[VMIN fanfic ]{ ĐAM MỸ + NGƯỢC } : CỐ YÊU ( H+ )
- Jimin và Taehyung ...- Hai người là bạn thân .....- Write by : Dừa - Đọc thì biết, NOT ĐỌC CHÙA :)…
- Jimin và Taehyung ...- Hai người là bạn thân .....- Write by : Dừa - Đọc thì biết, NOT ĐỌC CHÙA :)…
Tại vương quốc phép thuật Veronica chia thành rất nhiều bộ tộc theo các nguyên tố. Mỗi một bộ tộc đều có một đặc điểm riêng để nhận dạng. Trong 7 bộ tộc đặc biệt, những người dân ở đó đều mang trong mình một sức mạnh đặc biệt không có giới hạn, và người chỉ huy 7 bộ tộc đó là đấng tối cao của vương quốc Veronica. Những nguyên tố như sau:1.Bộ tộc nước-Mizu2.Bộ tộc lửa-Kaji3.bộ tộc ánh sáng-Karui4.bộ tộc bóng tối-Kurai5.bộ tộc gió-Kaze6.bộ tộc sét-Kaminari7.bộ tộc thiên nhiên-Shizen Và Inari là nhân vật chính, cùng với 2 người bạn là Akashima và Mimori sẽ bắt đầu câu truyện ở thế giới phép thuật này. Ẩn sâu bên trong cô là một thứ quyền năng bí ẩn....-------------------------------------------------------------------------------------- Còn đâu đây là chỉ là một cái fic mà con au này tự nghĩ ra xong viết thì nó thành truyện thôi nên mọi người ủng hộ mình để mình có động lực viết tiếp nhé. Gọi mk là Liz nha :33…
Cái khổ, cái khó là đời chị có còn gì nữa đâu mà sợ mất. Sự phẫn uất ấy còn lớp sắt nào nữa đâu mà bọc nổi.~~~~~~~ATTENTION~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đây KHÔNG PHẢI LÀ TRUYỆN mà chỉ là lời văn và cảm xúc của mình khi nhớ lại tác phẩm đã đọc cách đây bao nhiêu năm mà thooiiiiNÊN NÊN NÊN đừng nhầm lẫn vào nhầm động rồi đọc sai cách diễn đạt và hiểu sai ý thì mình buồn lắm asssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssplease Đây hoàn toàn là lời văn mình diễn đạt cùng với cách nghĩ và cảm nhận riêng của mình thôi nên chắc chắn sẽ có ý kiến bất đồng vì thế mình mông mọi người rộng lượng trước khi đọc nheeeeeeeeeeeeeeê CHANHVIETQUAT…
Trong câu chuyện mọi người vẫn từng kể, có một thần thoại về một thiên đường thứ 8. Đó là nơi vạn vật đều khởi nguồn từ con số 0, nơi có những ngọn gió bình yên và lặng lẽ. Có người nói rằng con người trên thế giới này ai cũng mong muốn được đặt chân tới chốn đó bởi lẽ thiên đường thứ 8 là nơi cất giấu mọi đau đớn cùng thương tổn trong cuộc đời mỗi người, là nơi lưu giữ mọi hoài niệm cùng tiếc nuối. Bởi khi mà vận mệnh đã an bài, con người chúng ta ai cũng không thoát khỏi hai chữ "số phận".Đối với Như Sương, thiên đường thứ 8 của cô khắp nơi đều tràn ngập hình ảnh Tây Mặc, có lẽ bởi vì anh là tiếc nuối và hoài vọng lớn nhất trong cuộc đời đầy vết cắt của cô. Rốt cuộc một kỳ tài âm nhạc như anh cũng bị cô bức đến nỗi đập nát cây đàn - thứ mà anh từng coi trọng hơn sinh mệnh, đánh dấu cho sự chấm dứt những ngày tháng vui vẻ, những cảm xúc ngưng đọng từng ngày từng ngày khi bên cô. Trong khoảnh khắc chia ly, giọng nói tuyệt vọng của anh vang vọng quyện sâu vào tâm trí cô: " Đến cuối cùng chúng ta đều như vậy, đi lướt qua nhau như những bản nhạc trong một ngày nhiều gió."Nhân vật chính:Nam chính: Tây MặcNữ chính: Như SươngTiến độ: tuỳ hứng =))))…
