Hỏa Kim - Anh ở đây, không cần tìm nữa
Một hành trình có lửa - và có kim loại sáng lấp lánh.Người ta hay nói Hỏa khắc Kim. Nhưng nếu Kim ấy là Bạch Lạp Kim - loại kim loại được tinh luyện trong lửa, thì có lẽ... chẳng có Hỏa nào đủ sức làm tổn thương nó.Và nếu Hỏa ấy là Sơn Đầu Hỏa - thứ lửa ẩn mình sau lớp núi, bền bỉ, trầm ổn, thì cũng đâu dễ mất kiểm soát vì một ai.Vậy mà hai người ấy - một anh postdoc ngành AI luôn tính toán từng bước một cách ngăn nắp, và một cô gái theo đuổi vật liệu bán dẫn mơ về tương lai PhD ở một đất nước xa xôi - lại đứng trước nhau, lặng lẽ mà rất chắc chắn.Anh bảo rằng CV của anh đã sẵn sàng để "đi đến bất cứ đất nước nào em chọn".Không lời tỏ tình, không cần tính trước bao nhiêu khả năng - chỉ một câu nói đó, như một bản cam kết ngầm mà cô gái không ngờ lại khiến trái tim mình thắt lại.Cô ấy dịu dàng, nhưng không yếu đuối. Mềm mỏng, nhưng không dễ nghiêng.Còn anh - người từng khó tính với cả một chiếc khăn giấy, lại trở nên kiên nhẫn như thể mọi quy tắc có thể tạm dừng lại vì ánh nhìn của cô.Khi Kim gặp Hỏa, có thể là một cuộc va chạm. Nhưng nếu đủ trưởng thành, họ sẽ là đôi phản ứng nhiệt - sinh ra ánh sáng.Họ không ồn ào, không "đưa nhau đi trốn".Chỉ là... nếu cô đi Tokyo, Berlin, hay Zurich - anh sẽ luôn có mặt ở đó, nơi cô đặt chân đến.Và khi đó, cô sẽ thấy ánh mắt quen thuộc - như một ngọn đèn báo hiệu, rằng:"Anh ở đây, không cần tìm nữa."…