Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Author: rainingallthetimeTranslator: La TyranniaTag: Miles Quaritch top, Jake Sully bot, cunt!boy Jake, Neteyam và Tsu'tey còn sốngSummary:"Làm thế nào ông cứ tìm được tôi?""Tao có thể ngửi thấy mày", mắt Jake trợn trừng và khi người đàn ông kia cười nhếch mép, ánh mắt của anh còn sắc bén hơn gấp mười lần. "Mày bốc mùi khắp khu rừng này rồi đấy, nhóc con"Note: Link tới bản chính https://archiveofourown.org/works/43837942/chapters/110225878?fbclid=IwAR0b9j6IPfdL3bvfFkt_Zvbv4BJB-1OQFFPUGiyovsjFd130HW-6SFsYKKQ&view_adult=trueTruyện dịch với sự cho phép của tác giả, xin đừng tự tiện mang đi lung tung…
____________________________________________________________________________________________________________________________"- Xin lỗi em, anh đã lừa dối em vì..........anh yêu em, anh sợ mất em - Tôi không quan tâm, điều tôi quan tâm là anh đã lừa tôi ngay cả khi tôi yêu anh rất nhiều, anh nói yêu tôi hay anh muốn đùa giỡn với tình cảm của tôi, đồ đối trá * lạnh lùng vô cảm *"- Bây giờ, một là anh chết, hai là tôi chết..........anh chọn đi * nhếch mép + cầm súng * - Được rồi, nếu anh chết có thể làm em vui thì em cứ làm theo ý mình đi * mỉm cười chua xót * ""- Điều này là mơ phải không? Nếu là mơ hãy giúp tôi thoát khỏi giấc mơ này. Nếu là thật thì................anh phải chết * mỉm cười một cách điên dại * - Điều này không phải mơ, nó là thật. Vì vậy...........em hãy giết tôi đi. Nhưng trước khi chết tôi có thể ôm em lần cuối không? ""- Đây chỉ là hiểu lầm, đừng tin nó! Bọn anh cũng mới biết thôi. Anh yêu em mà. - Hiểu lầm sao? Anh yêu tôi sao? Anh nghĩ tôi là con ngốc à? Anh nói anh yêu tôi mà anh lừa dối tôi đến tận bây giờ. Thật là nực cười""- Anh là Vampire? Là thật sao? * ngạc nhiên* * chát* Có lẽ anh chưa biết chúng tôi là Hunter, nhưng tôi không giết anh vì tôi yêu anh, vậy mà......... - Anh xin lỗi, em không cần phải kiềm chế như vậy đâu, nếu giết anh có thể làm em hết đau như vậy thì hãy giết anh""- Hahahahahaha!!!! * cười lớn * tôi không tin nỗi vào mắt mình nữa................một lũ dối trá, các người sẽ phải trả giá cho việc này * khuỵu xuống khóc* - *Chạy lại ôm* Em đừng như vậy, anh xin lỗi, xin lỗi, anh không muốn nhìn em đau khổ nữa nên........"~~~~…
Có người từng hỏi Minh An:"Rốt cuộc thì crush mày có thích mày không ?"Cái An chỉ mỉm cười, chua chát như cắn trái ổ qua nói :"Tao đơn phương nó mà. "Đơn phương là một kiểu tình yêu cực có hại cho cơ thể vật chủ.Đem đến những cảm giác rung rinh đầu đời như là :Cơn mưa lướt ngang đôi bạn đi học về, cái cảnh đi chung ô tưởng như chỉ xuất hiện trên phim nay thật đến lạ.Là cái kiểu tay chạm tay nhìn nhau rồi cười ngốc.Là hơn chục tin nhắn mỗi ngày mà chẳng tin nào đủ rõ để nóbiết mình đang là gì trong lòng người ta.Là từng câu chữ mập mờ đến lạ.Cũng từng hỏi cậu ấy :"Rốt cuộc thì tao với mày là gì ?"Cậu ấy chỉ cười :"Bạn trên bạn ." Khoảng cách không gần mà cũng chẳng xa.