[bbangsaz] vết trầy
vết trầy của mẫn trí không thể lành…
vết trầy của mẫn trí không thể lành…
"Những chuyện đã trải qua rồi, muốn giữ lại thì nó sẽ là chấp niệm còn muốn buông bỏ thì nó lại trở thành quá khứ. Vậy cậu nghĩ xem những ký ức đó của cậu sẽ là chấp niệm hay là quá khứ ?" Bánh cuốn - Sữa đậu nành#banh0cuonemcuon3_7_2024…
đừng chết, anh nhé…
100 ngày sau khi em chết…
tuổi mười bảy, cái tuổi đẹp nhất đời người…
một con nằm yênmột con đổi chỗ…
Lâm Vân Dật xuyên không, xuyên thành một đứa bé sơ sinh trong gia tộc tu chân.Cứ tưởng rằng hắn cầm nhầm kịch bản "30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo", từng bước lên cao.Ai ngờ, hắn lại vớ phải kịch bản pháo hôi.Hắn chính là Thiên Càn Thân Thể, tu vi tiến triển cực nhanh. Một khi phá thân, tu vi sẽ trôi tuột ra biển. Trong truyện, hắn cưới một bà vợ, mười mấy năm tu vi tan thành mây khói chỉ trong một sớm.Vốn tưởng rằng mình cầm kịch bản pháo hôi, ai dè cả nhà đều là pháo hôi.Nhị ca khế ước Kim Ngọc Bọ Ngựa, bị nhận nhầm thành Lưỡi Đao Bọ Ngựa, bọ ngựa không được bồi dưỡng cẩn thận, phát triển tệ hại.Tứ đệ Lôi, Hỏa song linh căn, do dụng cụ kiểm tra linh căn chất lượng quá kém, bị thí nghiệm sai thành Kim, Thủy, Hỏa tam linh căn, uổng phí tư chất.Đại ca, nhị ca vốn là song sinh đồng tâm thể, hợp thì cùng có lợi, phân thì hai bên đều bại, hai người cố tình chia hai ngả.Xuyên thư, tu tiên, sảng văn, pháo hôi, CHỦ CÔNG…
Làm sao mới có một người yêu mình thật lòng, nguyện ý cả đời kề bên đây?…
to say i love you so…
hay ta bỏ thế giới đằng sau?…
hàng Allmc nhà làm,viết vì vã,có lẽ sẽ không hay và rất ooccân nhắc trước khi xemlưu ý:các câu chuyện được viết dựa trên góc nhìn của người dẫn chuyện(ooc riêng của tác giả) nên nếu bạn không thích có thể bỏ qualời cuối: chúc mn đọc truyện vui vẻ !!!…
Truyện này mình mua bên truyenhdx.com, mình cũng ko biết có ai edit free truyện này chưa nữa. Mình copy lại bên đây chủ yếu để lưu lại đọc thôi.…
Vô đọc thử đi mà.…
nốt trầm, nốt luyến…
Là ai đã từng cầm nhành cây viết tên mình dưới nắng hè chói chang rực rỡ, nói với cậu thiếu niên đó tên mình có nghĩa là, trái tim này vẫn luôn ở đây;Là ai đã từng dùng ánh mắt trong veo quá đỗi dụ dỗ cô đọc thuộc tên mình, dùng đầu lưỡi trao viên kẹo chua chua ngọt ngọt từ miệng mình sang miệng cô;Là ai đã từng kéo cô chạy như bay trong khu xưởng bỏ hoang, ngắm nhìn phép thuật thắp lên hàng ngàn ánh đèn từ những ô cửa của những ngôi nhà xung quanh;Là ai đã từng lao lên bậc thang chạy dọc theo sân khấu ngoài trời dưới cơn mưa tầm tã, đôi bàn tay nắm chặt của đôi trẻ lơ lửng giữa không trung.Và, ai đã tỉnh lại từ trong hồi ức thanh xuân, phát hiện bản thân đang ngồi bên ô cửa sổ trên chuyến xe lửa đang chầm chậm lăn bánh rời ga;Là ai trong khoang tàu ồn ào huyên náo toàn mùi mì ăn liền, nhìn ra ngoài cửa sổ mải miết nhìn ngắm những cánh đồng hoang vắng lướt qua vùn vụt và vầng mặt trời đỏ rực như lòng đỏ trứng, nhớ đến Darwin, nhớ đến đề thi môn Sinh học, nhớ đến cá hề, hải quỳ và địa yNhớ đến -cộng sinh, là mối quan hệ giữa hai loài sinh vật sống dựa vào nhau, đôi bên cùng có lợi, nếu một trong hai loài mất đi, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của loài còn lại, thậm chí là chết.Bắc Dã và Trần Niệm chính là hai con người như vậy.Bắc Dã - một tên đầu gấu, bất hảo chẳng có chút tương lai nào. Bố là tội phạm cưỡng hiếp. Mẹ là gái điếm.Trần Niệm - một cô học sinh giỏi, nhà lành, ngoan ngoãn với một tương lai sáng lạng đang chờ ở phía trước.…
Một câu chuyện nói về tình cảm giữa hai người..…
like my father loves my mom.…
Hehe, seg.…
ta sẽ có một đoạn kết mới, em nhỉ?…
Đôi mắt sau rèm cửaLấp dưới hàng mi congTa trót yêu một nửaĐể suốt đời long đong…