Froy x Hikaru
Chỉ là bài dự thi lúc trước nộp cho Inazuma Caravan…
Đồ não tàn
những lời muốn nói với đồ não tàn.…
EM
🐽👻💮😈🌋🐼🐕🐀🐓🐹…
Fan_người Thương'(Gemini Fourth)
Chuyện về cậu trợ lý diễn viên…
Nam Quốc Sơn Hà
Mình chỉ viết để thoả mãn! Đừng tin những gì mình viếtKhông có thật*" Thích hãy đọc đừng chửi 👌…
em và gã
Mô tả cái lồn địt mẹ mày Đừng có đem nó đi đâu đặc biệt là mặt chính chủ thank…
[Fanfic Soul Eater] Đoản
Những đoạn văn viết về học viện Shibussen và của các cặp đôi.…
[Longfic NejiTen] Sủng ái Quý Phi 💮
💞Tác giả: Ayumi Amamiya Ngân.💦 Bút danh viết cổ trang: Song Hành Yến Nguyệt - Xuân Anh Tuyết Nhi. Dã, Nhã Nhi.Tiết tử:"Từ trước đến giờ thiếp luôn yêu chàng, luôn nhẫn nhịn mọi thứ mà ở bên chàng, bỏ cả sự kiêu ngạo của một nàng công chúa và tự do của bản thân, nhưng.....chắc chàng sẽ chẳng để tâm đến thiếp đâu, có bao giờ....chàng quay đầu lại nhìn thiếp, dù chỉ một lần không ....?"Nàng ta luôn tìm cách hãm hại thần thiếp, người lại một mực minh oan cho nàng ta, giang sơn này, hậu cung này, vì nàng ta mà điên đảo, ngay cả thần thiếp, cũng bị làm cho xoay vòng...*"Ta xin lỗi....nhưng ngươi hãy yêu người khác đi, yêu người thật sự yêu ngươi...."Vì yêu chàng, ta một lòng một dạ, thủy chung son sắt, sẵn sàng từ chối chân tình của một vị anh hùlà hào kiệt, ray rứt lương tâm bỏ lại người thân và gia tộc ở phía sau. Lúc nào ta cũng luôn muốn được đồng hành cùng chàng, dẫu là trên chiến trường, dẫu phải phơi thây ngoài sa mạc, ta cũng cam lòng...Nhưng......Đổi lại thì ta được gì? Ngay cả sự thương hại chàng cũng không dành cho ta. ~~¥~~¥~~Cả đời này của Công chúa, nàng ấy quá đau khổ rồi, thà rằng vẫn là Công chúa như lúc xưa hay làm một người bình thường còn hơn là trở thành Quý Phi…
Tổng Tài Ác Ma! Tôi Yêu Anh { CP KookV, SuMin}
Đừng đọc chùa :)) hãy vote nàoooo 😀 HE 😀…
Thế Giới Mang Tên Em
Nếu có thể tạo ra một thế giới, nó sẽ mang tên em…
oneshot, kumkim
kum junhyeon với kim taeraechỉ cần đôi ta là đủ…
Yêu Thương Muộn Màng
Xoay quanh cuộc đời của Lục Thượng…
Mây ngang trời
Đoản văn:Phía trên bia mộ khắc tên Bạch Lâm Uy, di ảnh là một ông lão nghiêm nghị. Vừa thấy, Bach Hoạ Y đã nhanh chân đi đến, đưa tay lau đi lớp bụi dày trên ảnh. Âm thanh nhẹ nhàng. " Ông ngoại, Y Y về rồi " Nói rồi gục đầu xuống bia mộ khóc nức nở, nước mắt từng giọt, từng giọt rơi xuống. " Ông ngoại, con xin lỗi. Mười năm qua con lưu lạc xứ người, không thể về thắp cho ông một nén nhang, là Y Y bất hiếu. Nhưng hôm nay con về rồi, con trở về để đòi lại tất cả những gì họ nợ chúng ta. Sớm thôi con sẽ bắt đám người đó xuống bồi tội với ông. " " Khi đó họ giẫm đạp lên máu xương của ông, của Bạch gia ta để có đực ngày hôm nay, mười năm trời sống trong vinh hoa phú quý, được người người ca tụng. Thế nhưng ngày tàn của họ tới rồi, cả Hạ gia phải bồi táng cùng ông. "…