Tên gốc: Stay - Author: BookdragonBethLink: https://archiveofourown.org/works/18465241Fandom: Six of Crows - Móng vuốt quạ đen.Couple: Jesper Fahey x Wylan Van Eck (aka Wesper)Ảnh bìa: https://i-have-espn.tumblr.com/Dịch bởi A nameless Dreamer aka The White Cheshire.Jesper đi lối cửa sau để vào khu dinh thự của Van Eck, có thể không được thanh nhã như Inej nhưng anh vẫn vào được. Đi theo các hướng dẫn của cô - do Kaz đưa vì cô nàng có việc khác cần làm - Jesper hướng về phía chuồng gia súc. Jesper đã được hứa rằng sẽ không có gì ở đó ngoại trừ lũ ngựa và tất nhiên-Từ trong góc tối, một thằng nhóc bước ra. Ánh sáng mờ nhạt từ các ngọn đèn vuốt ve những lọn tóc xoăn và tô điểm thêm nét mặt của cậu, càng làm nổi bật hơn vẻ cau có đang ngự trị trên đó."Muộn quá."…
Author : Nhiếp An Đường @-_XiaoYang520_- ( là ta đây =]]] )Thể loại : boylove, đam mỹ, đoản văn, ngược, ngọt,...Couple : Lam Vong Cơ x Nguỵ Vô Tiện - Đồng nhân văn trong fic 《 Ma Đạo Tổ Sư 》của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu.Phối hợp diễn : Bà con làng xóm, quan viên hai họ,... :)))Note : Nhân vật không thuộc về ta, họ thuộc về tác giả Mặc Hương Đồng Khứu.❌ ĐỀ NGHỊ KHÔNG MANG ĐI BẤT CỨ NƠI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TA !! TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC POST DUY NHẤT VÀ ĐỘC QUYỀN TẠI TRANG CÁ NHÂN WATTPAD @-_XiaoYang520_- !! NGHIÊM CẤM RE-UP CHUI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC !! THỈNH TỰ TRỌNG !! ❌P/s : Ta bị mắc căn bệnh của thế kỉ đó chính là bệnh lười truyền kiếp cho nên có lẽ lịch đăng chương mới sẽ không cố định. Gọi là nắng mưa là chuyện của trời, chương mới có hay không là chuyện của ta. Do mới vào nghề nên văn phong còn rất dở, mong mọi người thông cảm. Mọi cmt góp ý xin nhận. Cảm ơn !!Chắp bút ngày : 30/05/2018Hoàn thành ngày : . . ./. . ./. . .Book cover by Ma - DPT _Thân____👑 Nhiếp An Đường 👑___…
Truyện "Người Hầu Ngốc Nghếch" là truyện đầu tiên mà tôi được viết và tôi có rất nhiều ý tưởng về những mẫu truyện có sự góp mặt của ĐTVN, đây là truyện mà tôi tự suy nghĩ ra, mong được nhiều bạn để ý chuyện của tôi.Truyện gồm có các nhân vật trong ĐTVN và rất mong được mọi người ủng hộ.Vai Chính là :Hải Quế (Vai cậu chủ)Văn Toàn (Vai người hầu)Hai người này là nhân vật chính trong truyện của tôi.Vì sao tôi cho ra truyện này? Đó là vì tôi rất thích cặp đôi 0309 này. Lí do quá là ngắn đúng không?