[12 chòm sao] MINE
Tác giả: Yujinnguyen Thể loại: học đường, hài, tình cảm ..…
Tác giả: Yujinnguyen Thể loại: học đường, hài, tình cảm ..…
Tên truyện : Em xin lỗiNgười đăng : GiaGiaTác giả : GiaGiaBăng lãnh, cường bạo công × ôn nhu thụĐam mỹ hiện đại, ngược tâm, SE-------------------------------------------------- Mọi người nhớ ủng hộ mình nha, cái này mình viết vì mình yêu thích thể loại này, cũng chỉ là nhất thời trong đầu hiện lên ý tưởng nên không biết khi nào sẽ hoàn thành xong bộ này, mình cũng không biết một tuần sẽ đăng được nhiêu chap. Nhưng mình sẽ cố hết sức để hoàn thành bộ truyện này. Vì đang trong thời gian nghĩ nên mình có nhiều thời gian, hết tuần này mình vào học lại, hiện tại mình đang học lớp 9 năm nay phải thi tuyển sinh nên mọi người thông cảm nếu như mình có đăng trễ nha.…
-Tác giả: Ballantines XO-Thể loại: SE, ngôn tình-Yêu cầu không reup, cre nhớ ghi nguồn hộ em ạ^^------- ♧ -------Cô là Thẩm Giai Kỳ, 1 cô gái mỏng manh và bị xã hội ruồng bỏ, bỗng 1 ngày cô gặp anh, 1 người cô chỉ biết có thể nhắn tin qua mạng hư ảo, nhưng lại khiến cô rất vui vẻ. Đến 1 ngày cô nhận ra cô yêu anh nhưng..... cô và anh không thể thành đôi 1 phần là vì anh đã yêu 1 người khác và 1 phần là vì....------- ♧ -------Mong mọi người ủng hộ mình ạ, vui lòng không reup dưới mọi hình thức và cre ghi rõ nguồn ạ! Charlotte cảm ơn trước ạ, Trân trọng.…
mùa hè này có chuyện gì nhỉ?…
Tên truyện: Kẻ Caro Giữa Mùa ĐôngTác giả: Song SongĐề tài: tình cảm học đường, nam x nữ, truyện teen, HE.Giới hạn độ tuổi: 17+Giới thiệu: Hiểu lầm giữa tomboy hướng nội nửa mùa và boy thủ khoa tsundere. Ngày bắt đầu viết: 16/03/2025Ngày up lên Wattpad: 13/05/2025Tình trạng: Đang viết, lịch ra chương: 1 chương/ thángThẻ: học đường, tình cảm, teen, giải trí, chắc là cũng hàiLưu ý: Mọi địa điểm, tình tiết trong truyện đều là hư cấu.…
Thể loại : Tự truyệnNgôn từ ngắn gọn, không bóng bẩy hoa mỹ. Tình tiết nhanh, giống như kể chuyện.…
Xin lỗi m.n vì chút sự cố nhỏ mà bỏ truyện mấy tháng trời giờ Méo đã trở lại rồi đây!! Mong m.n vẫn sẽ ủng hộ Méo nhé! Cảm ơn ^^))❤❤❤…
VĂN ÁN:Ái Tân Giác La Thanh Nhu là Nhị công chúa vừa sinh ra đã được Ung Chính đế ban tên và phong làm Cố Luân Hòa Nghi Công Chúa.Năm Ung Chính thứ 9, tháng 4 nàng ra đời đã được Hoàng mã pháp Ung Chính ban tên và phong làm Cố Luân Hòa Nghi Công Chúa.Năm Thanh Nhu bốn tuổi , sinh mẫu nàng mất nên nàng và đại a ca phải xa nhau . Nàng được đưa đến chỗ của Trắc Phúc Tấn Cao thị nên nàng gọi Trắc Phúc Tấn Cao thị một tiếng ngạch nương.Tính cách nàng giống như tên dịu dàng mà ôn nhu như nước nên Ung Chính đem nàng dưỡng bên người đến năm Ung Chính thứ 12. Hằng năm nàng đều được đưa về Bảo Thân Vương phủ ở một tháng lại được đón vào cung ở cùng quân vương . Sau khi Càn Long đế lên ngôi , đã phong nàng làm Trưởng Công Chúa(*)ban Càn Thanh Cung làm chỗ ở.(*) ở đây là con gái trưởng của vua nha . Không phải là chị em của vua đâu nha…
