Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
3,614 Truyện
Bệnh viện năm tôi mất, con anh ấy vừa chào đời

Bệnh viện năm tôi mất, con anh ấy vừa chào đời

3 1 1

Từ khi tôi cướp mất một giải Olympic Toán và một giải Hùng biện tiếng Anh thì cái tên lớp đối diện ngày càng ghét tôi hơn.Mỗi lần chạm mặt, hắn liền cho tôi cái ánh mắt đá xéo vô cùng rõ ràng, lúc nào cũng thích chứng tỏ mình ông đây là nhất.Haizz, tôi còn chưa hề coi cậu ta là kẻ thù vậy mà ngày nào Lục Chính Hoài cũng hận như không thể đem tôi nhổ cỏ tận gốc, đóng gói rồi vứt ra ngoài Trái đất vậy.Cho đến một ngày cái tên cố chấp kia lặng lẽ nhét milo và kẹo que vào học bàn tôi, không quản trời mưa cõng tôi cả quãng đường chỉ vì tôi nói muốn thắng cuộc thi đó.Tôi biết mình động tâm rồi.Sau đó chúng tôi yêu nhau, tình yêu ấy đẹp đến nỗi mọi cô gái đều phải ao ước bản thân sau này phải lấy được người như Lục Chính Hoài.Nhưng rồi cũng chính là vào mùa hè năm thứ 4 đại học, tôi tự tay hủy đi tình yêu mà bọn tôi nâng niu suốt ngần ấy trời .Tôi không chỉ tông chết em gái Lục Chính Hoài, mà còn khiến ba anh ấy đột quỵ một cách tức tưởi trong đống văn kiện ngập tràn nợ.…

Sài Gòn và những mỗi tình

Sài Gòn và những mỗi tình

4 0 1

Em đến tìm tôi trên tay cầm một tờ giấy nhỏ, trong lúc tôi đang mơ hồ thì em đã choàng tay ôm lấy tôi, những hơi ấm thân thuộc ngày nào ùa về, em vẫn là em, tôi vẫn là tôi, khoảng khắc ấy trong giây phút nào đó tôi từng mong nó mãi mãi đừng trôi đi. Xin hãy cho tôi và em thêm chút thời gian nữa, vì chúng tôi yêu em. Nhưng cái ôm ấy chưa kịp trọn vẹn thì những giọt lệ em rơi, người con gái bé nhỏ bên anh chưa một lần phải khóc thế mà chỉ vài tháng chia li em bên ai thì đã khiến em không vui. Từ nơi bờ vai, tôi cảm nhận được những giọt lệ chua xót ấy, vì hơn ai hết chính bản thân này cũng đau đến xé tan cõi lòng. Nớt lõng bàn tay, không còn là đôi mắt xanh ngày nào em nhìn tôi với một cặp mi nhòe, từ khi nào em không còn chãi marcara vậy? "Em có thai rồi?" Không khí căn phòng im lặng như tờ. Tôi gượng cười trong cay đắng hỏi em "Của anh ta, chàng trai mà lái chiếc Fendy chở em trong buổi chiều hôm ấy?" Lại một lần nữa em im lặng. Tôi căm phẫn sự im lặng ấy, thứ đã khiến 3 năm 6 tháng của chúng tôi trở nên tan tành, thứ mà khiến từng ấy sự cảm thông phút chốc biến thành nhu nhược, ích kỷ. Tôi không trách em, không dám trách, bởi sau cùng vẫn là tôi sai khi không biết cách duy trì và hâm nóng khi tình cảm nguội lạnh, không biết cách giữ em bên mình, và KHÔNG BIẾT CÁCH BẢO VỆ VÀ NÂNG NIU BÔNG HOA ĐẸP NHẤT TRONG TẦM TAY MÌNH…

