Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhân vật chính:Ma Kết Thiên Yết. "Tránh xa nó ra nó không phải con anh!"- cậu hét lên. "Em nói nó không phải con tôi thì cớ gì không cho tôi xét nghiệm DNA!?"-hắn nhếch mép cười. "TÔI NÓI KHÔNG!"---------"Chị vì cái gì mà không chi tôi làm chứ!?""Đương nhiên là vì tôi yêu em rồi!"----------------"Tôi thích anh, nếu anh có thời gian thì sao không bỏ ra vài giờ để yêu tôi chứ!""Xin lỗi, nhưng tôi không có thời gian để thích cậu!"…
"Kiểu gì thì chúng nó cũng quay lại thôi." Kim Seokjin khẳng định chắc nịch. Jungkook vẫn thường nhếch mép khinh bỉ với sự tự tin của Seokjin, trong khi Jimin chẳng mảy may phản ứng. Họ tỏ ra thờ ơ với đối phương như thể mối tình tính bằng năm ấy chỉ giống đống lông gà vỏ tỏi vớ vẩn mà chẳng may họ giẫm phải. Nhưng rồi họ lại bắt gặp chính mình vào những đêm say mèm, nhắn tin cho nửa kia đòi mua lò vi sóng rồi hối hận vào sáng hôm sau.…
Hành trình trở về quá khứ bù đắp cho cậu bạn Naruto của Sakura...Nhưng mà, có thứ gì đó lạ lắm...•••Tên Khác: Cho đến khi cái chết chẳng thể cắt lìa chúng ta.Thể Loại: Trọng Sinh, Buff, Đánh Nhau, Máu Me, Nữ Cường, Ngọt, Sủng, Ngôn Tình, BG, Np, Harem, Phi Logic, Hệ Thống, Tam Quan Hơi Lệch, OOC, Ninja, Đồng Nhân...v.v.Tác Giả: Tôi.…
" chào anh , em là joen jungkook , học lớp 11. Đây là anh em , joen chawon , học lớp 12 . hình như anh và anh trai em bằng tuổi nhau thì phải nhỉ ?" bàn tay đưa ra trước thể hiện thiện ý muốn bắt tay . kim cũng không còn cách nào khác , chỉ sợ cậu ta sẽ bóp nát tay cậu với đông cơ bắp đó . ăn gì mà đô vậy trời ơi ! đúng là như vậy , jungkook bắt tay mà như bóp nát tay cậu vậy " đúng rồi , anh cũng học lớp 12...á " " em xin lỗi hình như em dùng hơi nhiều lực " cậu đau đớn nhăn mặt , lắc đầu thay cho câu trả lời. Joen chawon bên cạnh , nhếch mép cười , không uổng công cậu huấn luyện thằng em trai này ...lần đầu viết , mấy bà thông cẻm nha . góp ý , ui sẽ bổ sung sau nha <3…
Những điều bí ẩn chuẩn bị được phơi bày, ai sẽ là người ngăn chặn những thế lực đang ẩn giấu mình trong lớp vỏ bọc hoàn hảo này?......Là ai đây?......Trả lời đi nào~......HAHAHAHA nào hãy nói đi, LÀ AI CÓ THỂ LÀM ĐIỀU ĐÓ ĐÂY....-"Ta thật mong chờ ngày các ngươi quỳ xuống xin ta giúp, oh! thật sảng khoái làm sao khi nhìn thấy vẻ mặt cầu xin của các ngươi" Thiếu nữ nhếch mép đứng trên mặt thành nhìn ngôi nhà ở giữa khu rừng…
Hóa học lão sư Mộ Hiểu Hiểu một khi xuyên qua,Lại đụng phải tham tài lại mơ ước người khác tóc hệ thống.Không kiếm tiền, sẽ bị hao tóc!Vì kiếm tiền bảo trụ mép tóc tuyến,Mộ Hiểu Hiểu mở cái "Tiên thuật" lớp học, chuyên giáo nhân hóa học tri thức.-☆ Vương đại thẩm quần áo tổng tẩy không tịnh.Mỡ động vật cùng xút, hỗn hợp đun nóng giả dạng làm khuông.Đinh -- xà phòng đạt thành √Vương đại thẩm dựa vào bán xà phòng phú giáp một phương, cứng rắn yếu nhận thức Mộ Hiểu Hiểu làm khuê nữ.Đồ cưới đã bị hảo, tài sản phân một nửa.…
