𝑇ℎ𝑒 𝑆𝑒𝑐𝑟𝑒𝑡 [ 𝑆𝑡𝑟𝑎𝑦 𝐾𝑖𝑑𝑠 ]
"Anh này, chàng trai dưới kia thú vị nhỉ?""Sao em lại nói vậy?""Em cũng không biết, cảm nhận chăng?"Han JiSung nhếch mép cười và không nói thêm lời nào nữa.......P/S: Fic có thể loại huyền bí, kì lạ…
"Anh này, chàng trai dưới kia thú vị nhỉ?""Sao em lại nói vậy?""Em cũng không biết, cảm nhận chăng?"Han JiSung nhếch mép cười và không nói thêm lời nào nữa.......P/S: Fic có thể loại huyền bí, kì lạ…
Thế giới đáng sợ lắm Đậu à! Ở mãi bên Rox có phải tốt hơn không ?…
Tên truyện: Trả băng vải lại cho em đi!Tác giả: Lục Manh TinhThể loại: esports, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, thanh xuân vườn trường, kim bài đề cử 🥇Editor: SadieTình trạng bản gốc: 79 chương + 2 ngoại truyện (Hoàn chính văn)Tình trạng bản edit: Đã hoàn Bìa: From page "Me."Tích phân trên Tấn giang: 694.850.816Ngày bắt đầu edit: 10 - 8 - 2020 Băng vải trong tên truyện có nghĩa là: Bandage (băng đít): 绷带 - Bēngdài là một vật được gọi là băng đít hay giấy vệ sinh, loại vật phẩm hồi ít máu và tối đa là 75% máu. Dịch băng vải cho tên truyện nó sang sang.…
Có một... thuyết Muggle ngớ ngẩn.Trong bất kỳ mối quan hệ lãng mạn nào, dù hoàn hảo hay lành mạnh đến đâu, bạn cũng chỉ nhận được tám mươi phần trăm những gì bạn muốn và cần. Vấn đề với một số người là khi bạn gặp phải hai mươi phần trăm cuối cùng mà bạn không có được; nó trở nên vô cùng hấp dẫn và người đàn ông thiếu khôn ngoan có thể bỏ qua tám mươi phần trăm đó với suy nghĩ rằng họ sắp có được một trăm phần trăm nhưng thực ra chỉ còn lại hai mươi.Nhưng đôi khi, mọi chuyện có thể diễn ra theo chiều ngược lại. Đôi khi bạn sẽ bỏ lại hai mươi phần trăm và nhận lại tám mươi phần trăm.Năm thứ bảy, James chia tay Severus để đến với Lily.Lựa chọn tốt nhất mà anh có thể đưa ra. Nó sẽ không bao giờ thành công. Hơn nữa, anh và Lily đã kết hôn, cô ấy đang mang thai đứa con sắp chào đời và Severus...Severus đang ở bên Sirius.…
Apo trước kia chắc hẳn sẽ không dám nghĩ tới, cuộc sống hôn nhân của mình lại thành ra thế này !!! -------Tổng hợp những oneshot vui vui yêu yêu về cuộc sống của MileApo sau hôn nhân. Không chuyển ver !…
Tôi đã sống lại trong hình dạng một đứa trẻ, chỉ biết rằng bản thân đã chết, ngoài điều đó ra cái gì cũng không thể nhớ kể cả cái tên. Có lẽ vậy mà tôi của kiếp này được ông trời ưu ái ban cho một cơ thể mạnh mẽ một cách bất thường. "Trống rỗng thật này kkk"Park Jong Gun nhìn vào đôi mắt tôi, cười to. Rồi sau đó gã lại cẩn thận quan sát tôi từ trên xuống dưới, giống hệt như đang xem một con vật trong sở thú. Tôi đứng yên không nhúc nhích, để mặc gã muốn làm gì thì làm. Không ngờ được gã liền trực tiếp túm lấy tóc tôi. Tôi bị nắm đến muốn bật tóc khỏi da đầu, ngước lên nhìn gã:"Đau!" Gun không dừng tay mà cứ thế lôi tôi vứt lên xe rồi gã ngay lập tức lái xe đi mất. "Tao sẽ biến mày thành tác phẩm tuyệt vời nhất của tao."Lưu ý: Treo đầu dê, bán thịt chó Bìa truyện: lụm đâu đó trên mạng, mn ai biết cre thì nhắn tui với…
