câu 3-các phương trình
…
Nhật kí thường ngày thôi >•< Nhân sinh vô thường, đến đi là chuyện không tránh khỏi.Rãnh rỗi cũng có chuyện để làm, sẽ không nhàm chán <3 ai ghé xem xin đừng cười chê Han trẻ con ạ :))…
Delulu, delulu, tất cả là deluluuu…
Thì truyện nó bất đầu là itto gặp ayato xong r v đó đó sau đó hai ng đi đó đó rồi đấu bọ với nhau…
Truyện được lấy cảm hứng từ lịch sử về truyện tình của Trần Cảnh và Lý Chiêu Hoàng .Truyện nói về vua Trần Thái Tông sau khi chết vì day dứt mối tình với Chiêu Hoàng nên đã được quay về quá khứ năm ông vẫn là cậu nhóc bên cạnh nữ đế.Mọi hình ảnh trong truyện chỉ mang tính chất minh họa .Mình sẽ tùy ý thêm bớt nhân vật trong lịch sử nhưng kiếp trước của Trần Thái Tông sẽ vẫn là câu truyện lịch sử nguyên bản .Hi vọng mọi người sẽ đọc với thái độ hoan hỉ và đừng mang lịch sử ra so sánh hay là đánh đồng với truyện.…
Tác giả: Mặc LinhLinh Quỳnh vì kiếm chút thu nhập thêm, vào trò chơi thể nghiệm sự hố, mệt đến chết đi sống lại cũng không được bao nhiêu tiền, dự định làm xong một phiếu cuối cùng liền thoát hố. Kết quả hố không có lui được, ngược lại vào hố lớn hơn nữa......Linh Quỳnh: Nhớ năm đó ta cũng mỗi ngày ở trên giường lớn mấy trăm mét tỉnh lại, 100 người hầu đang đứng chờ mặc quần áo cho ta......Hệ thống: Tỉnh! Ngươi 1m² cũng không có.Linh Quỳnh: A! Phàm nhân chính là ghen ghét mỹ mạo của ta, không có cách nào, ai bảo ta có tiền như vậy.Hệ thống: Tỉnh!Nhìn xem số dư còn lại trong thẻ của ngươi!! Ngươi nghèo đến mức màn thầu còn không thể ăn.Linh Quỳnh: Ta đã từng đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, lãnh hội thế gian vô địch tịch mịch......Hệ thống: Tỉnh!Ngươi trước tiên từ dưới đất đứng lên!Linh Quỳnh: Ta người gặp người thích, hoa gặp hoa nở......Hệ thống: Tỉnh!!Nam nhân của ngươi muốn treo!Linh Quỳnh: Dìu ta đứng lên, ta còn có thể cố gắng.…
Như một quyển nhật kí thôi…
Chỉ đơn giản là t thích truyện ma nên viết hoi😗…
một nhóm bạn rủ nhau cùng đi chơi . Học đi vào khu rừng sau đó bị lạc . Họ đã đồng hành cùng nhau để có thể thoát ra khỏi khu rừng . Các bạn muốn biết nhóm bạn này đã trãi qua những chuyện gì thì hãy đón xem…
Trạm vương đem A Nghiễn ôm chặt, khàn khàn hỏi: Ngươi vì sao cả người đều đang run run?A Nghiễn run run run run lại run run: Ta sợ...Trạm vương sủng nịch cười: Ngươi sợ cái gì?A Nghiễn chân đều đang run: ... Sợ ngươiTrạm vương nhíu mày: Sợ ta cái gì?A Nghiễn nước mắt đều muốn rơi xuống: ... Sợ ngươi... Giết ta...Trạm vương sờ sờ A Nghiễn mặt: Ngoan, chỉ cần ngươi yêu ta, ta liền sẽ không giết ngươi.A Nghiễn phản thủ ôm chặt lấy Trạm vương cánh tay: Ta yêu ngươi, yêu ngươi, yêu ngươi chết mất! Chỉ cần ta sống ta liền yêu ngươi! Sống một ngày yêu một ngày!Trạm vương cúi đầu thân gương mặt nàng, trầm nhẹ thanh âm ở A Nghiễn bên tai quanh quẩn: Là yêu một ngày, sống một ngày…