Các sát thủ trong truyền thuyết
Rin, Miku, Gumi, Len, Mikuo và Gumiya là những sát thủ trong truyền thuyết đc 2 bang Demons và Monster nhận nuôi và huấn luyện!! Mỗi người có một tài lẻ riêng…
Rin, Miku, Gumi, Len, Mikuo và Gumiya là những sát thủ trong truyền thuyết đc 2 bang Demons và Monster nhận nuôi và huấn luyện!! Mỗi người có một tài lẻ riêng…
Anh ta đang chết dần theo từng ngàyAnh ta đang chìm vào quên lãng, cơ thể gầy gò ốm yếu đó đang mục ruỗng từng ngày.Cô ấy quên rồi, ra là cô ấy quên rồi.Cô ta đang chết dần theo từng ngàyĐôi mắt cô ta đang dần sáng lên, nhưng lại chẳng cảm nhận được gì, khả năng nhận thức đang mất dần.Anh ấy quên rồi, ra là anh ấy quên rồi.Fic viết ra trong lúc đang vã OTP cực mạnh.-Hoàng Bội An Tiểu Thư Đang Thèm Khát OTP-Fic có yếu tố ngược cực mạnh.…
Thanh xuân là những kỉ niệm đắt giá, tươi đẹp nhất của đời người mà không một ai nỡ vô tình lạc quên. Và điều tuyệt vời nhất khi trong thanh xuân của bạn luôn có một người mà bạn sẽ nhớ đến cả khóe miệng của cậu ấy khi mỉn cười, nhớ cả âm điệu trong giọng nói khi cậu ấy nói chuyện, thậm chí nhớ cả mùi bột giặt trên quần áo cậu ta. Chỉ vì cậu ấy, giấc mơ của chúng ta sáng rực và mạnh mẽ.. "Vì em là mặt trời, anh nguyện suốt đười làm hướng dương" là câu chuyện xoay quanh về tình yêu của Huyền Trang và Lâm Mặc NgônHuyền Trang- cô gái khoa Văn với tâm hồn mơ mộng, xuất thân từ một gia đình bình thường nhưng vô cùng hạnh phúc. Sở hữu nét mặt đáng yêu cùng vẻ đẹp trong trẻo thân thiện với tính cách thiện lương, vui tươi luôn lạc quan trong cuộc sống, có chút bướng bỉnh, thông minh, hay tò mò về thế giới xung quanh và anh chàng nam chính sinh viên ưu tú khoa quản trị kinh doanh với vẻ ngoài lạnh lùng đẹp trai Lâm Mặc Ngôn cùng thân thế giàu có nhưng lại sống trong quan hệ gia đình lục đục khiến Lâm Mặc Ngôn có chút khép mìnhHuyền Trang và Lâm Mặc Ngôn sau bao lần định mệnh tình cờ đụng độ với tình huống trớ trêu dở khóc dở cười, từ oan gia trở thành cặp đôi khiến nhiều người ghen tỵNhóm bạn chơi với Huyền Trang có Trương Hạo Nhiên- anh bạn có gương mặt điển trai lãng tử, sinh viên ưu tú khoa Luật. Huyền Trang và Hạo Nhiên quen nhau trong tiết học Tâm lý của thầy Tô rồi họ kết giao bằng hữu và từ đó Hạo Nhiên dần có tình cảm với cô nàng. Huyền Trang cùng lúc được cả Lâm Mặc Ngôn và Trương Hạo Nhiên đ…
Tác giả : Lôi Ảnh + ruby mhp (màn hình phẳng ^^).Nếu một ngày bạn tuyệt vọng và chán nản cuộc sống này và từ đâu đó rơi xuống một người luôn bên bạn, ủng hộ bạn thì bạn sẽ làm sao? Tất nhiên là giữ thật chặt rồi. Câu chuyện này vốn không có thật nhưng dựa vào trí tưởng tượng của hai đứa mình đây thì kkk khó chết đi^^ Văn án Tôi là một sinh viên nghèo bất hạnh mới ra trường gặp được em một tiểu thư của ông trùm mafia khét tiếng. Tôi và em vốn là người ở hai thế giới khác nhau, một người ở trong vòng luẩn quẩn của cuộc sống một người thì ngoài vòng luẩn quẩn đó. Tôi không biết đã yêu em từ lúc nào? Nhưng để có thể đứng bên em tôi bất chấp tất cả mọi thứ dù có phải trở thành một tội phạm. Vượt qua giới hạn của cuộc sống, giới hạn của bản thân cũng chỉ mong có thể nắm lấy tay em nhìn thấy nụ cười của em. Từng ngày bên nhau, em gặm nhắm trái tim tôi và rồi tôi lấy dũng khí cất lên một tiếng yêu nhưng mà tại sao... em lại tan biến để lại trái tim của tôi như vỡ nát? Tôi tìm em, gọi em bước qua những khó khăn mà tưởng chừng như không qua nổi. Nắm giữ bóng hình em trong tâm trí, tôi cố gắng bước đi trong vô vọng, trong bóng tối vô tận. Và rồi... tôi cũng gặp được em. Bóng hình của em trong tâm trí, Ngàn vạn khó khăn tôi chẳng sợ, Dù cơ thể tôi có tan biến, Muốn nắm tay em một lần thôi.…