Nếu Không Phải Là Anh

Nếu Không Phải Là Anh

14 3 3

Tôi mở mắt trong màn đêm, ánh sáng không đủ để tôi có thể nhìn thấy mọi thứ trước mắt, ngay cả ánh đèn đường bên ngoài hắt vào càng khiến mọi thứ mông lung hơn trong màn đêm. Nhưng hơi ấm bên cạnh là chân thực, nhắc nhở tôi rằng có một người đang nằm ngủ cạnh tôi và sáng mai khi tỉnh dậy, người đầu tiên tôi nhìn thấy sẽ là người ấy, người mà tôi quen mới chẳng được bao lâu. Sự chân thực và không chân thực đan xen lẫn nhau, khiến tôi không biết là mơ hay là ảo. Tôi nhìn chằm chằm trong màn đêm, màn đêm đen tối như con đường mà tôi đang đi.Người bên cạnh động đậy, trở mình phát ra tiếng sột soạt.- Sao em chưa ngủ?Giọng nói ấy từ đêm vọng ra, mang theo sự mơ ảo, rồi lại im bặt trong màn đêm. Tôi khe khẽ đáp vì cảm nhận đó là một câu hỏi mong muốn một câu trả lời, chứ không phải lời bâng quơ của một người đang ngái ngủ.- Em chưa ngủ được. Anh ngủ đi ngày mai còn đi làm sớmNgười bên cạnh choàng tay kéo tôi sát lại gần, sự đụng chạm quá mức khiến tôi né tránh, nhưng người bên cạnh dường như không phát hiện ra. Trong vòng tay ấy có sự ấm áp khiến cảm giác nặng nề dần dần tan biến, các suy nghĩ hỗn loạn bỗng như thước phim tua nhanh trong đầu, nhưng dường như tôi còn chẳng để ý đến nó. Tôi chìm vào trong giấc ngủ. Một đêm đầy mộng mị............Khuôn mặt vốn nhu hòa của Tề Thái nay nổi gân xanh, bàn tay nắm chặt vô lăng như muốn nghiền nát nó. Lời nói của anh thoát ra ken két từ kẽ răng, sự giận giữ và đau đớn khiến khuôn mặt ấy méo mó.- Tôi không thể tin bị một cô gái mới hơn 20 như …

Chưa có tên

Chưa có tên

2 2 1

Tác giả: Ngọc HuyềnThể loại: Hiện đại, dị năng, tận thế. Mưa vẫn rơi, tầm tã, ào ạt, thành phố chìm trong làn nước mờ nhạt. Sự ẩm ướt khiến người ta khó chịu, những vũng nước đục ngầu chỉ chực chờ vấy bẩn đôi giày trắng bạn mới mua, hay mùi quần áo ẩm mốc vì phơi ba ngày chưa khô. Một con chim sẻ ướt rũ nép mình bên cửa sổ kí túc xá, nó lạnh run, từng chùm lông bết lại với nhau, nếu mưa không sớm tạnh, có thể nó sẽ chết. Bồng Kế bước ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa lau tóc, quần áo vẫn chưa khô, có lẽ cô sẽ phải mặc lại đồ ướt. Thật khó chịu. Kí túc xá chật hẹp bừa bộn, quần áo sặc mùi ẩm mốc, danh sách deadline dằng dặc nối nhau như không bao giờ có kết thúc, hay chỉ đơn giản là ly cafe vừa pha đã bị bạn cùng phòng uống mất? Không, không riêng một việc nào, mà là tất cả, tất cả như dồn lại, đè nén trong lòng khiến cô khó thở. Mà bây giờ, cơn mưa kéo dài ngày này qua ngày khác này càng khiến cô bức bối. Tới mức khi thấy chim sẻ nhỏ tội nghiệp kia, cô chợt nghĩ, không ai giải thoát cho cô cả, tại sao cô phải cứu nó? Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất.Bỗng một tia chớt sáng lòa, rạch ngang trời, mang theo tiếng "đùng đoàng" đinh tai nhức óc cắt đứt mạch suy nghĩ của Bồng Kế. Chim sẻ nhỏ dường như càng run rẩy, nhưng nó chẳng còn sức đâu mà bay nữa. Có lẽ, cái chết đang cận kề nó? Rốt cuộc, Bồng Kế vẫn mở cửa sổ, đặt chim sẻ v…

Tôi sẽ dành tuần cuối cùng với bản thân mình.

Tôi sẽ dành tuần cuối cùng với bản thân mình.