Tác giả: Quái Đản Giang DươngThể loại: Hiện đại, niên hạ, cường cường, đô thị tình duyên, HECouple: Tiêu Việt x Nhậm Giang Lâm (Lôi thôi lếch thếch vua kỹ thuật công x Kêu mưa gọi gió ngành giải trí ông chủ lớn thụ.)Số chương: 90------------------------------------------Văn án: Đây là câu chuyện của thanh niên nghèo dùng 400 tệ mua ông chủ lớn một đêm.Đây cũng là câu chuyện của một dân kỹ thuật đào góc tường của đại minh tinh, cướp kim chủ của đại minh tinh.Đây là cuộc cách mạng vinh quang kỹ thuật chiến thắng giá trị nhan sắc trong tình yêu.Vua kỹ thuật trầm mê máy tính ngẩng đầu nhìn thế giới, hai mắt tỏa sáng, kim chủ của đại minh tinh sexy đến thế."Uông Trạch, có phải cây vạn tuế kia nở hoa rồi không?"Uông Trạch nghi ngờ nói: "Nở cái bóng, sợ là đóa hoa trong lòng mày nở rồi phải không."Thường nói, trong mắt hacker trên đời chỉ có hai loại người, một loại là hacker giỏi hơn mình, loại kia là đồ ngu, nhưng ở trong mắt Tiêu Việt...------------------------------------------Link: https://tieuvandinh.wordpress.com/chien-luoc-cua-dan-ky-thuat/(*) Đăng lại vì mục đích lưu trữ cho bản thân và phi thương mại…
WARNING C18 -- Phần 1 của Series Love In The AirTác giả: MAMERain: " Đẹp trai quá"Cậu trai trẻ cho rằng anh ta không phải là nam vương của trường, nhưng nhìn anh ấy như vậy thì ai bảo không phải chứ. Người đi moto phân khối lớn có mái tóc tài cuộc sau gáy, không chỉ khá cao mà khi bỏ mũ bảo hiểm ra, đôi mắt anh ấy sắc như diều hâu khi nhìn cậu lúc ban đầu, với đôi lông mày rậm, mũi cao và môi mỏng. Trông khuôn mặt sắc nét với bộ ria mép mờ nhạt, nhìn nó đẹp đến mức cậu muốn hét lên. Cần bao nhiêu để có được vẻ đẹp này? Bất cứ nơi nào có anh ấy, các cô gái chắc chắn sẽ chết mê chết mệt.Payu: " Cảm ơn"Cậu trai vừa bị u mê bởi nhan sắc chợt nhận ra mình vừa thoát ra khỏi cơn mê. Cậu tự tát vào miệng mình một cái thật mạnh, mắt cậu mở to khi nhận ra cậu vừa d=khen một người lạ. Và điều đó khiến khuôn mặt tĩnh lặng của anh ấy nở một nụ cười khiến tim cậu như muốn nổ tung.Payu: " cảm ơn vì đã khen, nhưng xin hãy đưa tôi mũ bảo hiểm"…
Một tối cuối tuần tại quán bar quen thuộc, Jisoo gặp lại một vị cố nhân."Ôi chao," người đàn ông nhếch mép, dường như rất vui vẻ, "đội trưởng đội kỷ luật của Trung học Gwangju đây sao?""Từ- Từ từ." Jisoo căng mắt nhìn kỹ người đàn ông mặc tây trang lịch thiệp, mái tóc đen nhánh vuốt ngược chỉn chu. Cô cẩn thận hỏi lại. "Anh thật sự là Jung Hoseok? Thật sự là Jung Hoseok Trung học Gwangju á? Là Jung Hoseok lúc nào cũng bỏ áo ngoài quần, cà vạt không thèm thắt, còn nhuộm tóc, thường xuyên bày trò phá trường cùng với Jeon Jungkook? Chọc cho cô hiệu trưởng tức đến lên huyết áp? Còn mang mèo hoang đực bên ngoài vào phối giống cho con mèo cái nuôi trong trường, hại nó cho ra lò một đàn con, cả ngày dạo quanh các lớp học quấy rối?"…
