Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tình yêu là gì khi cả hai phải rơi vào hoàn cảnh éo le như vậy?Liệu rằng yêu nhau thật lòng từ hai trái tim thì có thể bên nhau?Khi mà có nhiều vấn đề nảy sinh trong cuộc sống của cả hai." Tình yêu vốn đơn giản lắm nhưng quan trọng là bạn có thể đi đến hạnh phúc với tình yêu đó hay không"…
Tắt đi em những bản nhạc radio u buồn, em cứ rực rỡ với váy áo đi nào. Bước ra đường với cái ô màu trong suốt, em có thấy ngày mưa lung linh hơn khôngSau cơn mưa cầu vồng luôn rạng rỡ nhất. Sau những đau thương vẫn là em nhưng mạnh mẽ hơn. Nỗi buồn khiến người ta trưởng thành hơn em ạ. Vậy nên đừng buồn nữa, mở cửa sổ ra, vẫn luôn có nắng lung linh đợi em nơi cuối đường. Mẩu chuyện nhỏ chứa đựng hồi ức của cô gái ấy năm 17 đầy tươi đẹp và đáng nhớ. Những hoài niệm còn vương vấn mãi trong lòng đến từ trái tim của cô thiếu nữ năm ấy. Một chuyện tình ngắn, nhẹ nhàng.Có lẽ đối với cô gái ấy và biết bao người khác đều muốn tắm mình trong cơn mưa rào ấy, cơn mưa đem lại bao sự đê mê, chìm đắm và cho dù có chia ly, có đau thương thì những giọt lệ cũng sẽ hòa vào làn nước mát ấy để cơn mưa mang tên thanh xuân xóa nhòa đi chỉ để lại những hồi ức đọng lại, khắc sâu trong lòng mỗi người. ___Một câu chuyện đôi chút ngô nghê và trẻ con___ meiling…
Hẹn ước mùa hạ!Những cái lời hứa hẹn thời niên thiếu chắc chắn chỉ là nhất thời, nông nổi mà đã liền nghĩ đến việc có thể đi hết quãng đường cùng nhau.Nhưng không...Cuộc sống xô đẩy tất cả, tâm người rồi cũng thay đổi.- Anh có nhớ hẹn ước mùa hạ anh từng nói cho em nghe không?- À, chắc anh không nhớ đâu, vậy để em nói nhé.…
Chỗ anh đang mưa , dường như anh thấy em đang khóc .Một cơn mưa dài ,một cuộc tình dang dở .Cơn mưa đầu tiên :dưới hiên nhà, cô đã thích anh .Cơn mưa thứ hai: anh ngồi bên ô cửa sổ đối diện với cô . Lúc đó Cô đã tin vào định mệnh của hai người.Cơn mưa thứ ba : trước quán cà phê, cô quyết định tỏ tình với anh .Đáp lại cô là một câu nói : Tôi đã có người tôi yêu, giữa chúng ta chỉ là sự tình cờ . Khi đó chúng ta vẫn ko nhận ra nhau . Nếu biết cô Uông Tịch Thu là cô bé anh vẫn tìm , lúc ấy anh có yêu cô ko .Giới thiệu nhân vật:Uông Tịch Thu :-cô gái ,ko bao giờ tin vào định mệnh hay tình yêu .Là một người tốt bụng hiền lành . Có chút ngây thơ . Đến khi gặp anh HQT mới bít đuợc anh là đ .mệnh của đời mình.Hàn Quân Trạch :-Một người giàu có ,si tình yêu ngày còn nhỏ đã yêu một cô bé đứng dưới cơn mưa, vẫn luôn tin vào đ mệnh có thể gặp đuợc cô . Vô tình một lần nữa dưới mưa gặp đuợc cô UTT , cô tỏ tình anh đã từ chối .Khi biết đuợc cô là cô bé anh đã từng yêu anh đã làm gì .Mời các bạn đón đọc truyện......…
#1vs1, điền văn, thanh thủy văn, thanh xuân vườn trường VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC NHÉ_________________________Phương Bắc có anh vì thế phương bắc mới là nhà, là nơi nhớ mong, là chốn ngóng trông mà hằng đêm em mong có thể trở vềEm bước đi vào mùa xuân ấm áp sẽ quay về vào mùa đông lạnh lẽo…
- Anh có thích mưa không? - Không. - Em thì lại rất thích, vì nó giúp em che đi những giọt nước mắt khi nỗi nhớ anh đậm đến đau lòng. ...- Anh có thích nắng không? - Không. - Em thì lại khác, rất thích nắng. Vì dưới ánh nắng, không ai có thể đoán được gương mặt đỏ bừng đau thương của em là do say nắng hay là giận anh?...- Anh có thích mùa xuân không? - Có. - Chúng ta luôn khác biệt. Em ghét mùa xuân, vì một ngày mùa xuân...chúng ta đã chia tay...…