0 0 1

Vào một ngày nọ, một sự cố đã xảy ra trong khu vực trường học tư nhân khiến toàn bộ ngôi trường dịch chuyển đến thế giới khác. Tôi, Gaya Kazuhisa, là học sinh năm nhất của trường cao trung, đã bị bắt nạt trong một khoảng thời gian dài. Và để giết những kẻ bắt nạt, tôi đã đào một cái bẫy, nhưng rốt cuộc lại hốt nhầm một con quái vật. Sau thời khắc đó, tôi đã tiến hóa trờ thành một thực thể hy hữu có thể đối đầu với bọn quái vật.Cũng vào ngày hôm đó, tôi đã cứu một nữ sinh năm 3 của trường sơ trung tên là Shimozono Aris khỏi lũ Orc ở trong khu rừng nọ. Trong lúc cùng Arisu đánh bại lũ Orc và lên cấp sau đó, tôi bị buộc phải đứng giữa hai lựa chọn. Liệu tôi nên chọn ma thuật triệu hồi, thứ sẽ giúp tôi có khả năng sống sót khi đơn độc chiến đấu hay ma thuật hỗ trợ, sức mạnh dùng để cùng đồng đội đánh bại kẻ thù? 1 ngày 1 tập nhé mn !!!! Cảm ơn mn đã xem truyện của mình :)) hãy theo dõi để mình ra những tập mới nhất nha 😊😊😊…

Đóa sen xanh vì ai mà nở?

Đóa sen xanh vì ai mà nở?

4 0 4

Cháu trai họ của Quan gia là một đứa trẻ không lên thân. Kinh thành Thăng Long đi đến đâu người ta cũng lắc đầu bĩu môi khi nhắc đến công tử phủ trưởng công chúa. Đó là cậu ấm ăn chơi trác táng nhất kinh thành Thăng Long. Rồi một ngày Quan gia quá nhức đầu khi nhìn vào đống tấu chương vạch tội của cháu họ mình do quan viên dâng lên, ngài quyết định phải nhét thằng nhóc trời đánh đó vào quân đội. Từ đó, cậu ấm phủ trưởng công chúa trải qua những ngày nước sôi lửa bỏng nhất đời mình. Thế nhưng, rèn luyện mãi cũng cải tà quy chính, nhưng hình như có gì đó không đúng. Rèn luyện kiểu gì mà công tử phủ trưởng công chúa lại la hét mỗi ngày đòi gả vào ở rể phủ tướng quân? Dù có chiều chuộng thằng cháu trời đánh của mình đến mấy thì Quan gia cũng không thể vị tướng quân thiếu niên của mình bị thằng nhóc chết tiệt kia bẻ cong rồi tuyệt hậu được. Quan gia lại thấy đầu mình đau hơn rồi.…

Nhật ký 100 ngày.

Nhật ký 100 ngày.

71 9 4

18 tuổi, cái tuổi được yêu và đang yêu.... rất đẹp và thơ mộng. Một cô gái nhỏ nhắn dễ thương yêu đời biết bao, lạc quan biết bao lại bạc mệnh nhận được tin tức đau lòng, chấn động cả tâm trí khiến cho sự hồn nhiên đó vụt mất để lại muôn vàn sự đau buồn trong cô gái nhỏ. Cái tin mình chỉ còn sống vỏn vẹn hơn 100 ngày do căn bệnh tim bẩm sinh vô phương cứu chữa đã hành hạ cô suốt bao năm sắp kết thúc cuộc đời đang ươm mầm khát vọng, ao ước bay xa cùng ước mơ của bản thân, trong đó còn có một tình yêu nhỏ bé dành cho cậu bạn cùng lớp chưa kịp thổ lộ liền sắp kết thúc. Phải chăng ông trời không muốn tình yêu nhỏ bé được nở rộ??? Không thể để ông trời cướp đi "nụ hoa màu hồng" ấy được.Sau thời gian những ngày buồn bã, chìm vào 1 màu đen của sự tuyệt vọng, cô gái nhỏ đã mạnh mẽ đứng dậy từ bóng tối, từ hố sâu nơi đáy lòng, quyết định "tưới nước, chăm bón" cho "nụ hoa" đó nở rộ. Cô gái nhỏ quyết định sẽ tạo lên 1 câu chuyện cho riêng mình bằng những trang nhật ký. Tôi và bạn hãy cùng cô gái nhỏ đi hết 100 ngày cuối này nhé. Bạn và tôi đừng nên bỏ cuộc giữa chừng, như v bạn và tôi sẽ không thể biết được câu chuyện tình yêu của cô gái nhỏ sẽ ra sao và như thế nào đâu. KIÊN TRÌ NHÉ…

