Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
do là người viết nghĩ gì viết đó nên chính tả và cốt truyện rất hề hước. cảm ơn mọi người đã đọcVì mình có cảm hứng sẽ viết nên là không định sẵn ngày ra chương. truyện sex tự viết, song tính, có víu to, 2 bộ phận, có sữa, và tục. Truyện viết chắc chắn có lỗi chính tả, mình sẽ chỉnh sau, khi mình có hứng đọc lại truyện mình viết 😢, xin cảm ơn...…
Khi chấp miện về một thứ gì quá lớn sẽ kiến con người không thể buông bỏ mà níu giữ nó hơn cả tính mạng và cứ luôn bất công với chính cuộc sống của mình.Họ bám víu vào cái chấp niệm khờ khạo đấy mà sốngtrong vô định, từ bỏ hết mọi thứ kể cả cuộc đời của họ chỉ vì một thứ gọi là chấp niệm mà quên rằng, người ra đi chỉ thanh thản khi người sống chấp nhận mất mát của người ở lại một cách nhẹ nhàng....Nhưng khi chấp miện quá sâu thì họ chọn cách buông bỏ như thế nào ?…
Hắc liên hoa thượng vị ký Gả vào vương phủ xung hỉ thế tử phi, thoạt nhìn an phận thủ thường, một lòng phụng dưỡng bại liệt ở giường thế tử, lại không người hiểu rõ, hắn xinh đẹp túi da hạ cất giấu một bộ tâm địa đen tối, trong lòng nghĩ, cũng căn bản không phải thế tử, mà là thế tử kia quyền khuynh triều chính cha... Song tính víu hôi…
do là người viết nghĩ gì viết đó nên chính tả và cốt truyện rất hề hước. cảm ơn mọi người đã đọcVì mình có cảm hứng sẽ viết nên là không định sẵn ngày ra chương. truyện sex tự viết, song tính, có víu to, 2 bộ phận, có sữa, và tục. Truyện viết chắc chắn có lỗi chính tả, mình sẽ chỉnh sau, khi mình có hứng đọc lại truyện mình viết 😢, xin cảm ơn...…
kể về một kẻ xa lạ, nó không biết nó là ai, không biết nơi nó đến là gì, cứ đi cứ đi mãi, từ chốn này tới chốn khác, từ thế giới này sang thế giới khác, chẵn thể cảm nhận được đau thương của nhân gian , cứ đi trong định, từ lúc nó vô tư hồn nhiên đến lúc vô hồn thất vọng chẵn ai thông cảm cho nó, rồi nó gặp một người ánh mắt âm u trong thật vô hồn nó như bắt được hi vọng sống cố bám víu vào hắn, đi theo đi theo hắn mãi. chuyến đi hai người, thêm một người du ngoại …
Thanh xuân , phỏng chăng là quãng thời gian chờ đợi dài ơi là dài? tôi đợi cậu,hay cậu đợi tôi,có lẽ tất cả đều vô nghĩa bởi lẽ thế giới tăm tối của tôi là anh đã bước vào kéo tôi ra ngoài ánh sáng lẵng quên đi tất cả những đau thương cùng cực chỉ giữ riêng mỗi nụ cười và gương mặt người con trai ấm áp . Chờ đợi? là 2 năm ? 7năm ? hay là cả cuộc đời? Giữa hai ta tồn tại điều gì nhỉ? Là vấn vương, lưu luyến. Duyên phận hai ta trắc trở làm sao ! Vượt qua tất cả mới biết rằng có lẽ chờ đợi không phải là tất cả mà cái kiên nhẫn bám víu không rời lấy niềm hi vọng dù có chút cố chấp như loài hoa hướng dương dù nhỏ bé nhưng vẫn trông chờ vào một ngày Mặt Trời dừng lại . Câu chuyện chưa viết mở đầu đã thấy cái kết bi thương.…
"Bố ơi, sống và tồn tại khác nhau thế nào ạ?Trước một câu hỏi tưởng chừng không quá khó để trả lời, bố của tôi đã ngẩn người khi đối diện với câu hỏi này. Ông ấy suy tư mãi mới cất giọng trả lời tôi "Con yêu, sống chính là phổi con đang hoạt động, tim con vẫn còn đang đập mỗi giây trôi qua, và con vẫn hướng đến lý tưởng của mình, hoàn thành giấc mơ chạm đến vị trí của người con ngưỡng mộ và vượt qua họ. Còn tồn tại, con chẳng có gì ngoài một thân xác đang cố gắng bấu víu lấy những phản ứng sinh học thôi, con không có lý tưởng, không ước mơ và không có mục đích để tiếp tục." Tôi gật gù đồng ý với những lời mà bố đang nói, về những định nghĩa tưởng chừng giống nhau nhưng lại khác biệt. Chợt, tôi muốn hỏi bố một câu hỏi mà mình đã chôn giấu bấy lâu nay. "Bố đang sống hay tồn tại ạ?" Bố nhìn sâu vào đôi mắt tôi như đang tìm kiếm một điều gì đó, phải chăng tôi đã đặt một câu hỏi sai? hay tôi không nên hỏi điều ấy chăng. Bố xoa đầu tôi, như thuở xưa khi mỗi lần tôi làm tốt một chuyện nào đó. "Bố phải sống đến ngày đó."…
Trong chúng ta có lẽ ai cũng đã từng nghe câu chuyện về chiếc hộp Pandora , câu chuyện về nguồn gốc của những tai ương, bất hạnh trên thế giới và để cứu rỗi lại những lỗi lầm mà nữ nhân loại kia đã gây ra .Panx đã được ra đời , nó được tạo ra bởi Ngài với nhiệm vụ tìm kiếm và thu hồi , nó luôn chăm chỉ làm nhiệm vụ mà Ngài giao cho nó.Chỉ là, theo thời gian nó phát hiện rằng những thứ đã từng tồn tại trong chiếc hộp không thể thu hồi hết được , chúng như một loại virus lây lan từ thế giới này sang thế giới khác , khiến cho các thế giới tràn ngập tai ương đứng trên bờ vực sụp đổ , tuy có một ít thế giới nhờ vào thứ vius đấy thúc đẩy thế giới phát triển nhưng quả thật không đáng kể .Quá bối rối trước tình cảnh như thế này, Panx muốn hỏi ý kiến của Ngài , chỉ là nó không tìm được Ngài , đã từ lâu lắm rồi kể từ khi nó rời Ngài để làm nhiệm vụ thì nó đã không thể liên lạc được với Ngài , nó đã quay về , đã chờ đợi Ngài rất lâu,rất lâu.Nhưng mà , nó biết nó không thể đợi ý kiến của Ngài được nữa khi mà đã có một số thế giới sụp đổ rồi và nó phải tự quyết định thôi, nó muốn thực hiện nhiệm vụ , nó muốn bảo vệ những thế giới này như cách Ngài đã từng bảo vệ .Chọn một thế giới có nguy cơ sụp đổ cao nhất , Panx nhanh chóng tiến vào thế giới đó.…