Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ai đi qua thanh xuân mà chẳng say đắm một người rồi cho rằng, cả đời nhất định phải là người ấy! Nhưng khi thanh xuân qua đi rồi, người cũng cứ thế mà vụt mất, chỉ còn lại mình ta lạc lõng giữa nơi mang đầy kỉ niệm của kẻ cũ người xưa ấy, chơi vơi đưa tay níu lấy từng giọt hạnh phúc đã từng vơi đầy mà mỉm cười an yên.Thì ra, cũng có lúc bản thân lại yêu một cách trân thành và cuồng nhiệt đến thế, để đến tận bây giờ, vẫn chưa dám lại một lần nữa nghoảnh lại nơi tình yêu vun đầy ấy !…
Cách thức yêu đương của học sinh ưu tú khác người thường đến thế nào? Học bá lạnh nhạt, nghiêm túc, lý tưởng cao cả là học, học, học. Về cảm xúc, ngây ngô như tờ giấy trắng. Về dỗi hờn nũng nịu, là cao thủ trong cao thủ.Học tra tinh thần xán lạn, tính cách vui vẻ, có tác dụng nhiều nhất khi tấu hài. Ưu điểm là khiến người khác thoải mái vui vẻ, khuyết điểm duy nhất là học không vào. Học bá x học tra, mỗi ngày chuyện cười không hồi kết.…
Mưa làm trôi đi màu ký ức, gió thoảng nhạt mùi hoài niệm, kỷ vật đã mục nát, bóng người cũng đã sớm tiêu tan, níu kéo chi một hơi thở tàn?Mong người mãi hạnh phúc cho đến muôn đời về sau, ta nguyện mãi nơi đây dõi theo người cho đến tận kiếp phù du.Đáng tiếc thời gian sẽ bào mòn tất thảy mọi thứ, dằn vặt ngày qua ngày rồi tháng qua tháng, thể xác lẫn tinh thần đã không còn trụ nổi nữa. Thôi thì hẹn người ở một nơi nào đó không phải thế giới này, cũng không phải thân phận này, chúng ta sẽ bắt đầu lại.Sẽ lại yêu nhau như thuở hồng hoang ngàn vạn năm trước.…
Nỗi trống rỗng bủa vây lấy người, nỗi đau đớn như xé toạc cả trái tim. Muốn sớm thoát khỏi chốn này, nhưng chấp niệm lại níu giữ người ở lại. Trái tim mỏng manh như thủy tinh nhưng tâm trí lại tỏ ra rắn rỏi như sỏi đá. Nỗi đau tê tái như xé toạc cả làn da, mà bề ngoài lại tỏ ra chẳng có gì. Nắm lấy tay người được không? Em có thể đi cùng người chứ? Dù có phải chiến đấu với những đêm thức trắng hay thậm chí kéo dài cả trăm năm, lang thang trong đêm đen trống vắng tối tăm mà không lối thoát, em vẫn mong một ngày nào đó, người có thể bước khỏi chốn này.…
Tôi có sở thích sưu tầm đồ cổ. Hôm nay tôi đến cửa hàng đồ cổ ở cuối phố đi dạo một vòng như thói quen hằng tuần. Lần này có thu hoạch. Một chiếc rương làm từ gỗ tuyết tùng màu đỏ nâu được chạm khắc tinh xảo nhuốm màu thời gian. Ông chủ bảo tôi rằng rương được khoá cẩn thận và có vẻ người chủ cũ rất nâng niu nó, cũng không hiểu sao lại bán đi. Tôi bỏ 1 triệu won mua nó từ tay ông chủ đi kèm theo chiếc chìa khoá phần đuôi được khắc hình hai con cá đuôi dài vờn nhau.…
"Cổ tích nói em vì tình yêu mà cam tâm chịu cạnAnh cũng có thể vì em trầm mình vào biển sâu" >Rate: MSơ lược:Lúc trước rất thích "Mỹ Nhân Ngư" của Lâm Tuấn Kiệt nên cứ thế viết ra....Câu chuyện này là hồi ức về tình yêu của một chàng tiên cá.Có những thứ, chỉ khi mất đi, mới biết thế nào là trân trọng.Có những điều, một khi đã vụt qua, vĩnh viễn sẽ không thể níu lại được.Tình cảm chẳng qua là một ván cượcCó kẻ thắng, người thuaCó người đặt cược tuổi xuânCũng có người đặt cược một đời…