[ FIC VKOOK ] YOUTH

[ FIC VKOOK ] YOUTH

26 1 1

Ngày tốt nghiệp cấp 2, người ta đầy hoa đầy quà, tôi chỉ biết cầm tấm bằng tốt nghiệp nhìn vào khoảng trời xa xăm. Ba mẹ tôi li hôn, tôi sống cùng ba ngoại, bọn họ cũng không thường xuyên đến thăm tôi mấy. Lũ bạn gọi tôi là trẻ mồ côi, nhưng đâu phải thế, tôi có ba mẹ mà, chỉ là không phải một gia đình. Tôi không trách ai cả, chỉ trách cuộc đời mình thiếu may mắn. Tôi kết thúc ngày tháng cấp 2, chẳng chút luyến tiếc, vì tôi đã có kỉ niệm gì ở đó đâu. Tôi bị bạn bè cô lập, chẳng ai chơi cùng, nhiều lúc bọn nó còn khinh thường chuyện của tôi. Tôi chỉ ước, nếu tôi can đảm một chút, nhất định sẽ đứng ra đánh nhau một trận. Nhưng, nếu chỉ đánh nhau để thoả mãn cơn giận, trường sẽ mời bà tôi đến họp phụ huynh, tôi không muốn bà phiền lòng. Mấy ngày hè, đám bạn đi du lịch khắp nơi, tôi chỉ biết quanh quẩn ở nhà. Tôi cũng đi ngao du, nhưng là trong con hẻm gần nhà. Ba mẹ tôi còn chưa lo xong mấy cuộc hôn nhân của họ, thì làm gì đến lượt tôi được chú ý. Nhưng ít ra, tôi còn có bà, bà sẽ luôn ở bên tôi dù ngày đấy nắng hay mưaTôi nhập học cấp 3, cứ ngỡ ngày tháng trước kia trở lại, rồi phải tồn tại ở ngôi trường này 3 năm mà không có bạn đồng hành. Nhưng không, tôi đã tìm được những bạn thật sự. Họ tốt, và không miệt thị chuyện gia đình tôi. Họ đã giúp cho tuổi trẻ của tôi không chỉ có một màu đen u ám. Tôi cảm thấy rằng, cuộc đời tôi vẫn còn may mắn, vì đã có những người kịp kéo tôi lên khỏi vũng bùn của sự cô đơn…

Ngài không đạt tiêu chuẩn - [Nhất Tự Mi]

Ngài không đạt tiêu chuẩn - [Nhất Tự Mi]

9 0 2

Văn ánNgười đàn ông kiệt xuất Kiều tiên sinh luôn cao ngạo lạnh lùng trong mắt mọi người, phong cách làm việc mạnh mẽ, không khoan nhượng, không gần nữ sắc, lại một mình nuôi nấng con trai năm tuổi. Bắt đầu từ một ngày nọ, ngài Kiều lãnh khốc cầm dục này lại thêm một câu cửa miệng "vợ tôi" "Vợ tôi nấu ăn rất ngon""Áo lông vợ may mặc rất thoải mái""Hôm nay vợ tôi muốn đến thăm con trai, tôi mặc cái này đẹp không?"Ngài Kiều ở thương trường hô mây gọi gió, mọi việc đều thuận lợi, gần đây lại gặp phải việc khó giải quyết, không tìm ra cách.Tôi muốn cùng vợ tôi yêu đương, vợ tôi lại muốn cùng tôi kiện tụng quyền nuôi nấng QAQ…

