Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Có lẽ đã lâu rồi không ngủ với nhỏ nào nên mới trút hết lên mày. Lần gần nhất hắn ngủ cùng bạn gái cũ đã là hơn một tháng trước. Hôm đó vì không đạt đến cực đỉnh mà hắn mong muốn nên sau đó liền chia tay người ta. Tính ra từ trước tới giờ người khiến hắn đạt cực khoái chỉ có vài người, trong đó có cậu. Hắn lại tiếp tục nói đùa một câu.- Chết rồi! Khốn nạn như vậy sau này làm sao mà lấy vợ đây?Cậu cũng cười hưởng ứng theo câu nói đó.- Vậy thì sau này cứ xem tao là vợ mày mà trút hết lên tao đi. Hắn nhếch mép một cái quay sang nói với cậu.- Nhưng mày đâu có sinh được con cho tao!…
Tác giả: WritingStoriesInClass101Nguồn: https://www.fanfiction.net/s/12235722/1/HijikaguNgười dịch: TuiGiới thiệu: "Ụa!Sougo lau mép; đại não vẫn đang cố phân tích cái của khỉ gì đó anh vừa nhìn thấy.China với Hijikata-san?China với Hijikata-san!CLGT?!!"Hình như là fic OkiKagu :3Các chú thích đều là của người dịch (trừ những dòng có từ "tác giả")…
Đồng Lô - một ngọn núi lửa ngủ yên trong máu đỏ, đá nóng và tro bụi.Không ai sống ở đó.Không ai được sống sau khi bước vào.Thế mà Quân Ngô vẫn sống.Hắn từng là Đế Quân, thần uy lẫm liệt, một tay khuynh đảo thiên hạ.Sau trận bại chiến, hắn biến mất khỏi mọi tấm bia sử, không ai rõ hắn bị xử thế nào - chỉ có lời đồn rằng hắn được đưa đến Đồng Lô.Hắn mang thân thể rách nát, phép lực cạn khô, ánh mắt không còn ánh lửa.Không ai xích hắn.Chỉ có một người, từ đầu. Đã ở lại cạnh hắn.Mai Niệm Khanh, Quốc sư đương triều, kẻ mang áo ngoài tím nhạt, tóc đen dài, dáng đứng thanh lãnh như trăng đêm.Y không phải thị giả.Cũng không phải kẻ đền tội.Y chỉ là người, ở lại. Ban ngày, Quân Ngô im lặng nằm đó, lưng tựa đá, mắt nhắm hờ.Dù môi nứt toạc, hơi thở dồn dập, hắn chưa từng cầu xin lấy một lời."Ngươi đến làm gì?" - hắn từng hỏi, giọng khàn, không giận cũng chẳng mong chờ."Để chăm sóc ngươi," y đáp.Hắn cười, nhếch môi, cười như đứt mạch máu dưới cổ họng:"Thương hại?"Y không phủ nhận.Cũng không rời đi. Tới đêm, hắn sốt cao.Cơn mê sảng kéo dài như ngọn lửa nuốt thân.Thân thể run nhẹ, hai tay nắm lấy không khí, mồ hôi rịn khắp người, môi run:"Lạnh... đừng đi...""Đừng để ta một mình..."Giọng hắn, mềm như tro rơi, nhưng khàn đến vỡ vụn.Không ai ngoài Mai Niệm Khanh nghe thấy.Y ngồi xuống mép giường đá, đưa tay xoa lưng hắn, nhẹ nhàng như đang giữ một linh hồn bị lửa đốt cháy:"Điện hạ, người không một mình.""Ta luôn ở đây."----Lưu ý: OOC!!!…
Em bò thẳng tới, húc đầu vào lưng chị, rồi với tay kéo mép cuốn vở tô màu. Một góc giấy bị gập lại, rồi lem chút màu đỏ cam - y như một dấu tay "ghi công".Chị Ling quay lại, giả vờ giận dữ:- Em thiệt là hư quá à! Quậy chị hoài luôn!Orm nhìn chị, cười toe, nước miếng còn đọng bên mép.Rồi em đưa tay chạm má chị, miệng thì nói gì đó rất quan trọng bằng tiếng "bababa".Giá như mà em gặp chị sớm hơn. - Orm Kornnaphat đã từng nói như thế.Và ở trong một thế giới khác, họ thật sự đã gặp nhau từ rất sớm.Những ngày bình thường, êm đềm trong đời Orm Kornnaphat, từ lúc còn là một đứa trẻ trong vòng tay chị, cho đến khi trưởng thành để cưới được chị.Nhing nhing nhong, đợi em.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
William - Trưởng nhóm nhạc L thuộc công ty GMMEst - Vận động viên bơi lội, diễn viên thuộc công ty GMMHai con người khác nhau về cuộc sống, tính cách thứ duy nhất giao nhau chỉ có công ty trực thuộc, nhưng số phận dường như cũng chỉ cách nhau một sợi chỉ liền có thể buộc họ lại bên nhau....…
