Tu tiên kì truyện
Ngoại truyện…
Ngoại truyện…
Thể loại:thanh xuân vường trường, đam mỹ, yêu thầm, 1x1, hào mônHọc thần công yêu thầm x học bá thụ bạch nguyệt quang (vạn nhân mê)Văn ánNăm đó có một Thanh Phong vì thích Thiên Kỳ mà ra sức liều mạng học hành, để nếu có một cơ hội dù chỉ nhỏ nhoi nào đó mà có thể được đứng bên cạnh cậu, ít ra hắn cũng không khiến cậu mất mặtĐối với Thiên Kỳ năm ấy có thể khi đó chỉ là "tiện tay" giúp đỡ, nhưng đối với hắn năm ấy,cũng vì một cái "tiện tay" của cậu mà đợi đem lòng yêu cậu 8 năm trờiCũng vì muốn chụp cùng cậu tấm ảnh vào ngày tốt nghiệp, mà bỏ qua sự tự ti luôn giữ trong lòng và lấy hết can đảm để nhờ cậu chụp ảnh cùng mình, vì hắn biết, nếu không can đảm lần này, sau này chắc chắn sẽ hối hận, vì trên đời đến khi ta nghĩ đến câu "nếu lúc đó" cũng chính là đã muộn Hắn ta biết mình trăm ngàn vạn lần đều không thể xứng với cậu. Vì Thiên kỳ quá đỗi rực rỡ tựa như ánh ban mai, mang theo vẻ đẹp thanh xuân của tuổi trẻ và tương lai đầy hoài bão phía trước,có thể nói là kẻ mến người yêu Còn hắn, là kẻ vốn dĩ đã được tuyên án tử từ lúc mới sinh ra, chẳng được yêu thương, phải tự mình vươn trải từ sớm tuy răng học giỏi nhưng dù có giỏi đến đâu đi nữa thì đối với mọi người hắn chỉ là thứ nhem nhuốc bẩn thỉuCữ ngỡ hai người chẳng nên có bất cứ liên hệ nào, nhưng bằng cách nào đó sợi chỉ liên kết giữa họ lại xuất hiện, đem hai con người ngỡ xa lạ gắn lại với nhauTrước khi cậu đến với hắn lúc nào cũng là màn đêm, đen tối cùng theo đó là cô đơn lạnh l…
Văn ánHắn là thư sinh, mang trong mình khát vọng đỗ đạt công danh. Ngày nọ trên đường lên kinh thành ứng thí, hắn xui xẻo bị vô diện nhân cường bạo, từ đó ước mơ tiêu tan, sống dở chết dở vì nhục nhã.một lần tỉnh tỉnh mê mê trong men rượu, hắn chợt bừng tỉnh ngộ. Hắn quyết tâm dùng chính sự thông minh, sáng suốt mà mình tích góp mười tám năm qua để tìm ra vô diện nhân kia, bắt hắn phải trả giá.Sau những ngày lầm lủi, hắn cùng tri huyện đại nhân kết thân, trở thành quân sư kề cận. Hắn sẽ làm gì với một kẻ suốt ngày dùng ánh mắt thương hại lẫn xót xa nhìn mình, một kẻ với khuôn mặt lạnh lẽo không khác gì đá tảng, thậm chí một cái liếc mắt cũng khiến người ta rét run?Và rồi sẽ làm gì khi phát hiện sự thật mình khát khao tìm kiếm bấy lâu nay thậm chí còn kinh khủng hơn mình tưởng tượng ?Nhưng, hắn không còn cách nào khác, vô phương quay đầu, vô phương cứu chữa, ái tình chưa dứt đã diễn tiếp một đoạn tình ái khác cẩu huyết hơn gấp bội."Tịch Phàm, từ đầu tới cuối ngươi vẫn là một kẻ thất bại."Tên truyện: Tịch PhàmTác giả: Tịnh AnSố Chương: chưa biếtThể loại: đam mỹ cổ trang, ngược luyến, trinh thám,...Nhân vật: Tịch Phàm, Dương An , Hiền Nhân.Tiến độ viết không cố định, vì lý do học tập, sức khỏe, cảm hứng blah blah... còn tùy vào lượt ủng hộ của các bạn nữa hị hị :vVào ủng hộ trang wordpress chính của tác giả nhé! : http://[email protected] yêu thương ~ <3…