[edit novel] Phạm nhân bé con của dinh thự mùa đông

[edit novel] Phạm nhân bé con của dinh thự mùa đông

5 2 2

Author : 류희온Artist : heeya (Cùng Artist bộ Amina - Nữ Thần Đèn) ---Cái ngày đế quốc bị bại trận và toàn bộ thành viên hoàng thất bị xử tử, đứa con hoang của hoàng thất bỗng trở thành người duy nhất còn sống. "Chúng tôi không xử tử những người dưới 18 tuổi"Nhờ luật lệ của đế quốc Sapers không xử tử những trẻ chưa vị thành niên, tôi may mắn sống sót. Khi tôi 18 tuổi, Maximilian sẽ xử tử tôi. "Ngày đứa trẻ đó tròn 18 tuổi. Hãy mang cổ của nó đến chỗ tôi"Cả hai cùng nhau đến dinh thự mùa đông lạnh lẽo, một lãnh thổ bị bỏ hoang. Tôi chỉ có 10 năm để sống, liệu số phận của tôi rồi sẽ ra sao?…

Bạc hà ngọt

Bạc hà ngọt

7 0 1

Ngày đó tôi khóc tới mức không thể ngừng mọi thứ xung quanh như tối đi,cảnh vật thân thuộc mọi khi tôi vẫn si mê ngắm hàng giờ nay tôi lại ghét nó đến lạ. Hoàng Anh thì cứ ngồi lặng im thỉnh thoảng lấy tay lau đi nước mắt cho tôi,bật bài nhạc tôi thích và xoa nhẹ tóc tôi. Tôi đã khóc suốt 2 tiếng đồng hồ Hoàng Anh thì cứ ngồi đó mặc cho mồ hôi của cả hai như chảy thành suối.Khóc tới mức mắt nhoè đi dần không nhìn rõ cảnh vật xung quanh nữa. Bỗng Hoàng Anh cũng rơi nước mắt và nói: " Tôi có gì không tốt mà sao cậu cứ mãi đâm đầu mà điên cuồng yêu nó thế? Tôi chưa từng để cậu chịu thiệt thòi bất cứ thứ gì mà.Tình cảm tôi dành cho cậu chưa đủ hay do cậu ngu? "Tôi dừng khóc và bàng hoàng nhìn nó.Lặng đi một lúc tôi không tự chủ được mà ôm chầm lấy nó nói "Tao ngu" Hoàng Anh nhếch miệng cười,tôi cảm giác như đã bị lừa...Bây giờ tôi mới nhận ra mình có một thằng bạn thân cực phẩm.Nhan sắc mọi khi tôi thấy bình thường của nó bây giờ như phóng đại trước mắt tôi.Giờ tôi hiểu tại sao mấy đứa con gái lớp tôi lại si mê nó như điếu đổ rồi. Mùi bạc hà từ kẹo ban nãy tôi cho Hoàng Anh bỗng ngập tràn trong khoang miệng tôi.Tại sao tôi không biết nó hôn giỏi như thế nhỉ? Tôi yêu cái kẹo này và cả nụ hôn của Hoàng Anh mất rồi :)) Tệ thật cđ tình yêu lại đeo bám tôi một lần nữa rồi.Nó cắn môi dưới của tôi và nhả ra.Thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man tôi bừng tỉnh bởi nụ cười của nó. Suy nghĩ của Hoàng Anh lúc này kiểu :" đcm nếu đẹp là một tội ác thì chắc mình phải cho con mèo nhỏ này đi tù chung…

xiền xích thế giới loạn lạc

xiền xích thế giới loạn lạc

5 0 1

như tưởng bao ngày thường, Trần Chương Trị 15 tuổi, đang học buổi học thường ngày bỗng chốc một một quả cầu sáng nhỏ bất chợt xuất hiện trong lớp cậu và kèm sau cùng là một cú nổ vang trời. mở mắt ra, cậu nhận thấy được mình đang rơi tự do trên không trung và trước mắt cậu là một thế giới xa lạ, một nơi chứa đầy ma thuật, và vũ khí, nơi chứa chấp mọi sự hiểm nguy tới tính mạng. hành trình cũng như tìm kiếm bí ẩn thế giới như việc kiếm con đường về với quê nhà của Chương Trị liệu sẽ yên ổn?…

