One piece | Số Nhọ
Moichi là một con quỷ nghèo khó may mắn trúng được tờ vé số nhưng chưa kịp tận hưởng gì đã bị bắt xuyên không đến một thế giới nhìn đâu cũng thấy nguy hiểm bởi một chiếc hệ thống tư bản.…
Moichi là một con quỷ nghèo khó may mắn trúng được tờ vé số nhưng chưa kịp tận hưởng gì đã bị bắt xuyên không đến một thế giới nhìn đâu cũng thấy nguy hiểm bởi một chiếc hệ thống tư bản.…
Tình yêu giữa một tên mafia và một linh mục sẽ đi về đâu ??? Bìa truyện và cảm hứng được lấy từ : @limachan_art Và vì tui vã OTP quá nên tui mới viết fic này và tất nhiên tui không phải là một nhà văn nên kiến thức sẽ có phần hạn hẹp , văn phong cũng không được hay nên mọi người thông cảm đừng ném đá .…
Thanh mai trúc mã, oan gia hoan hỉ, cưới trước yêu sau, siêu sủng siêu ngọt, HE…
Truyện mang trong mình nội dung về chàng bác sĩ thú y tên Mix, anh học tại đại học Bangkok và tốt nghiệp, làm việc tại một bệnh viện thú y tầm cỡ của xứ chùa vàng. Một ngày nọ, chàng trai ấy bỗng gặp được một người khách" trông lạ mà quen " , anh cứ cảm giác như đã từng gặp người này ở đâu rồi. Nhưng dường như trí nhớ của anh bị cái gì đó chặn lại. Từ đó cả 2 có những cuộc gặp gỡ đầy định mệnh, họ sẽ làm gì với nhau? họ sẽ để nó trôi qua hay níu giữ những kỉ niệm đẹp ở lại?....…
Tuyển tập fanfic từ nhiều fandom khác nhau do chính tui viết nhằm để xả cơn buồn chán của bản than, fic mang tính chỉ cho cá nhân tui nen ..... nên nó không hay ho lắm đâu.…
Tôi chẳng tin vào thánh thần hay thứ gì như thế, nhưng người nằm trong đó là Khoa, nên tôi cầu xin Chúa hãy nghe lời tôi nguyện cầu, và cứu vớt nó bằng bất cứ giá nào.…
Yêu một người thì không sai nhưng dành cả tuổi xuân của mình cho một người dẫu biết sẽ chẳng đi tới đâu thì nhất định sai, sai hoàn toàn. Đó không phải là chung thủy mà là mù quáng..Vì up sách không lợi nhuận nên mong mọi người ủng hộ mình post nhiều hơn bằng cách nhấn like hoặc nhấn vào ngôi sao viền cam để vote cho mình nha 😉❤️❤️Nhiều like vote mình up nhiều hơn…
tên của anh là gì vậy ?…
Như cái ngôn tản mạn, cái này cũng từa tựa thế :v…
tôi và cậu như hai dường thẳng song song . nhưng ai ai đã bước sang ranh giới để cho đường của tôi và cậu có 1 giao điểm đây.…
Thẩm Tấn hận Tần Ương thấu xương! Tần Ương bé ngoan, Tần Ương mẫu mực, Tần Ương đáng mến, điểm nào cũng đối lập với bản thân mình. Thế nhưng vì sao, tốt nghiệp ra trường mỗi người một nơi, trong lòng lại có cảm giác quyến luyến?Tần Ương ghét Thẩm Tấn nhất quả đất! Thằng quỷ ranh Thẩm Tấn, chuyên gia đội sổ Thẩm Tấn, ngông nghênh láo lếu Thẩm Tấn, mọi thứ xuất phát từ kẻ đó đều chính là oan gia của mình. Thế nhưng vì sao, lại không đành lòng nhìn thấy dáng vẻ chán chường uể oải của cậu ta?Sớm hôm chung lối đến trường, cùng ngắm mặt trời lặn trong ánh hoàng hôn, cùng trải qua ngày lễ tình nhân cô đơn không bạn gái. Thanh mai trúc mã suốt thuở thiếu thời, từ oan gia ngõ hẹp dần dần trở nên khăng khít không rời. Nơi vườn trường xanh ươm hơi cỏ, điều gì đã nhẹ nhàng nảy nở? Chuyến xe bus tinh mơ đầu ngày, nụ hôn lơ đãng ai trao ai?Thẩm Tấn nói: "Tần Ương, tôi thích cậu."Tần Ương đáp: "Gió lớn quá, tôi nghe không rõ..."…
"Nàng" là công chúa của Đông Ly Quốc. Với nhan sắc khuynh quốc khuynh thành nhưng lại không thể tu luyện. Được Hoàng thượng thương yêu. Nhưng lại bị muội muội hãm hại."Nàng" là sát thủ ở thế kỉ 21, trong 1 lần vì hoàn thành nhiệm vụ. Nàng bị phục kích và "mượn xác hoàn hồn"."Chàng" là quốc sư của Đông Ly Quốc. Tài giỏi không ai bằng. Chàng và nàng từ lần đầu gặp đã gấy xích mích với nhau, nguyện sống không đội trời chung. Hết lần này đến lần khác tính kế nhau. Nhưng không biết từ lúc nào lại bị đối phương ăn cắp mất trái tim...Mọi người cùng đón đọc câu chuyện dở khóc dở cười này nhé.…
em là ánh dương của cuộc đời anh…
Ngày anh đi... em không thể tiễn anh, không thể nói câu tạm biệt bởi em sợ... sợ rằng em sẽ sụp đổ trước anhHãy hứa với em một lần thôi, chỉ một lần duy nhất...…
Cô độc trong cuộc đời này cũng đã thật lâu tưởng như đã quên với cuộc sống một mình tự làm tự ăn, cố gắng rồi tự chịu đựng. Nếu không may bị thương cũng sẽ tự lê thân xác mệt mỏi trở về nhà, tự mình liếm láp vết thương cho đến lúc nó khép miệng.Thế nhưng lại không thể quên đi những ấm áp của tình thân lúc trước. Miễn cưỡng một chút thì cũng còn một người đã từng là ngưòi thân của cậu vẫn ở đâu đó. Thế nhưng cũng đã lâu quá rồi tên nhóc đó còn nhớ đến cậu không. Có lẽ bản thân cậu cũng không biết mình còn nhớ được bao nhiêu.…
Tình yêu rốt cuộc là gì, cho đến tận bây giờ tôi mới biết....đau đến mấy mà sao lại không buông.... loài người ngu xuẩn.. nhưng tôi còn ngu xuẩn hơn cả họ !…