Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện: Paris - Thành Phố Tình Yêu.Tác giả: Tường Vy. ( Cách Cách)Thể loại: Đam Mỹ, Mùa Đông, SE.Văn án:" Tôi sẽ nắm lấy đôi tay em và đem giấu nó vào trong túi áo. Rồi chúng ta sẽ cùng nhau đi, ghé thăm khu vườn Luxembourg nổi tiếng, mang đôi giày thật thoải mái và dạo ở đại lộ Champs-Elysees, đạp xe băng qua con sông Seine ở đoạn đường Velib, ngắm nhìn công viên Champ-de-Mars ở cạnh sông Seine và cuối cùng sẽ nhau ngắm nhìn Paris tráng lệ của mùa đông ở trên tháp Paris. Chúng ta sẽ trao cho nhau một nụ hôn ấm áp tại đó và chụp những bức hình kỉ niệm thật đẹp."…
Một cuộc tình lãng mạn nồng cháy lạnh lùng!"Em và anh giống nhau lắm, không biết sao? Giữa bầy cáo, chúng ta là hai con sói đang chảy máu vì bị thương.Thủ đô bị đóng băng của Na Uy, Oslo. Silye, một người châu Á bị phân biệt đối xử và bắt nạt chỉ vì chủng tộc của mình, quyết định thoát khỏi địa ngục băng giá này bằng cách nhảy khỏi tòa nhà của trường học nhưng được cứu bởi 'Hoàng đế' của trường. Đây không phải là một tin tốt.Author: Eun Ji-yon…
"Cô bước vào sân băng.Cậu bước xuống hồ bơi.Một người lao vào mùa đông, một người đắm mình trong mùa hạ.Tấm kính ngăn cách hai thế giới, nhưng cũng phản chiếu ánh mắt họ tìm đến nhau."Ai cũng có một lý do để kiên cường.Với cô, là giấc mơ dang dở của mẹ.Với cậu, là nỗi ám ảnh suýt chết đuối năm tám tuổi, nhưng vẫn lao vào nước, bởi vì chỉ khi bơi, cậu mới thấy mình được sống thêm lần nữa.Người ta hỏi, mùa đông và mùa hạ có thể hòa vào nhau không?Cô từng nghĩ không thể.Cho đến khi, giữa tháng Sáu oi bức, có cậu con trai mặc áo hoodie trắng, cười rạng rỡ như nắng hạ, đưa cho cô hộp sữa mới còn đọng sương.Và giữa tháng Mười Hai lạnh buốt, cô thấy mình đứng trước khán đài, dõi theo dáng người đang bơi bướm mạnh mẽ giữa làn nước xanh ngắt.Họ không hứa hẹn gì với nhau.Chỉ lặng lẽ song hành.Một người tin vào đôi giày trượt.Một người tin vào đôi tay chèo nước.Hai người, hai mùa, nhưng cùng đi qua những ngày thanh xuân rực rỡ nhất."Có một loại tình yêu, không nồng nhiệt như mùa hạ, không tĩnh lặng như mùa đông.Nó là mùa của chúng ta - mùa chẳng ai gọi tên, nhưng ai cũng khắc nhớ."Ngày viết: 18/7/2025...Nguồn ảnh bìa: https://pin.it/4JnZ8EjlT…
Hưởng chút nắng ấm từ người khác đã phải hứng trọn cả cơn mưa, sống trong bóng tối lần mò chút ánh sáng lại luôn chạy theo ánh sáng cho dù vẫn sẽ mãi không đuổi kịp chỉ biết rằng đó là ánh sáng duy nhất nhưng đã không cảm nhận vẫn còn ánh sáng luôn chạy theo ta. Mộng mơ cùng ánh nắng nhưng mình chỉ là bóng tối không thể xuất hiện chỉ có thế chạy theo, ánh nắng ấy vốn là của mặt trời.…
Tên truyện: Kẻ Caro Giữa Mùa ĐôngTác giả: Song SongĐề tài: tình cảm học đường, nam x nữ, truyện teen, HE.Giới hạn độ tuổi: 17+Giới thiệu: Hiểu lầm giữa tomboy hướng nội nửa mùa và boy thủ khoa tsundere. Ngày bắt đầu viết: 16/03/2025Ngày up lên Wattpad: 13/05/2025Tình trạng: Đang viết, lịch ra chương: 1 chương/ thángThẻ: học đường, tình cảm, teen, giải trí, chắc là cũng hàiLưu ý: Mọi địa điểm, tình tiết trong truyện đều là hư cấu.…