Những mẫu truyện ngắn của ily No001

Những mẫu truyện ngắn của ily No001

24 0 35

nhũng mẫu truyện ngắn, hài hước, viễn tưởng . . . thú vị…

[TRUYỆN NGẮN/BOYLOVE] ĐÔI MẮT MÀU TRỜI

[TRUYỆN NGẮN/BOYLOVE] ĐÔI MẮT MÀU TRỜI

29 3 2

Lời bộc bạch của một người con gái:Ba tôi có một báu vật. Không, thực ra nó đơn giản chỉ là một cuốn sổ đựng trong chiếc hộp đen. Tôi gọi như vậy vì sau bao lần chuyển nhà, hàng chục năm bôn ba đó đây, ngay thời khắc khốn cùng nhất ba cũng chưa từng để mất nó. Tôi cố gặng hỏi thì ba tôi liền lảng đi. Cách ông nâng niu trân trọng nó càng khơi dậy tính hiếu kì, tò mò của tôi. Năm mười tuổi, dù không được phép, tôi vẫn lén mở cuốn sổ ra xem. Tôi vô cùng kinh ngạc khi hầu hết các trang đều dán kín những tấm ảnh chụp cùng một người đàn ông. Bộ quân phục cho tôi biết chúng được chụp khi ba tôi còn là một sĩ quan. Người trong ảnh là một người Mĩ trẻ, cao lớn rắn rỏi, cầu vai đeo lon sáng bóng, mái tóc vàng óng và đôi mắt màu xanh lơ. Từ thuở ấy, tôi đã hiểu vì sao mẹ bỏ đi bao năm mà ba tôi không đi bước nữa, vì sao ánh mắt ba luôn nhìn xa xăm, vì sao ba giật mình mỗi khi tôi hát lên một ca khúc tình cảm Tiếng Anh nào đó. Có lẽ, đôi mắt xanh lơ trong ảnh kia chính là nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời của ba tôi.Trang cuối cuốn sổ, chỉ ghi ngắn gọn một cái tên.James HarrisLời tác giả: Người viết nhỏ tuổi, tập tành viết lách. Chân thành mong mỏi được ủng hộ và góp ý. Xin cảm ơn!…

Theo Đuổi Tổng Tài Lạnh Lùng

Theo Đuổi Tổng Tài Lạnh Lùng

27 5 2

" Các người qúa ồn ào" Cô gái nhỏ nhắn sợ sệt bẻn Lẻn chạy lại nấp sau lưng hắn như nhờ vả giúp đỡ. Đám du côn trông thấy vậy thì cười nhạo " Cái dì đây ? Anh hùng cứu mỹ nhân sao ? " " Ồ ?! " Anh hùng cứu mỹ nhân sao thật nực cười dù chỉ là một cái nhìn hắn cũng chẳng thèm nhìn cô gái kia. Cơ mà nếu bọn mày muốn chơi trò này thì tao sẽ chơi. Đút tay vào túi quần hắn nhẹ giọng" Thanh niên trai tráng mà đi gây chuyện con gái nhà lành ! "Một tên mặt gấu giọng hổ xổ lại ngay" Mày thử hỏi xem nó là ai gây sự trước" Hắn liếc mắt nhìn cô gái nhỏ nhắn dáng vẻ sợ sêt nấp sau lưng mình. Ánh mắt như muốn hỏi chuyện đi đang xảy ra . Một giọng nói trong trẻo ấp úng vang lên hắn có thể cảm nhận được hơi ấm phả ra sau vành tai khi cô mở miệng " Tại vì ... mấy người này câu cá ở gần chỗ tôi ... tôi thấy tội mấy con cá quá nên ... phóng sinh chúng rồi"Nghe cô nói hắn khẽ nhíu mi tâm, phụ nữ thật là phiền phức "Chưa hết đâu ..." trên cầm đầu đám du côn lên tiếng. Ý gì đây ? Hắn lại đưa mắt về phía cô một lần nữa, lần này ánh mắt của hắn lạnh hơn như thể nói cô còn làm chuyện ngu ngốc gì nữa hắn sẽ giết cô trước sau đó mới giết đám kia vì chính cô là cội nguồn của phiền phức hắn gặp phải. Còn cô, cô vẫn trả lời mộ cách ngây thơ ..."Tôi sợ bọn họ câu tiếp ... tội nghiệp mấy con cá ... nên .. nên vứt luôn 2 cái cần câu xuống hồ rồi "…

