con người
Tôi viết vì tôi đang sống chứ không phải vì tôi đang sống!…
Tôi viết vì tôi đang sống chứ không phải vì tôi đang sống!…
An Bác Văn là học sinh của trường quốc tế ở trung tâm Thủ Đô. Gia đình có điều kiện nhưng cậu rất nghiêm túc học hành, vào trường cũng là do thực lực chứ không phải dùng tiền của ba mẹ để mua chỗ ngồi. Cậu còn có một trí nhớ siêu việt, rất rất tốt . Bạn bè ghen tị vì cậu sinh ra đã ở ngay vạch đích rồi.Năm lớp 12 cậu ấy gặp một tai nạn, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại do đối thủ làm ăn của ba mình gây ra. Việc họ nhằm vào cậu để trả thù khiến ba mẹ cậu ấy quyết định cho cậu nghỉ học. Năm sau liền gửi cậu về quê ở nhà người bác họ, còn ba mẹ thì ra nước ngoài sinh sống. Bác Văn được xin vào một trường ở thị trấn để học hết năm cuối cấp. Dự tính sau khi tốt nghiệp cậu sẽ ra nước ngoài sống cùng ba mẹ.Trước khi về quê, Bác Văn vô tình nghe được ba mẹ nói chuyện: " Thầy chấm tử vi đã nói Bác Văn không thể sống qua tuổi hai mươi ba, cho nên hiện tại thằng bé muốn sống sao chúng ta cũng không nên can thiệp, cuộc sống ngắn ngủi, cứ để cho con hưởng thụ những thứ nó muốn".Từ đó mỗi ngày trôi qua càng thêm vô vị, Bác Văn cảm thấy chán cả thế giới, chán ngay cả bản thân mình. Cậu không muốn học, cũng không muốn chơi ...Khi gặp Ái Vân, suy nghĩ của cậu đã thay đổi, nhưng rút cuộc tương lai của cậu ấy như thế nào lại là điều không thể nói bằng một vài cậu...…
Đọc đi thì biết…
.......…
Haha... Tiền bối àh~~~...em thích anhh -- L --…
Kinh dị, đoản văn, OE.…
Tên : Chờ Đợi Anh Yêu Em ..Thể loại : đam mỹ, hiện đại, ngược.Tác giả : HaoXanXanMặc dù là anh luôn đối xử bất công với em nhưng mỗi ngày em đều cố gắng để ở bên cạnh anh, chăm sóc anh mà anh lại chẳng để ý còn đem cả tình nhân của anh về làm những chuyện vợ chồng trên chiếc giường cưới của chúng ta ..Anh quá đáng lắm rồi ..!Lưu ý : kết truyện có thể rơi vào SE hoặc là BE. Chuyện có vài điểm sẽ phi logic mong không hỏi về vấn đề đó. Cảm ơn đã đọc dòng mô tả này!…
Xin chào tôi là Thanh Di đây là lần đầu tôi viết truyện mong mọi người ủng hộ và góp ý !…
"Ghét của nào, trời trao của đấy"Dựa trên một câu chuyện có thật!!Đó là trường hợp của tôi, và tôi vớ phải hắn...7 năm đã trôi qua! Và tôi vẫn không rõ mình phải làm gì, tại sao lâu như vậy rồi mà trái tim tôi vẫn loạn nhịp khi nhìn thấy tin nhắn của hắn! Tôi phải làm gì để thoát được cảm giác chơi vơi này, hay cứ tiếp tục lao vào ?Có nên giãi bày lòng mình với hắn cho dù biết câu trả lời có thể là không ? Hay đi tìm lời giải đáp cho cảm xúc của chính mình...…
Tự chuyện của tôi về những tháng ngày ăn r đau bụng ăn r đau bụng…
- Fanfic cho vui :))))…
Mik cần tuyển Bảo Bối ak!!💜💜…
Thanh xuân năm ấy, cảm ơn vì đã gặp được người.…
Từ hồi nhỏ Mều đã gặp Redhood hai người lúc đầu rất thích nhau nhưng vượt qua bao khó khăn hai người đã trở thành cặp đôi .…
Mình chưa nghĩ ra lời kể. Mong các cậu thông cảm giúp mình nhé!…
Mình viết vào 22/8/2019…
Vã quá a e cứu tuiii…
Tác giả: Lục Xu Bạn có thi thoảng nhớ tới mối tình đầu của mình? Suy nghĩ xem anh ấy đang làm gì? Bên cạnh đã có một cô gái xinh đẹp chăm sóc hay chưa? Tôi có Vương Y Bối không ngờ rằng có một ngày cô sẽ trở lại đây, trở về với thành phố đã ôm ấp những năm tháng thanh xuân tràn ngập nụ cười và nước mắt của cô, thành phố đã ghi lại bao nhiêu kỉ niệm in sâu trong tâm trí cô, vĩnh viễn không bị phai mờ. Cô thật sự đã gặp lại Trần Tử Hàn rồi. Anh có công việc ở Hoàn Quang, anh càng ngày càng toả sáng, bên cạnh anh đã có một cô gái, mà cô gái ấy lại chính là tình địch hồi cấp 3 của côÔng trời không nghe được lời cầu xin của cô.Anh sống rất hạnh phúc Cô không muốn thừa nhận, rằng mình không cam lòngMười lăm tuổi gặp nhau, bây giờ đã hai lăm tuổiNếu như phải đặt một cái tên cho tuổi thanh xuân của mình, cô nhất định sẽ gọi nó là Trần Tử Hàn.…