[ĐAM MỸ] BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ LẠIThể loại: Hiện đại, ngược nhẹ, ngọt, giới giải trí, song hướng thầm mếnTóm tắt:Tống Duy luôn nghĩ mình nhớ nhầm, rằng bóng hình mơ hồ từng thỉnh thoảng xuất hiện trong tâm trí anh, người ấy đứng giữa thư viện mỉm cười với anh, hay giọng nói nhỏ nhẹ gọi tên anh trong lễ tốt nghiệp... chỉ là trí tưởng tượng của những năm tháng sinh viên đã trôi qua quá lâu. Anh chưa từng hỏi, cũng chưa từng tìm kiếm, vì sợ khi nhớ lại, thật ra chẳng có ai chờ anh ở đó.Thế nhưng khi gặp Lục Viễn, chàng trai đứng lặng người giữa dàn thí sinh casting hỗn loạn, mắt nhìn xa xăm hoàn toàn không phù hợp với khung cảnh này, Tống Duy nhìn đến ngẩn ngơ. Có thứ gì đó rất hoài niệm trong mắt người kia, rất buồn, rất yên bình. Và tim anh bất giác đập lệch nhịp.Một tháng sống chung, Tống Duy phát hiện Lục Viễn rất khác với những diễn viên mà anh từng gặp: Cậu ít nói, không tranh spotlight, nhưng lại luôn sẵn lòng dọn bếp, nấu ăn, nhường phần mình cho người khác. Ánh mắt cậu lúc nhìn anh có gì đó lạ lắm, như chứa một lời tạm biệt chưa kịp nói.Lục Viễn cũng không khá hơn. Cậu tưởng mình đã vượt qua, tưởng trái tim đã trở nên bình thường khi gặp lại người xưa với tư cách "đồng nghiệp" chứ không phải "người từng yêu". Nhưng càng ở gần Tống Duy, thấy anh cười, thấy anh bước trên hành lang vào sáng sớm để nói lời chào với cậu... Lục Viễn lại thấy mình rung động từng chút. Nỗi đau năm xưa chưa từng nguôi, nó chỉ ngủ quên một thời gian dài.Cả hai đều nghĩ người kia chưa từng để ý đến mìn…
Năm ấy ta gặp nhau trong cơn mưa mùa hạ. Thời gian đẹp nhất thanh xuân anh dành cho em.…
Bồ công anh bay trong gió..cuốn theo cả nỗi buồn thổi vào trái tim tôi...…
" Tình đầu chính là bỏ lỡ, thanh xuân chính là tiếc nuối. Vì bỏ lỡ nên mới tiếc nuối mãi không thôi" - Trích -…
Đây cũng chính là cuộc đời tôi.....…
Nội dung:Duyên ấy mà, như là sợi chỉ treo chuông, như hoa trong gương, trăng dưới nước. Chẳng thể đảm bảo được điều gì. Hữu duyên vô phận. Ngày ấy anh tự mình xóa đi chữ phận, tự mình giam đoạn tình cảm của chúng ta vào tủ kính. Khiến nó mãi mãi chỉ tuổi hai mốt.Chúng ta, yêu nhau cũng được tròn hai năm rồi nhỉ. Hai năm, không ngắn cũng không dài. Tính ra thì số lần anh nói " anh yêu em " hình như là không có lần nào .Không biết anh... đã từng thật sự... yêu em chưa ? Rốt cuộc là trao nhầm rồi...Theo đuổi anh, ngay từ đầu đúng là hát sai một khúc. Hát mãi, sai lại càng sai. Dù hay nhưng vẫn chẳng đi về đâu. Chỉ là một bản nhạc dang dở. " Anh yêu em ", ba từ ấy em mãi sẽ chẳng thể nghe được...Đơn giản vì em không phải cô ấy.Em chỉ là em thôi...Độ tuổi : 14-22 tuổi.Tình trạng: ONGOING, thời gian ra chap không cố định. Thể loại: Ngược, Fanfic.Tác giả: Lam Diệc Thần.…
ĐƯỢC TRÍCH RA TỪ TRUYỆN NGẠO NGẠO ĐÃI BỘ.敖敖待捕…
Một chiếc bè chuối của BO.…
Tác giả: Wild dsidiesThể loại: trường học tình yêu…
fic hoàn toàn dựa trên suy nghĩ của tác giả mà ra, không áp đặt lên người thật, mong mọi người đọc fic vui vẻ…
Ừ thì tôi biết anh đau."Gọi cho em khi anh buồn, nhé bé ơi?"…
Những nhà thám hiểm đã gặp chuyện khi đang thám hiểm. Liệu họ có sống sót trở về hay không?…
mong mọi người ủng hộ…
Hai người bạn thân từ nhỏ bỗng chốc trở thành tình địch...liệu có chia rẽ đc tình bạn này ?…
Mình mới viết truyện nếu có gì sai sót mong mọi người thông cảm nha♥️ Em cảm ơn ạ🖤…