Bối cảnh: Nửa đêm, Duy nằm mơ thấy bị một “bóng người” đè lên hôn ngấu nghiến, mút đến nghẹt thở, vừa chiếm đoạt vừa thì thầm những lời khiến cậu đỏ bừng. Khi tỉnh dậy, cơ thể vẫn nóng ran, môi còn in dấu, mà Quang Anh thì… đang ngồi ngay mép giường, nhìn cậu bằng ánh mắt như thấu tận da thịt.Không khí: ranh giới mơ – thật, khiến Duy hoang mang “đây có phải mơ đâu, sao rõ ràng thế này?”, còn Quang Anh thì ma mị, như thể hắn cố tình xâm nhập giấc mơ của cậu để chiếm hữu.Thao tác dâm ma mị: Quang Anh không vồ vập ngay, mà dùng lời nói gợi dục + skinship nửa chừng.…
Tại ngõ nhỏ Tình Huân có 1 đứa bé gái đang ngồi sát mép tường " Thiên Chương tìm được cậu rồi" một cậu bé với khuôn mặt khôi ngô hiện lên" Quế Tử lại bị cậu tìm thấy rồi " bé gái uể oải nói" cậu trốn thế nào mình cũng tìm được hết" bé trai tự tin nói" Vậy sao, vậy bất kể tớ ở đâu cậu cũng tìm được đúng không"" Đương nhiên"Tiếng cười trong veo hồn nhiên của 2 đứa trẻ vang vọng khắp con ngõ nhỏ tình huân này____________________________________15 năm sau cũng tại con ngõ nhỏ Tình Huân này" Quế tử tớ lại trốn tiếp rồi sao mãi vẫn không thấy cậu tìm ra tớ vậy"…
Hán Việt: Tiên hiệp văn nữ phối giác tỉnh hậuTác giả: Tam Nhật Thành TinhTình trạng bản gốc: Hoàn thànhEditor: Manh ManhTình trạng edit: Đang lếchNguồn: wikidichThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Tu chân, Ngọt sủng, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Thị giác nữ chủVăn án:Lãnh Mộ Thi ngoài ý muốn thức tỉnh, biết được chính mình là một nữ phụ ác độc trong một quyển truyện tiên hiệp. Các pháp tắc trong quyển sách nói với nàng rằng sau khi hoàn thành câu chuyện trong quyển sách, nàng có thể tự do lựa chọn cuộc sống của mình.Lãnh Mộ Thi bắt đầu làm việc tận tâm với tư cách là một nữ phụ ác độc, hãm hại nữ chính theo phương pháp cực kỳ ngu xuẩn trong cốt truyện và ngày càng trở nên điên cuồng hơn để có được tình yêu của nam chính.Lãnh Mộ Thi đứng ở mép vách núi hoang điên cuồng hét lên: Tiêu ca ca, nếu ngươi không đáp ứng ta, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Lãnh Mộ Thi khuôn mặt nhăn nhó đứng ở mép vách núi hoang trong bí cảnh: Tiêu ca ca, nếu ngươi còn đi gặp nàng, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Bên bờ vực thẳm của Ma giới, Lãnh Mộ Thi nước mắt nước mũi giàn giụa: Tiêu ca ca, nếu ngươi thành hôn với nàng, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Lãnh Mộ Thi tuyệt vọng rơi lệ bên rìa U Minh luyện ngục: Tại sao ngươi không yêu ta, tại sao lại không yêu ta, ngươi không yêu ta thì ta còn sống để làm gì! Ta sẽ từ đây nhảy xuống!Tiêu Miễn: ... Xuống đi, ta yêu ngươi.Lãnh Mộ Thi: Hả?#kịch bản nữ phụ độc ác diễn quá nhập tâm, lỡ bị nam chính yêu thì phải làm sao bây gi…
Một vị Vương gia ngấm ngầm mưu đồ tạo phản, bất ngờ có một linh hồn khác xuyên qua.Giờ phải làm sao????Đơn giản!Lục Quý Trì nhanh chóng tìm ra được giải pháp: biến mình thành một tên đần, chỉ cần treo một câu ngoài miệng, chắc chắn mọi chuyện sẽ êm xuôi, chính là "Tất cả đều nghe theo hoàng huynh".Chiêu Ninh đế thật lo lắng, liền ban một nàng dâu dịu dàng hiền huệ cứu vớt chàng.Nhưng mà...Thiếu nữ trước mắt đây cơm ăn còn nhiều hơn chàng, xử kẻ xấu còn tàn nhẫn hơn chàng, mồm mép lí lẽ còn lanh lẹ hơn chàng.Lục Quý Trì: ...Để ta yên.…