Em sinh ra vào tuần cuối cùng của tháng tư,là lúc hoa anh đào đã bung nở toàn bộ, chỉ còn lại những cánh hoa dập nát trên nền đất. Em đến khi cái đẹp đã tàn, vậy nên cái đẹp chưa bao giờ dành cho em.Bao gồm, cả anh.____________________Một câu truyện bởi hyeji. Mình không sở hữu các thành viên BTS, vui lòng không chuyển ver, sao chép, đem truyện đi nơi khác. Cảm ơn mọi người rất nhiều.31.10.2021…
Một trò chơi ảo mà đang hot trong thế giới con người được chinh phục bởi một đám trẻ…
Này tất cả những cô gái đang phải sống một mình, nếu bạn nghe thấy tiếng động lạ phát ra từ tủ quần áo, xin đừng mở cửa. Đêm khuya, tôi nghe thấy tiếng cọ xát nhẹ nhàng từ tủ quần áo. Đột nhiên, có tiếng "cọt kẹt" vang lên. Một khoảng trống trong tủ được mở ra. Dưới lớp quần áo lộ ra một đôi chân xám xịt.…
" Lâm Thiên Kiệt, anh cướp hết mọi thứ của tôi rồi đó, anh vừa lòng chưa ?"Cô đã thất bại thảm hại trong chuyện tình cảm và sự nghiệp gia đình,cứ ngở rằng trên thế giới này sẽ không ai yêu cô nữa thì đột nhiên người mà cô căm thù nhất trên đời này lại xuất hiện trước mặt cô và nói một câu xanh rờn :" Bán San, người anh yêu là em "…
Tác giả: Lục Xu Bạn có thi thoảng nhớ tới mối tình đầu của mình? Suy nghĩ xem anh ấy đang làm gì? Bên cạnh đã có một cô gái xinh đẹp chăm sóc hay chưa? Tôi có Vương Y Bối không ngờ rằng có một ngày cô sẽ trở lại đây, trở về với thành phố đã ôm ấp những năm tháng thanh xuân tràn ngập nụ cười và nước mắt của cô, thành phố đã ghi lại bao nhiêu kỉ niệm in sâu trong tâm trí cô, vĩnh viễn không bị phai mờ. Cô thật sự đã gặp lại Trần Tử Hàn rồi. Anh có công việc ở Hoàn Quang, anh càng ngày càng toả sáng, bên cạnh anh đã có một cô gái, mà cô gái ấy lại chính là tình địch hồi cấp 3 của côÔng trời không nghe được lời cầu xin của cô.Anh sống rất hạnh phúc Cô không muốn thừa nhận, rằng mình không cam lòngMười lăm tuổi gặp nhau, bây giờ đã hai lăm tuổiNếu như phải đặt một cái tên cho tuổi thanh xuân của mình, cô nhất định sẽ gọi nó là Trần Tử Hàn.…
Tôi từng mơ thấy một giấc mơ, trong giấc mơ ấy, tôi rất hạnh phúc, tôi có tất cả những gì tôi mong muốn, vậy nên, khi phải tỉnh dậy, tôi lại có chút không nỡ. Tôi sợ hãi khi phải tỉnh giấc giữa bầu trời đen kịt của tuyệt vọng, đau khổ và cả luyến tiếc của chính tôi. Nhưng từ khi gặp anh, có lẽ mọi thứ đã khác. Nếu ước mơ có thật, vậy thì tôi ước tôi sẽ tỉnh dậy dưới ánh mặt trời, anh sẽ nắm tay tôi rồi hai ta cùng ngắm bình minh một lần cuối...…
Trà và sữaHay là sữa và trà?Món quà dành tặng sinh thần Kim Seokjin.…
Đầu năm nay, thần tiên đều đi yêu đương hết rồi!Thế đạo suy đồi, đại nạn ngập trời, bất khả vãn hồi...Chúng sinh tam giới bi phẫn nhìn trời cao oán than, hận không thể đem tên đầu sỏ ra trảm sát thị chúng, răn đe kẻ khác. Mà kẻ thủ ác nọ thảnh thơi ngồi trên xích đu, chân nhịp nhịp trên phiến đá và đống cỏ vô tội, khuôn mặt thiên tiên không rõ vui buồn hờn giận. Nàng giơ tay đếm đi đếm lại, đoạn quay sang nhìn gã trai mà nàng cũng sắp quên mất, cười rộ lên:- Ngươi từng nói, có tận bốn kẻ đi qua đời ta, như vậy là đủ tứ thời nhất niên rồi...Khuôn mặt người nọ tái nhợt đi trong khoảng khắc, nhưng cũng chỉ một khoảnh khắc ấy thôi, ôn tồn hỏi:- Bốn sao?Thoáng cái, nụ cười tắt lịm, để lại lặng im chết chóc. - Không phải. Chỉ một thôi, người yêu dấu của ta...A, linh lan lại nở rợp trời!Thật ra chỉ là câu chuyện không được bình thường lắm, kèm theo rất nhiều ngu ngốc. Kịch bản vừa lạ vừa quen, cũng chỉ là bổn cũ soạn lại, chẳng qua tiết tấu và chiều hướng loạn hết lên. Mong quý độc giả giơ cao đánh khẽ, để lại bút tích cùng tác giả đàm luận thế cục nhiễu nhương...…