Ồ bạn trên bạn, là kiểu ánh mắt trao nhau mỗi khi gặp mặt. Là sự trêu chọc của người ngoài.Nguyễn Minh An khi còn là một đứa nhóc tiểu học đã nói rằng :"Thứ không đáng quan tâm nhất chính là tình yêu."Đến giờ thật muốn vả một cái, mày trồng cây si người ta hơn một năm rồi đó An nhỏ ơi."Ngồi với tao đi mà."Ok, I'm fine .Linh Giang nhếch mép : "Đến cái giá cũng rơi ."…
chin lớn iu chin bé OuOpairing : jeon heejin x kim hyunjin warning : -do not reup and read without voting. -lower case and bad words. i want you guys enjoy my story and also be my supporter not only just a "READER". lots of love :3…
Boun Noppnut là sinh viên năm 2 đại học là một học sinh ưu tú, học giỏi, đẹp trai, anh luôn được các cô gái trong trường để ý vì Độ đẹp trai và giỏi thể thao của anhPrem Warut cũng là sinh viên năm nhất và mới vào trường, trong cậu đáng yêu và dễ thương cậu có tính cách rất lạnh lùng và khó gần_____________________________và một ngày nọ thì Boun gặp được Prem, và 2 người đụng trúng nhau, làm sách vở của Cậu rơi hết ra ngoài, anh giúp cậu luận lại,trong lúc đang lượm thì hai tay chạm nhau và bú mắt nhìn nhau rất sâu đậmmặt bên bắt đầu đỏ rực lên, sực nhớ nên hai người rút lại và luận tiếp, sau khi rửa xong thì anh hỏi cậu:B: Cho tôi xin lỗi nhaP: À không saobắt đầu thì anh hỏi thăm cậu cậuB: thế là cả hai trở về lớp_____________________________Vài ngày sau:trong một lần trong lớp của Ohm, Ohm Boun đi học nhóm cùng, Ohm và FlukeOhm: À, Boun, ra chơi xuống học bài chung với tao và Fluke ko?B: À, Okthế là ra chơi, Ohm, Và Boun và Fluke xuống đây học chung với nhauAnh liền gặp lại Cậu, bốn ánh mắt nhìn nhau khiến cho mọi người trong nhóm thế lạSammy: Prem có biết Boun hả?P: À bữa trước có gặpsau khi mọi người đến thì liền ngồi vào bàn lấy sách vở ra họctrong lúc đang học nhóm chị ánh mắt Anh luôn nhìn về phía cậu liên tục, cậu ngước nhìn lên thấy anh nhìn mình đắm đuối, cậu cảm thấy ngại và mặt đỏ ửng lênFluke Nguyên qua định hỏi mượn bút cậu thì thấy hai người đang nhìn nhau rất đắm đuối, Fluke hỏi:Fluke: PremPrem: HảFluke: Mượn bút á! mà sao mày và Boun nhìn nhau cười dữ vậy anh liền ngước mặt xuống vỡ rồi nhếch mép…
Trong sân bóng chỉ còn lại hai người, tôi giận dỗi đứng phắt dậy và tuyên bố: "Tôi chiến tranh lạnh với anh!" "C...Cô...Cô không được làm thế với tôi!"- Triệu Viên Mạc nói lớn. "Tại sao lại không? Chúng ta không liên quan gì nhau cả tin đồn ấy chỉ là bịa đặt."- Tôi vừa nhếch mép cười vừa nói.Triệu Viên Mạc như bị kích động, lao tới ôm tôi vào lòng, nói nhỏ: "Em không được làm vậy với tôi, vắng em là điều không thể đối với tôi... Bởi tin đồn đó là sự thật, tôi yêu em Lộ Bạch Mỹ."…
