Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tôi: KIỀU ÁNH DƯƠNG (Cố Ngọc Tâm) natsumeChú(chồng): Cố Thạch AnNgười bạn thân lúc nhỏ đồng thời người theo bảo vệ Kiều Ánh Dương là Phan Nhất Phong (được mẹ mình nuôi lúc nhỏ nên lấy họ của mẹ tôi)Anh trai: KIỀU BÁCH HẠCha: KIỀU BÁCH NAMMẹ: PHAN MINH NGỌCEM CỦA CHA: KIỀU AN HIỀNMẸ KẾ:BẠN THÂN CỦA MẸ LÚC NHỎ , HÀ MINH TÂMCON GÁI HÀ MINH TÂM, HÀ TRÂM ANH (Kiều Trâm Anh)Bác sĩ riêng của gia đình tênPhạm Đức Phúc và con tên Phạm Minh DuyBạn ngồi trên một bàn tên Minh là người sau naỳ có rất nhiều việc cần giúp đỡ…
Tóm tắt: Một ngày nọ, Giotto thức dậy ở một thế giới khác. Ở đó, anh gặp một người được gọi là Bạch Ngân Vương và rơi vào những cuộc xung đột.Lưu ý: Fic chỉ được đăng ở tài khoản Wattpad này, nhà chính WordPress và AO3 ghi trong hồ sơ.…
"Ngày cậu ấy đến, những áng mây xám trong lòng tôi dường như đã dần tan biến không dấu vết. Tôi đã ngỡ, sự dịu dàng ấy sẽ ở lại mãi. Nhưng bất chợt, khi bình minh chỉ vừa kịp chạm đến chân trời, cậu đã quay lưng. Để lại tôi đứng lặng giữa nắng sớm mùa đông, thứ ánh sáng nhạt nhòa, ấm không đủ lâu, mà lạnh thì ngấm mãi vào tim.Cũng không trách cậu thiếu niên năm ấy, mà là do chính bản thân quá tôi hồ đồ, chỉ mới nếm được một chút ngọt ngào từ quả hồng chớm chín, đã vội tin rằng tình cảm ấy cũng dịu dàng như vậy.Cũng trách chính bản thân tôi quá ngốc nghếch, chỉ mới chạm vào tim cậu một nửa, đã hấp tấp mà khăn khăn bảo rằng cậu muốn trọn đời trọn kiếp bên tôi.Xin lỗi cậu.Vũ Phong, kiếp này cứ cho là tôi mắc nợ cậu.Thành thật, vì tất cả. "_Ngày viết: 31.5.2025…
Lớp học nằm trên dãy hành lang cũ. Tiếng chuông vào học thôi thúc mọi người vào lớp. Ánh nắng ban mai chiếu rọi của ô cửa sổ cùng những cơn gió thổi lồng lộng.Cậu vẫn đứng đó, cất giọng nói to và dõng dạc, từng câu từng chữ như rót mật vào tim tôi. Đằng sau cậu là cả một bầu trời rộng lớn cùng những tia nắng sáng lấp lánh.Cậu giống như mặt trời vào mùa xuân, nhẹ nhàng chiếu sáng trái tim tôi. Cậu giống như một cơn mưa rào mùa hạ, chỉ thoáng qua chốc lát rồi rời đi, để lại bao tiếc nuối. Cậu giống như một đám mây mùa thu, mềm mại an ủi tôi rồi lại bị gió kéo đi. Cậu giống như cơn gió Bắc mùa đông, tuy lạnh lẽo nhưng lại ân cần xoa dịu những giọt nước mắt nóng hổi của tôi.Cậu là cả một hi vọng tôi ấp ủ suốt ba năm cấp III, là niềm hạnh phúc nhỏ bé mỗi ngày của tôi. Nhưng bây giờ, tôi đã không còn muốn là một người nhút nhát không dám lại gần cậu nữa, tôi muốn dũng cảm đối mặt với cậu để mỉm cười nói:"Tôi thích cậu!".......Trái tim lạnh lẽo của tôi khi gặp cậu bỗng trở nên ấm áp lạ thường.…
Truyện được đăng full trên: https://meo151.wordpress.com/2025/05/15/su-tra-thu-cua-pandora/Tác giả: Nhất Khỏa Tử KhươngSố chương: 902Thể loại: Ngôn Tình, NP, Báo Thù, Nữ Cường, Trọng Sinh, CaoHVăn án:Một khi sự trả thù bắt đầu, mọi người đều trở thành bàn đạp của Liên Chức.Tất cả tình yêu và sự dịu dàng mà cô thể hiện cho bọn họ, chỉ là vì để thực hiện dã tâm bừng bừng của mình.Vì đạt được mục đích, Liên Chức quyến rũ cấp trên, cướp bạn trai người khác, bồi dưỡng chó trung thành. Cô mưu đồ trở thành thiên kim lưu lạc bên ngoài của hào môn, lại bị vướng vào em trai giả.Vào ngày báo thù thành công, Liên Chức phát hiện ra rằng làm thế nào cũng không thoát được những người đàn ông mà cô đã vô tình trêu chọc.1. Nhân vật nữ chính được xây dựng với bản chất phản diện, sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục tiêu của mình.2. Phát sinh quan hệ với mấy người đàn ông (NP).3. Cốt truyện và thịt 50/50…
