Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
OAN GIA CỦA TÔI LÀ MỘT TÊN KHỐNThể loại: tổng tài, ngược nhiều sủng ít, drama, nhiều người thứ ba.Anh và cô từng là bạn thân tuy nhiên vì hiểu lầm nhau mà họ đã chấm dứt tình bạn năm 15 tuổi.Năm 20 tuổi, họ tình cờ gặp nhau từ đây anh bộc lộ sự chiếm hữu... Sau nhiều sóng gió liệu họ có về bên nhau được không?Truyện ra mỗi tuần một chap mong mọi người hãy ủng hộCre ảnh bìa: pinterest…
Ngày xửa ngày xưa, ở làng Lệ Giang, có một con sông mang tên Nguyệt. Nước sông quanh năm trong vắt, phản chiếu ánh trăng mỗi đêm. Bên bờ sông ấy sống một cô gái tên Lan, nổi tiếng không chỉ vì nhan sắc dịu dàng mà còn vì tấm lòng nhân hậu.Cha mẹ mất sớm, Lan sống cùng bà ngoại già yếu. Mỗi ngày, cô dệt vải để kiếm sống và chăm sóc bà. Một tối mùa thu, khi đang giặt vải bên sông, Lan nghe tiếng kêu cứu. Cô vội chạy theo tiếng gọi và thấy một chàng trai bị thương đang cố bơi vào bờ. Không chút do dự, Lan lao xuống nước, kéo chàng trai lên.Chàng trai tự xưng là Dương, thương nhân từ phương xa đến, bị cướp chặn đường và đẩy xuống sông. Biết Lan mồ côi, Dương muốn tặng tiền cảm ơn, nhưng Lan từ chối. Thay vào đó, cô chỉ xin anh một món kỷ niệm "để nhớ rằng một ngày nào đó, anh từng thoát chết bên sông Nguyệt". Dương lấy từ túi áo ra một chiếc kẹp tóc khắc hình hoa mai bằng ngà voi, nói rằng đó là kỷ vật gia truyền.Từ hôm đó, Lan luôn cài chiếc kẹp ấy trên mái tóc đen dài. Dân làng nói rằng khi ánh trăng rọi xuống, chiếc kẹp phát ra ánh sáng dịu nhẹ như đang kể một câu chuyện.Nhiều năm trôi qua, Dương quay lại làng Lệ Giang. Anh tìm đến bờ sông Nguyệt, nơi lần đầu gặp Lan. Nhưng giờ đây, cô không còn nữa - Lan đã mất trong một trận dịch bệnh, để lại chiếc kẹp tóc đặt trên bàn thờ bên cạnh tấm khăn thêu hoa mai. Người làng kể rằng trước khi mất, Lan dặn:"Hãy trả chiếc kẹp về cho người từng trao nó. Nói với anh ấy rằng tôi đã giữ trọn lời hẹn bên sông."Dương cầm chiếc kẹp, lặng lẽ nhìn sông Nguyệt, n…
Thích cảm giácCó thể vô hạn làm sâu sắcVô hạn sauSẽ biến thành yêu sao?Bình thường cuộc sống là nàng thích nhất, trong đời đàm cái nho nhỏ luyến ái còn lại là hạnh phúc nhất. Làm hết thảy tốt đẹp cùng ngọt ngào ở trong lúc nhất thời bị đánh rách, quay mắt về phía hiện thực tàn khốc cùng thêu dệt bịa đặt khiến nàng làm sao chịu nổi?Mang theo phần này đau nàng bàng hoàng thất thố, lại không thể đối rơi vào trong nước đứa nhỏ làm như không thấy, đây là làm hộ sĩ nàng trong nhân thế hoàn thành một lần cuối cùng đáng giá vui mừng chuyện. Nhưng là.Tay bị ngươi nhẹ nhàng mà bắt lấyMàu đen khắc ở trong màu lamVận mệnh chuyển động trung bánh răngKhông ai có thể thoát được khai mởThần linh đối nàng rất là chiếu cố, cho nàng một lần một lần nữa triển khai đời người cơ hội, nhưng hoặc như là cho nàng mở cái nho nhỏ vui đùa, khiến nàng vừa mới tỉnh lại liền đã được biết đến một cái giống như sấm sét giữa trời quang chuyện thực.Lập gia đình? ! Vẫn là gả cho một cái năm ấy mười ba tuổi nam hài? Không không không... Nàng là cái rất có câu đức phẩm chất hảo nữ sinh, quyết không thể làm ra giết hại quốc gia cây non chuyện tình đến. Tuy rằng coi hắn "Bây giờ tuổi" chỉ so hắn lớn ba tuổi, nhưng hắn tuyệt đối không phải nàng ngưỡng mộ trong lòng kia đạo đồ ăn a!…