Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đối với tớ " Cuối ngày" là tâm tư cùng cảm xúc tớ gửi gắm vào từng lời văn.Tớ mong rằng có thể lưu giữ lại những dòng kỉ niệm này, gắn liền với thanh xuân. Mang đến nhiều sự mới mẻ về nhiều mặt trong từng chương, là một dạng oneshot vì vậy các chương có lẽ hầu như không liên quan đến nhau. Cuối ở đây chính là tâm sự sau một ngày của một cô bé trong độ tuổi thanh xuân này.Tớ muốn đem lại sự bình dị nhất, sẽ có vui có buồn có những suy nghĩ bồng bột rồi ngày một trưởng thành của tuổi trẻ.Vì tớ tin rằng ai cũng vậy, hãy tự tin đối mặt và vượt qua mọi điều trong cuộc sống này để cậu nhận ra rằng đã có lúc bản thân đã thực sự tỏa sáng với dáng vẻ của chính mình.Dáng vẻ đẹp nhất.…
HIỆN NAY MÌNH ĐÃ ĐỔI TÀI KHOẢNG WATTPAD, TÀI KHOẢN NÀY SẼ KHÔNG HOẠT ĐỘNG NỮA, MỌI NGƯỜI CHỈ CẦN SEARCH TÊN TRUYỆN TRÊN WATTPAD, SẼ THẤY TRUYỆN CỦA MÌNHHán Việt: Tiểu ngồi cùng bànTác giả: Khương Chi NgưEdit: MềuRaw: Tấn GiangSố chương 52 + 5 PNThể loại: Thanh xuân vườn trường, hiện đại, sủng, ngọtHung thần Đàm Dã nghỉ học trở lại, có thêm một một người ngồi cùng bàn. Bạn học cùng bàn lớn lên đẹp trai, gia cảnh ưu việt, nghiêm trang, không nghĩ tới thực tế lại là một thằng ngốc. Sau đó -Đàm Dã: "Hôn một cái, một đề. "Miệng đầy tao nhã học thần công x nhu thuận, lòng đầy cặn bạ thụ* Lưu ý: edit chưa được sự cho phép của tác giả, vui lòng không chuyển ver hoặc các hành động tương tự…
Hán Việt: Bút thuyết nhĩ ám luyến ngã [ trọng sinh ]Tác giả: Hề NghiêuTình trạng: Hoàn thànhNguồn convert: Thoát hủ 🤗 (Wikidich) Mới nhất: Chương 96 phiên ngoại thiên ( nhị ): Giang Thành đời trước ( Nhị Hắc thị giác )Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Dị năng , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết , Vườn trường , Sảng văn , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1-----------------------------【 văn án 】Trọng sinh trở về thời điểm vừa lên cao nhị, Hướng Vi phát hiện bản thân có thể nghe được bút nói chuyện. Vì vậy, cô ôm tâm trạng vui sướng chạy tới chỗ học bá Giang Thành mượn bút. Bút của học bá, chắc sẽ biết làm bài tập nhỉ? Hướng Vi khoái chí nghĩ.Nhưng mà, không ngờ sau khi cô mượn được bút, mọi chuyện lại là như thế này --"Ây da, đây không phải là người mà chủ nhân nhà ta yêu thầm đây sao?"Hả? Tính cách tối tăm soái khốc túm Giang học bá yêu thầm cô?Hướng Vi ngơ ngác mà nhìn Giang Thành."Còn có việc?" Hắn lạnh nhạt hỏi, vùi đầu làm bài tập, cũng không liếc mắt nhìn cô một cái.". . ."Nhất định là cái bút này nhận sai người rồi. 【 phế tài bình hoa VS khốc soái trung khuyển, nam truy nữ, 1v1, ngọt sủng văn 】【 nữ chủ hậu kỳ sẽ nghịch tập 】Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hướng Vi, Giang Thành ┃ vai phụ: ┃ cái khác:(●'з')♡ Hello mọi người, đây là quyển đầu tiên mình edit nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua ạ. - Truyện edit chưa được sự cho phép của tác giả cũng như người dịch, nếu như có vấn đề gì về bản quyền thì mình thành thật xin lỗi ạ! <3 - Truyệ…
