{ Đồng Nhân One Piece } Cặp Đôi Tử Thần SL
........…
Viết mừng ngày sinh nhật của Cừu thỏ nhà ta.Lay ah~ Sinh nhật vui vẻ nhé!!! ---Trích---_ Ngắm đủ chưa? - Tuấn Miên đột nhiên lên tiếng làm cậu giật mình, hắn cũng từ từ mở đôi mắt ra nhìn cậu từ trên xuống dưới, sau đó nhếch mép gọi - Mỹ nhân.…
Cp: Draco / Harry Draco viết thư, lặng lẽ cất ở hộc bàn gần giường ngủ. Năm này qua năm nọ, người kia chẳng hề thức giấc, còn chồng thư ngày càng dày hơn. Nhưng kệ chứ? Chỉ cần là Harry, anh sẽ mãi mãi ở bên cứu thế chủ này, bồi cậu ta đến khi cả hai cùng xuống mồ.…
Truyện này tặng bạn FlamePrincess2002…
Lịch đăng : - Một tuần từ hai - ba chương ( có thể là bốn ).…
James cười lớn, vỗ lưng Remus. "Moony nói đúng. Cậu không thể nào lôi kéo được ai cả." Nụ cười của anh trở nên gian xảo. "Thật ra, mình cá là có một người trong trường này khiến cậu không thể nhìn lại lần thứ hai."Sirius nhướn mày, vẻ tò mò. "Ồ? Vậy người đó là ai?""Snape," James nói, nụ cười nhếch mép của anh càng thêm tươi khi căn phòng chìm vào im lặng.…
Tôi đã sống lại trong hình dạng một đứa trẻ, chỉ biết rằng bản thân đã chết, ngoài điều đó ra cái gì cũng không thể nhớ kể cả cái tên. Có lẽ vậy mà tôi của kiếp này được ông trời ưu ái ban cho một cơ thể mạnh mẽ một cách bất thường. "Trống rỗng thật này kkk"Park Jong Gun nhìn vào đôi mắt tôi, cười to. Rồi sau đó gã lại cẩn thận quan sát tôi từ trên xuống dưới, giống hệt như đang xem một con vật trong sở thú. Tôi đứng yên không nhúc nhích, để mặc gã muốn làm gì thì làm. Không ngờ được gã liền trực tiếp túm lấy tóc tôi. Tôi bị nắm đến muốn bật tóc khỏi da đầu, ngước lên nhìn gã:"Đau!" Gun không dừng tay mà cứ thế lôi tôi vứt lên xe rồi gã ngay lập tức lái xe đi mất. "Tao sẽ biến mày thành tác phẩm tuyệt vời nhất của tao."Lưu ý: Treo đầu dê, bán thịt chó Bìa truyện: lụm đâu đó trên mạng, mn ai biết cre thì nhắn tui với…
Hố sẽ không đăng tải thêm bất cứ thứ gì nữa.- NOTP thì chạy ngay đi còn kịp.*Chưa bao giờ ủng hộ cũng như bình thường hoá tội ác của ĐQX nói riêng và PX nói chung. Cảm ơn.*Nếu có bất cứ vấn đề nào, cứ nói với mình ạ.…
Văn ánCô và hắn là thanh mai trúc mã.Đáng tiếc là cặp thanh mai trúc mã này chẳng bao giờ hòa hợp, hễ thấy mặt nhau là cãi nhau chí chóe._________"Trân Tiểu Ngọc, dỏng tai lên mà nghe bổn thiếu gia tỏ tình với em đây này! Trải qua trăm sông nghìn bể, sống đến 25 năm cuộc đời cuối cùng thì tôi vẫn không tìm được mẫu người mà tôi thích, ngược lại, tôi lại đi yêu em - cái cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Ngực không nở, eo không thon, hông không săn chắc. Khuôn mặt thuộc dạng quần chúng, IQ thì thấp lè tè, EQ thì không có, mồm mép thì lúc nào cũng như tép nhảy, mỗi khi cất tiếng hát là chả khác gì mấy bà bán rau ngoài chợ! Người như em ngoài tôi ra thì không thằng nào dám tỏ tình với em đâu! Cho nên khôn hồn thì nhận lời đi!"Tuôn xong một tràng, không để Tiểu Ngọc kịp ý thức, Hạo Thiên liền cầm lấy sợi dây chun cột tóc trên bàn lồng vào ngón áp út cô, sau đó nói tiếp:"Như thế này đủ lãng mạn chưa, đủ cổ tích chưa, độc nhất vô nhị chưa?"…