- Tác giả: KazzenLX- Art: Giselart- Thể loại: Ngôn Tình - Lãng Mạn - Hiện Đại - Manhwa - RomanceNội dung: - Hiện tại tôi không có đủ tiền và quyền lực, nhưng tôi nhất định sẽ tìm cách khiến tất cả phải quỳ gối trước tôi!- Tôi sẽ bắt tất cả phải cầu xin!Cô gào lên, run rẩy vì tức giận và thất vọng.- Tôi sẽ làm mọi thứ, bất cứ điều gì...để khiến tất cả phải hối hận...kể cả khi tôi phải bán linh hồn mình cho quỷ dữ!Cô nói với sự quyết tâm lóe lên trong đôi mắt xinh đẹp. Người đàn ông nhếch mép. Anh nhấc ngón tay lên và vén vài lọn tóc lòa xòa trên mái tóc hơi lòa xòa của cô sau tai. - Hãy cẩn thận với những gì cô ước, thưa cô gái. Một con quỷ nào đó ở đây có thể thực sự đáp ứng điều ước của cô và đổi lấy linh hồn của cô. Eva lùi lại, nhếch mép cười đáp lại anh ta...…
Viết mừng ngày sinh nhật của Cừu thỏ nhà ta.Lay ah~ Sinh nhật vui vẻ nhé!!! ---Trích---_ Ngắm đủ chưa? - Tuấn Miên đột nhiên lên tiếng làm cậu giật mình, hắn cũng từ từ mở đôi mắt ra nhìn cậu từ trên xuống dưới, sau đó nhếch mép gọi - Mỹ nhân.…
Cp: Draco / Harry Draco viết thư, lặng lẽ cất ở hộc bàn gần giường ngủ. Năm này qua năm nọ, người kia chẳng hề thức giấc, còn chồng thư ngày càng dày hơn. Nhưng kệ chứ? Chỉ cần là Harry, anh sẽ mãi mãi ở bên cứu thế chủ này, bồi cậu ta đến khi cả hai cùng xuống mồ.…
ối giời ơiii, bớ làng nước mà xem T^T shipper Đậu Mép chúng con phải làm xaooo ㅠ.ㅠ tao sẽ preview mấy cái fic ở đây~ không hẳn là preview, chỉ là ảnh fic rồi vài dòng linh tinh thôi :vXin phép được xưng tao gọi mày cho thân thiện nhớ :v…
một vài mẫu truyện gấu nai nho nhỏ từ những chiếc moments ✨ làm tôi rung động.From @_itskquanbae_1, mình tự viết, nên truyện sẽ tiến triển theo tư duy của mình2, fanfic hướng ngụy hiện thực, các thành viên không có các ràng buộc tình cảm khác ngoài tuyến nhân vật mình xây dựng3, không được bash các nhân vật khác4, hãy tôn trọng các fandom khác nhau5, hãy cmt lịch sự…
Sau một cơn sốt cao lúc bảy tuổi, Phan Duy Khải bắt đầu nhìn thấy những giấc mơ... không phải của mình.Ban đầu chỉ là những hình ảnh lặp đi lặp lại: một cánh cửa gỗ cũ kỹ, một bàn tay nhỏ nắm chặt mép váy, và một người phụ nữ đứng trong bóng tối, khẽ nói: "Ngủ đi... Mẹ đang đợi con."Mười năm sau, những giấc mơ đó dần gắn liền với Thịnh - người bạn thân duy nhất của Khải. Nhưng có điều gì đó không đúng. Thịnh không nhớ những nơi Khải từng thấy. Không giải thích được những vết cào trên tay hay tiếng cười trong lúc ngủ. Và tệ hơn... Thịnh nói rằng mẹ mình đã mất từ tám năm trước.Càng tìm hiểu, Khải càng lạc vào mê cung giữa thực và mộng. Những ký ức không thuộc về cậu. Những câu nói lặp lại như bị ám. Những con mắt không nhắm.Và sâu trong giấc mơ... có thứ gì đó vẫn chưa chịu rời đi.…