- Lưu Hạ Băng - 20 tuổi: cô gái lạc quan, dễ thương xinh đẹp, giỏi piano nhưng nhà nghèo, ba cô gây nhiều khoản nợ rồi bỏ trốn, để mẹ con cô côi cút một mình, may là có anh chàng hàng xóm tốt bụng - Lâm Đông Dương - luôn giúp đỡ gia đình cô mỗi khi khó khăn.- Hoàng Chấn Phong - 28 tuổi: nhà giàu, là CEO của khách sạn Hoàng Phong, nổi tiếng lạnh lùng, đào hoa, có cô bạn gái là nghệ sĩ vĩ cầm Vương Ánh Nguyệt. Thắng được giải nhất cuộc thi piano của khách sạn Hoàng Phong, Lưu Hạ Băng được mời lên du thuyền kỉ niệm 10 năm thành lập khách sạn, nơi đó cô đã chứng kiến một cảnh tượng không hay...…
Mùa đông không phải lúc nào cũng là kết thúc, đôi khi nó lại là khởi đầu của những điều đẹp đẽ nhất.Nhiếp An, một cô gái vừa rời bỏ thành phố nhộn nhịp để tìm lại sự bình yên sau một cuộc tình đầy tổn thương. Cô chọn một thị trấn nhỏ ven biển làm nơi dừng chân, nơi mùa đông phủ trắng những con đường và sóng biển vẫn miệt mài vỗ bờ mỗi ngày.Ở đó, cô gặp Hàn Phong-người đàn ông trầm lặng, chủ tiệm sách cũ luôn sáng đèn trong những ngày giá rét. Anh sống một mình, ít nói, nhưng đôi mắt sâu thẳm ấy lại chứa đựng cả một câu chuyện chưa kể.Dưới ánh đèn vàng ấm áp của tiệm sách, giữa những trang giấy cũ và những tách trà nóng, hai tâm hồn cô đơn dần tìm thấy nhau. Nhưng khi quá khứ của họ dần được hé mở, Nhiếp An nhận ra rằng có những vết thương không dễ dàng nguôi ngoai, và đôi khi, tình yêu cũng cần có dũng khí để nắm giữ.Liệu một bông hoa có thể nở rộ giữa mùa đông? Liệu họ có thể tìm thấy hạnh phúc trong những ngày lạnh giá nhất của cuộc đời?…
☆ Đây là câu chuyện về nhân vật Levi Ackerman ( AOT ) x Ztu ( bản thân tác giả )☆ Gatekeep nhân vật Levi Ackerman vui lòng không xuất hiện tại đây đừng buông lời cay độc☆ Bối cảnh từ nước Anh ( Có thể sai lệch lịch sử nhưng tôi sẽ cố gắng tìm hiểu kĩ càng nhất có thể )☆ Câu chuyện thỏa mãn tâm hồn bay bổng của tôi. Cảm ơn bạn đã đến đây đọc nó☆ Tranh ảnh thuộc quyền sở hữu của tác giả xin đừng lấy / ăn cắp…
Gió mùa về rồi chưa có gấu thì cũng phải có áo phao nhé chị em. Hôm nay em gom lấy tương tác, gom cho các anh chị áo áo bất chấp giá tệ tăng giá cân tăng luôn. Không mua thì quá là tiếc- Màu sắc trẻ trung, tươi mới, sắc nét.- 5 màu đa dạng: Trắng kem; Đen; Xanh; Vàng; Tím- Kiểu dáng trẻ trung, xinh yêu, hack tuổi , dễ phối đồ , Nam nữ đều mặc đượcÁo khoác phao dày ấm, nặng tay, dù trời rét buốt dưới 10°C chỉ cần 1 chiếc áo phao xịn xò của nhà Helios Fashsion là okila, ngay cả khi đi đường đã đủ giữ ấm mà không cần ny luôn nha😅---------------------------------------------- 👉 Liên hệ ngayyyĐịa chỉ: Trịnh Văn Bô, Phương Canh, Nam Từ Liêm, Hà NộiĐiện thoại: 0932355745Email: [email protected]: https://heliosfashsion.com/#aokhoac #aophao #aomuadong #thoitrang…
