Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Sự xuất hiện của em đã làm cuộc sống tôi thay đổi, em đi rồi tôi biết phải làm sao?Dazai, một chàng trai sống trong sự tuyệt vọng sâu thẳm được người mình yêu, Chuuya cứu vãn khỏi những suy nghĩ tiêu cực nhưng cớ sao cái thế giới bệnh hoạn này lại cướp mất đi sinh mạng của em? Một lần nữa Dazai lại chìm vào bóng tối... "Ai đó hãy cứu lấy tôi được không?"...…
Không ai đoán được số phận của mình.Hôm nay bạn cười ngày mai bạn khóc cũng là lẽ thường gặp. Hôm nay bạn là người được tất cả nể trọng ngày mai cũng có thể rơi vào vực thẳm.Thế sự vô thường, hỷ nộ ái ố ai mà không gặp chỉ là đừng đánh mất bản thân, đừng đánh mất nhiệt huyết. Có những chuyện chẳng bao giờ có thể quay lại vậy thì hãy chấp nhận và tiếp tục bước đi như nó vốn có. Khi mạnh mẽ, khi yếu đuối, khi vui vẻ, khi đau buồn hãy cứ là chính mình 😑😑😑😑😑…
Anh chạm vào tim mình, và ngạc nhiên khi nó vẫn còn đập. Những nhịp đập dồn dập như từng hồi chuông cảnh báo, như tiếng trống giục giã sự kết thúc đã đến gần. Bởi sau ngày hôm nay, chẳng còn gì ở lại quán bar Lupin cũ kỹ, chẳng còn gì ở lại chàng sĩ quan thông tin lầm lì ít nói và những câu chuyện nhạt nhẽo xoay quanh công việc thường ngày lắm bí mật.Chẳng còn gì ở lại tình bạn mong manh mà gắng gượng, của ba kẻ tận cùng xã hội thoi thóp chút khí trời tự do, cố gắng với lấy những tia sống cuối cùng của một con người. Chẳng còn gì ở lại.…
Ôi, Anna thân yêu, làm sao ta có thể để em chịu đựng nỗi đau đớn và khổ cực đến nhường này? Nhìn em yếu ớt dần đi, ta thật không đành lòng. Ôi, Anna, những bông hoa anh đào đang nở rộ trên cơ thể em, tưởng như kiều diễm, nhưng lại tàn nhẫn hút cạn sinh lực của em. Chúng vươn lên rực rỡ, khoe sắc giữa bầu trời, mà nào có hay em đang dần lụi tàn. Thật đáng ghét biết bao! Ôi, Anna, chứng kiến em quằn quại trong cơn đau, ta chỉ có thể đứng đây, bất lực và nghẹn đắng. Nếu có thể, ta nguyện gánh chịu thay em tất cả nỗi đau này, chỉ mong em không còn phải chịu giày vò thêm nữa. Hazakura của em, đẹp đẽ nhưng cũng đầy tàn nhẫn. Chúng sinh ra từ em, hấp thụ từng giọt sức sống của em, nhưng đổi lại chỉ là sự héo mòn nơi em mà thôi. Thật trớ trêu biết bao!Anna Grigoriena Snitkina thân yêuAnna Dostoevskaya yêu dấu của tôi....…