Xem ik nha…
Truyện này tôi viết nhiều lắm , các bà muốn gì thì cứ ib ins : chudoncutii của tôi nhé ! iu❤…
Đọc rồi biết :)))…
Những thứ mà tôi trải qua…
Tác giả: Chi U CửuVăn ánLan Sơn Quân là một cô nhi lớn lên ở Hoài Lăng, sống nhờ cơm bách gia, học được nghề giết heo, vốn định mở một lò mổ để kiếm kế sinh nhai. Nào ngờ ông trời lại đưa nàng vào một trò đùa khác.Năm mười sáu tuổi, nàng bất ngờ được đón về Trấn Quốc Công phủ ở Lạc Dương, trở thành đích thứ nữ thất lạc bên ngoài của phủ Quốc Công.Ban đầu, nàng tưởng rằng đây là phúc lành trời ban, là bù đắp cho những ngày tháng cơ cực. Nhưng mười năm sau, nàng mới nhận ra-từ một kẻ thôn dã bước vào kinh thành, hóa ra không phải phúc phận, mà là quả báo vì kiếp trước giết heo quá nhiều.Mười năm nơm nớp lấy lòng, vội vã gả đi, đổi lại chỉ là sự ghẻ lạnh và xem thường. Cuối cùng, nàng bị nhốt trong một viện nhỏ, không thấy ánh mặt trời, ngày ngày chịu đói khát, sống dở chết dở.Nhưng dù vậy, nàng vẫn không cam lòng.Giữa bóng tối tuyệt vọng, thứ duy nhất an ủi nàng là một quyển sách cũ nát.Ánh sáng le lói qua ô cửa sổ chưa từng đóng kín, nàng chậm rãi lê bước đến gần, nâng sách lên đọc--Đó là một cuốn bút ký, ghi chép hành trình của một thiếu niên từ sáu đến mười sáu tuổi. Trong đó có nhiệt huyết, có hoài bão, có ước vọng về một thanh kiếm sắc chờ ngày được rút khỏi vỏ.Mãi đến khi đọc đến tên người viết, nàng mới giật mình--Người ấy, chính là Úc Thanh Ngô.Hắn là kẻ khi ngày nàng đặt chân rời Lạc Dương, thì bước lên đoạn đầu đài.Vì thế, khi có cơ hội sống lại năm mười sáu tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Úc Thanh Ngô, nàng đã coi hắn như một người bạn …
Quá vã couple Chao-Nhi r Viết để trả mãn sự vã otp và ko ảnh hưởng gì tới mạch truyện chính nhen.…
toàn những câu chuyện ngọt ngào của Việt Anh và Thanh Bình , Mỗi chương là một câu chuyện khác nhau nên đừng hỏi mình sao chương này khác chương kia nhaCảm ơn các bạn đã đọc fic và ủng hộ 💙…
"Vì Trần Anh Khoa không phải Hoàng tử bé, càng không phải là đoá hoa hồng mà Hoàng tử bé vẫn một lòng yêu thương, cậu chỉ là một con cáo nhỏ, vì Hoàng tử mà đến, cũng có thể vì Hoàng tử mà lặng lẽ rời xa mãi mãi."Yên tâm đi, dòng trên chỉ là lời tâm sự của một người không may bị trap thôi.…