Đúng rồi vì đơn giản là nó như thế. Không chỉ một mình tôi mà là còn rất nhiều người đẩy thuyền cặp đôi này.Và mỗi một ngày thì sẽ có 1 Chap được ra mắt nên mọi người cố đợi nhé.Mô Tả Truyện :Truyện này nói về cậu người hầu ngu ngốc và cậu chủ Hải Quế. Hai người này là nhân vật chính của truyện.Văn Toàn được nhận vào ngôi nhà giàu có để làm người hầu riêng cho cậu chủ Hải.Và cậu gười hầu này đã làm 1 cách gì đó để cậu chủ chúng ta đã bị rung động và đem lòng yêu cậu ta mất rồi? Nếu các cậu muốn biết vì sao thì vô xem liền Chap.1 đi nèe.(Mô tả chuyện không có tâm lắm nên các bác thông cảm dùm😅)Cân nhắc : Truyện có vài hình thức 18+ cấm trẻ em dưới 18 xem, xin cảm ơn.…
========================《 đế nghiệp 》 đệ tam chươngNgút trời kỳ tài, ý đồ quy điền ẩn cư.Chỉ vì báo ân, đem chính mình lâm vào vô tận quan trường.- trì tố vốn là sơn dã chi dân, thừa sư môn thụ nghiệp, sư huynh dạy bảo, lược đổng thi văn, vốn là nên trở về về núi lâm, năm đó hứa Hoàng Thượng chi nặc là trợ Hoàng Thượng sang một phen nghiệp lớn, hiện giờ, thiên hạ thái bình. . . . . .- tiện lợi ta là ngươi huynh trưởng, thiệu du cũng coi như trí tuệ, coi như giúp ta dạy hắn thành mới. . . . . .- trì tố vâng mệnh, ổn thỏa đem hết bình sinh tài đại Hoàng Thượng dạy tân đế, không phụ Hoàng Thượng sự phó thácLuôn có bao nhiêu không muốn, nhàn vân dã hạc thân lui tới quan trường, chỉ vì một câu ' sĩ vi tri kỷ người tử '.----------------Vị cực nhân thần, hắn là thiên tử nghiệp sư, thành tựu đế nghiệp, sau lưng có bao nhiêu chua xót cùng nước mắt.- đạo làm vua, trước hết tồn dân chúng, nếu tổn hại dân chúng mà phụng này thân, do cát cổ lấy đạm phúc. . . . . .- giang sơn làm trọng xã tắc thứ chi quân vi khinh, cùng phụ dạy trẫm dân quý quân khinh, thân là quân chủ phải làm tuân thủ nghiêm ngặt lễ quyPlot truyện thì chưa end nhưng tác giả đã bảo là end rồi --> là cái hố k chịu lấp nhé =))))…
Sở Quân sinh ra với căn bệnh kì lạ khiến hắn trở thành "phế vật" trong mắt mọi người, trong một lần tụ họp dịp sinh nhật người yêu cũ, hắn và sáu người Trái Đất khác được Tiên nhân đưa tới Tiên giới. Những tưởng nhân sinh sẽ vì đó mà lên tới đỉnh, liên tiếp những biến cố xảy đến phá vỡ ảo mộng của hắn về một Tiên giới tươi đẹp, đối với người khác, Tiên giới là một thế giới màu hồng, còn trong mắt hắn Tiên giới là một màu xám cực kì u ám.Một kẻ bị thế giới ruồng bỏ, bị chúng sinh chán ghét sẽ vì thế mà quay lưng lại với thế giới hay sẽ đưa tay xua đi hắc ám, mang ánh sáng trở lại cho thế giới?Đây không phải một câu chuyện hài hước, đây là một truyền thuyết có hào hùng, có bi thương, có phẫn nộ, có vỡ oà.…
Lương Chinh năm nay hai mươi bốn tuổi, phụ hoàng ban cho hắn một mối hôn sự. Tân nương tử chính là thiên hạ đệ nhất tài nữ, thiên kim của Ích Châu tri phủ, Tạ Uyên.Không biết chuyện tân nương tử trên đường đã bị đánh tráo. Sau khi thành hôn, Lương Chinh mới phát hiện thiên hạ tài nữ nổi tiếng đâu chẳng thấy, mà là một tiểu thất học thì mới đúng.Nhưng buồn cười là không biết từ khi nào mà tiểu nha đầu đáng yêu này đã bắt đầu đi