Dưới ánh đèn sân khấu
"Sao không yêu đi?""Yêu làm gì, như này có phải vui hơn không?"…
"Sao không yêu đi?""Yêu làm gì, như này có phải vui hơn không?"…
So catch me if you can...…
ỏn a ỏn ẻn…
Sau hơn nửa năm chia tay, mẹ của Nguyễn Thái Sơn tới hỏi Trần Phong Hào. "Bao giờ hai đứa cưới?"Chuyển ver có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khácTác giả: @Mwy14300Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/319338865-m%E1%BA%B9-b%E1%BA%A3o-anh-y%C3%AAu-em-hoonsuk…
clb tổ chức sự kiện và clb âm nhạc trường c không ưa nhau…
oneshort hehe…
-đừng khóc, tao thương-thế thằng nào làm tao khóc?..!TẤT CẢ CHỈ LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG, KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NGƯỜI THẬT!!KHÔNG MANG ĐẾN VỚI CHÍNH CHỦ!!CHỬI TỤC!!KHÔNG TOXIC, KHÔNG ĐỌC THÌ LƯỚT!cp: đọc tag (thay đổi đa số)…
"Này, sao tự dưng lại quan tâm tôi thế?""Sếp thì không có quyền quan tâm nhân viên của mình à?"…
Biết trước là sẽ đau nhưng cứ lao vào Chỉ có tổn thương cho cả hai…
"mày có biết cái gì đau đớn nhất không?""không.""cái lưng, bao tử và dạ dày của tao."…
Thể loại Sinh tử văn…
"Mọi nỗ lực, mọi im lặng, mọi ánh nhìn... đều hướng về một người duy nhất."…
tuyển tập đạo tàn bụChủ quyền: @ohmybell…
Sao cũng được. Đằng nào thì chúng ta cũng không có sau này, vậy nên tất cả đều chẳng còn ý nghĩa gì hết.---Vì muốn tự quyết định mọi thứ, vì nghĩ mình có thể lo liệu được tất cả, nên kết cục là mất tất cả.---* Lưu ý: Đây là câu chuyện dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, tất cả các sự kiện đều không xảy ra với idol ngoài đời thật. Mong mọi người lưu ý trước khi đọc.…
ê thằng mọt sách? mày cậy ai mà mày dám đánh tao?cậy cái người mà tụi bây kêu bằng đại ca đó…
" Tao ghét thằng đó vãi "…
random drabble idk, cũng có thể là vài mẩu chuyện nhỏ trong vũ trụ của mình, hoặc vài plot chỉ là ngẫu hứng sẽ không bao giờ được hoàn thành..ngắn ngủn và cực kì xàm meo.…
2 bạn nhỏ🫂…
• Trần Phong Hào: Chàng trai 18 tuổi như ánh hoàng hôn dịu dàng mùa thu, mang theo một mối tình thầm lặng ra đi trong im lặng, để lại sau lưng cả một trời thương nhớ.• Nguyễn Thái Sơn: Cậu thiếu niên 16 tuổi như làn gió đầu thu ngọt ngào, từng lặng lẽ yêu, từng lặng lẽ đợi, ngỡ tan biến trong một chiều thu định mệnh... nhưng vẫn sống tiếp với giấc mơ mang bóng hình người xưa.…
ghét nhau mà bảo vệ nhau thế?…