Say rượu thất thân, người thân ra đi; những đả kích liên tiếp đã phá tan thế giới của Tô Mạt. Vì để trả được khoản nợ lớn, cô buộc lòng phải bán đi cuộc hôn nhân của chính mình, không ngờ rằng ngày kết hôn liền rơi vào kiếp làm vợ. Sáu năm qua đi, vận mệnh xoay chuyển, khiến cô lại rơi vào tay anh ta một lần nữa. BOSS cầm thú nói: Nha đầu thối, hoặc là trả tôi 10 triệu, hoặc là, ngoan ngoãn làm người phụ nữ của tôi!…
Sinh nhật của Jung Hoseok là vào mùa đông. Năm lên 15 tuổi, cậu đã yêu thầm người anh trai cùng mẹ khác cha - Min Yoongi. Tình yêu của cậu như đoá hoa tuyết đầu mùa, chạm rồi tan. Nhưng, đối với Min Yoongi thì lại khác. Giống như quả quýt ngọt, tình yêu cậu dành cho anh mãi ngọt ngào như vậy. Không lâu sau, cậu và anh đã phải tách nhau raNăm 15 tuổi, anh trai lên Seoul học đại học. Năm 17 tuổi, cậu một mực đòi bố đưa lên Seoul gặp anh Năm 18 tuổi, cậu tốt nghiệp đại học Seoul. Năm 20 tuổi, cậu tỏ tình anh, đổi lại một sự thật đau lòng. Năm 22 tuổi, cậu và anh gặp nhau. Nhưng đôi tay của anh không còn là của riêng mình cậu nữa. Liệu vào năm em 25 tuổi, anh sẽ tới gặp em lần cuối chứ? ----------------------------------P/s: SE, HE thì tuỳ vô cảm nhận của mỗi người nè 🙆||SPOIL|| - JUNG HOSEOK"Em yêu anh nhiều thế nào, anh đều biết. Nhưng tại sao, người anh chọn lại là cô ấy?" "Chị dâu à, em giao anh Yoongi lại cho chị. Mong chị chiếu cố anh ấy thật tốt! Anh ấy không thích ăn cay, rất kén ăn lại cực kì thích nằm." "Em...buông bỏ rồi. Ánh mắt anh ấy chẳng còn ấm áp khi nhìn em nữa, hoá ra trái tim anh đã trao cho người khác mất rồi""Yoongi à, năm nay em tròn 25 tuổi rồi đấy. Anh có thể tới gặp em một lần chứ?" -----------||SPOIL|| - MIN YOONGI"Tình yêu anh dành cho Seokie sâu đậm như cái cách anh đắm chìm vào âm nhạc. Nhưng có thứ gọi là tình thân đã tạo thành bức tường vô hình" " Hoseok, chúng ta là anh em" "Xin lỗi em, kiếp này là anh nợ em, hẹn em kiếp sau" "Nghe anh này, đừng tìm kiếm tình yêu của chúng ta nữa, nó không tồn tại đâu e…
Tác giả : Miên TịchThể loại : Ngôn tình, trinh thám, drama, âm dương cách biệt _______________________Giữa những năm tháng học trò rực rỡ, Thiên Kỳ - một cô gái trầm lặng với đôi mắt luôn chất chứa điều gì đó khó gọi tên - đã vô tình bước vào thế giới của Minh Triết. Cậu - thông minh, điềm tĩnh và đôi khi xa cách - chẳng phải ánh mặt trời, nhưng lại khiến cô nhớ mãi những buổi chiều ngập nắng._________________ "Hẹn em vào ngày nắng ấm" là câu chuyện về những rung động đầu đời, về những bí mật không ai muốn nói ra, và về hành trình trưởng thành lặng lẽ giữa những mảnh ký ức chưa từng lành hẳn. Ở đó, có một lời hẹn, không biết đến bao giờ mới có thể thực hiện, nhưng lại luôn ở trong tim, như nắng vẫn còn đâu đó sau ngày mưa.…
Giữa sân băng lạnh giá, nơi từng vòng trượt khắc lên ánh sáng và bóng tối, họ gặp nhau.An Thiên - cô gái nhỏ bé mang trong mình những vết thương cả về thể xác lẫn tâm hồn.Shouma Hikari - vận động viên trượt băng Nhật Bản huyền thoại, lạnh lùng, kiêu hãnh nhưng cũng ẩn giấu trái tim khao khát yêu thương.Từ định mệnh ấy, hai người bước vào quỹ đạo của nhau - vừa ngọt ngào vừa đau đớn, vừa tựa chốn bình yên lại vừa như bão tố. Khi ánh hào quang và dư luận khắc nghiệt bủa vây, khi tình yêu phải trả giá bằng những mất mát, liệu họ có đủ mạnh mẽ để nắm chặt tay nhau đến cùng?Nơi gió tuyết dừng chân không chỉ là một câu chuyện tình yêu, mà còn là hành trình trưởng thành, dằn vặt và hi sinh.Giữa thế giới lấp lánh ánh đèn và tiếng hò reo, họ tìm kiếm nơi thuộc về mình - nơi gió tuyết lặng yên, chỉ còn lại sự ấm áp của một trái tim bên cạnh.…