Tên truyện: 学神同桌总想撩我 - Bạn cùng bàn là học thần luôn muốn trêu chọc tôiTác giả: 织墨 - Chức Mặc Editor: 梦幻的小鱼 - Cá con mộng mơLink ủng hộ tác giả:https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=7018939Bản edit phi lợi nhuận, chưa được sự động ý của tác giả, vui lòng không reup! Chỉ được đăng tại Wattpad và Facebook: 梦幻的小鱼 - Cá con mộng mơTình trạng raw: Đã hoànTrình trạng edit: Đang lếtĐộ dài: 61 chươngNgày đào hố: 22.12.24Ngày lấp hố: ???-------Thời Tuy ở Nhất Trung nổi tiếng là kẻ ngang ngược, bá đạo, không ai dám chọc vào. Còn Lục Hoài Tri lại là một học bá chính hiệu, đồng phục gọn gàng, thành tích xuất sắc. Hai người như nước sông không phạm nước giếng.Thế nhưng một ngày nọ, Thời Tuy bước vào lớp với đầy khí thế bạo lực, ánh mắt không ngừng liếc về phía hàng ghế đầu, không biết đang tìm ai.Các bạn ngồi hàng đầu không ai dám quay lại, bàn tán mà lòng vẫn thấp thỏm: "Nghe nói tối qua cậu ta lại hẹn đánh nhau, sau đó có một người qua đường tò mò nhìn thêm một chút, liền bị kéo vào con hẻm nhỏ."Mọi người đều đoán người đó bị đánh rất thê thảm. Lục Hoài Tri ngồi hàng đầu nhìn dấu răng trên tay mình.Thật ra, cũng không thê thảm lắm.Chỉ là sau khi đánh nhau, ai đó vì kiệt sức mà xấu hổ giận dữ, liền cắn một cái thôi.…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
Thể loại: Hiện đại, vườn trường, hào môn, hoan thoát thổ tào hệ, song hướng thầm mến, ngọt sủngCouple: Ác liệt phúc hắc công x Kiều nhuyễn si hán thụVăn ánĐỗ Vân Nhiễm vừa thức tỉnh đến, cảm giác đau đầu dục liệt.Hắn mơ thấy chính mình mười năm sau sinh hoạt…Trí nhớ dũng đi lên, tương lai trong thế giới, hắn có một cái xinh đẹp thê tử, hắn cùng hắn thê tử cùng với mặt khác mấy nam nhân hạnh phúc vui vẻ sinh hoạt tại cùng nhau… Hạnh phúc nhanhỞ tại cùng nhau… Sinh hoạt tại cùng nhau… Ở tại cùng nhau… Cùng nhau………Hạnh phúc vui vẻ cái ball a!!! (╯`□′)╯(┴—┴Ai có thể nói cho hắn hắn mười năm sau rốt cuộc là đầu bị lư đá bị lư đá vẫn là bị lư đá mới có thể cùng N nam nhân cùng nhau cùng một nữ nhân kết hôn!!! (╯`□′)╯(┴—┴Vì thế, sau khi thức tỉnh nam chủ, quyết định muốn thay đổi chính mình vận mệnh……===Đây là một cái nội dung cùng tiêu đề giống nhau doppi cố sự (′~`●)Chú ý, nam chủ là công! Nam chủ là công! Nam chủ là công!! ( trọng yếu chuyện nói tam biến, nếu không nghịch CP không trách ta a (′へ`, )Chủ tây bì là nam chủ × nam nhị ⊙▽⊙ khác tây bì… Thỉnh tự hành khai quật ╮( ̄▽ ̄)╭Tuy rằng Đỗ Vân Nhiễm kêu nam chủ, Lâm Ngọc kêu nam nhị nhưng là là song nhân vật chính! Song nhân vật chính!! Song nhân vật chính!!! Phi chủ công văn cũng phi chủ thụ văn a a a (w°Д°)wPS: bài này một đối một, không cần bị vô tiết tháo nữ chủ cấp lầm đạo a! Cùng với nhân vật Tô Tô tô ( cơ hữu miêu tả ), không vui thận ( “▔□▔)/======Cảm tạ Hàn Vũ kỷ niên đi trang trí quân hỗ trợ làm bìa mặt, mỹ khóc yêu yêu đát (╯3╰)Nội dung nhãn: tình hữu độc chung hiện đại giá không ngọt văn hệ thốngTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Đỗ Vân Nhiễm, Lâm Ngọc ┃ phối hợp diễn: Đỗ Vân Lam, Hoàn Nhan Mĩ Lê, Từ Kiệt, Ngô Mạnh Vũ, nam tam nam tứ nam ngũ… (× ┃ cái khác: song hướng thầm mến, xem hai cái ngu ngốc đàm luyến ái thật lòng mệt \\\\\\\\(…
Năm ấy có một Trần Đức Huy quá vô tâm để mở lờiNăm ấy , có một Trương Hà My quá vô tâm để mở lòng Tóm tắt truyện- Cậu ấy ... quả thật rất đẹp trai- Hửm !?Chu Hà Mi chết lặng, não cô gần như ngưng hoạt động trong vài giây khi nhận ra những gì mình vừa nỏi ra- Tôi biết cả tôi đẹp rồi, nhưng chị ko cần phải nói to thế đâu ~ Tôi ngại đó ~-T-Tôi...Mày thôi đi- Việt Chi đánh mạnh vào vai người đàn ông đang trêu ghẹo Hà Mỹ - Giới thiệu với mày đây là Trần Đức Huy em họ tao cách mình 2 tuổi, còn Huy, đây là Chu Hà My , bạn thân tao - nói rồi, cô nhìn vào 2 người đối diện nhau :- Hai đứa bây làm quen dần với nhau nha - Ồ, hóa ra đây là đàn chị sao? - Huy nở nụ cười quyến rũ với ng người đàn chị mới gặp đang nhìn cậu với ánh mắt kinh tởm.- Ê Huy ! Có vào chơi tiếp ko - Thành Long bạn thân cậu lên tiếng trong khi đang mê mẩn chiếc máy chơi game playstation- À đây...nói rồi cậu quay bước đi đến chỗ bạn mình Chờ Huy đi xa Hà My mới yên tâm lên tiếng- Chi ơi em họ mày nó bị làm sao ấyHả ! Nó khám sức khỏe hàng năm, ít khi bị bệnh .Sao lại ko bình thường được ?- ko! Ý tao là cái nết của nó á-À...ừ thằng này nhà mặt phố bố làm to , tỷ lệ khuôn mặt cơ thể thì đúng là đáng ngưỡng mộ - Việt Chi đút tay vào túi áo trong khi nhìn thằng em họ mình đang vui sướng đập liên tục vào lưng thằng bạn mình vì thắng ván game - nên kiêu cũng phải thôi- Nhìn mấy thằng vầy ngứa mặt ghê - Hà My thầm nghĩ . Nhưng Hà My đâu nghĩ rằng kẻ mà cô cho là ngứa mắt kia sẽ theo cô cả đời.…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Giới thiệu: Tên truyện: Cùng anh vượt quaTên hán việt: Dũ thuTên tác giả: Nam Bắc Mộc KiềuTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 61 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chữa khỏiVăn án:[Tiểu thiên sứ ôn nhu thông minh kiên định VS Thiếu niên tự ti mẫn cảm]1.Minh Nhiễm cảm thấy, Giải Thời Ngôn là nam sinh trung học không giống người thường nhất cô từng gặp qua.Cậu kiệm lời nội liễm, thiếu một chút tính trẻ con và phản nghịch tuổi này nên có.Cậu sẽ đọc một ít sách kiến trúc học và cơ học khó hiểu, cũng sẽ ngây ngốc ngồi cạnh một đứa trẻ nhỏ đi lạc chờ người nhà đến đón.Thành tích của cậu luôn luôn đứng đầu, rõ ràng trong mắt người khác là thiên