vào tim hắn, làm hắn yêu đến mức không thể kìm chế được?Là nàng nửa đêm cầm thoại bản đi vào thư phòng tìm hắn, lôi kéo tay hắn làm nũng, cầu hắn kể chuyện xưa cho nàng nghe?Là nàng ghé vào trước bàn học, nghiêng đầu học viết tên hắn?Là khi hắn xuất chinh trở về, nàng một bên vừa bôi thuốc một bên vừa nhìn hắn cả người thương tích mà đau lòng đến mức rơi lệ?Trước khi gặp Tống Lăng, Lương Chinh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện bản thân sẽ yêu một nữ nhân đến như vậy, yêu đến không cách nào kìm chế, tim cho nàng, cả mạng cũng cho. ----------Nội dung: Bố y sinh hoạt, điền văn, ngọt vănNhân vật chính: Lương Chinh, Tống Lăng -----------TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REUP VÀ CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. LỜI CUỐI CÙNG, RẤT CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH.…
Đã bao giờ trong bạn xuất hiện một cảm giác không thể giải thích nổi, dù cuộc sống, công việc và các mối quan hệ có vẻ hoàn-toàn-ổn chưa? Bạn mơ hồ về lý do mình tồn tại, sự xuất hiện của mình có ý nghĩa gì, và liệu có cuộc đời nào khác ý nghĩa hơn đang chờ chúng ta không.Hãy bước vào Tiệm café bên rìa Thế giới, bắt đầu hành trình khám phá và lắng nghe bản thân một cách thành thật nhất với ba câu hỏi:Vì sao ta lại ở đây?Ta có sợ cái chết không?Ta đang sống một cuộc đời trọn vẹn chứ?"Trời cao biển rộng chỉ cách chúng ta vài giờ bay và vài tiếng lái xe, thế mà tôi không biết nó tồn tại. Tôi nhận ra rằng, nó không chỉ tồn tại trong suốt hai năm rưỡi bận rộn kinh khủng của mình, mà mặt trời vẫn luôn ở đó, những con sóng vẫn đều đặn vỗ bờ suốt hàng triệu, thậm chí hàng tỷ năm.Khi những ý nghĩ ấy ào ạt dồn vào tâm trí, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé. Những vấn đề cá nhân, bao điều vụn vặt, những căng thẳng thường trực và nỗi lo âu về tương lai, tất cả đều chẳng còn quan trọng nữa. Tôi nhận ra rằng, bất kể tôi có làm hay không làm điều gì suốt cả cuộc đời, dù quyết định của tôi là đúng hay sai, hay mông lung khó phân định, thì toàn bộ cảnh tượng này vẫn còn mãi ở đó, kể cả khi tôi lìa đời..."…
Lời tác giả: Những oneshots (ngắn) của tôi cho XiaoVen Week 2021one. firststwo. domesticthree. modernfour. fearsfive. remembrancesix. aestheticsseven. free__________________________________________________________________________________Fic dịch đã có sự cho phép của tác giả . Vui lòng không reup dưới mọi hình thức .Link tác phẩm: https://archiveofourown.org/works/29646798Link acc tác giả: https://archiveofourown.org/users/les_butter/pseuds/les_butterTranslator: LilyVonHagenBìa: Designed on Canva by LilyVonHagenMình cũng không phải là một Translator chuyên nghiệp nên có nhiều chỗ sẽ bị lủng củng và không hay như bản gốc.Anyway, enjoy ~~~Hãy cho mình biết cảm nghĩ của các bạn và nếu được , hãy cho mình một sao và follow mình nhé .…