Editor: Cúi đầu.Cảnh báo: Truyện không có tam quan, khẩu vị cực nặng.Hai tay Thang Gia Lệ vẫn ôm trước ngực, cầm chặt lấy đôi núm vụ mềm mại. Núm vú tuyết trắng vẫn bóng loáng và co giãn như thời con gái. Ở độ tuổi hai mươi sáu, nàng vẫn giữ được dáng người thon thả, nhưng đồng thời càng tăng thêm mị lực của nữ nhân có gia đình.Dù từng cho con gái bú trực tiếp nhưng núm vú vẫn xinh đẹp hồng hào như cánh hoa anh đào. Quầng vú khổng lồ xung quanh thì nhạt màu hơn chút. Ngực nàng vô cùng nhạy cảm, lúc vô tình đụng phải sẽ trở nên cương cứng.Trong bồn tắm, lớp âm mao (lông mu) màu đen như hải tảo chập chờn trong nước. Âm mao vừa phải, hình thành một hình tam giác ngược trên nền da trắng như tuyết.Thang Gia Lệ dùng ngón tay vỗ về chơi đùa âm mao, sau đó, đem mép lớn tiểu huyệt tách ra. Cánh hoa của cô đã trở lên lớn hơn nhiều so với khi chưa kết hôn, có lẽ thành quả của việc thường xuyên cùng chồng ân ái.Trong lòng vừa động, Thang Gia Lệ dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy cánh hoa mềm mại, nhẹ nhàng kéo, nội tâm liền xuất hiện cảm giác ham muốn.Hoa viên của phụ nữ vừa mềm mại nhỏ bé lại vừa yếu ớt, đáng yêu đến thế, dễ dàng hiểu được tại sao đàn ông lại chết mê chết mệt như vậy.Lần đầu tiên nàng ở trong gương chứng kiến bộ dạng dâm đãng như này của mình đã kinh ngạc đến tự ghê tởm bản thân, hoàn toàn không muốn xem lại. Tuy nhiên từ sau khi được chồng khen ngợi rằng chỗ đó của nàng rất đáng yêu, xinh đẹp, nàng liền cảm thấy có lẽ thật sự như vậy, đến bây giờ trong mắt nàng chẳng có gì đáng…
---------- Nhất Thủy Tâm Anh ---------- 12h đêm em cặm cụi nhắn tin cho anh:- Dậy đi anh ơi! Dậy hát cho em nghe! Em nhớ anh lắm... Huhu...Anh không rep, em trằn trọc rồi cau có bấm số gọi anh. Số điện thoại anh em chẳng thèm lưu trong máy, vì đơn giản là em đã lưu vào tận trong tim. Nhạc chờ văng vẳng bên tai, đủ các thể loại, anh là thằng hâm nhất em từng biết. Bốn bài nhạc chờ chẳng bài nào liên quan đến nhau, và nếu ai đó nghĩ rằng nghe nhạc chờ mà đoán được tính cách của chủ nhân số điện thoại thì gặp anh chỉ có nước đập đầu vào tường hoặc là bẻ răng tự tử. Ai đời cuộc thứ nhất đang phiêu với flow chắc nịch "Lighter-Eminem" thì cuộc thứ hai trầm hẳn xuống với nhạc không lời "Kiss The Rain - Yiruma". Cuộc thứ ba vừa nghe đã giật mình thon thót bởi cái bài nhạc tiền chiến từ thời bà ngoại đẻ ra mẹ, đến cuộc thứ tư suýt sùi bọt mép vì đoạn cải lương réo rắt chất lừ chất nổ. Em lăn lộn trên giường, đá chăn đạp gối. Ghét cái thói quen tắt chuông, tắt cả rung rồi đáp điện thoại xuống cuối giường (nghe người ta bảo để điện thoại gần đầu thì hại não) của anh. Vật vã mãi rồi cũng chìm được vào giấc ngủ lúc đã gần rạng sáng, em vùi đầu vào chăn, cuộn tròn như con mèo nhỏ. Sáng ra bảnh mắt, anh gọi lại cho em, lè nhè:- Đêm qua gọi anh gì đấy?- Ưm...không...! - Em ngái ngủ hậm hực trả lời.- Không cái gì, thế dậy đê!- Điên à? Hôm nay thứ mấy?- Chủ nhật em ạ.- Thế mấy giờ mà dậy?- 6h rồi, bình minh lên có con chim non hòa tiếng hót véo von rồi. Dậy!- Im ngay cho bà ngủ!!!…