chi kiêu tử, nội tâm lại có vết nứt, tự ti mẫn cảm.Giải Thời Ngôn cho rằng, nữ sinh giống như Minh Nhiễm, về sau nhất định sẽ gặp được người tốt đối tốt với cô, ít nhất người kia, có thể mang cho cô một tương lai vui vẻ và bình an.Mà chính mình về sau, chủ định một thân cô độc một mình giữa thế gian, cùng cô... không có bất cứ liên quan nào.2.Năm 27 tuổi, kỹ sư kết cấu Giải Thời Ngôn đã nổi danh toàn thế giới, trong một lần phỏng vấn anh được hỏi: "Kỹ sư Giải tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nhất định có rất nhiều cô gái theo đuổi ngài, vậy bản thân ngài hy vọng làm quen với cô gái như thế nào?"Giải Thời Ngôn vươn tay, màn hình chuyển qua chiếc nhẫn trên ngón áp út, ánh mắt anh ôn nhu nhìn về một chỗ thính phòng: "Tôi đã kết hôn... từ…
Đây là một câu chuyện về thanh xuân vườn trường, về tình yêu nhẹ nhàng tuổi ngây ngô, về sự sự rung cảm đầu đờiHạ Mộc Miên- một cô gái trưởng thành từ cái nắng ngọt, cái gió mơn man của cổ trấn. Mang trong mình sự phớt đời, ngây ngô, dịu nhẹTriệu Tử Ngôn - một chàng trai lớn lên trong sự hoa lệ của Bắc Kinh nhưng tính tình lạnh nhạtHai người họ, hai thái cực đối lập. Một sôi nổi, mãnh liệt. Một trầm lắng, nhẹ nhàng. Họ gặp nhau giữa nơi được gọi là thanh xuân vườn trường, gọi nhau bằng danh phận bạn cùng lớp và " gục ngã" trong một tiết trời nắng gắt của hạ chí" Tử Ngôn, cậu ấy à..." Mộc Miên ngập ngừng một lúc, lơ đễnh nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trời vẫn xanh như thế, nắng vẫn vàng như thế, những đôi chim sẻ vẫn vui như thế ." Cậu ấy, là chàng trai mùa hạ. Là chàng trai mát mẻ nhất trong tiết trời ko mấy dễ chịu này. Cậu ấy... là người tớ yêu nhất" Nói đoạn, Mộc Miên quay sang nhìn tôi nhoẻn miệng cười, đôi chân đung đưa qua từng vệt nắng in hằn trên đất . Trong ánh mắt ấy, tôi thấy Mộc Miên của tuổi 17, một Mộc Miên kiên định, dứt khoát mà tôi chưa từng gặp trước đây" Tại sao vậy?"" Tớ không biết nữa. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy đưa cho tớ chiếc áo thơm mùi cây tùng đó, cũng có thể là khi cậu ấy cõng tớ đi suốt 7 km đường biển, cũng có thể là khi cậu ấy thay tớ đỡ một nhát dao. Cũng chẳng biết từ bao giờ nữa, tớ đã quyết định rằng, sau này, nếu không phải là cậu ấy thì tớ sẽ không cùng ai bước vào lễ đường"…
2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…
Tên gốc: 十一年夏至 | Đệ thập nhất niên Hạ ChíTác giả: 明开夜合 | Minh Khai Dạ HợpLink gốc: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=5322919Editor: RuruĐộ dài: 62 chương + 5 ngoại truyệnTình trạng edit: Đặt gạchThể loại: yêu thầm, song phương mối tình đầu, thực tế, ngược ngọt, HEChú thích: Nửa đầu học đường, nửa sau công sở. Tình cảm diễn biến chậm, chính thức bắt đầu sau khi nam nữ chính trưởng thành. Giới thiệu:"Mình rất thích tên của cậu.Ta hỉ ta sinh, độc đinh Tư Thời."