Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
My destiny. My destiny. My destinyChúng ta gặp nhau khi còn là những đứa trẻ ngây ngô, trong sáng và bỏ lỡ nhau để đánh dấu bước đệm trưởng thành.Cậu đến với tôi như tia nắng mùa hạ đầy ấm áp nhưng lại lặng lẽ rời đi như cơn gió mùa đông. Ngày cậu đi, chong chóng không ngừng quay."Hạ Dương, chờ mình nhé?" ×Truyện được lấy chút cảm hứng từ " Mùa hè năm ấy quay trở lại" của fuyu trong quyển "Và nụ cười sẽ hong khô tất cả"…
Truyện đang bị tạm ngưng do tác giả có quá nhiều vấn đề. Hẹn ngày gặp lại! "Câu chuyện về những ký ức bị lãng quên."Năm 2021, khu dân cư Mira và một học viện lớn cùng tên, toạ lạc trên hòn đảo nhân tạo Mirabilis được xây nên. Câu chuyện xoay quanh Leon Yvette, một học sinh của lớp đặc biệt dành cho những học sinh bị khiếm khuyết hay thể trạng yếu. Cậu đã từng hy vọng rằng mình sẽ có một năm học thật vui cùng với những người bạn cùng lớp. Nhưng rồi cái chết của một giáo viên và sự biến mất của một người bạn đã khiến cho mọi thứ xoay vòng 360 độ."Rốt cuộc thì 'MOTH' là gì?" "Còn người lớn, họ đang cố tạo ra cái gì?"Đây là phần mở đầu của chuỗi series thuộc thể loại viễn tưởng, phản địa đàng về những thanh thiếu niên, cố gắng "tải lại" tương lai, thay đổi số phận nghiệt ngã của mình.------------------------------------------------------------------------------------Truyện không đăng trên các nền tảng nào khác trừ Wattpad.Không được phép re-up mà không có sự cho phép của tôi.Cre ảnh bìa:-Nền: Project SEKAI: Colorful Stage (featuring. Hatsune Miku)-Edit, chỉnh sửa: @Morana_x (tôi)…
Một cô gái trẻ sống tại một vùng nông thôn hẻo lánh, cô bất ngờ thừa kế một vườn bách thú từ người bà chưa từng gặp mặt. Nhưng không phải là một vườn bách thú bình thường; nơi đây chứa đầy những dị thú-những sinh vật kỳ lạ, mạnh mẽ và vô cùng nguy hiểm, thường xuyên tấn công con người.Những chiến sĩ dũng cảm phải chiến đấu chống lại các dị thú hung dữ, nhưng nhiều dị thú trong đã bị thương nặng và không thể quay lại chiến trường. Cuối cùng, chúng được gửi đến vườn bách thú này để được chăm sóc. Khi Mộc Linh bước chân vào nơi này, cô không thể nào hình dung được mình sẽ phải tiêu tốn bao nhiêu tiền để nuôi nấng những sinh vật bệnh tật và già yếu ở đây.Để thu hút sự chú ý và quảng bá cho vườn bách thú, Mộc Linh quyết định lập một tài khoản trên mạng xã hội Tinh Võng. Cô chia sẻ những hình ảnh dễ thương về các động vật nhỏ, hy vọng sẽ tạo ra một làn sóng yêu thích từ cộng đồng mạng. Thế nhưng, mọi thứ thực sự bắt đầu bùng nổ khi một video ghi lại cảnh một con hổ S cấp, với sức mạnh đáng sợ, đang được chăm sóc và cắt móng tay, bất ngờ viral trên mạng!Không lâu sau, những video khác cũng được phát tán, khiến mọi người không thể rời mắt. Một con báo S cấp 8 đang tắm rửa mà không phản kháng, hay một con sói đang âu yếm con của nó đã khiến cho cộng đồng mạng phát sốt. Những sinh vật mà ai cũng cho rằng hung dữ, tàn bạo, giờ lại hiện lên với những hành động vô cùng dễ thương, khiến người xem không khỏi thắc mắc: "Đây có phải là một bộ phim khoa học viễn tưởng không?"…
