Tuyệt sắc mê hoặc
…
---Thế giới này không có Luffy.Mỗi người vẫn đang tiếp tục sinh tồn, nhưng đều đang trải qua những ngày tháng đầy gian nan: • Zoro: Trong lúc cứu một bé gái, bị trói lên cột chữ thập, chuẩn bị bị Helmeppo hành hình. • Sanji: Tại nhà hàng trên biển, gặp Gin - mọi người đang trong cuộc chiến, lâm vào hiểm cảnh. • Usopp: Không ai tin lời cậu, một mình bảo vệ làng khỏi băng hải tặc Mèo Đen, trọng thương. • Nami: Gom đủ tiền để chuộc lại làng từ Arlong, nhưng biết rằng đại tá hải quân đã thông đồng với hắn, tiền bị cướp đi. Nỗi tuyệt vọng bao trùm. • Chopper: Vẫn không thể mở lòng, tiếp tục bị dân chúng kỳ thị, ruồng bỏ. • Robin: Vẫn dựa vào Crocodile mà sống, ngày càng kiệt quệ, gần như mất hết hy vọng sống sót. • Franky: Bị CP bắt cóc, đưa tới Enies Lobby. Iceburg gặp nguy hiểm. • Brook: Vẫn chưa tìm lại được bóng, bị mắc kẹt trong bóng tối vô tận, gặm nhấm bởi cô độc. • Jinbe & Ace: Bị giam giữ tại Impel Down. • Ace: Sau khi thất bại trong cuộc truy đuổi Râu Đen, rơi vào tay chính phủ. Trước ngày xử tử, đã gần như đánh mất ý chí sống. • Sabo: Trong Quân Cách Mạng, mất trí nhớ, nội tâm luôn cảm thấy thiếu điều gì đó, sống âm trầm, không còn ánh sáng. • Vivi: Thân phận trong Baroque Works bị bại lộ, đang liều mạng chống đỡ.Thế giới này rất rộng lớn, nhưng không có Luffy, mọi thứ đang dần đi đến diệt vong.---…
-" Rẻ tiền .."_ Hắn ngồi đó dùng giọng nói trầm nhất, quan sát cô từ trên xuống dưới . Đôi mắt hổ phách lướt nhìn đến đôi bàn tay ngọc ngà trắng nõn kia xoa xoa bã vai hắn . -" Thứ xa xỉ .. Cũng không phải là tốt "_ Cô nhếch mép thành một đường cong hoàn hảo , ngữ điệu ma mị . Đôi mắt không yên phận mà gặp nhau , mặt đối mặt . -" Tình hay tiền ?"_ Hắn nghiêng đầu , đôi môi mỏng khẽ mấp máy . -" Tôi rẻ tiền ...anh muốn sao ?"_ Dán đôi môi đỏ mọng kia vào tai anh , đè nhỏ giọng như đang thì thầm giữa những đôi tình nhân . Ngữ điệu mị hoặc , lướt ngón rõ vào môi dưới . Nguy hiểm mà quyến rũ ! Cô rời khỏi hắn đối lưng, bóng dáng đó khiến mắt ánh có chút phát quang . Đôi mày khẽ cau lại . Bản thân cô có thể cảm nhận được tia nguy hiểm và bí ẩn từ người đàn ông đó .. ___________________________ Tác giả : Ngư không ngu Bản quyền : chỉ có tại wattpad…
Tác giả: Hội Phi Đích Vu BàThể loại: Ngôn TìnhNguồn: nacapuuVUI LÒNG GHI RÕ NGUỒN KHI UP-LOAD NƠI KHÁCTrạng thái: Đang raSố chương: 120cBạn đang đọc truyện Thiếu Soái Phu Nhân Luôn Muốn Bò Tường của tác giả Hội Phi Đích Vu Bà. Cốt truyện sáu, thịt thịt bốnTô Tịch Nhan sẽ kết hôn cùng Lục Sính.Một người thì xinh đẹp như hoa nhưng chỉ là con gái của một thương nhân, còn một người thì vô cùng hung bạo, nhưng lại là Thiếu soái của Trì Châu phủ.Tô Tịch Nhan nhìn qua có vẻ ngây thơ, hiền hậu, không khác gì con thỏ trắng ngây thơ dễ bắt nạt nhưng thực lá gan cô lớn vô cùng cư nhiên dám nghĩ cách làm sao để đá bay vị hôn phu Lục Sính của mình ra mà.....Từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này chính là một bên biến thái đội lớp người a.Đội nón xanh không xong thì phải làm sao bây giờ? Thì cô chỉ có thể rưng rưng nước mắt mà gả vào phủ thiếu soái thôi chứ còn làm sao nữa!Thiếu soái phu nhân thật không dễ làm nha, cô mỗi ngày đều không thể duỗi thẳng eo nổi.*Lục Sính thích Tô Tịch Nhan, thích đến tận xương cốt, nhưng cái tiểu nha đầu này lại một mực sợ hắn, thường thường còn muốn cho hắn đội nón xanh nữa chứ.Mỗi lần muốn cùng cô âu yếm, thân cận thì cô đều nước mắt ngắn nước dài mà khóc sướt mướt, những lúc như thế hắn chỉ có thể làm mặt hổ để hù dọa cô mà thôi.Vì không muốn cô bò tường, hắn không có lúc nào là không nỗ lực muốn làm bụng cô lớn.…