Tất cả đều chép trên ggLink:https://baothanhhoa.vn/cuong-linh-chinh-tri-dau-tien-cua-dang-ngon-co-soi-sang-suot-chang-duong-dang-lanh-dao-cach-mang-viet-nam-178330.htmhttps://thuvienphapluat.vn/chinh-sach-phap-luat-moi/vn/ho-tro-phap-luat/tu-van-phap-luat/56991/cuong-linh-chinh-tri-la-gi-cac-cuong-linh-cua-dang-cong-san-viet-namhttps://bvhttdl.gov.vn/cuoc-doi-va-su-nghiep-cach-mang-ve-vang-cua-chu-tich-ho-chi-minh-20201026145330541.htmhttps://www.hcmcpv.org.vn/tin-tuc/hai-cuoc-khang-phap-cua-dan-toc-viet-nam-1491883502https://thuvienphapluat.vn/lao-dong-tien-luong/dang-cong-san-viet-nam-tu-khi-thanh-lap-cho-den-nay-da-doi-ten-may-lan-nhung-dieu-cbccvc-la-dang-vi-35984.html…
Fanfic về couple Nam Yejun x Han Noah (PLAVE)❗️Truyện viết không theo lịch cụ thể, có ý tưởng mới viết❗️------------------------°•♡°Couple chính: ~🐬💙 Nam Yejun (18 tuổi) - học sinh cuối cấp tại trường Phổ Thông VLAST, là lớp trưởng, học sinh gương mẫu luôn đứng top về thành tích ở trường.🦙💜 Han Noah (18 tuổi) - học sinh cuối cấp tại trường Phổ Thông VLAST, bạn cùng lớp của Yejun, mệnh danh là nam thần học đường với vẻ ngoài xinh đẹp.------------------------°•♡°❗️⚠️WARNING⚠️❗️Tình tiết truyện hư cấu, hoàn toàn do trí tưởng tượng của tác giả, có OOC, đơn phương, nhân vật chính có lúc sẽ có tình cảm với người khác (không yêu luôn đâuuu, hỗ trợ tuyến chính YeNo thoii)------------------------°•♡°CẢM ƠN ĐÃ ĐỌC, XEM TRUYỆN VUI VẺ, HOAN HỈ 🫶🏻…
Duyên phận giữa anh và cô bắt đầu từ ngày nắng hạ của 6 năm về trước. Lúc ấy cả anh và cô đều là những cô cậu học sinh vừa chuyển lên cấp hai có chút ngây ngô, dại khờ. Học cùng lớp được một năm, anh phải chuyển lên trường điểm. Xa nhau 3 năm, những tưởng tất cả đã dừng lại nhưng rồi, đến ngày đầu tiên bước vào cổng trường cấp ba, cô hồi hộp lắm, lo lắng lắm. Cô đi đến hòa vào đám bạn của mình đang ngồi ở hàng ghế đá dọc đường vào sân trường. Bỗng từ cổng trường thấp thoáng bóng dáng một cậu con trai cao cao, đến gần hơn chút nữa, chút nữa, đúng rồi, là anh, chính là anh. Cô không tin nổi vào mắt mình, cô gặp lại anh sau ngần ấy năm xa nhau, cô cứ nghĩ sẽ không còn cơ hội gặp lại anh nữa. Liệu duyên phận giữa anh và cô có tiếp tục dưới khoảng trời tươi đẹp cấp ba? Liệu anh và cô có duyên nhưng có nợ hay không?Thật ra đây là câu chuyện của mình và crush rồi mình dựng thành truyện nên nó như nhật kí đơn phương của mình vậy đó. 😊Tác giả: Lam Y 🌼…