Một hôm nọ trên đường về Tả Kỳ Hàm nhìn thấy một thanh niên cùng người mẹ của mình đang chuyển đồ vào trong nhà, cậu cũng đã hiểu được đó chính là người hàng xóm mới của mình. Sau nhiều ngày sau hàng xóm nên cũng tiếp xúc nhiều với nhau nên sẽ dần nảy sinh tình cảm..Tiểu Hàm, Tớ thích cậu - Dương Bác Văn cầm trên tay bó hoa đứng trước mặt Tả Kỳ HàmCậu thích tớ sao? - Tả Kỳ Hàm thắc mắc hỏi lại Dương Bác VănĐúng vậy - Dương Bác Văn trả lời một cách thẳng thắn…
Thiên Ý nhìn cậu, ánh mắt cô hiện rõ sự đau lòng, xót xa: "Hoài Đức!" Giọng nói dịu dàng ngọt ngào của cô lọt vào tai cậu.Hoài Đức ngước mặt lên, ánh mắt trống rỗng, mệt mỏi và vô hồn của cậu đối diện với ánh mắt trong veo của cô, cậu đáp lại cô bằng chất giọng trầm thấp: "Anh nghe!"Thiên Ý nhìn vào mắt cậu vài giây, không chần chừ vòng tay qua eo, kề đầu vào vai cậu nhỏ giọng thì thầm: "Tạm thời anh đừng trưởng thành cũng đừng mạnh mẽ nữa, vì đã có em ở đây, em làm vệ sĩ cho anh, luôn bên cạnh anh, nhất định sẽ không rời xa anh."***************************Tình trạng: Đang viếtNgày viết: 09/04/2025…
Câu chuyện nói về một cô gái đang có ý định tự tử...Vậy điều gì đã khiến cô ấy có ý định như vậy...?Kết cục gì sẽ xảy đến với cô ấy khi cô đang tự tử thì bỗng có chạy chàng trai đến cứu cô...!?…
Giới thiệu: Tên truyện: Cùng anh vượt quaTên hán việt: Dũ thuTên tác giả: Nam Bắc Mộc KiềuTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 61 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chữa khỏiVăn án:[Tiểu thiên sứ ôn nhu thông minh kiên định VS Thiếu niên tự ti mẫn cảm]1.Minh Nhiễm cảm thấy, Giải Thời Ngôn là nam sinh trung học không giống người thường nhất cô từng gặp qua.Cậu kiệm lời nội liễm, thiếu một chút tính trẻ con và phản nghịch tuổi này nên có.Cậu sẽ đọc một ít sách kiến trúc học và cơ học khó hiểu, cũng sẽ ngây ngốc ngồi cạnh một đứa trẻ nhỏ đi lạc chờ người nhà đến đón.Thành tích của cậu luôn luôn đứng đầu, rõ ràng trong mắt người khác là thiên chi kiêu tử, nội tâm lại có vết nứt, tự ti mẫn cảm.Giải Thời Ngôn cho rằng, nữ sinh giống như Minh Nhiễm, về sau nhất định sẽ gặp được người tốt đối tốt với cô, ít nhất người kia, có thể mang cho cô một tương lai vui vẻ và bình an.Mà chính mình về sau, chủ định một thân cô độc một mình giữa thế gian, cùng cô... không có bất cứ liên quan nào.2.Năm 27 tuổi, kỹ sư kết cấu Giải Thời Ngôn đã nổi danh toàn thế giới, trong một lần phỏng vấn anh được hỏi: "Kỹ sư Giải tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nhất định có rất nhiều cô gái theo đuổi ngài, vậy bản thân ngài hy vọng làm quen với cô gái như thế nào?"Giải Thời Ngôn vươn tay, màn hình chuyển qua chiếc nhẫn trên ngón áp út, ánh mắt anh ôn nhu nhìn về một chỗ thính phòng: "Tôi đã kết hôn... từ…