Chào các cậu, tớ là Nii ( Bánh ) người viết bộ truyện này; hy vọng các cậu có thể thấy hay và ủng hộ cho tớ nhé ^^ ~!Câu chuyện nói về một cô gái ngọt ngào, đáng yêu, đôi lúc hơi nóng giận... là Park Jimin - cô nhân viên văn phòng đáng yêu với một phong cách sống rất đơn giản và nhẹ nhàng...nhưng cô lại có một khuyết điểm là rất hay hậu đậu, dễ ngại ngùng khi tiếp xúc gần với con trai..nhất là trai đẹp, gia đình cô hiện đang ở Busan - quê hương của cô, gia thế không quá chi là giàu hay nghèo, cũng giống như bao gia đình bình thường khác ~ ;...một chàng trai lạnh lùng, đẹp trai, hơi kiêu ngạo và đanh đá nhưng bên trong là một con người ấm áp chính là Min Suga - chàng giám đốc lạnh lùng của công ty I.Big Hit, anh thường được mọi người biết đến với biệt danh là " Tổng tài băng giá " vì anh rất lạnh lùng và không hề có hứng thú với bất cứ một cô gái..., nói về gia thế của gia đình anh thì chắc chắn là thuộc hạng nhà giàu rồi! Công ty hiện anh đang quản lí và sở hữu là một công ty đứng nhất tại Hàn Quốc, Mỹ,... nói chung là thế giới! Lần đầu chạm mặt nhau họ có phần hơi gây gỗ nhưng rồi một ngày nọ, họ bỗng dưng có tình cảm với nhau và dần dần gần gũi với nhau hơn...Tuy cặp đôi này có chút lộn xộn về mặt tình cảm hoặc bị các hiểm trở ngại vật cản đường, thì họ vẫn có thể bơi "ngược lại" với cả thế giới này! ~.... Mong các cậu hãy ủng hộ cho tớ và cặp đôi này nhé ~ ! #Nii…
Xuân Thanh-một thành phố lặng lẽ nép mình dưới những tán cây cổ thụ, nơi bầu trời xanh đến vô tận và những mùa hạ trôi qua như giấc mộng không lời. Đó là nơi Vân Tịch Ngạn Chiêu từng sống, từng lớn lên, từng để lại thanh xuân của mình giữa những con đường ngập nắng, những buổi chiều hoàng hôn rơi chậm trên sân trường, và những ký ức chẳng biết đã ngủ quên từ bao giờ.Nhiều năm sau, cô trở lại.Chuyến tàu lăn bánh qua từng con phố quen thuộc, mang theo những dòng suy tư miên man. Khi bước chân đến ngôi trường cũ, cô vô thức tìm về gốc cây đa xanh mát, nơi chiếc xích đu trắng nay đã bạc màu, rỉ sét. Và rồi, ký ức ùa về như dòng thủy triều bất tận-tiếng gọi của người bạn cũ, trang vở còn dang dở, sắc hoàng hôn nhuộm lên góc cửa sổ lớp học, và nỗi trống rỗng không tên trước thềm kỳ thi định mệnh.Thanh xuân là gì? Là một bài hát chưa từng có hồi kết, hay chỉ là một khoảng trời lấp lánh rồi chóng tắt?Cô từng nghĩ mình không vương vấn điều gì, nhưng khi đối diện với những ngày tháng đã qua, cô mới hiểu-có những thứ dù muốn quên cũng không thể nào quên, có những người dù lặng im cũng đã khắc sâu trong tâm khảm.Tựa như ánh chiều tà, đẹp đẽ mà mong manh.Tựa như mùa hạ năm ấy, chưa từng một lần trở lại.…