Sao Trên Trời

Sao Trên Trời

0 0 1

"Giấy Bỏ Con".Một cô gái vừa mới lớn, chưa từng nếm trải sự đời, lại vô tình nhận lấy bản án của cuộc đời ban lấy.Mọi chuyện ngày một tồi tệ hơn, đỉnh điểm là ngày mà ba cô mất. Lạc Hạ Giao như bị đẩy từ đỉnh cao của cuộc đời xuống tận cùng của xã hội. Cô không cách nào chấp nhận được sự thật trước mắt. Giữa những ngày tăm tối tưởng chừng chẳng có lối thoát, một tia sáng xuất hiện trong cuộc đời cô. Vào một ngày hè oi ả, cô bất giác động lòng trước một chàng trai khôi ngô. Anh như nắng ban mai vừa toả sáng vừa ấm áp, soi rọi cả vùng trời tâm tối trong cô.Khi cô chỉ vừa mới tìm thấy một chút hạnh phúc, thì lại phải xù gai lên chịu đựng những tổn thương không ngờ tới. Cuộc đời như đang thử thách sức chịu đựng lẫn sự mạnh mẽ của cô.Mạc Giang Đình, lại một lần nữa vô tình xuất hiện, kéo lấy cô khỏi vũng lầy trước khi bị chúng nuốt chửng. Để rồi đó, trái tim đầy rẫy vết thương ấy đã tràn ngập bóng hình anh. Nhưng có lẽ, kiếp trước cô đã mắc nợ thế gian này quá nhiều.... Để đến kiếp này, mọi hạnh phúc đều phải trả giá bằng những nỗi đau không ngờ đến!…

Ngày nọ tôi trở thành phu nhân của tướng quân nước địch

Ngày nọ tôi trở thành phu nhân của tướng quân nước địch

1 0 1

Năm đó Vũ Quốc bị diệt , ta thân là lục công chúa bị bắt làm tội nô đưa về kinh thành Đại Châu . Những ngày tháng sống khổ cực khiến ta nhân ra rằng bản thân chỉ muốn bỏ lại tất cả rời đi . Đến Đại Châu hai năm ta , ta phải làm cung nữ trong cung hầu hạ các quý nhân Đại Châu ngày ngày bị chèn ép . Hoàng tỷ ta có không ít người đã được ban cho quan lại , hoàng thất lại không ít người đã bỏ mạng , tự vẫn . Nhưng ta vẫn phải sớm để bảo vệ muội muội còn nhỏ dại . Năm ấy ta bị ban thưởng cho đại tướng quân Tần Tuyết , hoàng đế sợ nàng sẽ sinh ra hậu duệ Tần gia nên muốn ngăn chặn ép nàng lấy ta . Ta không muốn lấy nàng , ta vẫn còn một vị hôn phu . Hắn từng hứa sẽ đến lấy ta nhưng ngày đó ta nhân được tin hắn đã thành hôn với quận chúa Đại Châu . Ta gả cho Tần Tuyết trở thành phu nhân tướng quân nàng đối với ta rất tốt nhưng lòng ta luôn không yên . Hai năm tiếp theo hoàng muội ta được lập làm hoàng hậu . Hoàng đế hiện đã hơn lục tuần còn nàng mới mười bốn tuổi ta sao có thể chấp nhận được . Năm đó hoàng đế băng hà , tân đế vì muốn yên vị gắn tội cho Tần Tuyết chiếm cả nhà nàng ta cũng không thoát khỏi liên can . Hôn phu ngày ấy tìm đến muốn ta gả cho hắn nhưng lòng ta hiện tại chỉ còn chỗ cho mình nàng , Tần Tuyết đưa ta và cháu trai nàng trốn khỏi Đại Châu vĩnh viễn không quay lại sống một cuộc đời an yên .…

Thanh Xuân ký

Thanh Xuân ký

232 44 1

| xuất bản | 07.03.2017 |Như một lẽ thường, tuổi trẻ của tôi ngây ngô và bồng bột, sự bồng bột đương độ xuân xanh - của tất cả những thứ màu xanh trên đời trộn lại.Nó thanh thuần, kì lạ. Nhắm mắt lại, hãy hồi tưởng về tuổi trẻ của bạn - nói văn chương là tuổi thanh xuân.Có những câu chuyện đáng để chúng ta nhớ, có những con người đáng để chúng ta cất hình bóng trong tim.---@lynnalexandra@IzumiHanako_CHH…

