Sanji no Vinsmke
Chỉ là một số bài về suy nghĩ của mình, mọi người có thể góp ý kiến của bản thân vào nhé!Mà cái này là thuộc văn nghị luận, không phải fanfic đâu nhé!…
Chỉ là một số bài về suy nghĩ của mình, mọi người có thể góp ý kiến của bản thân vào nhé!Mà cái này là thuộc văn nghị luận, không phải fanfic đâu nhé!…
thông tin cơ bản…
Tác giả Mie tên thật Mỹ Huê Trong đây có một vài câu chuyện của tôi. Truyện ngắn kể về những chuyện vụn vặt của cậu bé với biệt danh là Tèo...…
Tôi Đã Bị Lạc Vào The BackroomsĐây Là Câu Truyện Của Tôi…
Một người dám yêu dám hận. Nàng đỡ mũi tên độc cho hắn,rốt cục là vì yêu hắn hay là vì hận hắn. Nếu kiếp này chỉ như một giấc mộng, cuối cùng, nàng cũng đã tự mình kết thúc giấc mộng này, kết thúc mối nghiệt duyên với hắn. Uống chén canh Mạnh Bà, nàng chỉ mong có thể quên hết yêu, hận, quên hết hắn.Một người khó đoán, vô tình. Hắn lắm mưu nhiều kế. Ai có thể lợi dụng, hắn lợi dụng. Ai có thể hi sinh, hắn hi sinh. Hắn để ngồi vững hoàng vị mà Ra tay với huynh đệ. Hắn cả đời cô độc, như con thú hoang có vết thương lớn, chẳng chịu để bất cứ kẻ nào chạm vào. Nhưng, đến cuối cùng, hắn vì muốn giữ lại kí ức về nàng mà hất đổ chén canh Mạnh Bà, nguyện đằm mình nghìn năm dưới Vong Xuyên Hà chỉ để đổi một đời tìm kiếm nàng.__"Huynh tên là gì?""Ngươi không cần biết""Muội sẽ báo đáp huynh""Ta, Thất Phong""Muội là Tây Tử Đằng, tử đằng trong hoa tử đằng"…
mấy câu truyện xàm vch:))…
câu chuyện kể khá nhảm và ko có biến cố cuộc đời , ra lúc ngẫu hứng ,mọi thứ đều hoàn hảo ,mấy chương đầu viết về anh em nhân vật chính khá nhiều , có từ ngữ không hoa mỹ , hơi nói bậy ,mong mn ko nói về vấn đề xâu từ Tránh các em dưới 13 tuổi chưa biết nói bậy chửi tục hay phản cảm với nhưng người mở mồm là chửi thì ko lên đọc ạ ,xin cảm ơnJ4f…
cp: Allsan, Zosan là chính.Tổng hợp cách oneshot hoặc long fic.*Warning*OocNgược hơi nhiều, ngọt hơi ít, tỉ lệ ngược 9/10 ngọt.Ad ăn chay nên đoạn H trong fic sẽ được viết qua.Chỉ để thỏa mãn thú tính vã OTP, không có mục đích gì khác.…
Em là ai giữa hàng tỉ người trên Trái Đất này ? Vì sao trong đầu em không có một thứ gì, ngoài sự trắng tinh ?Con người kể từ khi sinh ra, đều dần dần ghi nhớ và nhận thức, tạo nên những mảng kí ức bên trong đầu của mình. Thì tại sao ? Em lại không nhớ một thứ gì cả ?Lạc lõng quá, cô đơn quá, em thật sự là ai ? và vì sao em không nhớ, dù là đến cái tên của mình ?....Tên của em là Hwang Yoo MinEm là của bọn tôi, Yoo Min. Kể cả em có bị mất trí nhớ đi chăng nữa, cũng phải khắc ghi thật sâu vào trong đầu của mình, rằng em là của bọn tôi…
Mạo Xung đang là một cậu bé cấp 3.Trong một buổi đi họp lớp cùng ba mẹ, cậu tình cờ phát hiện. Có vẻ, chuyện tình của ba và mẹ lại không đẹp như lời thuật lại của cô Trương Dao - bạn học cũ ba mẹ cậu hồi cấp 3.Từ đó, cậu càng yêu cái cách họ yêu nhau hơn, có lẽ là một chút.…
"Mai mốt có chuyện gì... hay lỡ đâu sau này có ai tốt với mày hơn tao, thì... cũng đừng bỏ tao lại một mình nha, Trí Đạt?"Gió lay nhẹ cánh cỏ, như bàn tay thời gian khẽ vuốt tóc hai đứa trẻ. Dưới tán cây già loang bóng chiều, một câu nói ngập ngừng cất lên, run rẩy như tiếng thì thầm của tuổi thơ sợ bị quên lãng."Thôi đi. Một mình mày là đủ khổ tao rồi, Ái My!"Câu trả lời vang lên, nghịch ngợm như nắng trốn qua khe lá, nhưng đâu đó trong tiếng cười ấy đã có một vết nứt nhỏ - nứt từ trái tim của một đứa trẻ biết thương.Ngày ấy, cả hai cùng nghe, cùng cười, cùng gật đầu như thể lời hứa được rót vào máu thịt.Nhưng khi đã lớn, khi đã đi qua những mùa đông lạnh buốt, qua cả những lần nhìn nhau mà chẳng còn đủ can đảm để gọi tên. Liệu lời thề trẻ con năm xưa còn đủ sức níu hai trái tim đã biết tổn thương về chung một nhịp?…
Có 1 chàng trai đi tìm câu trả lời cho câu hỏi hồn và xác trong cơ thể liệu có đồng nhất?…