Đôi mắt trong veo của Tiêu Chiến không đặt lên hắn khiến hắn vô cùng thiếu kiên nhẫn. Đi tới mép giường, hắn đặt một đầu gối bên cạnh Tiêu Chiến, áp đảo tới gần cậu, những ngón tay dài xinh đẹp nâng lên bóp lấy cái cằm mượt mà của cậu. Lực bóp mạnh dần, tưởng chừng hắn muốn một tay làm vỡ khớp hàm người đối diện. Hắn nhếch nửa miệng cười:-Tiêu Chiến! Cười lên!…
Hán Việt: Sàng hạ đích kiểnTác giả: Mặc Phong ThầnTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Chủ công...Lương Hạo: Chui từ gầm giường ra ăn cơm mau!Mạc Tư: ...Lương Hạo: Tôi đang nói, em không nghe thấy à? Không ra thì lát nữa tôi vào ăn luôn em đó!Mạc Tư lặng lẽ quay đầu đi, quai hàm cứng đờ.Lương Hạo: Đúng là ngỗ nghịch! Đợi lát nữa tôi bắt được thì đêm nay đừng mong ngủ yên!Lương Hạo bò lên giường, nhào tới người Mạc Tư, nhưng bị Mạc Tư cau có đẩy ra một cái.Kết quả - "bùm!" một tiếng - Lương Hạo bất tỉnh nhân sự....Bác Văn: ...Mạc Tư: ...Bác Văn: Dưới gầm giường không sạch sẽ đâu, ra ngoài ăn có được không? Anh làm thịt kho tàu cho em nhé.Mạc Tư vẫn không nhúc nhích, ánh mắt đầy tội nghiệp nhìn chằm chằm Bác Văn.Bác Văn: ...Mạc Tư: ...Bác Văn: ...Hay là ăn ở mép giường đi, ăn xong lại chui vào.Mạc Tư lồm cồm bò ra, như một con mèo nhỏ dụi dụi trong lòng Bác Văn ~ kết quả nhận được một nụ cười bất lực....Mạc Tư (công) × Bác Văn (thụ)…
truyện kể về tình yêu của with × solami và các nhân vật priparatrong truyện nếu không hay mong các bạn góp ý giúp mình nhé . Vì đây là lần đầu tiên mình làm truyện trong truyện các bạn kêu mình là laala nhéCảm ơn các bạn đã đọc và góp ý truyện của mình nha love you các bạn ~ kashikoma 😇😇😇…
"Vậy, theo lý thì... 'vợ' của cậu vẫn độc thân, đúng chứ?"Twilight khựng lại một chút để giữ cà phê của mình nằm trong miệng và không phun lên khuôn mặt đang nhếch mép cười của đồng nghiệp WISE, hiện đang ngồi đối diện với bàn cà phê.Một câu hỏi đầy ẩn ý đến từ đồng nghiệp. Lòng đang xen cảm xúc kì lạ. Yor là vợ anh. Chỉ là vợ hờ. Nhưng anh không mong một kẻ nào khác ngoài anh để ý Yor. Kể cả đồng nghiệp thân cận của mình.…
Giữa một mùa hè oi ả, trong một tiệm sửa máy ảnh nằm khuất sau con hẻm nhỏ, Sion - cậu học sinh trầm lặng với ánh nhìn luôn hướng về nơi không ai để ý - vô tình gặp một cậu con trai kỳ lạ. Cậu ấy bước vào cùng một chiếc máy ảnh trầy xước, một nụ cười rạng rỡ, và những câu hỏi tưởng như vô thưởng vô phạt nhưng lại khiến Sion lần đầu tiên muốn trả lời.Từ những cuộc trò chuyện ngắt quãng bên tiếng máy quét phim, đến những khung hình chưa bao giờ kịp rửa xong - một điều gì đó bắt đầu lớn lên giữa hai người, nhẹ như hơi thở, chậm như ánh nắng cuối ngày, và thật khó gọi tên.Đôi khi, có những âm thanh không cần nghe bằng tai.Có những khoảnh khắc không cần nhiều lời.Chỉ cần một người chịu ở lại, và một người dám mở lòng.…
Nhân vật nữ chính trong truyện Ông Xã Ăn Vụng Xin Chùi Mép có số phận không được may mắn khi cô gặp phải người đàn ông như thế!Hắn ta giữ lấy một bộ "phim" của cô, hắn buộc cô phải nghe theo lời hắn nếu không cô sẽ phải hối hận cả cuộc đời này...Không còn cách nào ngoài cách xuống nước chịu trận trước mặt hắn.Khi cô kiều mị trên giường, đều làm cho hắn không tự chủ quan tâm . . . . . .Lục Thiên Yết thế mới biết, nguyên lai hắn đã yêu cô vợ nhỏ này rồi!…
