ur mine
gun wook hướng ánh mắt nhìn về xa xăm, cái thứ mà cả cuộc đời này dù gyu vin có tìm kiếm cũng chẳng hề có được câu trả lời."đi đi, để em lại một mình..."…
gun wook hướng ánh mắt nhìn về xa xăm, cái thứ mà cả cuộc đời này dù gyu vin có tìm kiếm cũng chẳng hề có được câu trả lời."đi đi, để em lại một mình..."…
ʟᴏᴠᴇ ʏᴏᴜ sᴏ.…
Đùa đó tui suy nên tui tạo ra bộ này…
Thể loại:Thành phố viễn tưởng,Vampire,siêu năng lực,tình cảm hài hước…
Ta reup truyện để đọc off…
Cậu Taehyung đấy có gì hơn anh mà em lại yêu hắn??? Vậy em có gì hơn cô gái ấy mà anh lại yêu em?…
"Do you remember me?""Who are you?""Your boyfriend"Đây là mẩu truyện mà Cú tặng cho những người đam mê Muitan :33…
Convert: Vương ÂnLink: http://mtslash.me/Harry Hart | Galahad/Gary "Eggsy" Unwin. Ta nghiện Hartwin…
my memory has all faded away completely. but i will always remember how much she too, loved these flowers.#DAINSLEIF/LUMINE↳ [multi-chapter ; on-going]…
There's no control. Are you with me now?Chẳng thể kiểm soát được nữa. Người sẽ ở bên tôi lúc này chứ?…
Giữa đời này, thật em không nghĩ mình có thể gặp một người trên cả tuyệt vời như Anh.…
Ngày xưa , trong 1 ngôi nhà nọ . Có 1 con Otaku bị cuồng trai Jujutsu Kaisen , nó quyết định vứt hết liêm sỉ để viết fanfiction ! ✨✨💧💧…
"Những con người cùng theo đuổi một ước mơ."…
"Mọi người ai ai cũng bỏ rơi tôi,nghe ai nói là bỏ đi một nơi xa xôi,không thể trở về!!Mika,chứng kiến cảnh người thân mình ra đi lần lượt,phải đi sống cùng người con trai lạ mặt,mỗi ngày đều bị bắt nạt bởi anh ta,thế nhưng như thế lại làm cho hai người càng yêu nhau hơn...…
Câu chuyện có thậtTựa như câu chuyện ngoài đời sống của chính mình và trong đó cũng một phần cảm xúc, cảm giác mà bản thân mình đã từng trải qua với người mà mình từng thích.…
Taekookjin never die!!!!…
[ A TIME TO REMEMBER]Câu chuyện về chúng tôi có lẽ cũng như vậy, lúc trẻ chúng tôi là những thằng con trai nghịch ngợm trong bộ đồng phục học sinh ngày nào còn đang bày ra đủ trò giờ đây đã dính chút sương gió của cuộc đời, cuộc sống đã khiến ta trở thành những người mà ngày trẻ ta ghét nhất, thế giới mà ta đang sống là như vậy đấy. Nụ cười trong lớp học những năm tháng ấy có lẽ mãi là nụ cười đẹp nhất, mà mỗi chúng ta chẵng thể nào tìm lại được, lũ con trai cười chẳng ngớt trên sân trường, cậu trai nào đó trao cả trái tim của mình cho một cô gái chỉ vì một nụ cười, cô gái cười mỉm khi trong hộc bàn là món quà được để từ lúc nào chẳng hay, là hình ảnh cô bạn bàn dưới cậu trai bàn trên ngoái đầu xuống nghe cô bạn nói chuyện, những câu chuyện mà giờ cậu chẳng thể nào nhớ rõ nhưng nụ cười ấy thì cậu chẳng bao giờ có thể quên được Cũng là vì khi nghĩ về nó ta thường cười, thường hoài niệm, ta thường tự trách mình ở quá khứ, nhưng lại thường vẫn nở nụ cười khi thấy rằng mình cũng đã có một tuổi trẻ để hoài niệmCô ấy trở thành mảng ký ức đẹp nhất quảng đời tuổi trẻ của mình, vẫn là cô bạn bàn dưới với tóc dài đen nhánh, đôi mắt sáng long lanh cùng tôi chuyện trò ở hành lang năm ấy…
Sẽ ra sao nếu người bạn thương quên mất bạn....?! Sẽ ra sao nếu người bạn thương đứng trước mặt bạn,gọi tên bạn.... Nhưng không hề nhớ ra bạn....?!!…
Lạ nhỉ? Trông rất quen nhưng thực chất là chưa từng gặp. Có vẻ gần gũi, thân thuộc nhưng thực chất là chưa từng tiếp xúc. Đó là gì nhỉ?…