Đây là câu truyện đầu tay của mình. Mong các men hưởng ứng nhiều nha<3…
- Em có thể đợi anh , đợi anh cả một ngày xuân , đợi anh cả mùa xuân , đợi anh đến hết tuổi trẻ của em ... Nhưng em không thể đợi mãi một người sẽ chẳng bao giờ coi em là tất cả ...…
Truyện kể về số phận trớ trêu của một cô gái trong thời kì phong kiến. Biết bao nhiêu những bất hạnh đã xảy ra trong cuộc đời của cô nhưng, từ sâu trong lòng cô vẫn luôn mong ước có thể thay đổi số phận của mình để có thể trở thành một người như bao người đàn ông khác.…
Là 1 cựu chiến binh trong thế chiến , giết hơn trăm vạn tên giặc chỉ cần nghe đến danh tự thì tên giặc nào cũng phải khiếp sợ nhưng rồi hắn lại chết , chết trong tay người hắn tin tưởng nhất coi người đó như anh em của mình và rồi người đó phản bội hắn với 1 viên đạn găm thẳng vào đầu ,nhưng rồi hắn lại được trao 1 cơ hội trọng sinh .-Giới thiệu hệ thống cấp độ : được chia làm 2 là Võ giả và linh giả -Trong Võ giả cấp bậc được chia làm : Võ giả , Võ đạo , Võ tôn , Võ hoàng , Võ thần , Võ thánh và Linh giả cũng được chia những cấp bậc tương tư trong mỗi tầng được chia làm cửu cấp -Vũ khí và Võ công được chia thành Thiên , Địa , Huyền , Hoàng từ cao đến thấp .…
[Lưu ý]-Tất cả các địa điểm, sự kiện, tổ chức,... đều không có thật, đều là tưởng tượng của tác giả.-Truyện có vài tình tiết máu me, bạo lực,... (em tự thấy nó như vậy chứ thật ra có ghê chút nào không thì em không dám nói chắc :)) )-Tác giả không biết mình đang viết cái gì. Xin mọi người nhẹ nhàng với em.Giới thiệu:Như một người bừng tỉnh khỏi ác mộng, run rẩy nhìn ra cửa sổ nơi có mặt trời rực rỡ. Khao khát thứ ấm áp dịu dàng bên ngoài bức tường lạnh lẽo.Trớ trêu thay, ánh mặt trời lại chẳng thể chiếu lên người vừa sống lại từ nỗi sợ hãi khôn cùng ấy. Ngăn cách giữa sự cứu rỗi và người mong cầu được cứu rỗi là tấm rèm nhung đen dày.----Mặt trời vẫn ở đó, rèm cửa vẫn có thể kéo cao. Chỉ có người đó, liệu dám bước chân đến nơi có ánh mặt trời hay không mà thôi.Còn câu chuyện này, có lẽ là một căn phòng không có cửa sổ.____________________________________Vì em là một con người tham vọng, nên truyện được đăng ở Wattpad và https://tieuthuyetviet.com/…
" In Seong à .." Em mệt mỏi gọi anh, đôi mắt hướng về anh chẵng giây nào ngừng lại được." Oh, em tỉnh rồi, sao thế Minji ?"In Seong ngoái lại nhìn em, gương mặt rõ nét lo lắng, sau đó lại đặt bàn tay ấm áp của mình chạm nhẹ vào má em." Em.." Lời muốn nói lạ thay lại cứ nghẹn lại, em kìm lại cảm giác ghê tởm đôi mắt lẫn nụ cười thường ngày của người bên cạnh mình nhưng cảm giác khó chịu đó cứ đeo bám mãi trong lòng. Chết tiệt!!!Em lần nữa gọi tên anh, chẵng còn do dự nữa." In Seong.." " Anh đây Minji " Tông giọng ấm áp đấy lại một lần nữa đáp lại em, nó khiến em đau." Anh là tên sát nhân đó đúng không?" Em đưa mắt nhìn ra cửa sổ, tránh đi đôi mắt chăm chăm của người con trai bên cạnh nhưng trong lòng lại luôn chờ đợi câu trả lời.Chưa bao giờ em nghĩ mình lại phải đặt nghi vấn hay sợ hãi anh cả.Jung In Seong, rốt cuộc trong cuộc tình này, anh đã từng yêu em chưa hay chỉ là một đồ vật đáng thương không chút giá trị lời dụng.…