- xoạc nhau không nàng??- dâm tặc! lão tử là con trai !có một người dù là chưa từng gặp mặt nhưng lại cho ta thật nhiều khuân bậc cảm xúc.có lẽ trong cuộc đời của nhiều ngườicũng đã từng vì một ai đó mà khóc thật nhiều!đã từng vì một ai đó mà điên cuồng níu giữ.đã từng vì một ai đó mà bỏ mặc thế giới nhộn nhịp ngoài kia.đã từng vì một ai đó mà bất chấp tất cảđã từng một ai đó mà không màng cả tính mạng!nhưng suy cho cùng cũng chỉ là ĐÃ TỪNG liệu sau này mình có thể là của nhau nữa không ?…
Văn án:Hộ săn bắn Tháo Niễn Tử (tháo cối xay) dùng con mồi đổi hồi tới một người nũng nịu tiểu nương tử, lại mỹ lại bạch còn vượng phu, từ nay về sau đi lên cẩm tú lộ.A Âm yếu ớt tùy hứng, khi dễ hắn cả đời. Hắn lại vui vẻ chịu đựng, đem kiều nhuyễn công chúa thỏ phủng ở lòng bàn tay, che chở sủng nịch.1v1, song c, đại lão thô ráp hán cùng thiếu nữ xinh đẹp tử ngọt ngào hằng ngày, sinh động, có tư có vị, hữu tình có nghĩa!Nội dung nhãn: bố y cuộc sống nông nghiệp văn ngọt vănNhân vật chính: Lâm Uyển Âm, Minh Hạo…
Nếu em hỏi vì sao anh buồn, anh có thể trả lời, em hỏi vì sao anh vui anh cũng có thể trả lời... Còn nếu em hỏi vì sao anh yêu em thì anh chịu. Ờ thì đúng là buồn, vui là cảm xúc, yêu cũng là cảm xúc nhưng mà nó đặc biệt lắm, mấy ông bác học như Eo Bớt, Niu Tơn còn chưa lí giải được thì anh tuổi gì ?Anh yêu em vì anh yêu em, còn em thì sao, em yêu anh vì cái gì ?-Chàng hàng xóm tôi yêu-Lời tác giả: lần đầu viết truyện ngắn, phê bình thoải mái au sẽ rút kinh nghiệm, mong mấy bạn bình chọn nếu thích nhá…
Chàng 1 thái tử mang khí chất thế vương nhưng lại rất thích du ngoạn. Lạnh lùng như băng khí thế bức người đó chính là Hoàng Anh Thiên Yết hoàng đế tương laiNàng 1 cô nương xinh đẹp, dịu dàng như ánh sao sáng. Nàng cũng lạnh lùng không kém Thiên Yết . Một ngày không ai hỏi nàng cũng không có nói chuyện a. Đó là thiên kim nhà họ Trịnh . Trịnh Xử NữHai tảng băng níu gặp nhau. Va phải nhau!! Liệu nó sẽ rời khỏi nhau?? Hay dính lấy nha không rời đây !!??…
Ta như hai thái cực của cuộc đời. Có những khái niệm riêng, và có cốt cách suy nghĩ riêng. Em là một tách Cappuchino cho những buổi chiều lặng lẽ trong quán trà thân quen bên hè phố vắng vu vơ anh quen thuộc. Vừa ngọt ngào như vị kem sữa, vừa đắng như cái cách em nhìn nhận cuộc sống một cách tầm phào. Anh như một ly trà chanh cho những buổi đêm tấp nập, nơi góc quán nhỏ xinh em thường hay ghé với những mảnh sticker đủ sắc màu ngay đằng sau lưng và đủ mọi âm thanh ngoài dòng đời hối hả. Mát mẻ như những viên đá bé xíu đủ để làm em dịu đi cái oi bức của ngày hạ, nhưng lại không đả đụng gì tới cái họng yếu ớt của em, và thỉnh thoảng cũng thật chua khi em không thả đủ " đường ". Yêu nhau, nên bàn tay ta vẫn níu kéo dù cách xa ngàn dặm.Yêu nhau, nên đôi tay vẫn thật ấm khi mùa đông tới chỉ bằng những tin nhắn vụn vặt và những lần FaceTime trong lúc nghỉ ngơi hiếm hoi của anh và em.Chỉ sợ, khi bàn tay bỗng thấy lạnh lẽo.Cũng chỉ sợ, không giữ được nhau khi không bên cạnh nhau để giữ.…