Việt Cường tròn mắt nhìn thằng bạn thân mới hôm qua còn đòi ếm bùa mình bây giờ cuộn tròn trong mớ quần áo rộng thùng thình với cơ thể bé xíu, cau cau đôi lông mày ngắn cũn mà lườm hắn. "Phụt"Không nhịn được cười, vị Thủ lĩnh nam sinh vỗ thùm thụp lên lưng đứa em cùng nhà cũng đang tròn mắt, Hoàng Sơn, ngón tay chỉ vào em bé năm tuổi đang cau có kia, cười sặc sụa. - Sơn ơi, há, rồi thì cũng đến ngày này... - Ngày gì, ngày tàn của mày à? Cười thêm câu nữa đi và mày sẽ được trải nghiệm ba lời nguyền không thể tha thứ. Mày nghĩ cơ thể tao bé lại thì não tao cũng bé theo chắc. Có cái quần đùi Merlin. Giọng nói non choẹt vang lên trên giường khiến Việt Cường nín bặt. Ngữ điệu kia thì chẳng lệch đi đâu được rồi, Huynh trưởng nhà Gryffindor, Con cưng của Hogwarts, Phạm Duy Thuận. ~~Author: Cáp Mật. Pairing: Không xác định. Category: Hogwarts AU, Jun centric, ngọt.Summary: Những ngày mà trường Hogwarts tồn tại một Duy Thuận 5 tuổi. *viết cho bk.…
For the biginer(mee)Triển Dực Đức!Anh.. Dương Nhiên Nhiên ngạc nhiên,nói không thành lời, cảm giác như có một thứ gì đó vướng ở cổ họng.Hai mắt cô mở to nhìn người con trai cao lớn đứng trước mặt mình.Đã quá lâu rồi để có thể nhìn anh gần như thế này,đã có lúc tưởng chừng như không bao giờ có thể gặp lại được nữa.Cô cúi mặt xuống,nắm chặt tay lại,đôi vai gầy khẽ run rẩy.Sống mũi cay cay,trong lòng chợt loé lên một thứ cảm giác chua xót,đôi môi mím chặt nghĩ về những tháng ngày trước kiaNgày hôm ấy giữa sân bóng rổ của ngôi trường cấp ba,cô đứng quay lưng lại với anh.Dưới ánh nắng chan hoà,cô gái mặc chiếc sơ mi trắng đứng thẳng lưng vẻ rất kiên quyết,dáng người nhỏ bé như một loài hoa bồ công anh.Nắng chiếu qua mái tóc nâu của cô và người con trai ấy khiến con người ta cảm thấy đây chẳng khác gì trong câu truyện tiểu thuyết.Triển Dực Đức ném bóng vào rổ,đôi chân dài như nhảy múa trên không trung.Bóng đi một đường đẹp mắt rồi rơi xuống mặt đất,anh nheo mắt nhìn,khẽ cười.Quay sang nhìn Dương Nhiên Nhiên đang đi bỗng nhìn thấy anh thì khưng lại định quay lưng bỏ đi.-Đứng lại!Nhiên Nhiên bỗng giật mình,cô không nghĩ là sẽ gặp anh trong một lúc bất ngờ như thế này.Quả thực cô không muốn đối diện với anh,cô và anh đã không còn gì của nhau nữa rồi,phải chăng bây giờ cũng chỉ là người cùng trường.3 tháng nữa cũng có thể trở thành người xa lạ!Cô không biết phải đáp lại anh như thế nào,tình huống này vô cùng khó xử,cô im lặng không trả lời.Chỉ đứng đó,nín thở chờ anh nói xong lập tức sẽ đi ngay.Triển Dực Đức tức giận,cô vẫn cứng đầu như thế,không thèm trả lời anh!Trong mắt cô,cô coi anh như chưa từng xuất hiện trên thế giới này thì phải!-Em đã thực sự quên được tôi?-Phải!Nhiên Nhiên cười chua xót,bây giờ anh còn hỏi cô như vậy làm gì nữa…
Đức và Uyên - hai con người tưởng chừng chỉ là bạn bè bình thường, nhưng lại lặng lẽ đặt nhau vào một góc đặc biệt trong tim. Cùng học dưới mái trường cấp ba đầy kỷ niệm, họ luôn đồng hành bên nhau, từ những buổi học căng thẳng đến những chiều hoàng hôn trên sân trường.Uyên dịu dàng, tinh tế, luôn là người lắng nghe và hiểu Đức mà không cần anh phải nói ra. Còn Đức, dù có vẻ ngoài trầm lặng, ít nói, nhưng lại âm thầm bảo vệ, che chở cho Uyên theo cách riêng của mình. Họ lặng lẽ quan tâm, lặng lẽ giúp đỡ nhau, lặng lẽ ở bên nhau - nhưng chưa một lần dám bước qua ranh giới giữa "bạn" và "hơn cả bạn".Những lá thư viết rồi lại giấu đi, những lần ánh mắt vô tình chạm nhau nhưng chẳng ai dám giữ lại lâu hơn một giây. Tình cảm ấy cứ thế lớn dần theo năm tháng, như một bản nhạc nhẹ nhàng nhưng chưa từng có lời kết. Liệu khi mùa hạ cuối cùng khép lại, họ có đủ dũng khí để nói ra lời giấu kín trong lòng?…