Chiều biên cương lộng gió. Công chúa Yang Yi đứng giữa bãi đất trước cổng thành, giơ nắm tay đầy chặt cát cao ngang mặt. - "Người yêu đất. Còn ta yêu nhất chính là người." . . . . -"Đến đây thôi, ngươi không tiễn thêm!" -"Công chúa tha tội, lệnh vua thần không dám trái." -"Chúng ta thật đáng thương như nhau, vì tình yêu mà thành nô lệ." -"........"Công chúa mơ về một ngày được cùng người mình yêu thương cưỡi ngựa dọc các thảo nguyên mênh mông, bạt ngàn, quanh những mép sông màu mỡ.....Người ta nói, nam nữ sinh đôi là nhân duyên kiếp trước vấn vương sang kiếp này.…
Draco Mafoy- kẻ mang dòng máu quý tộc của giới phù thủy chưa bao giờ thấy có con bé nào dám khen thẳng mặt mình." Mafoy, biết gì không? Cậu đẹp trai đến nỗi mỗi lần gặp cậu, thứ hiện hờ trong đầu tôi chỉ có nụ cười nhếch mép bảnh bao của cậu thôi. Nè, bớt đẹp lại được không, định ám ảnh tôi đến hết đời hay gì"" Được quý cô đây khen thì vinh hạnh cho cô quá, thế tôi hỏi cô, rõ ràng là thích tôi thế mà tại sao lại ve vãn bên cạnh thằng Potter làm gì vậy?" " Thôi nào quý ngài ghen tuông, cậu nên biết phân biệt giữa ve vãn và tình bạn thật sự đi. Vả lại cậu có đẹp trai thế nào thì gu tôi là Harry nhé"…
Năm 15 tuổi có hai chuyện Lam Tri ghét nhất trên đời, thứ nhất chính là phải động não, và thứ hai là mặc đồ lót (Thả rông không thoải mái sao? Thả rông không mát mẻ sao?)Nhưng khi Lam Tri vào trường cấp ba, cô mới phát hiện hóa ra mặc đồ lót là điều cần thiết, cực kỳ cần thiết. Nếu không...Bạn cùng bàn, tên bắt nạt nổi tiếng nhất trường liên tục rớt bút, hắn cúi xuống nhặt, nhưng lúc cúi lên trong tay lại không có bút. Cây bút hắn nhặt đi đâu. Hắn nhếch mép cười nhìn Lam Tri vẻ mặt đỏ bừng hốt hoảng: "Cho tớ gửi nhờ cây bút ở dưới nhé!"Lam Tri run bần bật kẹt chặt hai chân giữ chặt bút.Năm 15 tuổi có hai chuyện Lam Tri ghét nhất trên đời, thứ nhất chính là phải động não, và thứ hai là mặc đồ lót (Thả rông không thoải mái sao? Thả rông không mát mẻ sao?)Nhưng khi Lam Tri vào trường cấp ba, cô mới phát hiện hóa ra mặc đồ lót là điều cần thiết, cực kỳ cần thiết. Nếu không...Bạn cùng bàn, tên bắt nạt nổi tiếng nhất trường liên tục rớt bút, hắn cúi xuống nhặt, nhưng lúc cúi lên trong tay lại không có bút. Cây bút hắn nhặt đi đâu. Hắn nhếch mép cười nhìn Lam Tri vẻ mặt đỏ bừng hốt hoảng: "Cho tớ gửi nhờ cây bút ở dưới nhé!"Lam Tri run bần bật kẹt chặt hai chân giữ chặt bút.Đàn anh trong trường khiêm gia sư mỉm cười dịu dàng, tay cầm vài lá thăm: "Tri Tri ngoan dạng chân ra nào, để anh đặt nhét thăm vào rồi mình bắt đầu học."...Lam Tri che váy, gương mặt xinh đẹp ngây thơ trong sáng đỏ bừng: "Các người đừng như vậy, sau này tôi nhất định sẽ mặc quần lót mà.""Không cần đâu Tri Tri, tụi anh thích em không…
