhìn xuống dưới sợ nước mắt cứ thế mà trào dâng. Còn có ai đó nhìn về khía người mình thích với ánh mắt trìu mến vẫn chẳng thay đổi ngay từ ngày đầu THÍCH.Chẳng cần màu mè chúng tôi đã sống một thời cấp 3 như thế. Đã dám yêu, dám ghét, dám đối diện với những cặm bẫy, dám mơ mộng sống không bận tâm đến ngày mai có khó thế nào.Chắc thứ dám nữa của chúng tôi dành cho tháng ngày đó, mà với một số người bây giờ chỉ biết tặc lưỡi chuyện cũng qua rồi.Đó chính là ngỏ lời với cô gái mình thích là " TỚ THÍCH CẬU LÂU LẮM RỒI ĐÓ"…
Tuổi 17 đang độ rực rỡ, trong sáng và đầy niềm tin, tôi lại là một loài bị kìm chân trong lồng giam của nơi mà tôi nghĩ rằng vốn là nơi tôi yên bình giữa bộn bề náo nhiệt. Nhà của tôi, là nhà, nhưng cũng không phải là nhàLồng giam tôi, là lồng giam, nhưng cũng là ranh giới an toàn mà tôi dù bằng cách nào cũng không thể vượt ra.Tôi xấu xa, ích kỉ và hời hợt, ngu ngốcTôi mềm lòng, yếu ớt và thật dễ để vài thứ có vị mặn chát rơi trên mặtTôi là tôi nhưng cũng không phải là tôiChỉ là muốn viết vài thứ, không biết khi nào thì tiếp tục, cũng chẳng rõ bao giờ thì kết thúcViết cho tôi, riêng tôi...Đôi dòng overthinking của một con ngốc thích những thứ vô bổ…
Hắc Vũ vốn là một giáo viên đại học với lương tháng đáng mơ ước, được học sinh yêu quý, ai ngờ....lại xuyên khôngĐáng ngạc nhiên là hắn lại chẳng cảm thấy nuối tiếc gì cảXuất thân từ trại trẻ mồ côi, sau khi xuyên lại có một gia đình yêu thương bản thân- một người mẹ ôn nhu dưới vỏ bọc lạnh lùng cùng một người chị song sinh hiền hoà lại hay ngại ngùngChỉ tiếc....bữa tiệc nào rồi cũng sẽ có ngày tàn phai...Thật muốn hỏi trời, tại sao người lại tàn nhẫn đến vậy...…
đoản và những lời mình muốn gửi tới anh, hoặc fic ngắn viết về harley, có thể là harley x shuraina. mình chỉ đọc manhwa, không đọc novel, cũng chỉ nghe spoil chứ các sự việc mình không rõ, nội dung sẽ viết theo trí tưởng tượng và thiên về hướng cảm xúc.mình viết hoàn toàn theo cảm nghĩ của mình. văn phong không tốt, sử dụng lowercase với cả tên nhân vật.…
Em cũng chỉ là con gái, em cũng biết đau mà Anh sẽ không bao giờ nhìn thấy được hình ảnh của một đứa con gái vừa xem lại những tin nhắn cũ, vừa lấy tay lau đi những giọt nước mắt như mưa đang thấm nhòe trên khuôn mặt Anh sẽ không bao giờ biết được nơi anh đi, nơi anh đến, nơi anh bước qua luôn có một đôi mắt luôn dõi theo anh,luôn quan tâm Anh trong âm thầm Và anh cũng sẽ không bao giờ biết nơi đây có một người luôn mong mỏi anh, luôn từng ngày chờ đợi anh, nhưng chờ đợi trong vô vọng kia…
Một con người bình thường với giấc mơ trở thành nhà khoa học. Một niềm tin tuyệt đối về nền văn minh hiện đại bậc nhất đã từng tồn tại, hoặc có thể sẽ có trong tương lai? Một siêu năng lực vô tình tôi có được. Nó đưa tôi tới bất kỳ mọi nơi, mọi thế kỷ nào mà tôi muốn. Liệu có giống như trên những bộ phim, ảnh khoa học viễn tưởng, hay trên những cuốn sách về những bí ẩn nhưng chưa có lời giải đáp,... Thông tin về chiếc đồng hồ thời không được lan truyền cuộc truy đuổi kịch tính, hành trình tìm kiếm và tiêu hủy chiếc đồng hồ bắt đầu. Hãy cùng tôi tham gia vào cuộc trải nghiệm kỳ bí và kịch tính này!…
trãi qua rất nhiều chuyện tình cảm quá buồn, lần yêu đương phương k thành, lần yêu người có công việc ổn định cũng k thành, yêu người hợp công việc hơn tý thì hắn lại đi cắm cho Kun cặp sừng, dường như Kun tưởng mình không còn thương ai được nữa, thế nhưng Kun gặp lại cậu em của bạn, ngày gặp lại sau 7 năm, cái cậu nhóc ngày trước khồng còn là " cậu nhóc" đó, mọi thứ dường như không còn như xưa. trốn chạy cậu nhóc đó. Và liệu rằng may mắn có đến đến với Kun không. Cùng mình đón đọc nhé…