^^ Câu chuyện kể về một cô gái nhỏ bé xinh xắn Thiên Phương và một chàng hotboy Dinh Hải của trường, nhưng có vẻ hai cô cậu rất đối địch, thường chọc phá và trêu ghẹo lẫn nhau. Hãy xem một tình bạn đầy tinh nghịch sẽ bị sét đánh thành thứ tình cảm ngọt ngào, lãng mạn thế nào nhea !!! ^^ Câu chuyện hơi vượt xa so với thực tế nhưng cũng có những ngôn từ rất thật í :P Mong các bạn đón xem ;) Xin tiếp nhận mọi luồng ý kiến của mọi người nhưng đừng quá khích ném đá tội em nhỏ nhé :* Trân trọng từng lượt vote :) Chân thành cám ơn !!!!! *Thiên Phương: cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn và rất ư dễ thương với mái tóc dài bồng bềnh, mái ngố kiểu thưa, 3 vòng khá chuẩn, đôi mắt tròn, đen lay láy và thuần khiết như ánh trăng, thu hút mọi ánh nhìn từ mọi người, tính tình của cô rất lém lỉnh và hòa đồng. *Ngụy Dinh Hải: con trai tập đoàn Ngụy gia, khuôn mặt không góc chết, đẹp trai, cao ráo, da trắng, lạnh lùng boy, nhưng bên trong rất thân thiện, do vừa học giỏi vừa là con trai của tập đoàn đứng đầu của giới thượng lưu nên rất có danh giá và quyền uy trong trường học. *Ngọc Đào: cô bạn thân của Thiên Phương, tóc ngang vai, để mái ngố như Thiên Phương, xinh đẹp, tốt bụng, học giỏi và rất quan tâm mọi người. *Tiên Vy: cô công chúa của một tập đoàn nổi tiếng, vẻ ngoài kiêu sa, tính tình thì toàn gian manh xảo trá, mưu mô khó lường, trong lòng luôn mong lấy lòng được Dinh Hải. *Tịnh Vỹ: một thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, vẻ đẹp và tính tình khá giống Tiên Vy.…
⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…
Câu chuyện là mối tình thanh xuân đơn phương của Tùng Anh dành cho Lê Thanh. Đó là tình đầu, là tình yêu của thuở xuân xanh nhất, những tưởng có thể thuận lợi mà 'tỏ tình- yêu- rồi cùng nhau bước tiếp' trong những ngày tháng tiếp theo. Nhưng hiện thực vẫn sẽ mãi là hiện thực, đơn phương sẽ mãi là đơn phương, cưỡng cầu là cách ngu ngốc nhất để đưa tình yêu đến bên mình.Liệu rằng mối tình đơn phương này sẽ đi tới đâuMỞ ĐẦU:Dưới ánh sao trời lấp lánh của màn đêm tĩnh mịch, yên ắng đến lạ thường. Cảnh đêm khuya lấp lánh nhưng lại mang theo nỗi buồn của tuổi thanh xuân, của tình yêu đầu đời- một tình yêu bị cho là 'khác biệt ' !. Trong căn phòng nhỏ, có một người ôm nỗi niềm tương tư cứ thế mà tuôn rơi cùng hai hàng nước mắt. Người ấy đã nhận ra rằng:'Tình cảm vốn là thứ không nên cưỡng cầu, càng không thể cưỡng cầu nó đến với chính mình. Hơn hết đó còn là thứ tình cảm cùng giới mà người đời đã từng cho rằng "Bẩn Thỉu "'…
