Cách Xa Nửa Vòng Trái Đất
Tình đơn phương có bao giờ là đẹp?…
Tình đơn phương có bao giờ là đẹp?…
ngọt, ko bt đọc r hiểu:))👍…
Lần đầu tiên của người con gái cô bị DuậtTôn dùng thuốc cưỡng bức trên đàn dương cầm. Nhục nhã trăm bề, y nhìn cô giãy dụa trong đau đớn và giày vò, rồi y giứt bỏ rời đi, để lại cô một mình nguyên vẹn. Cô có tự trọng, cô đã không chịu đầu hàng. Nhưng, số phận là cái gì? Số phận là chiếc bàn xoay trên tay kẻ có tiền có thế, họ muốn chơi, cuối cùng thì ta vẫn phải chơi cùng họ. Rốt cuộc Mạch Sanh Tiêu vẫn không tránh khỏi số phận tự mình đem dâng sự trinh trắng để hầu hạ y, đam mê tình dục của y vừa biến thái vừa cực đoan, y muốn cô bất kể khi nào cô cũng phải chấp nhận, mặc cho y chơi, mặc cho y tiêu khiển. . . . Một cuộc hôn nhân đổi lấy bàn tay tàn phế, kiếp này cô chẳng còn có thể chạm vào dương cầm. Ngày rời khỏi Duật Tôn, cô khao khát được sống, trốn vào vòng tay của một người đàn ông, người ấy chẳng những chấp nhận hết thảy quá khứ còn bằng lòng làm bàn tay còn lại của cô. Chớ trêu thay, thêm một lần nữa kẻ tàn nhẫn Duật Tôn lại xuất hiện, nghiền tan tương lai đẹp đẽ cô hằng mơ ước. Y phá hỏng hôn lễ, làm nhục cô trước mặt bao người: "Mạch Sanh Tiêu, con đàn bà tôi chơi chán còn nằm mơ lấy chồng, cô xuống khỏi giường tôi, còn muốn bò lên giường thằng khác sao?" Thêm một lần y khiến cô phải tự dâng thân thể. "Sanh Tiêu, cơ thể chúng ta quá ăn ý, đã lâu như vậy mà tôi vẫn hưng phấn chưa này!" Y không hề biết rằng lòng cô đã lạnh, đã chết. Y muốn dây dưa, chỉ bởi họ từng ngủ với nhau khiến y yêu thích đến mê mẩn. Nếu cơ thể này bị hủy hoại thì Duật Tôn, anh có còn muốn nó nữ…
Lần đầu mình viết nên cần nhận xét thêm ạChỉ là câu chuyện tinh cảm " nhẹ nhàng" ở vùng quê thui ạ…
Np, hiện đại, HE, nữ cường,...Truyện này là lần đầu tiên ta thử sức với thể loại NP, nếu có gì sai sót mong các hạ tha lỗi ah~~~~~~…
Bỉ Ngạn HoaDuyên khởi duyên diệtTrời hoa gióHô phong hoán vũThấu hiểu chân tìnhHồi ức đau thương…
Kim Taehyung: là chúa tể của một gia tộc hùng mạnh, đẹp trai, thông minh, lạnh lùng, tàn nhẫn. Joen Jungkook: sống ở thế giới con người nhưng mang trong mình một thân phận đặc biệt, xinh đẹp, tài giỏi, luôn tạo cho người ta một cảm giác ấm áp. Cuộc đời của họ dường như thay đổi khi anh và cậu gặp nhau. Một người lạnh lùng trở nên biết quan tâm người khác, còn một người luôn tươi cười lại trở nên vô cảm. Cuôc tình tay ba tay tư sẽ diễn ra, cuộc chiến giữa những gia tộc bùng nổ... Liệu họ có thể can đảm mà đến với nhau.…
Nghiêm cấm các thành phần dị nghị LGBT, trong sáng, non trẻ. Dự là truyện sẽ có nhiều yếu tố H của cả nam lẫn nữ. Mong các thanh niên suy xét trước khi đọc :v…
"Em là loài hoa xinh nhất mà anh từng thấy đó Po à""Nhưng mà loài hoa xinh nhất đâu có tồn tại lâu được đâu anh?". - SE…