Tác giả:WanzuBoylove-----"Anh, anh cũng cười như vậy trước mặt người khác nhé."Tôi nói như vậy với Lucian, người mà không bao giờ nở nụ cười trừ khi người đứng trước mặt anh ấy là tôi."..."Yêu cầu của tôi đột ngột quá rồi chăng? Vẻ mặt của Lucian bỗng trở nên rất kỳ lạ."Nếu anh làm vậy em sẽ tặng anh một món quà."Tôi nói như vậy chỉ đơn giản là vì muốn giúp anh ấy, nhưng anh ấy im lặng chốc lát rồi hỏi ngược lại tôi."Quà sao... Anh muốn gì em cũng cho anh à?""Tất nhiên rồi ạ!"Ngay khi nghe được câu trả lời dứt khoát của tôi, ánh mắt anh ấy bỗng chốc thay đổi. Lúc đó trông anh ấy thật sự giống một kẻ săn mồi đói khát, tôi có nhầm không vậy? Và rồi Lucian chậm rãi mở miệng. Trước khuôn mặt đầy vẻ mong chờ của tôi, anh ấy nói:"Nếu vậy, tặng em cho anh đi, Rachel."Hả? Anh nói gì cơ? Anh muốn em tặng gì cho anh?Tôi đã xuyên vào một bộ truyện tranh có tựa đề . Một bộ truyện ngôn tình hiếm hoi còn sót lại.Tôi quyết tâm trở thành em trai nuôi của Lucian, nhân vật mà mình yêu thích, một nam chính ngôn tình tiếc nuối khi đối mặt với cái chết của mình. Tôi không thể đứng yên nhìn nhân vật yêu thích của mình chết được. Và hơn hết tôi cũng muốn tiếp tục sống.Vậy nên, tác giả à!Tôi sẽ thay đổi keyword và kết cục của bộ truyện này!=>=>…
Một người thà say mèm trong rừng đào mười dặm để quên hết quá khứ, một người nặng tình ba đời ba kiếp mòn mỏi đợi chờ.Bóng hình bắt gặp đó, như đúng như sai. Những chuyện cũ đã quên đó, như hư như thực.Mười dặm hoa đào chiếu rạng đôi mắt bi thương, nhưng chẳng thể nào quên đi được giây phút nhìn thấy gương mặt nàng trong quá khứ.--------------------------------Đợi ta.Đợi chàng, chàng làm gì ?Đợi ta tái sinh đầu thai, cùng nàng nối lại tiền duyên, cùng ngắm hoa đào mười dặm.***Bạn đã bao giờ yêu một người chưa ? Bạn đã bao giờ hận một người chưa ?Ba trăm năm trước, trên Tru Tiên đài, nàng dứt khoát quay mình nhảy xuống, để chàng ở bên kia chiếc gương đồng tận mắt nhìn nàng vĩnh biệt cuộc đời.Trên thế gian này sẽ không bao giờ có lại 1 cô gái phàm trần như nàng, thái tử Dạ Hoa trên Cửu Trùng Thiên chẳng qua chỉ là 1 giấc mộng của nàng, mang theo nỗi đau vô tận cùng sắc đào nhàn nhạt.Nhưng mộng đẹp cuối cùng cũng phải tỉnh, sau khi vỡ vụn, nàng bưng bát canh Mạnh Bà, vĩnh viễn quên đi mối trần duyên này.Ba trăm năm sau, trong Long cung ở Đông Hải, nàng và chàng không hẹn mà gặp, lại một kiếp nữa, một đời nữa, khi đối mặt với con người bội bạc ấy, chàng bình thản như gió, nhưng không biết vì sao hết lần này đến lần khác chàng dùng bàn tay lạnh giá sờ lên đôi mắt nàng,Tam sinh tam thế, liệu có phải định mệnh đi ngược, nhân duyên quấn quýt ?Ba đời ba kiếp, chàng và nàng liệu có thể thực hiện lời hứa đời đời kiếp kiếp không ?------------------------------------------------Nguồn: truyenfull…