/Hạnh phúc biết bao khi sinh ra trong cùng một thời đại với người./·Bạn học hồi cấp ba chuẩn bị kết hôn. Trước ngày cưới, cặp đôi đã mượn nhà một người bạn để tổ chức họp lớp.Bằng cách nào đó, cả bọn ồn ào đào lại những chuyện ngốc xít lãng mạn từng làm mà không muốn ai biết thời đi học.Đến lượt Hạ Li, cô nói, "Vào ngày sinh nhật cậu ấy, tớ đã lạm quyền ở đài phát thanh phát nhạc cả buổi trưa cho cậu ấy, toàn là ca sĩ cậu ấy thích thôi."Có người hỏi "Cậu ấy" là ai, Hạ Li chỉ cười không đáp.Trên đường đi toilet, cô chạm mặt một người đi ra từ phòng bên cạnh.Là Yến Tư Thời.Yến Tư Thời cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, "Hóa ra đó là em."·Nhân vật chính: Hạ Li, Yến Tư Thời Một câu tóm tắt: 11 năm yêu thầm trở thành sự thậtDàn ý: Học tập thay đổi vận mệnhLời editor: Phần học đường sửa về ngôi thứ nhất, nếu bạn không thích thì chúng ta hãy dui dẻ lướt qua đời nhau henBản dịch phi lợi nhuận chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup.Chỉ được đăng tại wattpad@slnwj2202…
Tác giả: Muzzi MingThể loại: ngôn tình, fantasy, huyền ảo, học đường, updating...Văn án: Thế giới của 1000 năm sau khác 1000 năm trước như thế nào? 1000 năm trước đã tồn tại một câu chuyện đầy bi thảm thì liệu 1000 năm sau có lặp lại bi kịch đó không? Thế giới và vạn vật đều đổi thay thì tình yêu sẽ vẫn giữ nguyên thậm chí luôn cháy như một ngọn lửa không bao giờ tắt hay sẽ phai nhạt dần theo thời gian? "1000 năm sau liệu cậu còn nhớ tôi?" một câu hỏi của một con người ở những giây phút cuối đời dành cho người mình yêu một yêu tinh có cuộc đời bất tử và bất lão.Đó sẽ là một câu chuyện về...Cô nàng Yêu Tinh Yurihana trong cuộc sống hiện đại."Đó là ai vậy? Cô ấy đẹp quá!""Là ai ư? Cậu không biết à? Đó là Yurihana cô nàng tai tiếng của trường Zen chúng ta đấy."Cùng sự xuất hiện của một người..."Này, Kristan cậu ta là ai?""Cậu ta à? Hình như là học sinh mới chuyển đến đó cô nàng tai tiếng Yurihana à, hahaha.""Này, không vui đâu."Học sinh mới chuyển đến? Cậu ta sẽ là một người như thế nào?"Hôm nay có một học sinh chuyển đến lớp chúng ta. Chúng ta hãy giúp đỡ cậu ấy nhé! Em hãy tự giới thiệu bản thân mình nào?""Xin chào mọi người tôi là Heulwen Outera. Rất mong được mọi người giúp đỡ.""Vậy thì em hãy đến ngồi ở bàn cuối lớp nhé! Dù sao chỉ còn trống mỗi chỗ đó thôi. Cô rất trông đợi vào em.""Ehh tiếc ghê vậy mà cậu ấy lại ngồi kế học sinh tai tiếng kìa."Đôi lúc lại gợi lên những hình ảnh quen thuộc... trong quá khứ."A trời ơi Yurihana rơi xuống nước mất rồi. Làm sao đây."Một làn nước…
Jung Kook ngửi thấy mùi pheromone của Tae Hyung trong chăn ngày càng ít đi, không nghi ngờ gì thời kỳ mẫn cảm cảm của cậu lại đến. Đau lòng hơn Omega lại không bên cạnh cậu.ABO hiện đại, one shot.Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài 💜…