[PREVIEW]24/12/2016... Hôm nay tuyết lại rơi trắng xóa cả một vùng, không một âm thanh cũng không một bóng người xung quanh. Chỉ còn lại đó, bóng dáng hai con người nhỏ bé đang cố lê những bước chân nằng nề ra khỏi cơn bão tuyết đang ập đến vô cùng dữ dội..."Lộc lộc, nắm lấy tay anh đi---nhanh lên!!!" Giọng nói ấy là của Thế Huân-người đàn ông của Lộc Hàm.Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Thế Huân cứ vừa thở dốc, còn bàn tay anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Lộc Hàm, chốc chốc lại dừng lại thở, rồi lại đi và cứ hai người họ cứ lê bước một cách vô định...Lộc Hàm mệt rồi, bàn tay cậu cứ từ từ buông khỏi Thế Huân vô thức. Bên tai cậu lúc này cứ văng vẳng một thứ âm thanh gì đó-"ù..ù"---Ùuuuu- nó đang lớn dần lên rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết, cậu biết rằng không phải là tai của cậu bị ù đi mà là một thứ khác, cậu bắt đầu sợ hãi, bồn chồn hơn---Cậu lo lắng ngước nhìn lên cũng chỉ thấy tấm lưng rộng lớn của Thế Huân, bàn tay rắn chắc của anh đang nắm lấy tay cậu cứ thế tiến lên. Rồi bỗng nhiên, Lộc Hàm cảm thấy thứ âm thanh ấy cùng với một đợt tuyết lạnh tràn đến chỗ mình, bất ngờ, nhanh gọn, dữ tợn, đợt bão ấy cuốn chặt lấy cậu:" THẾ HUÂN, CỨU EM!!!" cậu hét lên trong sợ hãi khi cảm nhận được tay cậu không còn hơi ấm nữa, tay cậu đã tuột khỏi Thế Huân tự lúc nào. Rồi cậu lịm đi , trong giây phút ấy cậu vẫn nghe thấy giọng nói của Thế Huân vang lên và hơi ấm quen thuộc :"Lộc...Lộ..c...". Sau đó tất cả những gì cậu nhớ được chỉ là bóng tối...…
Người con trai mái tóc hoa anh đào, cười toả năng nói: "Em biết sự giống nhau của em và đồ ăn là gì không? Em chính là đồ ăn tối của anh đấy."Người con trai mái tóc đen tuyền xung quanh là khí hắc ám nói: "Nếu thế giới này không có em thì anh sẽ hủy diệt cả thế giới này."Người con trai mái tóc vàng óng ánh, xung quanh là các tia sét nhếch mép: "Em muốn trốn? Cứ trốn khỏi mãi nhưng không thoát được tình yêu anh dành cho em đâu."Người con trai có sẹo ở một mắt nói: "Chất độc là dùng để giết người, còn em dùng để làm chất kích thích."Cô chỉ biết bất lực hét lớn "Các anh là đồ biến thái...."…
Trôn trôn VN----Trên sân thượng loang lổ ánh hoàng hôn, cô bé đứng đó, mắt ngấn lệ, giọng run rẩy van xin tôi cứu lấy em mình. Theo tay cô chỉ, tôi thấy một hình hài nhỏ chênh vênh nơi mép mái. Tôi lao tới.Nhưng giữa lúc ấy - tôi chợt khựng lại. Một cơn lạnh rợn sống lưng. Tôi quay đầu lại - cô bé đang mỉm cười. Không phải là nụ cười biết ơn. Không phải là nụ cười nhẹ nhõm. Mà là một nụ cười méo mó, trống rỗng, như thể khuôn mặt đó chẳng còn là người.Và khi nhìn lại sinh vật kia, tôi nhận ra: nó chưa bao giờ là một đứa trẻ. Và tôi - tôi đã bước đúng vào cái bẫy nó giăng từ đầu.--Lời tự sự của Rynei: lẽ ra tôi không nên cố gắng nhớ lại giấc mơ của mình…
