mùa đông năm yoo jaeyi biến mất
tôi nghĩ rằng mình chết thật rồi…
tôi nghĩ rằng mình chết thật rồi…
Tác giả: XueeYin.…
Câu truyện trên không có thật và không copy ai mong mọi người đọc không toxic! Bắt nguồn từ ngôi làng nhỏ ở nông thôn kia có gia đình sinh được 1 đứa con gái nhưng sở hữu đôi mắt màu tím và mái tóc trắng không hề giống ba mẹ cô và người làng ở đó đã đuổi gia đình cô vì làng đã không chấp nhận gia đình cô nên chỉ có thể sống tận sâu trong khu rừng, ba mẹ cô không ghét bỏ mà thương cô rất nhiều và cũng giống như mọi ngày như bình thường khi cô tròn 5 tuổi thảm họa đã ập đến. Nếu muốn biết thêm về câu chuyện hãy đọc nó để biết thêm. Xin cảm ơn😊…
đọc đi…
. Only Share. Lấy ~> xin…
câu chuyện tiếp theo sau cái kết của friendly rivalry sẽ như thế nào?…
một blogger lỡ "va phải" cô thu ngân khi làm thử thách ?!…
Yoo Jaeyi - nữ hoàng hoàn hảo của trường Chaehwa - luôn giấu kín con người thật lôi thôi, vụng về của mình dưới lớp vỏ lạnh lùng. Nhưng mọi thứ thay đổi khi Woo Seulgi - cô gái mờ nhạt ở góc lớp - vô tình bắt gặp Jaeyi trong khoảnh khắc "xấu xí" nhất ở siêu thị. Từ những cuộc gặp gỡ vụng về đến những rung động không tên, Jaeyi dần nhận ra rằng cô không cần phải hoàn hảo với tất cả mọi người, mà có thể chỉ cần là chính mình khi ở bên Seulgi.…
Birbirine ihtiyacı olan iki insanın macerası....…
Truyện ngọt,có H+…
chuyện tình học thuật (xen lẫn trẩu tre) của học bá woo seulgi và siêu cấp học bá vip pro yoo jaeyi…
Đây là các mẫu truyện ngắn mình viết về Jaeyi và Seulgi.…
series; một vài chiếc plot ngẫu hứng của mình đã được up lên blog rồi re-up về đây.…
những mẩu chuyện nhỏ của yoo jaeyi và woo seulgi, hoặc đôi khi là lee hyeri và chung subin.- lowercase…
đọc đi…
" hoa trong nắng đẹp như tình đôi ta "…
Webestlove…
Tác giả : by meThể loại : fanfic, shounen-ai/yaoi.Pairing : Harry Potter x Draco Malfoy.Disclaimer : các nhân vật không thuộc về tôi, họ thuộc về J.K.Rowling.Summary :"Hơn cả những giấc mơ nối kết với Voldermort, hơn cả vết sẹo nhức nhói, hơn cả việc phải học Bế quan bí thuật với thầy Snape sắp tới, việc không có cậu ta trong vòng tay lại khiến Harry thao thức đến vậy. Bầu trời lạnh giá, căn phòng lạnh lẽo và chăn nệm cứ như không bao giờ ấm áp, Harry chưa bao giờ ngờ cậu lại nhớ cậu ta đến vậy. Từng phần da thịt nơi cánh tay như thể vẫn còn mãi cái cảm giác được ôm siết lấy thân thể đó, đôi môi vẫn còn như đọng mãi cái mềm mại, nóng ấm mà run rẩy của làn môi cậu ta. Như thể trượt sâu vào cảm xúc không điểm dừng, khao khát của Harry đã dâng đầy đến cuồng si."…