Quẳng gánh lo đi và vui sống C23
…
Sau thời gian kết hôn cô hỏi anh rằng: "Nói đi, tại sao anh lại yêu em ?" - Đôi đồng tử đen láy của cô lấp lánh nhìn anh đầy chờ mong. "Hửm....não em úng nước à." - Bàn tay đang rửa chén của anh bỗng khựng lại, cũng tì tay lên gạch men lát ở trên bệ bếp khẽ cười nhìn cô. "Úng..úng...cái con khỉ í, anh trả lời đi xem nào." - Hai tay cô nắm lấy tay anh đong đưa, nũng nịu nói. "Không biết, chỉ là anh thấy cái gì em cũng tốt." - Anh vòng tay ôm lấy vòng eo thon gầy, tì cằm lên đỉnh đầu cô. "Mỗi thế thôi à." - Nhận được kết quả không mong muốn, cô bất đắc dĩ nhìn thẳng vào mắt anh. "Còn nữa khi em cười nhìn như toả ra ánh trăng sáng vậy" - Anh mỉm cười cưng chiều, hôn nhẹ lên chóp mũi cô ............. Ngày hôm ấy, dưới ánh trăng anh đã nói những lời ngọt ngào như vậy, nó như suối nước mật chảy róc rách vào trái tim thương tật của cô, lấp đầy những lời đường mật vào tâm hồn yếu đuối, mong manh, sứt sẹo. Nhưng đời không như phim. Cũng dưới ánh trăng đó, trời mưa tầm mưa tã anh không phải nói lời đường mật với cô mà là nhẫn tâm kề dao vào cổ cô, nói những lời đay nghiến cô. Khi đó cô như chết lặng, người từng hứa non hẹn biển với cô, hiện giờ lại biến thành người như vậy sao.... Cô thất vọng, đau lòng, suy sụp tự hỏi rằng tại cớ làm sao một con người lương thiện, luôn quan tâm người khác, cưng chiều cô hết mực như vậy lại làm thế với cô. Tất cả bắt nguồn từ đâu, có phải do chữ "hận" mà thành ?. Mời các bạn tiểu tiên xinh đẹp đọc chi tiết nhé>-<…
Tác giả : Lạc Lam ThiênThể Loại : Hiện Đại Mô Tả : ngôn tình xen kẽ đam và bách , nếu bạn không thích thì có thể không đọc 3> Văn án : Từ Vi một cô gái sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả, vào hồi trung học ba mẹ cô bị tai nạn xe , người ba thì đã mất còn người mẹ bị phế hai chân. Cô phải bắt đầu đi kiếm tiền để nuôi gia đình và trang trải học phíCô được nhận vào một ngôi trường danh giá nhờ học bổng.*Nhiêu đây thôi tại mình không biết nên viết như nào nên mấy bạn đọc truyện sẽ rõ nhé :)*…
-Đã là thi sĩ thì dù có ngâm nga vài câu cũng có thể trở thành tuyệt phẩm.-Những kẻ si văn chính là những tinh tú chứa cả vạn dải ngân hà trong tâm hồn, chẳng có vườn hoa nào rộng lớn hơn cả, chẳng có đại dương nào mênh mông hơn cả, chẳng có khoảng trời nào rạo rực hơn cả...Dù thực tại có tàn nhẫn, dù tình yêu đôi khi thực cực đoan thì vẫn có những kẻ si mê văn chương cuồng nhiệt đến mòn cả bút, đến sờn cả trang giấy ngà....…
Mong được mn ủng hộ ạ…
thích thì xem thôi 😘…
#yeudonphuong…
Truyện gốc rất hay…
Special love…