Morofushi Hiromitsu, Matsuda Jinpei và Hagiwara Kenji, được sống lại ở một thành phố xa lạ đầy thuốc súng và đạn dược.Hành trình kì diệu của ba thành viên nhóm Học viện Cảnh sát, xin được phép bắt đầu(vào chương giới thiệu để xem rõ hơn)Thể loại: Không CP, Sảng văn, Hài hước, Chuyển sinh, Hiện đại, Đánh đấm bùm bùm bùmNhân vật chính: Morofushi Hiromitsu, Matsuda Jinpei, Hagiwara KenjiNhân vật phụ: Nhóm 5 người Học viện Cảnh sát, Saint Terese, Tổ chức Áo đen, mấy nhân vật khác trong ConanTác giả: Cố Trạch Trạch - Tấn GiangEditor: Nem Rán là Chân Ái (nem_ran)Bìa được des bởi editor, mẫu được lấy cảm hứng từ 'Grey and Blue Modern Minimalist Photo Collage A4 Document' - Aleksandra Chubar, Canva. Xin đừng bê bìa đi đâu cả.…
Tên google dịch: Làm ruộng và nuôi dạy đàn con Lần đầu tiên edit, không biết có theo được đến tận cùng không, bản edit phi thương mại, chưa có sự xin phép của tác giả, chỉ đúng 80%, vừa edit vừa beta, mọi người cẩn thận khi nhảy hố!Vốn dĩ là lướt wiki dịch rồi kiếm truyện edit, được review truyện hay, có vẻ khả quan nên mình mạnh dạn làm -.-Văn án:Phương Nho một lần nữa ra đời, phát hiện bản thân biến thành một con ốc sên vừa mới phá xác chui ra, xung quanh còn có một đám anh em cùng cha cùng mẹ.Sau khi chia địa bàn với các anh em, Phương Nho phát hiện sức ăn của mình quá lớn, ở trên lãnh địa của mình luôn không kiếm đủ đồ ăn, không còn cách nào khác đành phải bắt đầu trồng bí ngô! Nhân tiện đi săn luôn.Sau đó, trong khu rừng rộng lớn bỗng nhiều thêm một con ốc sên đi tuần tra khắp nơi.Ốc sên len lỏi khắp nơi đã trở thành đề tài tám chuyện say sưa của đám thôn dân địa phương.Nghe bảo có một bé ốc sên cưỡi bồ công anh, hắn bảo đó là phương tiện đi lại!Bé ốc bơi xuống nước để bắt cá!Bé ốc lại săn được một con thỏ!Phương Nho ôm mèo đen trên tay, nhìn cánh đồng trồng rau quả rộng lớn, trong lòng có một cảm xúc: Đây là lãnh địa của ta! Hắc - thú vực sâu - miêu: Đây, đây nữa, còn có ở kia đều là địa bàn của ta, địa bàn của ốc sên nhà ta, cũng là của ta nốt!Tag: Cường cường, Sinh tử văn, Dị thế đại lục, Điền vănMột câu tóm tắt: Ốc sên cũng muốn ôm mèo làm ruộng…
Mùa đông năm ấy, có một cô bé được nhìn thấy ánh dương.Năm 1 tuổi, cô theo mẹ rong ruổi khắp chợ đã được 6 tháng.20 tháng, cô được để ở nhà cho ông bà ngoại chăm.3 tuổi, một người yêu cô hơn cả con mình đã ra đi.4 tuổi, cô ghét một người vô cùng.5 tuổi, cô nghịch như một con khỉ nhỏ. Cô vẫn ghét người đó.6 tuổi, cô vào lớp 1. lại càng ghét người đó hơn.7 tuổi, một người yêu cô vô điều kiện đã bỏ cô ở lại.8 tuổi, cô vượt qua nỗi đau ấy và bước tiếp, lại hồn nhiên như bao đứa trẻ khác9 tuổi, nhà cô có tivi. Cô bị nghiện tivi.10 tuổi, cô vẫn thế, vẫn hồn nhiên, yêu đời.11 tuổi, cuộc sống vẫn bình yên trôi qua.12 tuổi, vẫn thế.13 tuổi, thêm một người yêu thương cô vô điều kiện đã