🍀Tên truyện: Nhật kí phấn đấu của mẹ phản diện🍀Hán việt: Vai ác mụ mụ phấn đấu sử [Xuyên thư]🍀Tác giả: da Thanh Oa🍀Thể loại: Ngôn tình, 1x1, Hiện đại , HE , Ngọt sủng , Hệ thống , Xuyên sách , Nuôi con , Hài hước. 🍀Tình trạng: Xong (122 chương - gồm 116 chương chính văn và 6 ngoại truyện)🍀Nguồn: Wikidich + Tấn Giang + 9itan🍀Editor: Cá Voi Xanh🍀Bìa : @Cavoihatxi_68 | ChibairuTeam🍂Ngày đào hố: 5/4/2020Ngày lấp hố: 30/8/2021 🍂*Note* 1. 100% Ngọt + Hài2.Nam chính là chồng trước của nguyên thân, đã có với nguyên thân 2 đứa nhóc. Nếu bạn nào dị ứng với tình tiết như thế này, vui lòng CLICK BACK.3. Truyện thiên về đề tài gia đình, nuôi con. Tuyến tình cảm của cặp chính đương nhiên là có, nhưng sẽ phát triển ở nửa cuối truyện.4.Truyện này cùng một hệ liệt với bộ "Nữ phụ chia tay hằng ngày" .Từ truyện có thể rút ra một số triết lý sống và cách dạy con nữa đấy. 5.Đây là bộ truyện đầu tay trong sự nghiệp edit của mình, nếu có sai sót về mặt từ vựng hay ngữ pháp,mọi người cứ comment thoải mái để mình sửa nhé ° ͜ʖ ͡ - ✧Hoan nghênh mọi người lọt hố.͡° ͜ʖ ͡ -…
Từ Minh Hạo là một Beta nam thẳng đuột, một nhân vật đứng sát mép của sự bình thường, trong lòng chẳng có gì ngoài Toán học và Vật lý.Ngồi cách cậu hai người bạn học là Kim Mẫn Khuê - một Alpha hàng đầu, cao ráo đẹp trai, khí thế ngút trời, là hot boy số một của trường Trung học phía Nam thành phố, được tất cả bạn bè cùng khóa sùng bái tôn là thần học của trường.Có một ngày, Từ Minh Hạo bắt gặp Kim Mẫn Khuê bị đại ca trường học vây đánh trong một ngõ nhỏ vắng người. Cậu lặng lẽ kéo cao cổ chiếc áo len màu lam lên quá đỉnh đầu, nhặt chiếc xà beng dựng ở góc đường, nện một phát vào lưng đại ca, giúp Kim Mẫn Khuê lật ngược thế cờ giành chiến thắng.Việc xong phủi áo lỉnh an, thân danh giấu kín thế gian chẳng tường.Sau đó, trong trường dấy lên tin đồn về một tay đấm huyền thoại, dù tên đại ca kia có tìm kiếm thế nào cũng chẳng thể lần ra.Nhưng... Từ Minh Hạo lại phát hiện, Kim Mẫn Khuê luôn lơ đễnh nhìn mình.…
Nội dung giới thiệu:Hắn là Đại Viêm hoàng tử, bởi vì trời sinh tử đồng, bị cho rằng là yêu ma chuyển thế, bị thuở nhỏ khu trục cho bên lề nơi.Nàng là dị thế lai khách, lại dung nhan như quỷ, to lớn màu đỏ bớt bao trùm nửa cái khuôn mặt, sống ở giết chóc mà trường vu sơn dã.*Mới gặp gỡ, tại nơi Tử Hà sơn thượng, hắn muốn đem nàng lột da sách cốt, nuốt sống vào bụng; nàng lại thản nhiên tương đối, sau đó nâng đao hung hãn bổ ra ràng buộc hắn tự do gông xiềng.Một năm kia, hắn mười tuổi, nàng bảy tuổi.*Gặp lại sau, là mười năm sau, ở kinh đô phồn hoa nơi, hắn hành tẩu ở đêm khuya vắng người trung, nàng đột nhiên từ trong bóng tối lao ra đưa hắn cường thế gục."Là ngươi?" Hắn nhận ra nàng, nàng lại không phản ứng chút nào, chỉ lo đưa hắn ấn đảo, cởi quần áo, sau đó ăn sạch chùi mép lại phiêu nhiên rời đi.Nhưng không nghĩ ngày kế hắn lại khóc lên Kim Loan điện, vừa khóc nhị nháo tam thắt cổ, tuyên bố nhất định phải tìm ra kia làm bẩn hắn thuần khiết nữ tử, để cho nàng. . . Phụ trách!*Hắn là quyền khuynh hướng dã vừa phong thái xảo trá yêu vương gia, nàng là vừa mới trở lại kinh thành đã xấu danh truyền xa quỷ quận chủ, làm kia một giấy tứ hôn thánh chỉ đưa tới cửa lúc, nàng chính dựa nghiêng ở mềm giường nhỏ trên, thản nhiên thưởng thức một hồi đặc sắc tuyệt luân xuân cung trò hay.Quyển sách nhãn: Nữ cường cưng chiều văn thoải mái văn vương phi Vương gia oan gia…