Ký Hoài Xuy từ nhỏ đã không nhận được mấy tình yêu thương, vì vậy quyết định phải dùng hết tâm can cho người mình thật sự để trong lòng. Đáng thương là người trong lòng cậu như ngựa hoang trên thảo nguyên, nào biết ngoái đầu nhìn cậu dù chỉ một lần.Mang cái danh thiếu gia hào môn, thứ Thụy Vũ không thiếu đó chính là lời đường mật nịnh hót xung quanh. Hắn khinh thường thứ tình cảm rẻ mạt từ người bên ngoài, vốn dĩ hắn đâu thiếu kẻ theo đuôi nên cần gì phải trân trọng những mối quan hệ qua đường do tiền tài mang lại. Thế mà Hoài Xuy lại khác, thay vì buông lời phục tùng hắn, cậu hờ hững lộ thẳng vẻ muốn tiền từ hắn, miễn có tiền thì bắt cậu làm gì cũng được. Hắn không khỏi nghi ngờ tên du côn xếp chót lớp này có phải ngốc đến ấm đầu hay không, nhưng chẳng sao, thêm một đồ chơi mới cũng không hại gì.Từ đó, mối quan hệ đầy oan nghiệt này bắt đầu không hồi kết.…
Thả_thính_lớp_trưởng(2 TUẦN TRƯỚC)Khi tôi chuyển trường vào trườngTHPT*****tôi gặp đc lớp trưởng bạn ấy tên là SubinSubin là 1 lớp trưởng gương mẫu nhưng đôi khi tôi thấy bạn ấy dễ xúc động nhưng còn tình yêu thì tôi ko chắc.Các bạn trong lớp thì rất hòa đồng, còn Teck thì hay ghen tị với tôi vì tôi hay đi cùng Subin và Subin quan tâm tôi nhìu hơn với cậu ấy nên có lần Teck xô tôi té xuống cầu thang và tôi bị bông gân cổ chân khiến tôi phải nghĩ học suốt 1tuần cho tôi không lại gần Subin của cậu ta.Khi tôi lành hẳn tôi lại tiếp tục tới trường và tôi hỏi Teck:"Tại sao cậu lại hại tôi như vậy?"Teck trả lời:"Do cậu không cẩn thận đấy thôi, ai biểu cậu dám đụng vào Subin của tôi"Khi tan học tôi về nhà và chạy ngay vào phòng suy nghĩ không lẽ Teck có quan hệ gì với Subin hay sao... •CÒN TIẾP•-----------------------------------------------------------------#Hương_Hương #Hiển_PhanMời các bạn đón xem tập sauCác bạn nghĩ là Teck có quan hệ gì với Subin Các bạn hãy để lại bình luận bên dưới ủng hộ cho mình nha…
" Hay bọn mình lập lời hứa với nhau đi. Hứa rằng chúng ta sẽ không có ai thích ai trong nhóm để tránh sau này không còn yêu nhau sẽ tách nhóm. Chuyện này dễ mà đúng không?"- Đây là câu nói mà tôi hối hận nhất trong cuộc đời mình.Câu chuyện tình yêu tuổi trẻ, có đau đớn, có vui buồn. Một câu chuyện tình đơn phương giữa 2 người_kẻ thích trước - người yêu sau. Câu chuyện tình giữa nhưng kẻ tồi tệ thiếu vắng đi tình yêu, suy nghĩ bồng bột mà tạo nên nhưng chuyện đau lòng. Liệu họ sẽ tìm thấy hạnh phúc của mình, hay giữ tình yêu ấy nơi sâu thẳm cõi lòng rồi chôn vùi nó đi như nhưng kẻ yêu đơn phương ngoài kia. Hãy đến với " Mộng " để tìm hiểu câu chuyện của những kẻ đáng trách nhưng cũng đáng thương. Chuyện lấy bối cảnh hiện đại, có nhiều yếu tố khác lạ nhưng vẫn trong tầm suy nghĩ của mọi người.Mong các bạn độc giả thử cho Sa một cơ hội đem tác phẩm của mình gửi đến cho độc giả nhé. - Sa -…
Tôi là một chàng trai bình thường - vừa mới bước vào công việc đầu đời, mang trong tim chút nhiệt huyết và rất nhiều bỡ ngỡ. Giữa nhịp sống vội vã nơi công sở, tôi gặp cô - người con gái với nụ cười ấm áp, ánh mắt dịu dàng, và sự quan tâm khiến người ta ngỡ rằng mình là người đặc biệt.Tôi từng nghĩ mình có cơ hội.Tôi từng nghĩ trái tim cô cũng rung động như tôi.Nhưng rồi tôi nhận ra, những quan tâm mà tôi trân trọng... lại chỉ là một phần nhỏ trong ánh nhìn mà cô dành trọn cho người khác.Không có ai sai trong câu chuyện này.Chỉ là tôi đã yêu một người......mà lòng cô chưa từng hướng về tôi.…