Như bao ngày bình thường khác, Todoroki lại đứng đối diện với Bakugo, khuôn phụng phịu, có chút hờn dỗi,cậu lúng túng hỏi: "Khi nào thì cậu mới đồng ý làm người yêu tớ?" Bakugo cau mày, hơi ngạc nhiên, nhưng cố giữ giọng bình tĩnh."Hả? Hôm nay tao không nhớ là tao lại từ chối mày," Bakugo đáp ngắn gọn, nhếch mép một chút như thể chấp nhận tình cảm một cách kiêu ngạo.Todoroki nhìn chăm chú, một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi. "Vậy, có nghĩa là cậu đồng ý.""Im đi. Tao không cần nói thừa," Bakugo đáp lại, đôi má hơi ửng đỏ.@team cục đườngMọi fanfic mang "@team cục đường" không được phép bưng đi chỗ nào khác ngoài wattpad, mangatoon,...ngoài sự cho phép của tác giả…
Cô thấy anh trong bao sương đang ôm một người phụ nữ ân ân ái ái. Bất chợt nước mắt chực trào ra, nhưng trên môi lại là nụ cười giễu cợt:"Ha, hiện tại tôi đã hiểu, anh không hề yêu tôi. Anh chỉ là cùng tôi kết hôn vì cha mẹ ép buộc thôi. Vậy mà tôi lại tin vào tình yêu chứ? Tôi đúng là ngốc quá mà"Cô lê từng buớc chân nặng trịch về nhà.Tối đó, anh về đến nhà thì thấy đèn nhà tối om, không một bóng đèn. Đi lên phòng ngủ, ngồi bên mép giường tháo gỡ cà vạt, vô tình thấy trên tủ đầu giường có một tờ giấy. Tiến lại gần, ba chữ lớn in đậm trên tờ giấy đó đập thẳng vào mắt anh: ĐƠN LY HÔN.…
Nếu là cách đây vài năm, khi nhắc tới hai tiếng ác mộng, Gojo Satoru chỉ nhếch mép cười một cách đầy bỡn cợt mà nói.- Ác mộng hả? Tôi là người mạnh nhất mà, tôi sẽ không gặp phải nó đâu.Nhưng tới thời điểm hiện tại, Gojo lại sợ hãi trước sự tấn công của những giấc mộng đáng sợ. Đeo bám gã dai dẳng cả một thời gian dài.…
Author: rainingallthetimeTranslator: La TyranniaTag: Miles Quaritch top, Jake Sully bot, cunt!boy Jake, Neteyam và Tsu'tey còn sốngSummary:"Làm thế nào ông cứ tìm được tôi?""Tao có thể ngửi thấy mày", mắt Jake trợn trừng và khi người đàn ông kia cười nhếch mép, ánh mắt của anh còn sắc bén hơn gấp mười lần. "Mày bốc mùi khắp khu rừng này rồi đấy, nhóc con"Note: Link tới bản chính https://archiveofourown.org/works/43837942/chapters/110225878?fbclid=IwAR0b9j6IPfdL3bvfFkt_Zvbv4BJB-1OQFFPUGiyovsjFd130HW-6SFsYKKQ&view_adult=trueTruyện dịch với sự cho phép của tác giả, xin đừng tự tiện mang đi lung tung…
❝ và rồi, chòm tiên nữ đưa tình mình vào vũ trụ bao la ❞━for jake, for sunghoon…
Viết mừng ngày sinh nhật của Cừu thỏ nhà ta.Lay ah~ Sinh nhật vui vẻ nhé!!! ---Trích---_ Ngắm đủ chưa? - Tuấn Miên đột nhiên lên tiếng làm cậu giật mình, hắn cũng từ từ mở đôi mắt ra nhìn cậu từ trên xuống dưới, sau đó nhếch mép gọi - Mỹ nhân.…
một cô gái đơn côi trong căn phòng bệnh lạnh lẽo, không ai bên cạnh, không ai quan tâm, không ai chăm sóc, KHÔNG MỘT AI! chỉ có cô đối mặt với tất cả, sự đau buồn, sự cô độc, sự hiu quạnh, sự tẻ nhạt buồn chán và cảm giác đứng ở mép núi dường như chỉ cần đung đưa nhẹ cũng có thể biết mất! vậy thì cái gì có thể khiến cô ấy chấp nhận chiến đấu dù tỉ lệ thành công chỉ có 20%?…
Warning: cua ẩu, ai rớt coi như bỏToi khuyến khích mọi người thả lỏng đầu, vai, tháo não ra để đọc, đọc xong lắp lên lại sau cũng được…