Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Zodiacus năm 7xxx , một vùng đất bí ẩn, tách biệt vs thế giới, một vùng đất tưởng như vô cùng tươi đẹp, ngập tràn hạnh phúc nhưng lại mang đầy vết tích của chiến tranh và thù hận..... Ngay cả những vị thần, những người cai trị vạn vật cũng tha hóa, cũng hạ thấp mình để tranh chấp nơi đây.... Và giờ đây, chỉ có những con người xứng đáng nhất mới có thể đem hhòa bình trở lại.. Đó chính là nhiệm vụ của 12 cs của chúng ta....…
WARNING: MAYBE OOC, ngọt tiểu đường 🐦🔥Trí nhớ của tác giả lâu lâu mát mát nên có vài chi tiết trong game mà t sẽ quên nên thông cảm nhee😭😭💔_________________________________________"Là do ta ảo tưởng, hay em thật sự yêu ta?"Ngẫm một hồi lâu, nhìn bóng lưng em càng xa dần bên người khác, tim hắn bỗng chợt nhói lên một cơn đau khó hiểu, một cơn đau mà lần đầu hắn cảm nhận được trong đời._________________________________________"Hãy yêu lấy ta, cầu xin em."…
tôi là một vật thí nghiệm, nhưng đã trốn thoát thành công. Tôi chạy trốn và lang thang những vùng đất xa vời cùng với tâm trạng và những cảm xúc rồi bời, tôi cố gắng đi, đi trên những nền đất lạnh lẽo và chịu những cái đói qua ngày dài.sau đó một cô gái đã cứu tôi, cô ấy tự nhận mình là Sơ của một tu viện gần đó, gương mặt hiền dịu và trong sáng của cô ấy đã làm một cho một cô bé như tôi phải ấn tượng, nét đẹp tựa như dịu hiền đó khiến tôi muốn chiếm cô ấy là của riêng, một người mẹ của riêng mình. Sơ Marie đã đưa tôi vào tu viện, cô ấy đã chăm sóc tôi qua từng tháng năm, tôi yêu cô ấy lắm, nhưng...sự cố đó đã ập đến, khi tu viện trưởng đã ra tay bóp nát cổ Sơ Marie, khiến cô ấy không còn thở nữa, và sau đó vứt cô ấy xuống trên nền đất lạnh đó, không thương tiếc. Tôi đã thấy tất cả, và tôi đã chứng kiến ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi đã dập tắt. Con quái vật điên khùng đó đã khiến ánh dương của tôi không còn chiếu sáng được nữa.ôi trời, cảm xúc gì đây? Cảm xúc giận dữ không kiểm soát này là gì đây? Tôi đã lao lên như một kẻ điên và nắm lấy cổ của tu viện trưởng, và sau đó...bà ta không còn thở nữa. Tôi đã tàn sát hết những lũ trẻ và các Sơ trong tu viện, con dao bếp đã ướt những giọt máu đỏ tươi, chiếc áo đầm trắng nhuộm một màu đỏ hôi hám, những vũng nước nặng giọt màu đỏ lan trên chiếc sàn trắng đen. Khi đến với đứa trẻ cuối cùng, giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống trên làn má dính máu, đứa trẻ đó run bần bật và hét lên vào mặt tôi rằng:"Đồ…
nữ chính và nam chính là thanh mai trúc mã nhưng vì hoàn cảnh gia đình nên cách xa nhau. Về sau khi gặp lại lại quên mất nhau nên tình yêu bắt đầu lại từ đầu …