Có phải, bất lực là khi giữa hai chúng ta có ,một khoảng cách vô hình mang tên thời gian?Là không thể tìm đến nhau dẫu biết một trong hai đang ở đâu đó, có thể xa hoặc có thể gần. Là không thể dựa vào nhau phút yếu đuối. Là đơn giản không cùng nhau ngồi ăn cơm chiều, không nắm tay nhau đi qua dòng người xa lạ...Một kẻ lớn lên trong vàng ngọcMột kẻ sinh ra trong rơm rácĐịa vị cũng là một trong những khoảng cách khó khăn giữa ta và người.Một người hiền lành chất phát.Một người ương bướng ngang ngạch.Bản chất dâng lên cái tôi như con dao rạch xé sự gần gũi của hai người.Một đời thì cô độc.Một đời thì sum vầy.Xã hội lại là cầu nối cho hai chữ xa cách đến với họ.Tất cả dẫu bi quan vẫn có thể xóa sạch bởi chữ yêu, chữ thương sâu trong đáy lòng của hai người...còn khoảng cách thời gian, lấy gì mà bù đắp, lấy gì để cho nó trôi nhanh hơn?Một người chọn công việc để lấy đầy thời gian.Một người thì lấy mạng người để giết thời gian.Hai kẻ không đụng chung bầu trời và bị xa cách bằng thời gian nhưng được đưa đến với nhau bởi thời gian...Chạy đua với thời gian sẽ kiệt sức nhưng họ biết ai trong số hai người luôn có người kia ở trong tim.Cái kết đôi khi cũng sẽ quá thảm hại nhưng dư âm để lại quá là hạnh phúc.Màn kịch đẫm máu này, có chút viễn tưởng, có chút mơ mộng của chính bản thân Hy, nhưng hầu hết trong từng mẩu chuyện vụn vặt là những điều mà bình thường ta hay gặp phải, chạm đến rồi để lỡ nó đi.…
Căn buồng nhỏ lặng im. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa, lướt trên khuôn mặt tiều tụy của cô bé sáu tuổi-Trần An Nhiên. Mẹ cô đã rời đi, để lại cái ôm cuối cùng nhạt nhòa, và giấy khai sinh với tên gọi như một lời cam kết cuộc đời sẽ có hướng.Nhà không còn tiếng cười, chỉ còn hơi ấm men say phủ khắp mọi góc. Cha cô-người ngày xưa từng hứa sẽ che chở-nay chìm đắm trong rượu chè. Có đêm, cô nghe ông thì thào với một người lạ bên cạnh: "...bán con giúp...". Lời ấy như một nhát dao, khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé: cô không phải con gái, mà là gánh nặng.Sau ấy, bóng hình bà Nguyễn Thị Dương hiện lên trong đời cô như định mệnh. Bà - người phụ nữ vùng quê tuổi ngoài sáu mươi, người có đôi tay chai sạn nhưng ánh mắt dịu dàng như mặt trời đầu sớm. Không lời nặng hàm, chỉ một câu nhẹ nhàng: "Con theo bà nhé, bà sẽ lo cho con."Dưới mái ngói đơn sơ, An Nhiên học từng con chữ đầu tiên bằng chiếc bảng đen nhỏ. Hình ảnh bà lưng còng đút từng nét phấn trắng trên bảng-dáng đứng mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy hy vọng-là chiếc đèn thắp sáng tâm hồn cô héo úa. Bà kể cho cô nghe về niềm tin-về ngày cánh cửa trường đại học mở rộng, về một thế giới nơi cô không là số phận.Khi cô bước vào lớp 11, bà Dương qua đời-khép lại một chương đời bằng sự ra đi nhẹ nhàng như sớm mai. Sự mất mát ấy biến thành động lực. Không ai bên cạnh, An Nhiên tự hứa: cô sẽ học giỏi, tự lập, và sống sao cho tình thương của bà không uổng phí.Rồi mùa xuân ấy, , cô gặp Trần Vương Thượng. Tình yêu ấm áp, dịu dàng sau bao n…