Du Ánh Nguyệt năm lên 8 có trí thông minh hơn các đứa trẻ khác. Thay vì chơi nhảy dây và học múa, cô lại chọn chơi súng và học các thứ tiếng khác nhau.Donato Dalla Morte là một chàng trai người Ý, cực kì thông minh và nhanh nhạy. Lúc mới 13 tuổi thôi mà cậu đã khua môi múa mép hết cả dòng họ chỉ để xin tiền đi chơi.*Lưu ý: - Truyện này mình tự nghĩ ra và viết, không liên quan đến cá nhân, tổ chức hay một luật lệ nào.- Trong truyện đều là hư cấu, viễn tưởng, nghĩ ra nên không phải là thật. Nói chung là đây sẽ là thế giới của mình.*CẢNH BÁO: Truyện sẽ có chút thể loại BL.…
Em tựa như thiên sứ giáng trần.Vô tình xuất hiện trong cuộc đời họ.Vô tình cứu rỗi họ. Vô tình bỏ rơi họ.---Cặp chính: AllGon (không có cặp phụ).Thể Loại: Boylove, Hài Hước, Sủng, Hành Động, Máu Me, Np, Harem, Siêu Nhiên, Xuyên Không, Ấu Dâm(?)...v.v.Cảnh Báo: OOC và Buff rất là ghê, nhất là đối với nhân vật chính - Gon Freecss.Các nhân vật không thuộc về tôi, họ thuộc về tác giả HunterxHunter. Nhưng số phận của họ trong bộ truyện này sẽ do một tay tôi định đoạt.Thân Ái!…
Kiếp trước cô vì ngu ngốc, tin vào thứ gọi là ái tình, đời đời kiếp kiếp, bị người đàn ông mình yêu thương đẩy vào ngục tù tăm tối, bị giam cầm đằng đằng suốt 10 năm , mục tiêu của chúng chính là có được robot I2 mà cô tâm huyết nhất để làm thí nghiệm nhân bản. Cuối cùng mục tiêu đạt được, người có uy hiếp lớn nhất là cô đương nhiên bị sát hại tàn độc.Khi còn sống cô nghe rất nhiều tin tức về những vụ mất tích ly kì, nhưng Tư đại giáo sư của chúng ta chỉ nhếch mép cười đầy khinh bỉ với cái gọi là lỗ hổng thời gian, mãi đến khi linh hồn cô nhập vào thân xác của bản thân 15 năm trước, Tư Nhiên mới nhận ra... trên đời này đúng là không có gì là không thể.…
Hỏa• Portgas D. Ace •Quyền bỗng nhiên một ngày nọ, 'đùng' một phát trở Mafia thực tập sinh trực thuộc Vongola Đệ Cửu, giờ đây lại 'rầm' một cái nữa thành giáo viên là cảm giác như nào? Bạn nhỏ Ace đáp: "Đó là một cái cảm giác gì đó rất déjà vu." Lớp E năm ba Kunugigaoka từng nhiều lần muốn phá nát cái cửa phòng của Asano ra mà bứt đầu ông ta dò hỏi:"Mấy người rốt cuộc nghĩ cái quái gì mà cho cái kẻ mất não này đi dạy chúng tôi hả??" Cái kiểu giáo viên quái gì mà đang dạy giữa chừng lại gục ngang ngủ?? Cái kiểu giáo viên dạy sơ trung năm ba quái gì mà lại lấy nhầm giáo trình cấp một để dạy-- Cái kiểu giáo viên quái gì mà bài học rõ rành rành ở trong sách toán thế kia lại đem sách quốc ngữ ra hỏi bọn họ ở trang nào?? ---Giáo viên quái gì mà đi dạy còn đem cả một đứa trẻ sơ sinh(?) theo kè kè bên người!?----Lớp E đây quả thực là chịu hết nổi cái ngữ này rồi!!Reborn tiên sinh bên đây bình tĩnh uống một ngụm trà nhẹ nhàng xin trả lời: "Online não hay không đều không quan trọng, quan trọng là Dame-Ace có đủ thực lực để ám sát tên bạch tuộc kia." - Vừa nói vừa nả liền hai viên kẹo đồng, một về phía Ace, một về phía Korosensei. Reborn cáu bẳn nhếch mép cười quỷ súc, trong lúc gã đang phải 'khổ sở' kiềm lại đám học trò lên cơn dại sắp cắn nát luôn cả nhà hiệu trưởng cao trung Kunugigaoka thì hai người này còn dám thảnh thơi ăn thịt nướng phủ sốt mayonnaise mix với trà thảo mộc à?._____.Khác: [Tống chủ AC] Từ Hải Tặc Đến Mafia, Giờ Lại Thành Giáo Viên Sơ Trung. Thể loại: BL, ĐN. Cp: ??? × Portgas D Ace.7.10.…