Thích một người chính là...không phân biệt trước sau, không có thời gian giới hạn, vì thích mà toàn tâm toàn ý dõi theo, toàn tâm toàn ý quan tâm, vì họ mà cố chấp, vì họ mà buồn, vì họ mà đau lòng, vì họ mà hạnh phúc, vì họ mà biết yêu thương. Vì thích họ nên ta ngày càng hoàn thiện hơn, dù những hiểu lầm vu vơ có xảy đến, dù những khó khăn có ngăn cách tình yêu, thì dù sao vẫn một lòng một dạ với đối phương, kiên nhẫn và...chờ đợi!!! Nếu thật sự là của nhau, nhất định sẽ quay về!!!…
Lâm Hàn Phong anh họ của Đoàn Minh Nguyệt Nhi. Hai người là anh em họ cách nhau 5 đời nhưng vẫn bị ràng buộc bởi quan hệ anh emAnh : lạnh lùng, tài giỏi, chủ của một công ty đứng đầu thế giới và là người nắm quyền trong toàn bộ hắc đạo. Cô: mồ côi cha mẹ từ nhỏ đc anh chăm sóc và lớn lên trong sự chiều chuộng vô bờ bến của anh, một thiên thần ngây thơ, lương thiện. Lớn lên xinh đẹp và đc anh coi là bảo bối nâng niu trong tay cx sợ bể mấtMọi diễn biến xin mn theo giõi và tìm hiểu sau…
Hoá ra yêu một người lại là chuyện đau lòng đến vậy. Một người yêu, người kia hờ hững. Kẻ đứng ngoài rốt cục cũng chỉ nhận tổn thương. Anh đã rời đi, em không níu giữ, lời hứa có sâu đậm đến mấy nhất định rồi cũng sẽ quên. Chúng ta đã yêu cuồng nhiệt, không còn gì phải ân hận. Yêu điên cuồng, ngây dại, ai cũng từng trải qua. Tình yêu đó nhất định sâu đậm, dù cho có chịu bao nhiêu tổn thương vẫn không rời bỏ. Đến khi tưởng chừng đã đến cuối cùng, lại một lời nói rời xa nhau. Vậy là xa mãi mãi. Yêu....…
Chạy được một đoạn thì Triết Hân gặp Dật Vỹ đang đứng nhìn ra cửa sổ một cách xa xăm. Thấy cô, Dật Vỹ toan bỏ đi thì cô níu tay anh lại-"Anh Dật Vỹ anh phải đi thật sao?"Cô nói-"Đúng"-"Em không muốn xa anh."-"Không thể".-"Em yêu anh."-"Không thể." Nói xong cậu bỏ đi.Triết Hân bật khóc rồi hét to lên sau bóng lưng cậu -"Nhất định là có thể ".…
Cô là một sát thủ máu lạnh, vô tình, đứng đầu thế giới với nhan sắc hơn người, nhưng đó chỉ là khi màn đêm buông xuống còn thường ngày thì chỉ là một cô tiểu thư nữ yếu đào tơ đc ba mẹ nâng niu chiều chuộng . Anh là một trog tứ đại tài phiệt giàu có, còn là bá chủ của thế giới đêm, đặc biệt là vô cùng lạnh lùng và ưa sạch sẽ nhưng đôi lúc lại khá là nóng tính. Anh và cô gặp nhau trong hoàn cảnh vô cùng đặc biệt, liệu họ có thể đến với nhau hay chỉ là một đường thẳng cắt nhau một lần rồi xa nhau mãi mãi???…