Quản lý cấp cao của Mafia Cảng có mối quan hệ bí mật với thành viên cấp thấp!? Tin nóng hổi vừa thổi vừa xơi đây!…
Vớ vẩn nghĩa là vớ vẩn. Tất bẩn nghĩa là tất bẩn.…
học ăn học nói, học cái thói yêu em.c: key.…
Tên truyện: Mượn Trăng Giữ Ánh Sáng Hán Việt: Tá Nguyệt Lưu QuangTác giả: Duy Đao Bách TíchThể loại: Hiện đại, Tình cảm, HESố chương: 43 chươngEditor: Bơ Xay Thêm Sữa (@boxaythemsua)*** Hồi nhỏ, Trần Túng thường bị mắng, cô khóc lóc đòi đi tìm cái chết. Nhưng rồi lại cảm thấy, chết như vậy thì quá uổng, nên đã cẩn thận ghi lại từng dòng nguyện vọng cuối đời trong nhật ký.Nhỏ thì muốn có một con búp bê Duffy;Xa xỉ hơn chút là được đi chơi Disneyland;Lớn lên rồi thì muốn hôn Tử Dạ;Vô liêm sỉ hơn chút nữa, là muốn ngủ với Tử Dạ.Nếu làm được hết những điều này, coi như chết cũng không còn tiếc nuối gì nữa , đúng không?Sau khi Tử Dạ xuất hiện, từng điều ước lần lượt thành hiện thực, cho đến lúc "hôn Tử Dạ", thì dừng lại, không tiến thêm nữa. Trần Túng cứ nghĩ Tử Dạ là tiên ông do trời phái xuống, mỗi ngày đều tò mò nhìn anh và cầu nguyện: Rồi sao nữa, rồi sao nữa?"Đó là một nấm mồ đến cả ánh trăng cũng chán ghét, không ngừng gặm nhấm những người thân yêu nhất của tôi nơi ấy."Mượn trăng giữ ánh sáng, Tử Dạ buông thả.Người sói và hoa.*** Một câu tóm tắt: Nếu ăn cơm với anh thì em khỏi cần gội đầu nữa.Chủ đề tư tưởng: Làm người quang minh lỗi lạc, không thẹn với lòng.…
Cưa đổ anh crushh…
Aiku rất có hứng thú với cô bé nhà Bachira, chỉ ra vẻ ngông nghênh ghét bỏ của em làm gã buồn quá đi mất. Tuy là gã tồi thật nhưng đâu phải ai cũng vậy, đằng này còn là cô bé mà gã đã theo đuổi 2 năm trời nữa." Bé con à, bộ anh có chỗ nào không vừa mắt em hả?" Gã tựa hẳn thân người to lớn của mình vào bờ vai nhỏ, nói." chỗ nào cũng không vừa mắt " Em trừng mắt nhìn gã, sau đó lạnh nhạt nói." Em đang ngại hả? Không sao, từ từ sẽ quen...thế bao giờ chúng ta bắt đầu mối quan hệ đây em?" " Khi nào anh xuống mồ đã"" Cũng được, miễn có em đi cùng" Gã vươn tay chạm nhẹ vào vùng da trắng mềm mại của thiếu nữ, say mê, từ từ chạm môi vào.…
Draco Mafoy- kẻ mang dòng máu quý tộc của giới phù thủy chưa bao giờ thấy có con bé nào dám khen thẳng mặt mình." Mafoy, biết gì không? Cậu đẹp trai đến nỗi mỗi lần gặp cậu, thứ hiện hờ trong đầu tôi chỉ có nụ cười nhếch mép bảnh bao của cậu thôi. Nè, bớt đẹp lại được không, định ám ảnh tôi đến hết đời hay gì"" Được quý cô đây khen thì vinh hạnh cho cô quá, thế tôi hỏi cô, rõ ràng là thích tôi thế mà tại sao lại ve vãn bên cạnh thằng Potter làm gì vậy?" " Thôi nào quý ngài ghen tuông, cậu nên biết phân biệt giữa ve vãn và tình bạn thật sự đi. Vả lại cậu có đẹp trai thế nào thì gu tôi là Harry nhé"…
Trong cái fic này có:1: Drama2: (đôi lúc) Khoe của :33: MomentHoặc chẳng có gì cả !…