Anh thật là phiền phức... Tôi không phải là osin để anh sai khiến đâu... Đừng đi theo tôi nữa... Đừng chăm sóc và bảo vệ tôi như thế... Từ khi nào anh lại trở thành một phần trong tim tôi như thế... Anh đâu rồi...…
-"Cậu giống như đại dương xanh ngát vậy đó, bởi vì có lẽ mãi mãi mình không thể với tới được"Nguyệt Hà khẽ cười rồi quay đầu lại rời đi trước ánh mắt ngơ ngác của MinhDù đã quay đầu đi xa nhưng có lẽ Nguyệt Hà chẳng thể kiềm được giọt nước mắt cứ rơi mãi rơi mãiTình yêu nó đau thật đấy..Bỏ hết thời gian để theo đuổi một người, luôn mong ngóng có thể gặp được. Có lẽ vì mình vốn dĩ đã không hợp với thứ gọi là tình yêu xa xỉ này rồi#Minhha…
Bách cp: LiChaengMới tập viết nên mọi người nhớ góp ý nhiều nhiều nha fic này thì cũng đang lên ý tưởng nên có thể ra chậm đó Mùa thu Seul, có hai cô gái dưới ánh bình minh của dòng sông Hàn ......Mỗi người một suy nghĩ **** "cùng một câu hỏi thôi nhưng lần này là lần cuối tớ hỏi cậu" ***** "Lalisa cậu xem tớ là gì?" • • • 👇 *nước mắt em cứ thế mà tuôn ra mà không thể nào kiềm lại được*…
~Real~Friend~-"Để tao coi cái tình bạn rẻ tiền của chúng mày thì làm được trò gì"-"Tưởng dùng mấy cái tiểu xảo nhỏ mà cắt đứt tình bạn của tụi này ak"~Real~Love~-"Đừng mộng tưởng nữa!Nó ko thích mày"-"Tỉnh lại đi!Người ta có bạn gái rồi!Mày ko có cơ hội đâu"-"Thôi bỏ đi!Dù jk người ta cũng có thích mik đâu!Cứ cô chấp làm jk"-"Mày nghĩ cái tình bạn bao nhiêu năm của mày dành cho nó đủ để nó siêu lòng ak"~Những Bi Kịch~Những Nỗi Đau~Và Cả Sự Hạnh Phúc ~~ ~FriendShip and Love~~~…
Thanh Xuân Mình Có Nhau? Liệu rằng mình có nhau hay là.... Bạch Dương: nghe cảm lạnh vlKim Ngưu: thứ sến súaSong Tử: bớt sến lại điCự Giải: .... Sư Tử: ui nổi hết da gà rồiXử Nữ: ở đây hơm cần ngôn tìnhThiên Bình: tao nghe mà tao muốn bệnh áThiên Yết: nghe còn ớn hơn giọng bà chị tao lúc nhờ vả nữaNhân Mã: hay mình đổi sang thể loại kinh dị được hông?? Ma Kết: thôi thể loại đánh đấm íBảo Bình: sang thể cãi lương điSong Ngư: Quan họ đi mấy đứa.................định mệnh mấy bạn…
Tác giả: Ánh ThiTại ngôi trường lâu đời của thành phố, trong một lớp học Như Ân đang ở lại chấm nốt số bài còn dở dang để đến buổi họp lớp với các bạn của mình. Địa điểm là nghĩa trang thành phố, chốn an nghỉ của nhiều linh hồn sẽ mãi mãi không thể bị vùi lắp bởi cỏ dại. Tại đây rất dễ dàng thấy được một bia mộ tuy đã trở nên cũ kĩ do năm tháng nhưng so với những bia khác thì vẫn là nơi khang trang nhất, trên bia là hình ảnh cô bạn mình với nụ cười mãi dừng lại ở tuổi 17, bên dưới chính là ngày cô ra đi và dòng chữ " Sleeping angel"- một thiên thần ngủ quên.…
"Cuốn nhật ký này không có ngày, tháng hay năm.Chỉ có những câu chuyện bất chợt ùa về - như khi tôi nghe một bài hát cũ, lật lại trang vở đầy nét nguệch ngoạc, hay đơn giản là nhớ đến một nụ cười đã lâu không gặp."…