|| 𝘼𝙡𝙡 𝙉𝙞𝙜𝙝𝙩 𝙇𝙤𝙣𝙜 2 || Tình Đầu.
𝘝𝘜𝘐 𝘓Ò𝘕𝘎 𝘒𝘏Ô𝘕𝘎 𝘓Ấ𝘠 Ý 𝘛ƯỞ𝘕𝘎 𝘋ƯỚ𝘐 𝘔Ọ𝘐 𝘏Ì𝘕𝘏 𝘛𝘏Ứ𝘊À,đây không phải my fic nên đừng hỏi sao cách viết khác=))Bé còn nhỏ nhưng viết fic hay lắm!! Hãy ủng hộ nhéePOV…
𝘝𝘜𝘐 𝘓Ò𝘕𝘎 𝘒𝘏Ô𝘕𝘎 𝘓Ấ𝘠 Ý 𝘛ƯỞ𝘕𝘎 𝘋ƯỚ𝘐 𝘔Ọ𝘐 𝘏Ì𝘕𝘏 𝘛𝘏Ứ𝘊À,đây không phải my fic nên đừng hỏi sao cách viết khác=))Bé còn nhỏ nhưng viết fic hay lắm!! Hãy ủng hộ nhéePOV…
Tôi khuyên bạn đừng yêu bạn có nghe không?…
Truyện tình yêu của hai vị Thần rất thiêng liêng cao đẹp…
🤗🤗🥰🥰 Cậu biết cậu giống ai không?"Ai cơ?""Bạn gái tớ."…
hen hen hen ~ hahaha~ đọc r biết…
Trans + Edit : MintTổng hợp fanart và truyện do mình trans và edit về Namgi…
Truyện được viết theo ý tưởng của au, ko liên quan đến phim chính xin đừng ném gạch…
Những bức thư không thể gửi cho anh.…
Các câu chuyên ngắn vè Nct và Loona…
Lý Nhất Phong, tôi hỏi anh lần cuối anh có yêu tôi hay không.Tôn Nhũ Thanh: Không!!!Lý Nhất Phong: Được. Anh hãy nhớ lấy câu nói này tôi sẽ khiến anh phải hối hận.…
Chuyện về những bức thư em gửi anh nơi ngoài chiến tuyến*Truyện không liên quan tới đời thực**Có đề cập tới chiến tranh*…
Cuộc đời tôi là một chuỗi ngày dài ngu xuẩn :)…
#longfic…
Đây là 1 câu chuyện hay cũng được coi là 1 lưu bút của một người bạn.Chắc ai cũng phải trải qua 1 lần thôi. Dù chỉ mới là học sinh…
ngoài cp hirashuni ra thì m còn takashuki nx ai ko thích thì lướt nhé đừng đục thuyền :((vã quá với cp sau r nên phk ra fic thôi…
n9 là 1 con nghiện Inui Seishu nên ko có j lạ khi na9 là Seishucô xuyên vào với tư cách là con thứ 3 nhà Haitani…
Năm em học lớp 10, do hoàn cảnh đưa đẩy nên bị tống về quê học. Còn cả gia đình em thì vẫn ở ngoài thủ đô sinh sống. Ở quê, nhà em còn có căn nhà 2 tầng mới xây năm ngoái, nên em về đấy ở luôn. Nhà em cũng bình thường, gọi là có "của ăn, của để".Họ hàng ở quê em cũng chẳng còn ai, gia đình cô, dì, chú, bác em ra Hà Nội sinh sống cũng lâu rồi nên bây giờ ở quê còn mỗi cái nhà thờ họ thôi các bác ạ.Nói thế để các bác biết là một thằng trẻ trâu như em "ăn chưa no, lo chưa tới", đã phải sống tự lập rồi, híhí.Trường cấp 3 ở đây trừ thằng hàng xóm ra thì em chẳng quen đứa nào cả, mà khổ nỗi nó lại học khác lớp mới buồn. Ngày đầu tiên nhập học, nhìn quanh lớp cũng tạm ổn, lớp 46 đứa thì, 32 gái 14 trai. Gái nhìn tạm ổn, 3 - 4 ẻm chân dài, mà đặc biệt em để ý, có 1 đứa theo thẩm mỹ quan của em là "ok" nhất. Mặt có nét, V - line, má núm, răng khểnh. Nói chung là: chuẩn không cần chỉnh (lúc viết những dòng này, em nghĩ lại khuôn mặt đấy mà run vãi ra, huhu).…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…