Những mẩu chuyện ngắn về đời sống xoay quanh bốn đứa bạn thân.•"Mày có chắc mày lớp 12 không đấy?" Reo vênh mặt lên nhìn tôi bằng nửa con mắt.Tôi cũng gằn giọng lên phản kháng. "Tao đã tra rồi, làm đéo gì có sheeps.""Gốc của mày đâu?? Dạng số nhiều thì phải có đuôi s chứ?!" "Anh bạn à, không phải cái gì cũng có quy tắc của nó. Đừng nông cạn như thế, mày không cãi được đâu." Tôi nói rồi nhếch mép ra hiệu cho Chigiri ngồi kế bên đưa cho Reo xem 'chứng cứ'.Tôi thề là biểu cảm của nó còn đáng giá hơn cả tập đoàn Mikage. Cũng phải thôi, chàng trai vàng trong làng biết-tất-cả vừa bị một con nhỏ tép riu lên mặt cơ mà, chả tức:)).Nagi liếc qua đám hỗn độn trước mắt, rồi ném cho Reo từ đâu ra cái quần xà lỏn. "Đội vào đi."•Credits to the artists.…
"Hứa với tớ...cậu sẽ sống...vì tớ...Nhé?"Tưởng như đây sẽ là buổi đi chơi đầy hứa hẹn với nhiều niềm vui và tiếng cười sau quãng thời gian học tập vất vả, các thiếu niên lại bị cuốn vào một thảm kịch tàn khốc.Ai sẽ là người sống sót?--------------------Author's note:Nhân vật chính: aespa, NCT DreamCouple: tớ tập trung vào mỗi Jiminjeong để tránh bị loãng mạch truyện Thể loại: zombie, sinh tồn, lâu lâu có chút hài…
Đây là lần đầu mình viết truyện, mong các bạn thích nó.Thể loại: Hài hước, Lãng mạn.Đặc biệt: Không có nhân vật phản diện (tại mình không thích)Đây là câu chuyện tình yêu giữa Solami Smile x WITH:Shogo x Lala;Asahi x Mirei;Koyoi x Sophie.Mình sẽ làm nhân vật có một chút khác với phiên bản gốc một chút.Mong mọi người ủng hộ để mình có thể ra nhiều chap hay hơn nữa nhé~Kashikoma…
Tác giả: Cao Thụy PhongThể loại: Ngôn tìnhTình trạng: FullNguồn: webtruyen.com______________________"Thiển Thiển, hôm qua anh mơ thấy em ở cạnh một tên con trai khác!""Vớ vẩn!" Quách Thiển Thiển ngoảnh mặt lại, cùng anh bước về phía trước, tuy bước đi vững chắc trên hàng gạch sát mép đường nhưng trái tim cô lại đập loạn xạ, lẽ nào tên ngốc này có giác quan thứ sáu sao?"Người ta thường nói, giấc mơ thường trái với sự thật." Anh bước theo sau cô, giọng nhẹ như gió thoảng. "Nhưng nếu em thực sự tìm được người đàn ông khác, hoặc thực sự không thích anh thì hãy nói cho anh biết trước. Xin em hãy là người đầu tiên nói cho anh.""Sau đó?" Quách Thiển Thiển dừng bước, khoanh tay, mỉm cười nhìn anh. "Sau đó anh sẽ vui vẻ buông tay? Để cô gái như em mạnh mẽ bước về phía trước?""Anh em như thể tay chân, vợ chồng như quần áo." Đường Minh Hồng gãi gãi đầu. "Có điều ai mặc quần áo của anh, anh sẽ chặt tay chặt chân kẻ đó!"…
Kiếp trước:Ema: Mấy anh... hức... hức... em chỉ muốn giúp anh Iori nấu ăn thôi mà... hức... hức... anh ấy dùng dao rạch tay em... hức... hức...Juli: Chi... chi... / Anh Iori không có làm !! /Ema: * lườm Juli *Juli: * lườn lại Ema *.......Masaomi: Em vào viện tâm thần chữa khỏi bệnh !! Anh hứa, 1 vài ngày sau sẽ đến đón em về !!.......Kiếp sau:Iori: Đừng đến gần tôi !!.......Ema: Hứ !! * nhếch mép *.......…