Lê Ngọt - Tiểu Hoa Miêu

Lê Ngọt - Tiểu Hoa Miêu

9 0 2

Giới thiệu:Trong mắt Hạ Tuân, Khương Tiểu Lê - Cô ấy hoàn hảo mọi thứ, trừ việc không thích anh.1.) "Tôi mệt rồi, không theo đuổi nữa." Đây là lần đầu tiên anh nếm trải vị đắng của tình yêu không được đáp lại, quyết tâm vạch rõ ranh giới với cô.2.)"Hạ Tuân, anh có ở đó không?" "Không có." Cô cười khúc khích ôm lấy người đàn ông miệng thì hờn mà lòng còn thương. "Anh thật dễ thương." Hạ Tuân: "..." Đừng dỗ tôi. Tôi không mắc bẫy đâu. Trừ phi phải dỗ nhiều hơn.3.)Về sau, vào một ngày nọ, anh như nguyện cắn một miếng quả lê này, quả thực kinh ngạc vô cùng. - Đây là lê ư? - Mẹ kiếp, đây là mật.***Khương Tiểu Lê (Bông hoa trắng trong trẻo) x Hạ Tuân (Chàng công tử kiêu ngạo)Một trong những cặp phụ của "Dễ Nghe". Câu chuyện về cô nhóc mặt lạnh thu phục anh chàng phong lưu hài hước, chủ yếu là một câu chuyện vui vẻ.Giai không nguyên tem, gái chưa bóc seal, ai để ý xin đừng vào! (Điều quan trọng cần nói N lần)Mỗi ngày cập nhật 1~2 lần, mỗi tuần nghỉ một ngày.Tag: Đô thị, Ngọt ngào, Bùng nổ tiếng cười, Nhẹ nhàng, Chữa lànhNhân vật chính: Hạ Tuân, Khương Tiểu Lê Nhân vật phụ: Thẩm Mạn Khác: Lâu ngày sinh tinh, Oan gia ngõ hẹpTóm tắt bằng một câu: Tình yêu vừa là tiếng sét ái tình, cũng là lửa âm ỉ cháy lâu ngày.Ý nghĩa: Nghĩ ra rồi sẽ viết.…

(Đồng Nhân- Bleach) TỘI LỖI CỦA TỬ THẦN

(Đồng Nhân- Bleach) TỘI LỖI CỦA TỬ THẦN

9 0 4

Soul Society không còn là thiên đường bảo vệ các linh hồn như mọi người từng nghĩ. Trong bóng tối của nó là những âm mưu bị vùi sâu, những bí mật mà ngay cả các đội trưởng Gotei 13 cũng không thể tưởng tượng nổi. Hitsugaya Toshiro, đội trưởng Đội 10, một thiên tài lạnh lùng nhưng được tôn kính, đã che giấu một kế hoạch vượt ngoài khả năng của bất kỳ ai.Từng bị xem là một cậu bé thần đồng, Hitsugaya nay đã trưởng thành, mang trong mình sự đau khổ của một bi kịch không thể cứu vãn. Hắn ẩn mình sau lớp vỏ bọc đầy bí ẩn và điều khiển mọi thứ từ bóng tối khiến hắn ta đã trở thành mối đe dọa khủng khiếp mà không ai có thể tưởng tượng.Trong khi đó, Ichigo Kurosaki, người hùng đã từng cứu Soul Society nhiều lần, dần nhận ra một sự thật đáng sợ: kẻ thù nguy hiểm nhất không phải là Aizen hay Yhwach, mà chính là người đồng minh cũ của họ.Một trận chiến khốc liệt chuẩn bị bùng nổ, nơi mà ngay cả những đồng minh cũ cũng phải đối đầu nhau. Hitsugaya không còn là đội trưởng của Soul Society nữa, mà là kẻ nắm giữ số phận của tất cả, một con rồng băng giá với sức mạnh tuyệt đối. Liệu mục đích cuối cùng của hắn ta là gì? Ichigo và Soul Society có thành công chiến thắng một lần nữa hay phải cúi đầu trước sức mạnh của cựu đội trưởng đội 10 - Hitsugaya Toshiro?…