Nhắm mắt lại: Vì ta sẽ giết mẹ ngươi.
Ôi nhân loại, nhân duyên đan xen cùng nghiệt ngã. Chốn nhân gian đau lòng khiến trái tim hắn dường như hoá đá. Thật oan nghiệt, tận mắt chứng kiến cha mẹ, người hắn yêu cùng nhau lần lượt nằm dưới bãi máu bầy nhầy thịt da. Ngay thời khắc đó, nỗi đau thể xác, nỗi đau tinh thần, cùng sự hận thù bùng cháy mãnh liệt trong từng tế bào, trong mỗi mạch máu của Khắc Bạc. Một tay hắn sẽ báo thù tất cả. Những lầm tưởng về tình yêu, những ảo mộng xa vời, những hạnh phúc hão huyền tan biến đi ngay khi nòng súng lạnh lẽo nằm ngay thái dương, tiếng súng đã lên nòng. Lần đầu tiên, lần đầu tiên cô cảm nhận được trái tim đã vỡ vụn ra, thế giới tưởng chừng đổ ập xuống đỉnh đầu, tuôn trào theo những dòng lệ vươn trên khuôn mặt mềm yếu. Ôm chặt đứa trẻ chỉ lên 5 trong lòng đang quá sợ hãi mà vùi đầu vào ngực mẹ, Băng Hạ cười đau khổ, sau đó lại ngước đôi mắt vốn dĩ từng như ánh sao trời, từng như thu cả dãy băng hà vào ánh mắt, giờ chỉ còn nhìn thấy sự tuyệt vọng và bi ai." Tình yêu đối với ông, là gì? "Băng Hạ nhắm chặt đôi mắt, gương mặt đẹp nhuốm đầy nước mắt cũng dần buông lỏng hơn, cô chấp nhận sự thật này, cũng nên trả tất cả lại cho anh thôi. Siết thật chặt đứa trẻ, cô thì thào " Hãy chăm sóc đứa trẻ !"Người đàn ông nhẹ nhàng ngồi xổm trước mặt đứa trẻ, ánh mắt thoáng nhiều tia hỗn tạp, đâu đó trong đáy lòng đau như hàng vạn người dùng tay cào cấu."Nhắm mắt lại, vì ta sẽ giết mẹ ngươi"…