Sát Thủ
Tác Giả: 芷芹Trans: Tiểu Hồ Ly - 小狐狸…
Tác Giả: 芷芹Trans: Tiểu Hồ Ly - 小狐狸…
Bạn Có Thể Dùng cả Thanh Xuân Để Chờ Một Người, Dùng Cả Đời Để Chờ Một Ngày Thành Danh, Dùng Cả Một Kiếp Người Để Chờ Kiếp Sau Tốt Đẹp Hơn... Nhưng Thời Gian Thì Không thể Chờ Bạn........Họ Có Thể Đến Rồi Đi, Để Lại Cho Bạn Vài Vết Cắt Chẳng Bao Giờ Phai Dù Cho Thời Gian Có Như Tên Bay Gió Thổi Chẳng Mấy Chốc Tóc Đã Bạc...…
Khánh Chi nộp đơn xin học vào một trường tư nổi tiếng. Hôm nhận lớp, cô đã trở thành một "tiểu bảo bối xinh đẹp" trong mắt nhóm nam sinh được cho là "cá biệt" nhất lớp. Bọn họ suốt ngày trêu ghẹo cô, nổi bật trong nhóm nam sinh đó là "đá thủ" Trần Đăng Khôi.Có lẽ hắn ta đã rơi vào lưới tình của cô mất rồi...…
Câu truyện kể về ngày xưa ấy, ngày mà cô công chúa Chiêu Hoàng còn là một người ngây thơ và đáng yêu, là một con người non nớt trong việc làm vua. ----------- Chiếc khăn chầu, liệu chàng còn nhớ lí do ta đến với nhau rồi tan vỡ? Chàng còn nhớ lúc ta bị bệnh liên miên ai đã chăm sóc cho ta? Chàng còn nhớ cái ngày ta và chàng tuy ở trên ngai nhưng vẫn vui đùa cùng nhau? Hay chàng đã vội quên... Tháng năm tươi đẹp ấy Cuộc tình dù chỉ là một tay muốn lật đổ nhà Lý của Trần Thủ Độ nhưng chàng sao lại nỡ quên đi thiếp! Chàng người hầu cận của ta, sao chàng nỡ làm như thế? Ta vì chàng mà mặc kệ chức vụ có cao đến đâu, vì chàng mà chấp nhận nhường lại mà xuống chức để rồi... Chàng vì một lòng một dạ cho Trần Thủ Độ phế chức của ta!…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
🌸🌸🌸🌸…
. Đọc rồi biết . Bị thiếu : H…
26 này năm, khương vân đã trải qua tam sự kiện:Bạn gái Tần chiêu xuất quỹ;Từ công tác;Khác kết tân hoan.【 ngươi là nhân gian pháo hoa, cũng là vô biên dục niệm 】Gỡ mìn:1, trước làm sau ái văn, khương vân cùng lục niệm phía trước kỳ không đi tâm, lên giường ái muội không nói chuyện cảm tình cái loại này, thả lục niệm chi cùng Tần chiêu là bằng hữu. Tức Tần chiêu xuất quỹ, khương vân khác tìm tân hoan, lục niệm chi thọc gậy bánh xe.2, có cảm tình thói ở sạch, để ý khương vân 【 đã từng 】 từng yêu tiền nhiệm thận nhập, khiết đảng thận nhập.3, phá kính không nặng viên, cùng lục niệm chi he, ngược tra văn.Tag: Nhân duyên tình cờ gặp gỡCận thủy lâu đàiDuyên trời tác hợpTrưởng thànhTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương vân, lục niệm chi ┃ vai phụ: Tần chiêu ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: Ngược xuất quỹ cặn bã, phá kính không nặng viên.Lập ý: Trưởng thành…
Tắt đi em những bản nhạc radio u buồn, em cứ rực rỡ với váy áo đi nào. Bước ra đường với cái ô màu trong suốt, em có thấy ngày mưa lung linh hơn khôngSau cơn mưa cầu vồng luôn rạng rỡ nhất. Sau những đau thương vẫn là em nhưng mạnh mẽ hơn. Nỗi buồn khiến người ta trưởng thành hơn em ạ. Vậy nên đừng buồn nữa, mở cửa sổ ra, vẫn luôn có nắng lung linh đợi em nơi cuối đường. Mẩu chuyện nhỏ chứa đựng hồi ức của cô gái ấy năm 17 đầy tươi đẹp và đáng nhớ. Những hoài niệm còn vương vấn mãi trong lòng đến từ trái tim của cô thiếu nữ năm ấy. Một chuyện tình ngắn, nhẹ nhàng.Có lẽ đối với cô gái ấy và biết bao người khác đều muốn tắm mình trong cơn mưa rào ấy, cơn mưa đem lại bao sự đê mê, chìm đắm và cho dù có chia ly, có đau thương thì những giọt lệ cũng sẽ hòa vào làn nước mát ấy để cơn mưa mang tên thanh xuân xóa nhòa đi chỉ để lại những hồi ức đọng lại, khắc sâu trong lòng mỗi người. ___Một câu chuyện đôi chút ngô nghê và trẻ con___ meiling…
Một kiếp nhân sinh tựa như mộng. Đây là câu mà cô hay nghe nhất trong các buổi đàm luận thi thơ. Không ngờ cũng có ngày cô lại rơi vào giấc mộng mãi chẳng thoát ra được. Rốt cuộc đâu là mộng đâu là thật? "Hinh Nhi, một đời này đừng sống như trước nữa, hãy làm những gì con muốn. Ta Yêu Con." "Bà không phải mẫu hậu ta. Xin đừng dùng khuôn mặt đó để nhìn ta. Ta sẽ ghê tởm." "Đến cả hận ta nàng ấy cũng không muốn..." "Ta là Lý Chiêu Hoàng ai dám không nghe!" Sử viết rằng xưa kia có một nữ nhi khiến cả thiên hạ phải cúi mình nể phục. Nữ nhi ấy tên gọi Lý Chiêu Hoàng! P/s: Đây không phải truyện lịch sử. Chỉ viết ra để thoả lòng đau sót cho cổ nhân, cho nàng Lý Chiêu Hoàng. Nên mình mong các bạn sẽ không đem truyện so sánh với lịch sử. Hay bảo mình xuyên tạc lịch sử. Mình chỉ viết về một nhân vật mang tên Lý Chiêu Hoàng và là một Lý Chiêu Hoàng thuộc về mình không phải thuộc lịch sử. Bạn nào không thích xin đừng đọc và buông lời cay đắng ạ.…