Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Trong ngôi nhà cổ ở cuối thôn bỗng xuất hiện những vị cảnh sát. Dù người không phạm tội nhưng khi nhìn thấy cảnh sát họ bất giác sợ sệt.Cảnh sát sau khi nhận được sự tố cáo nặc danh thì đã tìm ra ngôi nhà này. Họ tìm thấy một cỗ quan tài bằng thủy tinh chứa đầy nitơ ,vài bộ phận cơ thể người được trưng bày trong tủ kính và một cuốn nhật ký kinh dị. Nội dung là những ngày mà nhân vật "tôi" tìm những cách "kích thích cảm giác mới" cho người hắn yêu.Đây là bài viết đầu tiên của mình trên web nên rất mong mọi người cho mình những lời bình chân thực và khách quan.…
Một cô gái bình thường hơn cả chữ bình thường, như bao cô gái khác cô ao ước được yêu thương, được chăm sóc và chở che,... vậy mà... Đúng với câu cuộc sống không lường trước điều gì! Cô trở thành một đứa con gái khác, lạ lẫm,... huyễn hoặc và bí ẩn như một cơn gió nhẹ hòa cùng mùi hương của loài cỏ dại trong đêm chỉ thoáng qua... rồi biến mất. Chuyện gì đã đến với cô? Tại sao lại khiến trở thành một kẻ khác như vậy? Sự thay đổi là tốt hay xấu, nó sẽ mang đến điều gì cho cô? Cũng như câu cô nói với hắn: " Tôi như một làn gió, đi qua không một dấu chân, anh hãy xem tôi như gió chỉ bay thoáng qua rồi sẽ tan biến. Hãy quên đi tất cả mọi kí ức về tôi."…
Nhìn mặt Malfoy mắc ghét quá. Nhưng khổ nỗi là Harry không ghét thằng đó như nó tưởng."Potter ơi là Potter, biết thân biết phận thì làm ơn kiềm chế mùi hương dùm tao đi. Mày biết không phải thằng đầu óc như cự quái nào cũng biết kiềm chế bản năng như Draco Malfoy xinh đẹp tao đây đâu." Thằng công tử đầu vàng không kiêng nể gì mà ngả ngớn hét lên một tiếng trên dãy hành lang. To tới nỗi mà Harry mém suýt nữa quên rằng chính thằng đó đã thận trọng ném cho mình một cái bùa cách âm."Kệ mẹ tao."Mạnh miệng quá chừng, mà sao đến lúc kêu "Harry" một tiếng, ai đó lại xụi lơ vậy cà.- - -- Thể loại cảnh báo: 16+ , 18+ , chửi tục, có H, đồng nhân, ABO,...- Nhân vật thuộc về J.K.Rowling.…
" Jinjin bé muốn có quà sinh nhật "----------------------------------------------------------------------" yêu một người thì đâu cần lý do đâu ạ ! "----------------------------------------------------------------------" Seo Soojin ! "----------------------------------------------------------------------" chị ơi , bé muốn ăn canh rong biển "----------------------------------------------------------------------" bé không có đơn phương đâu "mẫu fic ngắn dành cho mấy bạn thích ngược , không H chỉ có ngược =))))…
Từ ngưỡng mộ chuyển sang yêu. e chẳng biết khoảng cách đó nó ngắn đến mức nào. Và đúng hơn e chẳng thể biết dc cảm giác của e hiện tại n là gì. "Trương Tuấn Duy" cái tên hiện tại xuất hiện trong tâm trí e ngày ngày 24/24, liệu a có cảm nhận dc điều đó không.E lật xem face book của a từ những năm 2009 , việc đó thật điên rồ đối vs e và tr kia e đã từng nghĩ e sẽ k bao giờ làm thế. Nhưng cuối cùng e cũng chẳng hiểu thêm dc gì về a cả. E muốn buết mọi thứ. Mọi cảm xúc e đã cố kìm nén lại cho đến lúc này, sau khi nt cho a xong, 1h32'. Đau mội lần cũng đáng để nhận dc sự quan tâm của a. E đã ước đêm nay sẽ có một tin nhắn đến từ a, nhưng cuối cùng chả có tn nào đến cả, e thực sự buồn vì điều đó, thực sự buồn vì phải tin vào sự thật rằng a chẳng bao giờ quan tâm đến e đâu, rằng a chẳng bao giờ thích e. Cí thể e đang tự ti về bản thân mình, hoặc là linh cảm nói cho e biết điều đó. Nhưng cũng đủ hạnh phúc rồi khi chính tay a băng giúp e vết thương, và thật xấu hổ khi bị thương ng đầu tiên e nghĩ đến lúc đó là a, e không hiểu sao mình lại trở nên như thế. Và e cũng rất xấu hổ khi để a thấy bộ dạng yếu đuối đó của e, e ghét điều đó. Hai ngày trước e đã tự nố với bản thân mk rằng, e sẽ dấp tắt thứ tình cảm này, e srx không bao hiowf nhắn tin cho a nữa. E đã tắt âm cuộc trò truyện trên mesenger vs a, e đã xóa cuộc trò truyện với a để k nhìn thấy a nữa, e đã làm mọi việc để quên a đi và trú tâm vào học nhưng hình như e đã thất bại r. Nhưng thứ duy nhất e k bỏ ra được là hình ảnh a trong tâm trí. …
Anh , Lôi Lạc Thiên - 25 tuổi . Anh nắm trong tay chức vụ chủ tịch của Lôi Gia và cũng là một ông trùm mafia khét tiếng . Vốn là một kẻ ngông cuồng tự đại , không sợ trời sợ đất , chỉ sợ nhất bảo bối của anh xảy ra chuyện .Khi nhắc đến cái tên "Lôi Lạc Thiên"ngay lập tức , ai cũng phải khiếp sợ bởi thế lực và sự tàn nhẫn của anh .......Trong thế giới này , chém giết lẫn nhau là chuyện bình thường . Nhưng , đối với cô .. Lôi Lạc Thiên yêu cô lại là một chuyện hết sức kinh thiên động địa !!Cô , Đường Tử Lam - 21 tuổi .Cô là con gái duy nhất của Đường Bảo Lân - Sát thủ chuyên nghiệp của Đường Hắc Bang trong giới giang hồ khét tiếng .Vì xuất thân là một tiểu thư nên ông ta không cho cô động vào súng cũng như dấn thân vào thế giới ngầm như ông . Nào ngờ , cô rất có hứng thú với súng và những việc chém giết trong giới giang hồ .Sau năm 5 đào tạo tài Đường Hắc Bang , bây giờ cô chẳng còn kém ai trong bang hội . Cô học rất nhanh lại rất giỏi nên cô chính là người đứng đầu Đường Hắc Bang .Cô rất đẹp , không cần trang điểm cũng khiến người ta ngây ngất vì nét đẹp tự nhiên và sắc sảo kia ...............Cô là một người con gái hoàn hảo , chẳng sợ trời sợ đất nhưng lại sợ duy nhất một mình anh - Lôi Lạc Thiên .Cô sợ anh không phải vì anh tàn nhẫn , máu lạnh .Mà cô sợ anh là vì .. cô sợ bản thân sẽ yêu anh đến nổi không kìm chế được ..Cô sợ anh là vì ... cô sợ tình yêu anh dành cho cô chỉ là một trò đùa ..Suốt cuộc đời này , hai chúng ta sẽ luôn ở bên nhau . !! Anh nhé ----------------- Cả…