Tác giả: Phượng KhinhNguồn: Tâm Vũ Nguyệt LâuThể loại: Xuyên không, cung đấu, gia đấu, quân nhân, chiến tranh, sủng. Phần 1: https://www.wattpad.com/story/115020187-c-ver-th%E1%BB%8Bnh-th%E1%BA%BF-%C4%91%C3%ADch-phi-ph%E1%BA%A7n-1Phần 2: https://www.wattpad.com/story/117267687-c-ver-th%E1%BB%8Bnh-th%E1%BA%BF-%C4%91%C3%ADch-phi-ph%E1%BA%A7n-2/parts Văn án: Một tờ chiếu thư, một tràng tứ hôn. Thiên kim ba không, không tài không đức không mạo. Vương gia phế vật, dung nhan bị hủy, bệnh nặng tàn tật. Thế nhân đều nói: Tuyệt phối! Dưới hỉ khăn, nàng mỉm cười nhẹ nhàng, khoan thai tự nhiên. Trải qua sinh tử, kiếp này nàng chỉ muốn một cuộc sống bình lặng. Trên hỉ đường, hắn cười mỉm bên môi, tâm lạnh như băng. Nhận hết nhục nhã, cuối cùng sẽ có một ngày hắn dẫm nát thiên hạ dưới chân. Chàng là phu quân ta, ức hiếp chàng chính là ức hiếp ta, nhục nhã chàng chính là nhục nhã ta, hại chàng tức là hại ta. Người hại ta, ta tất nhiên sẽ tiêu diệt. Bổn vương không tin quỷ thần, không cầu trời xanh. Nếu nàng chết, bổn vương sẽ khiến thiên hạ này thành địa ngục, lấy giang sơn này tế nàng.…
[ Khải Nguyên ] Đi Về Phía MưaKhông phải lần đầu viết fanfic, nhưng đây là được viết bằng tài khoản mới, nên cũng coi là lần đầu, haha ^^ Pairings : Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên, Dịch Dương Thiên Tỷ, (main) và một số nhân vật chưa được liệt kê khác. Summary: " Mưa có đang nhớ em như anh, và nhớ đến khi ngây dại ..Vì bao kí ức của đôi ta càng làm đau nhói anh đêm từng đêm ..Mưa ơi, kìa mưa ơi ! Mưa có thương cho tình tôi? "( Trích Đi Từ Phía Mưa )…
Mình lưu vào chỉ để đọc off thôi không có ý gì hết , mang đi chưa có sự xin phép của người dịch xin đừng mang ra khỏi đây, gỡ xuống khi bị nhắc nhở T.T.…
Cơn mưa nào cũng để lại dấu ấn khó phai nhòa, về những lần ướt đẫm lưng áo chạy trong mưa, những lần trời mưa thật to, cứ hướng mắt ra ngoài tìm một tia nắng...Kỉ niệm, dấu ấn khó phai là thế, rồi cũng trở thành một giấc một đẹp trong quá khứ, một giấc mơ tên là "Thanh xuân", là "người ấy", là "Những ngày chúng ta ở cạnh nhau"...…
Khởi hành vào nửa sau của một mùa hạ rực rỡ,chuyến tàu trở về này lăn bánh bằng những bánh xe cảm xúc đặc biệt.Mùa hè về,gợi lại một câu chuyện tình yêu còn nhiều điều dang dở,nuối tiếc."Chàng trai mùa hạ" là chìa khoá mở cánh cửa kí ức chứa những kỉ niệm đẹp giữa cậu và mối tình đầu.Đi song song giữa quá khứ và hiện tại,cậu quyết định mở cánh của kí ức để một lần nữa yêu và nhớ lại hình bóng của mối tình đầu,cô nàng đã cùng cậu trải qua từng khoảnh khắc trong hai năm cuối sơ trung đầy đáng nhớ.Hành trình tìm về quá khứ,về một thanh xuân đã bỏ lỡ nhiều điều,sau cùng đã trở thành hành trang quý giá cho cậu,cho chương cuối cùng của tuổi học trò.…
Năm ấy mọi người bảo rằng Lãnh Dương thích Hạ An. Năm ấy mọi người bảo Hạ An là kẻ độc ác. Năm ấy hai người họ đã từng là bạn bè thân thiết. Cả hai đã từng nói với nhau rất nhiều rồi bỗng nhưng mỗi ngày càng thưa dần và dừng hẳn. Nhưng tất cả đều là năm ấy. Lãnh Dương chưa một lần tỏ tình, chưa một lần nào nói rằng thích Hạ An..Người đã từng làm rất nhiều việc vì Hạ An, sẵn sàng đạp xe mấy cây số chỉ vì muốn mua loại bánh ngọt mà Hạ An thích. Đã từng cùng trốn học vì hôm ấy Hạ An bị mẹ mắng vì làm bài kiểm tra không tốt. Người sẵn sàng chịu thiệt, luôn quan tâm chăm sóc cho cô bạn cùng bàn của mình. Suýt chút nữa, cả hai đã có một kết thúc đẹp. Ấy vậy mà biến cố năm lớp 12 đã chia lìa tất cả. Không biết Lãnh Dương có còn nhớ lời hứa dưới gốc hoa đào vào một buổi mùa đông năm ấy hay không? Không biết Hạ An còn nhớ chàng trai đã liều mạng cứu mình để rồi bị chấn thương ở cổ tay suýt chút nữa không thể thi đấu bóng rổ cho thành phố nữa hay không?Và liệu cả hai có còn nhớ bầu trời mùa hạ, nơi lưu giữ tất cả kĩ niệm đẹp của họ không?…