Cale Henituse.Người đầu tiên của bá tước Henituse, con trai của nữ bá tước quá cố, con trai cả của đất nước Henituse, thiếu gia chẳng ích gì, thiếu gia rác rưởi.Anh ấy đã được biết đến với những danh hiệu này và nhiều hơn nữa.Nếu bạn hỏi Cale Henituse là người như thế nào.Tác giả gốc: @Vivian_Henituse…
Trong ngôi trường này, có một nhóm bạn không giống ai. Họ không chỉ là bạn bè - họ là những người bước qua ranh giới của sự thật và bóng tối. Những bí mật ẩn giấu sau những bức tường lạnh lẽo, những tiếng thì thầm trong hành lang vắng, và những ánh mắt không bao giờ chớp.Mỗi ngày trôi qua, họ lại phát hiện thêm một mảnh ghép rùng rợn, một câu hỏi chưa lời đáp. Nhưng có một điều chắc chắn: càng đào sâu, họ càng nhận ra mình không đơn độc... và không phải tất cả những gì họ thấy đều thuộc về thế giới này.Năm học mới bắt đầu, nhưng cái bóng của quá khứ vẫn âm thầm rình rập phía sau lưng họ.…
"À ơi... đom đóm đầu đình...Đom đóm đứng đó một mình đợi aiĐêm hôm tàn, sáng sớm maiChớ đi qua dốc, biết ai đợi mình..." Cuối ngôi làng nhỏ có một cái dốc nối liền với con đường tắt để ra đường lớn, chạy ngang qua những cánh đồng rậm rì và nằm sát một bãi tha ma. Cái dốc ấy, chẳng biết tự bao giờ có rất nhiều đom đóm. Chúng lẩn trong những lùm bụi rậm rạp bên mép lạch nước nhỏ dưới chân dốc, đêm đến mới túa ra sáng lập lòe cả một vùng. Có lẽ vì thế mà dốc được đặt cho một cái tên mĩ miều: Dốc Đom Đóm. Nhưng đã lâu lắm rồi chẳng có ai còn đi qua lối đó nữa. Từng mảng xi măng trên mặt dốc bong tróc trông như những vết lở loét, lăn lóc đầy đất và đá vụn. Cỏ mọc lởm chởm, có chỗ cao quá đầu người. Ở chỗ cái dốc đó, từng có những sự lạ mà người làng khi được hỏi đến đều lắc đầu và vẻ mặt khẽ nhăn lại như vừa bị nhúng vào một nỗi sợ hãi sâu xa...…
tangthuvien.vnErwin nhận vì cái kia trong truyền thuyết vương đô địa hạ phố côn đồ đầu tài cán vì mình sở dụng, nhưng thật sự thấy kia côn đồ thời điểm...“Đáng chết, không có người nói nàng là cái muội tử.”Erwin bắt đầu ưu tang này chỉ 1m6 muội tử có không thích ứng cùng một đống hán tử đãi ở cùng nhau cuộc sống...“Đáng chết, nhượng Hanji cho nàng mua băng vệ sinh đi!”Erwin đem có titan lực Eren hấp thu tiến đoàn sau, hung tàn muội tử nói đứa nhỏ này về nàng quản ...“Đáng chết, nàng so Eren lớn mười chín tuổi đi!”Do thám binh đoàn ba ngàn nhân, không biết binh trưởng là nữ lang.Tòng quân mười hai tái, binh trưởng nguyên lai là nữ lang.Binh trưởng giới tính nữ đừng hoài nghi // Erwin làm lụng vất vả quá độ mép tóc tuyến nguy cơ đừng hoài nghi //cp Lợi Ngải đừng hoài nghi![ trọng điểm ở trong này ]← xem văn Minna tang thỉnh chú ý, bởi vì jj dục ←v← cầu ●▽● không =l= mãn vấn đề, xem văn thời điểm trực tiếp theo nhất chương nhảy đến tiếp theo chương khả năng xuất hiện không sau văn tình huống, chỉ cần rời khỏi đến theo mục lục lí là có thể tiếp tục nhìn a.Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lị Vi Nhi Ellen · Yeager ┃ phối hợp diễn: Mép tóc tuyến nguy cơ đội trưởng hoan thoát mua băng vệ sinh kỳ đi loại ┃ cái khác: Tính chuyển cái gì đều là làm tử…