không chiến thắng được thời gian.14 tuổi, cô gắng gượng để vượt qua nỗi đau ấy.15 tuổi, cô vào lớp 10 nhưng không như ý lắm16 tuổi, cô vẫn làm cán bộ lớp, vẫn là học sinh giỏi.17 tuổi, cô chuyển lớp, cố gắng hoà nhập, nhưng cảm thấy mình lạc lõng.18 tuổi, cô thi đại học và kết quả lại không như ý muốn. Cô thấy buồn, tuyệt vọng. 19 tuổi, cô sinh viên đại học với bao hoài bão mới. Cô kết được bạn rồi. Rất nhiều bạn20 tuổi, những người bạn ấy vẫn đồng hành cùng cô.21 tuổi, có những người bạn đã ra đi. Và cô không níu kéo22 tuổi, cô tốt nghiệp rồi. Bạn bè rất ít23 tuổi, cô đi làm rồi. Có đồng nghiệp rồi và bạn bè vẫn rất ít…
Thể Loại : Đoản văn, ngược, ... Tác giả : Vương Nhạc.Trên đời này có hoạ ắt có báo Có nợ ắt có trả Có duyên ắt có phận Vậy tại sao ! tam đời kiếp hồng trần lại còn có tam đời kiếp nạn nối đuôi nhau mà vẫn không dứt, vẫn không có được cơ duyên trong lòng người .Ta, chủ nhân của ngọn núi Huyễn Bạch ngày ngày vui trăng say rượu mà chẳng phải bận tâm gì đến tam giới, chẳng bận tâm gì đến chốn nhân gian. Thế nhưng người đời vẫn cứ biết đến ta mỗi độ trăng cao lại dứt, có không ít người đến gõ cửa nhà ta mà hàn huyên, nghe chuyện chúng sinh .Tuy đã không còn dính liếu đến chuyện hồng trần, nhưng ta lại có sở thích lưu lại những câu truyện của mọi người trong thiên hạ. Truyền thuyết, huyền thoại, thần thoại,...không có gì là ta không thông biết . Hễ ai muốn biết chuyện trong thiên hạ chỉ cần đến hỏi ta, đến ngọn núi Huyễn Bạch này. Nơi có trăm cây hoa đua nhau nở, có bầu trời xanh uốn lượn qua từng đám mây bay lên đến tận trời cao, nơi có mùa xuân ấm áp nhất ... cũng là nơi có lòng người bi ai, có cảnh vật thuê lương nỗi buồn day dứt đến lạ thường ....Không ai đi qua nó mà không ngáng chân lại, nén được nỗi bi thương khó tả.Ngươi muốn biết chuyện gì trong thiên hạ này ? Muốn biết thì đến ngọn núi Huyễn Bạch này tìm ta, cùng ta trao đổi, không tiền, không bạc, lại càng không chi vinh hoa phú quý . Ta chỉ cần một giọt máu của ngươi, chỉ thế thôi !Ngươi ... có muốn đến không ?…
Tác phẩm: Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản DiệnTác giả: Mặc Hương Đồng Khứu/XúThể loại: đam mỹTruyện viết theo góc nhìn của nhân vật Lạc Băng Hà [fanfic]Văn có vấn đề, đang nằm trong bản thảo.Nguồn: Mặc Thanh Quân (Chu Hồng)…
Đây là bản đồng nhân mà mình viết cho nhân vật Triệu Doãn Huân, vì mình không thể chấp nhận kết cục đau thương của nhân vật này. Theo ý nghĩ chủ quan của mình thì tất cả các nhân vật trong truyện gốc đều không phải kẻ lương thiện gì, nói đáng chết thì kẻ nào cũng đáng chết( đặc biệt là nhân vật chính công, mn). Nhưng Huân Huân là nhân vật thu hút ánh nhìn của mình nhất, chống đỡ mình cố gắng đọc tiếp, đợi tác giả( mẹ kế thì có) có thể tặng cho Huân Huân một kết cục mà mình có thể chấp nhận được. Nhưng quả nhiên tam quan của tác giả