những drabble nho nhỏ mà tôi dành tặng cho markjin vì sự ấm áp của họ"bầu trời cần nắng để xua đi bóng tối, nắng cần bầu trời để toả sáng. giống như anh chỉ cần em giữa 7 tỉ người"…
Mỗi cơn mưa là một lần lớn lên, mỗi tiếng cười là một lần nhớ mãi.Như Ý - một cô gái hướng nội, hiền lành, ít nói và luôn chọn đứng bên lề những ồn ào - không ngờ rằng cuộc sống yên bình của mình lại rẽ ngoặt khi "va trúng" nhóm bạn có cái tên bá đạo: Luxubu.Mỗi người trong nhóm là một gia vị khác biệt. Bộ truyện là những trang nhật ký đầy màu sắc về hành trình trưởng thành:- Những lần cãi nhau chí chóe rồi lại cười xoà.- Những hiểu lầm, xa cách, ghen tị, tổn thương.- Và cả những lần ai đó lặng lẽ đứng sau, đưa tay ra đúng lúc người khác yếu lòng.Qua từng biến cố, từng lần vỡ vụn rồi hàn gắn, cả nhóm dần học cách yêu thương nhau đúng cách. Và Như Ý, từ cô gái chỉ biết lặng lẽ quan sát, đã học cách nói lên tiếng lòng mình, dám sống, dám yêu, và dám giữ lấy những điều quan trọng."Liệu tình bạn của tụi mình có đủ mạnh mẽ để vượt qua giông bão cuộc đời?""Và liệu Thần Mưa có thể ngừng trốn trong mưa, mà bước ra ánh sáng?"Nhật ký trưởng thành của Thần Mưa là bức tranh thanh xuân đầy tiếng cười, nước mắt và rất nhiều... muối, ớt, chanh, đường.Một câu chuyện dành cho những ai đang lớn lên - và đôi lúc cảm thấy lạc lối.…
Mùa xuân đó, Trương Hân Nghiêu lần đầu tiên nhìn thấy Tỉnh Lung, nhưng anh đã không dằn lòng được mà luôn hướng mắt dõi theo bóng hình nhỏ bé đó.Mùa xuân đó, Tỉnh Lung biết, mình không hề đơn độc.Những câu chuyện nhỏ cứ thể chảy trôi, trở thành những kí ức đẹp nhất trong tim mỗi người về sau.…
Hoa đào lại nở, yên lặng như cách em từng rời đi.Mỗi cánh hoa rơi xuống là một lần anh nhớ, một lần gọi tên em trong lòng mà không dám thành tiếng. Người ta bảo xuân là khởi đầu, nhưng với anh, đó là mùa em từng yêu - và cũng là mùa em chọn để rời xa.Bốn mùa trôi qua, lòng anh vẫn mắc kẹt dưới tán đào năm ấy. Em như một mùa xuân chưa từng trọn vẹn, một câu yêu còn dang dở, một cái ôm chưa kịp siết chặt.Dưới gốc cây này, hoa vẫn nở. Nhưng người thì chẳng trở về.…
💮TÁC GIẢ: *Quẫn Quẫn Hữu Hiếu * Thể loại: Ngôn tình- sủng-hài hước *____________Nguồn: @#truyenfull.__________Đã 27 tuổi nhưng đại thiếu gia Lục thị lại chẳng hề rung động vì bất kỳ một cô gái nào nên cha mẹ cùng em trai đã chuốc say anh rồi đưa lên giường một cô gái xa lạ.5 năm sau, tiểu thiếu gia Lục Kình Vũ vì không có mẹ và cú shock quá khứ nên đã rơi vào trầm cảm.Một người cha "chưa từng có cảm giác rung động trước bất kỳ ai" và một thằng bé con "không thích tiếp xúc với bất kỳ ai" đã trở nên "lầy lội" hơn bao giờ hết khi gặp được Ninh Tịch. Cả hai cha con đều vừa gặp đã yêu người phụ nữ này, một người mong muốn chiếm hữu, một người vô cùng ỷ lại, cuối cùng tạo ra những tình huống dở khóc dở cười cho độc giả.…
Đêm ấy, tôi gặp em, người con gái mạnh mẽ mà mỏng manh. Từ cuộc gặp gỡ mờ nhạt ấy, cuộc sống tôi dần thay đổi. Em như ánh nắng ấm áp của mùa hạ, nhẹ nhàng sưởi ấm trái tim nhỏ bé của tôi...…