quả cà chua số mộtooc,ooc,ooc,chuyện quan trọng nói ba lần.summary:sẽ chẳng bao giờ william nghĩ cậu yêu sâu đậm est chỉ vì một ánh nhìn vào lần đầu tiên gặp mặt.sẽ chẳng bao giờ est nghĩ william sẽ là người đồng hành cùng anh suốt quãng đời còn lại.nhưng một ngày xuân tháng ba mát mẻ, william đưa est đến vùng biển mà anh thích, chọn những món ngon mà est thích ăn nhất, tham gia những hoạt động mà anh nói muốn cùng cậu tham gia, cuối cùng là đeo lên tay anh chiếc nhẫn mà cậu đã chuẩn bị trong hơn một năm.tình yêu của một cậu nhóc hai mươi tuổi, vụng về và non nớt, vậy mà vẫn đủ lớn để ôm trọn lấy est, khiến anh cảm thấy an toàn.khoảnh khắc đó, est cảm nhận được mọi điều về william, có chân thành, có kiên nhẫn, có bao dung, có vị tha, có dịu dàng.đối với william, est là món quà mà ông trời ban tặng cho cậu.nhưng đối với est, william chính là phước lành, là điều tốt đẹp nhất của anh.…
Hán Việt: Sa điêu công tha trọng sinh liễuTác giả: Đa Kim Thiếu Nữ MiêuTình trạng: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang đào hố ~~Người đào hố: Khả Tịch NguyệtThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Chủ thụ , Sảng văn , 1v1Số chương: 119 chương + 7 phiên ngoại-Giới thiệu-Người ngoài đều nói Tạ Trọng Tinh gặp phải phúc lớn, gả cho Thái Tử gia Tần thị Tần Chung Việt, còn được nâng trong lòng bàn tay sủng ái 5 năm, là đôi vợ chồng nổi danh ân ái.Nhưng mà người ta cũng không biết Tần Chung Việt có rất nhiều bất mãn đối với mối hôn nhân này, hắn bày tỏ với bạn tốt: "Em ấy chính là một quản gia chính hiệu, không cho tôi hút thuốc uống rượu, không cho tôi đi nhậu nhẹt tụ hội, còn đứng gác cổng, làm cho tôi đúng 10 giờ phải có mặt tại nhà!""Mỗi tuần giao lương thực mười lần để nộp thuế, chỉ có thể nhiều hơn không thể ít hơn, thời gian cũng phải hơn nửa tiếng đồng hồ đó! Em ấy cho rằng tôi là mấy cái máy bằng nhôm hợp kim kia sao?""Tiền lương hay thẻ ngân hàng cũng nộp lên luôn, mỗi ngày chỉ cho tôi một trăm nhân dân tệ! Trên giường làm em ấy thoải mái mới có thể cho thêm mấy trăm!"Tần Chung Việt nổi giận đùng đùng, lại tủi thân muốn chớt, "Vịt còn quý báu hơn cả tôi! Tôi chỉ hầu hạ mỗi ẻm thôi !""Nếu cho thêm một lần nữa, tôi tuyệt đối không sẽ cưới em ấy! Trước kia tiền tiêu vặt của tôi mỗi tháng là 800 vạn lận đó!" Thái Tử gia nói với bạn tốt như vậy.Nói xong câu đó ngày hôm sau, Tần Chung Việt lập tức trọng sinh tới thời điểm 17 tuổi.…
⚠️Chuyện huấn văn Nhân vật: Cao Nguyên Tùng x Lục Hạ Điệp Cảnh sát trưởng x Bác sĩ phó khoa ----"Muốn được thương trước hay bị phạt trước?" Nguyên Tùng nhẹ nhàng bế anh lên, ôm vào trong ngực, để anh ngồi đối diện với hắn. "Vẫn bị phạt sao..?" "Tất nhiên." Nguyên Tùng mỉm cười. Hạ Điệp chớp chớp mắt nhìn hắn, tai hơi đỏ nói "Thương trước." Thương xong thì hắn chắc chắn sẽ lười không muốn đánh anh nữa. Đúng là thủ khoa đại học y dược, rất biết cách nhìn xa trông rộng. Nguyên Tùng nhìn anh cười ranh mãnh. "Được. Vậy thì bị phạt trước." Nguyên Tùng giữ anh ngồi trên đùi mình, tay còn lại tháo khoá rồi kéo mép quần của anh xuống.…