không hợp với mình, gì mà tra công lại có thể sống hạnh phúc, kẻ suýt giết cha thì chả có tí ân hận nào.... kể ra lôi điểm thì nhiều lắm, không kể nữa. Nhưng Huân Huân của ta, có sắc, có tài, đáng tiếc bị nhồi nhét tư tưởng phản xã hội từ lúc lọt lòng, thế nhưng vẫn giữ được ranh giới nhất định, tam quan nhất định( theo mk thì là nhân vật lương thiện và vô tội nhất truyện), và cuối cùng chọn chết vì người mình yêu, không oán hận ai, không hối tiếc điều gì. Nhưng mk không muốn kết cục này, vì vậy xin phép ad cho mk viết một câu chuyện khác, mk sẽ không đụng chạm đến nguyên tác, chỉ muốn viết một câu chuyện khác, một kết thúc khác cho Huân Huân của mình.Thể loại: đồng nhân văn, đam mỹ, 1v1, nhắc lại là 1v1, không chấp nhận np, hiện đại văn.…
Tác giả: Thảo Mịch Điểu (@DammyViet)Fic gốc: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừaChuyển ver: Bí mật cơ thể.Cp: Phác Chí Mẫn×Kim Tại Hưởng.Truyện ngắn từng phầnThể loại: đam mỹ, cao H, song tínhTa sẽ thay đổi vài tình tiết của fic gốc để hợp với nvật edit trong fic chuyển nài. Bản gốc công già quá(bác) nên ta thay công trẻ hơn xíu(anh).Những tưởng được người cứu giúp cậu khỏi bọn côn đồ, ai ngờ người cứu mình lại quay sang hiếp dâm mình Phác Chí Mẫn quả thật xui tận mạng mà.Truyện chuyển ver đã đc sự đồng ý của tác giả NGHIÊM CẤM MANG CHUYỆN RA NGOÀI khi chưa đc sự đồng ý của tác giả và editor.…
_______________________________________Takemichi- cậu trai trẻ với mái tóc vàng nắng và đôi mắt xanh như đại dương rộng lớn , cậu trầm ngâm bước chậm trên con đường bị nuốt chửng trong bóng tối chỉ duy nhất có ánh đèn đường lất phất chiếu xuống . Sau khi cậu cứu được những người đồng đội của mình và cả...Mikey- Tổng trưởng băng Tokyo Manji hay còn được gọi bằng cái tên Touman , cậu cảm thấy nhẹ nhõm vì bây giờ không còn ai phải chết cả , không một sinh mạng nào rời đi nhưng cậu phải trả một cái giá vì hành vi quay ngược thời gian của mình , phá vỡ luật lệ sinh tử - đó là mọi người đều quên mất cậu , không một ai biết cái tên Hanagaki Takemichi cả...không một ai . Cậu cảm thấy việc bản thân bị cho vào hư vô chẳng ai biết là thật sự rất may mắn , đáng lẽ ra cậu đã phải chết rồi nhưng ông trời thương xót , chỉ có thể bán cho cậu hình phạt nhẹ nhất . Takemichi thở dài nhưng chợt bị vật gì cản nên loạn choạng ngã xuống , cậu cau có đứng dậy quay phắt ra nhìn thứ ngán đường mình , bất ngờ thay vật cản đường lại là một cuốn sách dày cùng với màu bìa đỏ sẫm và dòng chữ màu vàng nhũ bị nhoè đi vì cũ . Cậu nhẹ nhàng cầm cuốn sách ấy lên , cố gắng nhìn được dòng chữ ." Cuốn sách lạ thật , chắc mang về đọc thử chắc không sao nhỉ " Nói xong cậu liền ôm nó vào lòng , dòng chữ sáng lên , không biết vì tác động nào mà những chữ cái sáng lên rồi hiện ra dòng chữ " How to Survival Apocalypse " _________________________________________…