Tác giả Tùy An Bản thân chỉ dịch từ bản QT còn nhiều thiếu sót mong mng góp ý Văn án:Mạnh An và Hạ Tri Ngôn đã có hôn ước từ thuở nhỏ, cả hai là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm đều là nước chảy thành sông. Mạnh An rất thích Hạ Tri Ngôn, hai người vốn định sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, tuy nhiên bởi vì một câu muốn lập nghiệp trước rồi mới thành gia của Tri Ngôn mà cậu đã chờ tới năm 27 tuổi.Vốn tưởng rằng cả hai sẽ kết hôn thì Hạ Tri Ngôn lại cố tình yêu người khác, thậm chí vì người này không tiếc cãi lời gia tộc, muốn cùng Mạnh An giải trừ hôn ước.Sau đó, Mạnh An đã làm rất nhiều việc vì muốn níu kéo người yêu, nhưng từ đầu tới cuối không thể thay đổi được kết quả, ngược lại còn khiến bản thân cùng Hạ Tri Ngôn ngày càng trở nên xa cách.Mạnh An tự nhiên cũng đã nhận ra điểm này mà trở nên tuyệt vọng, cậu nghĩ mọi cách đem Hạ Tri Ngôn giam cầm ở chính nhà mình. Loại hành vi giống chó điên này càng làm Hạ Tri Ngôn đối với Mạnh An trở nên chán ghét, thậm chí vì rời đi mà trong lúc vô tình đả thương đầu của Mạnh An.Hạ Tri Ngôn thành công rời đi, còn Mạnh An sau khi tại bệnh viện tỉnh lại đã mất đi ký ức trước kia.Mạnh An là thụ, công chưa xuất hiện trong văn án, đổi côngHào môn si hán lão nam nhân công X không phải người bình thường nhưng vú bự cường tráng thụ( si hán : yêu chân thành, tha thiết )…
Tên gốc: Sau khi sống lại, chồng cũ xấu xa bỗng thay đổiTác giả Thủ Đinh TửBiên dịch Lãn Gia***Giới thiệu:Gia Hòa ái mộ Thẩm Vân Đình, nhưng trong mắt hắn chỉ có Ngân Chu. Hắn thích Ngân Chu, hết sức quý trọng nàng ta. Chỉ là, Ngân Chu chê Thẩm Vân Đình xuất thân bần hàn nên rất sợ dính dáng đến hắn.Lần đầu tiên, Gia Hoa luôn rụt rè và nhẫn nhịn đã thu hết can đảm để theo đuổi tình yêu của mình.Nếu người khác không trân trọng vật báu của nàng thì để nàng tự nâng niu vậy. Nàng chờ mong một ngày có thể sưởi ấm trái tim lạnh giá của Thẩm Vân Đình, và hắn cũng sẽ đáp lại nàng bằng sự yêu chiều thật tâm.Có điều, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, Thẩm Vân Đình vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt với nàng. Hắn không bao giờ ăn những món lót dạ do nàng tỉ mỉ chuẩn bị, thậm chí còn ném túi tiền mà nàng tự tay khâu từng đường kim mũi chỉ sang một bên. Gia Hòa dè dặt dỗ dành Thẩm Vân Đình, song lại chỉ nhận được nụ cười khẩy của hắn. Cái đêm nàng trao thân cho hắn, hắn cũng không hề tỏ ra thương hương tiếc ngọc.Thẩm Vân Đình miễn cưỡng cưới Gia Hòa. Vào đêm tân hôn, nàng đợi hắn mãi đến tận khuya. Khi nàng đang ngập tràn thất vọng và cho rằng Thẩm Vân Đình sẽ không đến với mình thì hắn lại tới.Hắn đột nhiên thay đổi thái độ thờ ơ khó gần trước đây, nhẹ nhàng vén ra khăn trùm đầu màu đỏ của nàng, rồi nâng mặt nàng lên dịu dàng đặt xuống một nụ hôn với ánh mắt thâm tình chưa từng có.Sau khi kết hôn, Thẩm Vân Đình nâng niu Gia Hòa trong lòng bàn tay. Gia Hòa cảm thấy trong lòng còn ngọt ngào h…